Biển và anh
Đi em ơi sáng nay biển gọi ?
Anh dắt em qua nỗi buồn
Khóc đi em có gì e ngại
Anh ở đây biển cũng ở đây.
Đi em ơi đừng dừng lại
Tay anh đây anh cũng ở đây
Bờ vai anh như triền cát trắng
Đón tay em như sóng vỗ bờ.
Bao năm qua anh vẫn đợi chờ
Được ru em những ngày em thao thức
Nhưng bên em anh nhiều e ngại
Trái tim em đã ngược về ai ?.
Em ngược xuôi dòng đời rất vội
Đưa em xa anh thêm tháng thêm ngày
Có khi nào em ngừng lại
Anh ở đây biển vẫn ở đây.
Nhớ đêm nào em thao thức
Đưa em đi miền biển vắng anh ơi
Em muốn trao tim vào trong sóng
Để lạc đi khỏi phải kiếm tìm.
Anh cứ mãi như triền cát trắng
Để em là sóng, mãi phiêu du biển trời
Nếu đã mệt dừng chân em nhé.
Để anh ru giấc ngủ ngoan lành.
Tú Lê.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro