Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 34

Nhỏ nói xong, nó vật nhỏ ra và bắt đầu chọt léc, nó cười man rợ:

- Nãy giờ tui thấy bà giỏi quá nhỉ? Dám đánh tui cơ đấy, cho bà biết tay nè.

- Thôi, tui xin lỗi, tui xin lỗi, hahahahah – Nhỏ cười như điên.

Một lát sau, nó bỏ nhỏ ra, mỉm cười:

- Đừng có làm thế nữa nhé, không thì biết tay tui

- Biết rồi, bà là đồ ác ma đội lốt người, tui "may mắn" lắm mới có con bạn như bà – Nhỏ liếc nó, thở như sắp chết

- Cám ơn, quá khen, quá khen – Nó cười vô tư

- Mà Lucy, tui nói thật đó, cẩn thận với Mika, tui có linh cảm xấu về cô ta – Nhỏ nghiêm túc nói

- Ừ, tui biết rồi, thôi, mình nói tới chuyện của bà đi – Nó vui vẻ

Nguyên buổi chiều, cho tới lúc hắn tới rước nó, buổi "thảo luận" của tụi nó dường như chưa có điểm dừng.

Về đến nhà, nó đi làm bữa tối cho hắn, đang loai hoai nấu thì một vòng tay ấm áp vòng qua eo nó, nó mỉm cười, mắng yêu hắn:

- Không thấy người ta đang làm việc sao?

- Thấy chứ, nhưng ai kêu vợ đáng yêu quá làm gì khiến chồng không kềm chế được – Hắn mỉm cười, hôn vào cổ nó – Tại vợ dụ dỗ chồng đó nha.

- Gì chứ.....ưm ưm.....

Nó chưa kịp nói xong thì đã bị hắn chặn lại bằng nụ hôn cuồng nhiệt. Vừa hôn nó, tay hắn vừa vuốt ve từng đường cong trên cơ thể nó. Hơi thở nó dần trở nên gấp gáp, người nó trở nên mềm nhũn, không còn sức chống cự.Hắn cười gian tà, bế nó trên tay, hắn mỉm cười:

- Em muốn làm ở đây hay trên phòng?

- Nhưng còn cơm tối thì sao? – Nó vội nói, mặt dần đỏ ửng lên.

- Mặc kệ nó, anh đếm đến 3 nhé, ở đây hay lên phòng? – Hắn cười cười và bắt đầu đếm – 1, 2,....

- Trên.....trên phòng........ – Nó ấp úng trả lời, giấu gương mặt đang đỏ ửng vào ngực hắn – Ít nhất cũng phải tắt bếp chứ.
Hắn mỉm cười và hôn lên tóc nó:

- Vậy mới ngoan chứ, vợ yêu

Nói rồi, hắn tắt bếp rồi bế nó lên phòng. Đặt nó lên giường, hắn nằm đè lên người nó, cười gian:

- Vợ à, em có nhớ lúc chiều anh nói gì không?

- Nói gì là nói gì? – Nó nhìn hắn bằng ánh mắt khó hiểu – Không, em không nhớ.

- Lúc chúng ta gặp Bixlow, anh đã nói gì nhỉ? Em không nhớ thật à? – Hắn tiếp tục cười.

Ngẫm nghĩ một lát, nó chợt nhớ ra, khuôn mặt đang đỏ hồng càng trở nên đỏ hơn nữa, nó cười giả lả:

- Em không nhớ gì hết á, anh đâu có nói gì đâu, không có nói gì hết á –Nói xong, nó vớ lấy cái chăn – Thôi, đi ngủ, ngủ sớm tốt cho sức khoẻ.

Nói rồi, nó đẩy hắn ra và trùm mền lên người, nhắm chặt mắt lại. Hắn bật cười thành tiếng, giọng điệu ẩn chứa sự đe doạ:

- Vậy sao? Anh không có nói gì sao? Hình như trước kia có người từng hứa là sẽ không nói dối thì phải.

Nằm cuộn mình trong chăn, nghe hắn nói xong, nó lạnh cả sống lưng nhưng vẫn vờ nằm ngủ. Hắn nhướng một bên mày lên, thì thầm vào tai nó:

- Xem ra em ngoan cố quá nhỉ? Để anh cho em biết thế nào là trừng phạt.

Nói rồi, hắn giật tấm chăn trên người nó ra và đè lên người nó, hôn nó một cách cuồng nhiệt. Hắn hôn đến khi nó giơ tay chịu thua mới dừng lại. Sau đó hắn cởi bỏ quần áo của nó ra và ném xuống đất. Bất ngờ, nó lấy tay che cơ thể mình lại, mặt đỏ như quả cà chua, miệng lắp bắp:

- Anh làm gì vậy?

- Trừng phạt – Hắn mỉm cười – Em còn ngại ngùng gì nữa? Đây đâu phải là lần đầu?

Nói rồi, hắn bắt đầu chiến dịch trừng phạt của mình. Vài tiếng đồng hồ trôi qua, chiến dịch kết thúc. Nó nằm gối đầu lên tay hắn, thở mệt nhọc. Lấy tay lau đi giọt nước mắt còn vương trên mi nó, hắn mỉm cười:

- Sau này còn dám nói dối nữa không?

- Không – Nó thở không ra hơi – Em sợ anh lắm rồi, anh là đồ tàn bạo, hichic

- Tại em nói dối chứ không phải tại anh nhé – Hắn bật cười – Mà vợ đói không? Chồng nấu mì cho vợ.

- Ưm – Nó khẽ gật đầu, bụng nó cũng bắt đầu biểu tình khi nghe hắn nhắc tới mì.

- Vậy để chồng đi nấu – Hắn nhảy khỏi giường và mặc quần áo vào, trước khi ra khỏi phòng, hắn nói thêm – Lạnh thì vợ mặc tạm cái sơ mi của chồng đi nhé, cấm mặc đồ khác.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro