Hôn nhân
Sáng sớm thức giấc tôi như rã rười ngườikia đã dậy nhưng chưa xuống giường nhìn tôi mỉm cười 'chào buổi sáng vợ' tôinhìn anh trợn mắt bặm môi anh ôm hôm má bảo 'tối qua hơi quá, giờ anh bù'giả dụ sốc chăn, tôi hoảng vơ đồ chạy vào nhà tắm ai kia bên ngoài cười khấychí, lần đầu tiên thấy anh cười nhiều thế giờ mới để ý chồng tôi cũng ko phảidạng vừa nhìn kĩ và đã lột trần thì cũng thuộc hàng trai đẹp tuy có hơi ít nóinhưng tôi cảm nhận có một sự ấm áp rất vững vàng để nương tựa nhưng ko biếtcuộc hôn nhân của chúng tôi đi được tới đâu khi khởi đầu ko có tình yêu, mãilang mang ai kia gõ cửa giụp ra ăn sáng, tôi ko dám nhìn ai kia còn một chútkhó tả của sự ngượng ngừng hôm qua nhưng tôi cố gắng áp chế nhưng da mặttôi nó mỏng các cô ạ thanh niên đối diện cứ cười mỉm môi. Kết thúc buổi ănsáng tôi đề nghị bổ sung vào thỏa thuận chuyện ân ái vợ chồng một tuần ko quámột lần, ai kia ko phản đối tôi trở lại phòng lấy thuốc tránh thai ra uống vì chợtnhớ rằng hôm qua ko có dùng biện pháp an toàn tôi ko muốn một đứa trẻ, khinền tảng cha mẹ chưa kiên cố, khi đó anh vào thấy tôi uống thuốc chao màybảo'lần sau ko được uống nữa rất có hại để anh lo khoảng đó' rồi mặc quần áora cửa trước khi đi có bảo tối nay sẽ ra ngoài ăn cơm bảo tôi đừng nấu. Tôi tiếptục ngủ bù đến hai giờ chiều rồi chuẩn bị công việc cho ngày mai đến 5 giời thìanh về chở tôi đi ăn lẩu cá tôi tò mò sau hôm nay ăn sang thế anh bảo công việcthuận lợi tôi cũng ko hỏi nhiều chỉ chú tâm vào ăn thôi. Cuộc sống của tôi vàanh cứ thế êm đềm và tiếp diễn rôi qua nữa tuần với những sinh hoạt hằng ngàysáng thức giấc cùng ăn sáng rồi cùng nhau đi làm để tiếc kiệm chi phí do cũngthuận đường nên anh đèo tôi đi làm đến tan tầm lại thấy đón về nhà ăn cơm rồivào ai vào bàn làm việc của người nấy rồi lại ôm nhau lăn ra ngủ. Theo tôi nghĩcuộc sống hôn nhân như này cũng là đủ. Anh cũng khá tuân thủ giao ước đúngchuẩn một ông chồng ko đi sớm về khuya nhiều lần đón tôi chị em cơ quan cứngưỡng mộ. Hôm nay là thứ 4 theo đúng 5 giờ là anh sẽ nháy máy cho tôixuống để đưa về nhưng hôm nay đã quá giờ mà vẫn ko thấy tăm 20 phút sauanh gọi bảo 'xin lỗi anh có việc gấp phải đi đón đối tác nên ko đón tôi được bảotôi bắt xe về rồi nghỉ ngơi sớm' sẵn tiện lúc đó tôi nhận được tin nhắn của hộichị em bảo tụ họp để bung lụa thế là tôi đang rãnh nên cũng chu du 5 cô đi đếnquán nhậu bình dân và thế là màng kể khổ bắt đầu trước hết là câu chuyện mẹchồng nàng dâu bất hòa trong việc chăm sóc con trẻ , đến việc nguy cơ chồngngoại tình dâng cao khi thấy vết son trên cổ áo hay sự vô tâm của các quý ông.,căn thẳng khi chi tiêu trong nhà. Kết thúc câu chuyện là màng khoe cân nặngcủa lũ nhóc. Mấy cô ấy bảo rằng tôi sướng chán ừ thì sướng thật tôi ko ở với giađình chồng ko chịu cảnh mẹ chồng nàng dâu, chồng tôi cũng khá là ok chưa códấu hiệu ngoại tình vào lúc này ukm mà chắc có lẽ cũng mới kết hôn nên chưa ,tiền nong trong gia đình thì anh chịu 70 tôi 30 khá thoải mái và còn một chiếcthẻ anh đưa tôi giữ xong cũng chả biết bao nhiêu anh bảo mất khẩu mới đổi làngày sinh của tôi, và em bé thì tôi chưa có nói chung buổi gặp mặt đối vs tôikhá chán. Về nhà là lúc đã hơn chín giờ vừa đặt túi xuống bàn thì chuông cửatreo tôi mở cửa thì cậu trai trẻ xưng là thư ký dìu chồng tôi say mềm tôi rúi rítcảm ơn , rôi kệ nệ lôi người đàn ông say mềm ấy đến giường hụt hơi anh caohơn tôi cái đầu hơn chắc tầm 1m8 vóc người to khỏe dường như ngã hết sangtôi, tôi tháo cà vạt anh ra cho thoải mái thì vô tình thấy vết son trên cổ áo tôiđứng hình trong giây lát thì người kia hất tay tôi ra miệng quá rõ gắt'' thả tay côra xin hãy tự trọng tôi là người đã có vợ ' lúc đầu tôi có hơi hụt hẫng có phải tôiđã nằm trong những câu chuyện lúc chiều của lũ bạn hay ko nhưng sau khi ngheanh phán câu xanh rờn thì nó đã biến nhanh,tôi sốc chiếc khăn lạnh lâu mặc choanh người kia cứ ngọ ngầy hất tôi ra miệng lẩm bẩm'ko phải vợ' tôi phải vổ mágọi anh mấy câu'anh anh tỉnh anh Trung tỉnh nào vợ đây nè Nguyệt nè' sau mộthồi người kia mới mở mắt hình như tỉnh hơn rồi ngồi dậy nheo mắt nhìn tôichằm chằm, tôi phải nói dỡ khóc dỡ cười .Nhìn tôi người kia xa xầm ôm tôinũng nịu 'vợ ơi anh anh khó chịu' đầu dụi vào ngực tôi tôi hơi hoảng hỏi'anhkhó chịu ở đâu' thì ai kia vật tôi xuống giường nắm tay tôi để ở hạ bộ 'chỗ nàynè vợ' tôi chưa nghiệp đỏ mặt ai kia đã ngấu nghiến hôn xuống, còn nỉnon'thương vợ' mới chết chứ tôi sắp chết trong hủ mật mất rồi, đến phút cuối aikia bật dậy làm tôi hơi hoang mặt vội vả trường người đến tủ móc áo mưa, tôiko nghĩ giờ phút này mà anh còn nhớ thấy tôi hơi đơ anh bảo anh giữ lời. Xongcơn khích tình tôi ko dậy nỗi mắt như díp lại mà ai kia như giả say hay sao màbây giờ rất tỉnh ôm tôi tới phòng tắm rồi săn sóc ôm trở lại giường ngắm tôi hồilâu vuốt ve khuôn mặt tôi đã quá mệt và ko còn bận tâm nghe người kia lẩmbẩm gì đó. Sáng hôm sau người kia chẳng thấy đâu chắc đi làm rồi tôi nướngđến 9h mới lết ra khỏi phòng ko ngờ ai kia đang mang tạp dề tất bật trong bếpthấy tôi ra cười hiên 'ngồi đi em, đồ ăn cũng sắp xong rồi' tôi trề môi sở dĩ tôisắp đi Mỹ nên công việc của tôi khá nhàn phần lớn là có thể giải quyết tại nhànên hôm nay tôi nghỉ thoái mái nhưng ai kia làm công ty sao giờ này lại ở nhàthấy ánh mắt khó hiểu của tôi anh bảo''hôm qua kí được hợp đồng lớn nên anhđược nghĩ sang tuần mới đi làm, ăn sáng xong rồi về nhà mẹ em mẹ mới gọinhắc về chơi.'' Ồ tôi cũng lâu rồi chưa về nhà còn tuần nữa là tôi bay sang Mỹrồi nên về tạm biệt mọi người lần này đi nhanh thì tầm nửa năm nếu chậm thìkhoảng hơn một năm, từ ngày cưới đến giờ tôi cũng chưa về thăm mọi người.Ăn xong đem vài bộ quần áo cùng anh vào trung tâm thương mại anh bảo muaquà cho mọi người ôi từ lớn đến bé mua cho ông bộ cờ tướng, cho mẹ chiếckhăn choàng, mua cho ba chia rượu mua cho chị dâu tôi chiếc túi xách mua chocháu trai bộ đồ chơi xe hơi em gái tôi chiếc đông hồ còn người anh trai thân yêucủa tôi tính nghiêm nghị anh ko biết nên mua gì nên nhìn người đẩy giỏ là tôiđây hên là tính anh tôi chỉ có tôi mới hiểu anh thích cây kiển nên đã tặng mộtchậu lan hồ điệp, phải nói là anh khá chu đáo biết hầu hết các sở thích của mọingười trong nhà, đến tôi cũng ko rõ lắm về vụ này sở thích của anh trai thật ratừ sự càm ràm của chị dâu mà tôi mới biết.Về tới nhà gia đình tôi đón anh niềmnở đên tôi cùng thấy tủi hổ nào là con rể của mẹ, cháu rể nào đánh cờ ,hết ngườinày tới người khác lôi lôi kéo kéo coi tôi như vô hình zời ạ tôi chẳng có kí lônào cả mặt tôi hầm hầm suốt buổi chiều mặt cau mày có vs ai kia tối đến tôisang phòng em gái ngủ nó cũng hât hủi đủi về phòng. Ai kia bẹo má nói tôi trẻcon sấn tới hít hà tôi hất ra lại sấn tới thì thầm 'ko cần ai quan tâm có anh quantâm em là đủ' ôi luị tim mất .
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro