Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 38: Sự Thật

Hà Thiên Tranh mỉm cười khinh bỉ. Cô ta thật biết làm trò! Diệp Chính Hàn chọn ai? Đương nhiên cô đắc thắng. Anh sẽ chọn cô! Có lẽ đúng như vậy. Diệp Chính Hàn chẳng bận tâm mà đỡ cô đến giường. Nhưng có vẻ sắc mặt của anh không được ổn. Cất tiếng lạnh lùng nói:

"Anh đi có việc. Em nghỉ tí đi!"

Rồi Diệp Chính Hàn bước những bước dài ra ngoài. Để lại mình Hà Thiên Tranh với khuôn mặt ngơ ngác, rồi khó hiểu. Cô cười rộ lên một cái. Tay khẽ sờ lên mặt. Sao lại lạnh thế này nhỉ, còn... Ươn ướt? A, hóa ra là nước mắt! Cơ mà, tự nhiên lại khóc vậy? Là tại, anh ấy không chọn ở lại với cô, mà đi theo người tình cũ...?

  Hà Thiên Tranh khóc một lúc thật lâu. Vốn là đã ngừng khóc. Nhưng trong đầu cứ suy nghĩ miên man, rồi lại khóc lấc lên. Cuối cùng, sự mệt mỏi thay chỗ cho đau buồn. Cô thiếp đi từ lúc nào không hay.

~~

"Diệp Chính Hàn, Tiểu Tranh, hai đứa lại cãi nhau à?"

Tiểu Tranh mỉm cười nhẹ nói:

"Không hề nha bác Tuệ!"

Lăng Ngọc Tuệ thở dài , hôm nay quản gia có nói Tiểu Ngọc đến. Bà biết sẽ có chuyện không hay xảy ra. Chỉ là không ngờ Diệp Chính Hàn lại lạnh lùng tỏ ra xa lạ với con bé. Thật là muốn đâm chết con bà!

Ăn xong cô liền nhờ người hầu đưa lên phòng. Lên đến bước hai cầu thang, Hà Thiên Tranh khẽ liếc về phía anh một cái. Kết cục thấy anh vẫn ngồi ăn một cách lạnh nhạt. Tim khẽ co thắt kịch liệt. Không biết Hà Thiên Tranh của ngày xưa có phải đau đớn như này không nhỉ? Hà Thiên Tranh khẽ cười nhếch lên một tiếng. Bây giờ có chết cô sẽ cũng không tha thứ cho anh ta đâu!

Đứa con trong bụng,... Hay là, phá đi!?

Diệp Chính Hàn chăm chú đọc sách cố gắng thực hiện cho được lời của ba. Đến buổi chiều, bản thân như có như không chờ đợi cô đến nũng nịu nói muốn chơi với anh, nhớ anh. Nhưng rồi Diệp Chính Hàn sực nhớ cô đang giận anh. Lên khóe miệng khẽ nhếch lên khinh bỉ, không sao, anh vẫn ổn!

Nhìn vào sách bỗng thấy bóng dáng cô. Ảo ảnh, thật là ảo đến bức người mà!. Tức giận lật sang trang khác, hình ảnh khác lại hiện lên: cô mỉm cười hạnh phúc bế đứa bé, nhưng bên cạnh cô, lại là Jorn!? Diệp Chính Hàn đầu nổi vạch đen gập mạnh quyển sách lại. Tay vò thật mạnh mái tóc đỏ hung. Chết tiết, anh sẽ đi gặp cô xin lỗi sao?...

~~

"Cô chủ đâu?"

Quản gia thấp thỏm nói:

"Tiểu thư đi ra ngoài rồi thưa cậu chủ!"

  "Cô ấy đi với ai?"

"Thưa, là một mình"

"Rốt cuộc là đi đâu được chứ!"

Diệp Chính Hàn liền gọi cho cô.

Không bắt máy! 

Được lắm! Rất giỏi! Dám bỏ đi không xin phép! Xem lúc về anh sẽ trừng trị cô như thế nào!

~~

Tiểu Tranh mệt mỏi xem lẫn đau đớn bước vào phòng. Kết quả bắt gặp Diệp Chính Hàn đang nằm thiếp đi ở giường cô. Hà Thiên Tranh tức giận trợn mắt lườn một cái. Chân nhẹ nhàng bước tới bên giường. Trông anh ngủ ngon chứ kìa!?

Hà Thiên Tranh không thèm nhìn khuôn mặt đẹp trai ấy nữa. Tay không yên phận mà bóp mũi cao lớn của Diệp Chính Hàn. Điều đó khiến cho anh bị ngạt thở mà choàng tỉnh dậy.

Hà Thiên Tranh liền bỏ tay ra. Thu lại vẻ mặt hưng phấn. Đôi mắt nặng trĩu sụ xuống như sắp khóc.

Diệp Chính Hàn thấy vậy đau đớn một phen. Cô đã đi đâu mà trở về lại thành ra thế nào?

"Hà Thiên Tranh, em đã đi đâu? Không xin phép tôi sao!?"

Hà Thiên Tranh bỗng cười rộ lên. Ánh mắt tràn ngập bị thương. Nước mắt đã lăn dài từ bao giờ. Miệng cô hiện lên chua xót, cay đắng:

"Anh bỏ theo người tình cũ. Còn có quyền quản tôi!?"

Diệp Chính Hàn thấy cô như vậy lo lắng khôn nguôi. Liền ngồi dậy ôm cô vào lòng. Tay xoa tóc cô nói:

"Tôi xin lỗi!"

Hà Thiên Tranh lấy hai tay đẩy ngực anh ra. Chân hơi chệnh choạng, mắt liền nhíu lại đau đớn. Cô gượng cười nói:

"Diệp Chính Hàn, nếu tôi nói tôi sẽ bỏ anh mà ra đi thì anh có chấp nhận không?"

Diệp Chính Hàn cười nhếch lên, nụ cười làm cho cô lạnh sống lưng, nụ cười khiến ma quỷ cũng phải trốn chạy!

"Tôi và em đã có con. Chúng ta cũng sẽ kết hôn!"

Hà Thiên Tranh cười càng lớn. Khuôn mặt nghiêm túc hỏi:

"Vậy, tôi phá thai là được chứ gì?"

"Hà Thiên Tranh, mau ngậm miệng!"

Diệp Chính Hàn gầm lớn. Làm cho Hà Thiên Tranh giật mình sợ hãi. Khuôn mặt kia hiện lên như một bão tố. Mị hoặc mà ghê rợn. Như thể muốn giết cô ngay lập tức! Hà Thiên Tranh khẽ nhuốt nước bọt, mở miệng cố nói:

"Diệp Chính Hàn à, có muốn biết buổi chiều tôi đã đi đâu không? Haha, anh biết chắc sẽ rất vui! Là đi phá thai, đi phá thai đó haha. Um... Ô...ô... Mau thả ra!"

Nụ hôn điên cuồng làm đâu óc cô bị choáng váng. Một vài kí ức vội xẹt qua. Nơi cô đang ở là một bể bơi...!? Một chàng trai đã hôn cô ở dưới nước, khuôn mặt của chàng trai đó,... Hơi mờ mờ, cô nheo mắt lại rồi mở mắt ra, ...khuôn mặt  Diệp Chính Hàn bỗng hiện lên trước mắt!

Diệp Chính Hàn điên cuồng hôn cô. Tim đã đau đớn đến muốn chết. Khóe mắt đỏ rực hơi cay cay. Mong cái gì cô nói đều không đúng!

Sau một hồi cuồng nhiệt, Diệp Chính Hàn cuối cùng cũng bỏ cô ra. Hà Thiên Tranh có không khí liền tha hồ mà hít lấy. Đôi mắt long lanh trợn to nhìn Diệp Chính Hàn.

"Hà Thiên Tranh, nếu thực sự em đã phá, tôi liền giúp em làm đứa thứ hai!"

Diệp Chính Hàn với khuôn mặt đáng sợ nhìn cô. Hà Thiên Tranh bỗng sợ hãi. Không được, như vậy sẽ nguy hiểm!

Diệp Chính Hàn bế phốc cô lên, ném thẳng xuống giường. Tay cô vẫn vô thức chạm đến bảo vệ bụng. Rồi lại lập tức bỏ tay ra.

"Diệp Chính Hàn, chúng ta cùng nhau hảo, không được làm chuyện lung tung!"

"Được, tôi hảo cùng em trên giường!"

~

"Anh thích Tiểu Tranh sao?"

"... Anh không chỉ thích... Anh yêu ấy mất rồi!"

"Anh bao giờ nghĩ đến em không?"

"Tiểu Ngọc, anh chỉ coi em như một người em gái! Không hơn! Không kém!"

"Diệp Chính Hàn, nhưng em yêu anh!!!"

"Xin lỗi, anh đã yêu ấy từ lúc em còn chưa xuất hiện! "

"Diệp Chính Hàn, vậy anh bảo em nên sống sao bây giờ? "

"Tiểu Ngọc, xin lỗi! Anh đi đây!"

"Haha, Diệp Chính Hàn à, em sẽ không chấp nhận, không bao giờ!..."

~

29/8, 23: 23

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro