Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 2 :Cuộc gặp gỡ ở triển lãm tranh

Ánh mặt trời len khung vào từng tấm đan lát trên cửa sổ phòng ngủ của cô ấy khiến cô tỉnh giấc. Cô mới chợt nhớ là hôm nay cô cùng bố mẹ nuôi đi triển lãm.

Tiếng dưới nhà vọng lên "Con gái chưa con, nhanh lên sắp tới giờ" bà mẹ nói

"dạ con rồi, chờ con nhỏ xíu ạ" cô đáp

Cô xuống dưới và cùng cha mẹ đi buổi triển lãm tranh vì ba cô có sở thích ngắm các bức tranh và các tác phẩm nổi tiếng, nhưng gia đình cô không có điều kiện để mua một bức tranh vì cha mẹ cô chỉ là một giáo viên bình thường

______________________

Tới triển lãm tranh

Khắp nơi đều là những bức tranh nổi tiếng, toàn là những tác phẩm nổi tiếng.

Bổng nhiên cô nói "Woww đây là lần đầu tiên được đến đây, cha mẹ cho con đi tham quan một chút rồi trở về nhé!"

"Không được, chẳng may con đi lạc thì sao" mẹ nói

"Không sao mình à, con nó cũng lớn rồi, cho nó đi tham quan một chút rồi tí nữa về cũng được" bố cô nói

"Ừ m,  thôi được rồi con đi tí xong 9 h nhớ tới đại sảnh gặp bố mẹ nhé" mẹ cô nói

"dạ" cô đáp

Lần đầu tiên đến một nơi sang trọng như vậy cô nhìn ngắm, ngắm nhìn những bức tranh quá kỹ, cô không để ý va phải một cậu bé, cô lập tức xin lỗi và nhìn ngắm cậu bé có sao không. Cô ngẩn người trước vẻ đẹp khôi ngô, tuấn tú, dù anh mang  mắt kính nhưng vẫn không che đi được đôi mắt sắc nét, với đôi lông mi dài, đôi môi mỏng quyến rũ. .

"Cô này, va phải tôi rồi sao còn nhìn chằm chằm tôi như thế hả ? "anh ấy hỏi

"Uh..Um..do cậu..cậu đẹp quá nên là tôi mới vậy, tôi thề là lần đầu tiên tôi thấy một người đẹp khiến tôi nhìn đến vậy" cô ấy hoảng loạn trả lời.

"ha ... tôi biết tôi đẹp mà" anh đắc ý trả lời

"Cậu cậu năm nay bao nhiêu tuổi vậy? Tôi thấy cậu cao bằng tôi chắc cậu cũng 13 tuổi giống tôi nhỉ?" cô hỏi

"Cái gì? Tôi 13 tuổi?" anh ngạc nhiên hỏi

"Ủa, vậy cậu bé hơn tôi sao, haha ​​vậy phải gọi tôi là một tiếng chị đấy" Cô nói với vẻ đắc ý, sau đó còn véo một má cậu ấy

"Cô ... Cô nói véo tôi. Có biết năm nay tôi 16 tuổi rồi không hả?" Anh tức giận nói

"Cái gì? Thật sao?" Cô kinh ngạc hỏi

"Đây là thẻ sinh viên của tôi" Cậu nói rồi nâng thẻ của mình ra cho cô xem. Người ngây thơ sau đó mới phản hồi lại.

"Tôi ... tôi xin lỗi, tôi cứ nghĩ cậu .... cậu ... tại cậu cao bằng tôi nên tôi mới ..." Cô ấp úng nói, mắt không dám nhìn thẳng đối phương.

Anh ấy nhìn cô ấy phản ứng như vậy trong lòng thấy cô gái này thật thú vị, vì chưa từng có ai nói cậu ấy như vậy cả.

"ha..Tôi sẽ tha thứ cho em với điều kiện em sẽ phải trở thành cô gái của tôi" Cậu đắc ý nói

"hả? nhưng tôi ... tôi mới gặp cậu lần đầu với ..với tôi mới có 13 tuổi" Cô ấp úng trả lời

Nói xong cô nhìn lên tường đồng hồ điểm 9h, cô mới chợt nhớ ra rằng phải có mặt ở đại sảnh vì cha mẹ đang đợi cô.

Thấy thế cô nói "Tôi xin lỗi anh, hiện tại trả lời của anh, tôi không thể làm được, vì tôi còn quá nhỏ và chưa quen biết gì anh cả, nếu có cơ hội gặp lại, những lần sau tôi sẽ trả lời anh"

Nói xong cô chạy một mạch, chưa làm cậu ấy phản ứng kịp thì cô ấy đã mất rồi

"Ơ..thú vị, nếu để tôi gặp lại em, tôi sẽ không để em dễ dàng chạy thoát như vậy nữa đâu" Anh ấy khẽ môi cười nói.

Cô vừa chạy vừa hốt hoảng nhớ về vụ việc lần nãy mà cảm thấy xấu hổ không thôi , tự nhủ với bản thân rằng :"không sao hết , dù sao cũng không có gặp lại nữa mà , phải, chắc chắn là vậy "

Và rồi ngày Y Y và Hạo Nhiên gặp nhau ở buổi triễn lãm đã đánh dấu sự bắt đầu cho câu chuyện của chúng ta.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro