Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Gặp gỡ

Sau khi đi ăn , Tôi quay về nhà nghỉ ngơi . Đang định lấy chìa khóa thì tôi cầm lên cuốn sổ tay . Tôi cũng quên béng mất nó . Lấy chìa khóa , tôi mở cửa vào nhà , đi thay quần áo . Thay xong , Tôi lập tức bấm SĐT trong cuốn sổ . Chuông reo một lúc thì có người bắt máy :

- Alo?

- Chào anh , anh có phải là Giang Nhất Lâm không ?

- Đúng là tôi , cô là ai vậy ?

- À , anh còn nhớ cô gái anh đã va phải không ? Cô gái đó là tôi !

- Tôi nhớ ! Vậy cô gọi tôi có việc gì vậy ? Mà sao cô lại biết số của tôi?

- À chẳng qua là , lúc đó anh có đánh rơi một cuốn sổ . Tôi nghĩ là nó khá quan trọng với anh nên đã gọi vào SĐT được ghi trong cuốn sổ .

- Hóa ra là nó ở chỗ cô ! Tôi đã dành cả buổi chiều để tìm nó đấy ! Dù sao cũng cảm ơn cô !

- Không có gì đâu! Nếu lúc đó tôi chú ý nhìn đường cẩn thận thì đã không va phải anh ! Vậy tôi có thể gặp anh ở đâu để gửi lại cuốn sổ này ?

- Sáng mai đi ! Sáng mai tôi có việc gần đường Giang Kinh ! Chúng ta sẽ gặp nhau ở quán cà phê đầu phố ! Cô thấy ổn chứ?

- Ok ! Công ty tôi cũng ở gần đó ! Tôi sẽ tới ! Vậy ... Chào anh!

- Vâng ! Chào cô

Tôi cúp máy . Tính tôi vốn thế , tôi không thích giữ những thứ không phải là của mình . Tôi đi tắm , một lúc sau Tiểu Mai gọi điện cho tôi

- Alo?

- Này đang làm gì đấy ?

- Mình vừa mới tắm xong đang định đi ngủ ! Sao ? Có chuyện gì ?

- Chán thế ! Hôm nay Đại Bảo cho tớ cặp vé xem phim , lúc đi ăn quên không nói với cậu ! Thôi cậu cứ nghỉ ngơi đi !

- Ừ. Mà tớ thấy Đại Bảo có vẻ thích cậu hay là cậu rủ cậu ta đi xem phim ấy !

- Ừ ! Thôi cậu nghỉ ngơi đi ! Bye cậu ! Yêu !

- Ok ! Bye bye

Sáng hôm sau ..

Tôi tới quán thì thấy một anh chàng có dáng khá giống Giang Nhất Lâm , tôi tiến lại hỏi :

- Xin chào ! Cho tôi hỏi anh có phải là anh Giang không?

- Vâng ! Chào cô

Tôi lấy cuốn sổ ở trong túi đưa cho anh ta

- Đây là cuốn sổ của anh !

- Cảm ơn cô !

- Không có gì !

Tôi nhìn đồng hồ , thấy sắp muộn giờ làm liền nói :

- Cũng tới giờ tôi phải đi rồi ! Chào anh !

- Khoan đã ! Chí ít cô cũng phải cho tôi biết tên chứ !

- À ! Tôi quên mất ! Tên tôi là Vương Thất Nhi !

- Còn tôi là Giang Nhất Lâm !

- Tôi biết rồi ! Hẹn gặp lại anh !

- Vâng ! Tạm biệt

Anh ấy nhìn tôi không rời , chợt làm tôi nhớ về hắn ta . Nhưng đó chỉ là giây phút nhất thời thôi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro