Chương 66: Sói xám hiện hình
Hạ Hầu Khâm giống như dã thú, cắn nuốt thưởng thức mỹ vị cho đến khi dưỡng khí Sơ Hạ sắp bị hắn rút cạn mới quyến luyến buông tha. Hắn đối với tư vị ngọt ngào của cô luôn không thể cưỡng lại... Dỗ dành cánh môi sưng đỏ, ánh mắt cưng sủng nhìn nữ nhân trước mặt, Nam Sơ Hạ gương mặt thanh tú, hàng mi cong khẽ động trong gió đêm, khiến sự hấp dẫn càng thêm vạn phần dụ hoặc...
"Ngô... Khâm ca..."
Nam Sơ Hạ căn bản không kịp phản ứng, môi đỏ lần nửa bị hắn chiếm cứ hầu như chẳng thể có biện pháp phản kháng hay chối từ. Dần dần Hạ Hầu Khâm cảm thấy chỉ hôn môi thôi chưa đủ, trong người hắn như chảy một dòng điện lưu, đôi tay không tự chủ trèo lên chơi đùa bộ ngực sữa....
Nam Sơ Hạ cả người run run, nhiệt độ cơ thể sớm tăng lên, cô bắt đầu cảm thấy choáng váng mắt hoa, cái miệng nhỏ nhắn thở gấp như muốn thốt lên điều gì, lại chỉ còn lại thanh âm rên rỉ, thân thể yếu ớt dựa vào trong lòng Hạ Hầu Khâm. Hắn mạnh mẽ dễ dàng nâng người cô lên, thuận lợi chui vào thưởng thức rãnh ngực ấm áp mềm mại.
"A... Khâm ca...!"
Thân thể cô như có điện, khẩn cấp đứng dậy hét lớn lên, nhận thấy trước ngực một đầu tóc nam nhân đang vùi vào say sưa thưởng thức, KHông nhịn được xúc cảm thêm tăng vọt, bàn tay hắn quen thuộc chui vào dưới lễ phục chà sát nhũ hoa đến cương lên..
Không đủ, vẫn là không đủ, bụng dưới cứng rắn khó nhịn, Có trời mới biết Hạ Hầu Khâm có bao nhiêu ham muốn đem con tiểu bạch thỏ này nuốt vào bụng mới thỏa lòng. Đưa bàn tay xuống dưới, tốc lên váy áo Sơ Hạ, để cặp đùi non tinh tế hiện lên trước mắt hắn không sót một cái gì...
Lúc này, một trận gió lớn bỗng thổi quét qua, Sơ Hạ khẽ run , nháy mắt tia lửa dục cũng bị dập tắt phần nào:
"Anh họ... Nơi này không thể!"
Trong lòng hắn, cô thủ thỉ như nũng nịu như chối từ.
" Nơi này là nhà của người ta..Chúng ta thật sự không tiện"
Không đợi nàng nói xong,hành động hắn càng thêm thô bạo như trừng phạt, Hạ Hầu Khâm đúng là chẳng khác gì tên sắc lang trước mặt nàng. Chết tiệc, hắn cư nhiên không màng tình hình mà tiến vào cơ thể Sơ Hạ, bây giờ cô mới thấy hối hận khi mặc bộ lễ phục này, đúng là chỉ có lợi cho tên nam nhân này...
"Hạ Hầu Khâm! Em dùng tay giúp anh được không?"
Nâng lên tay nhỏ bé nghĩ sẽ giúp hắn thỏa mãn bằng cách này, nhưng cách một tầng vải dệt, làm cô muốn bắt cũng không bắt được.
"Đại sắc lang! Hạ Hầu Khâm! Buông ra!"
"Không cần! Tiểu Hạ,nơi này là của anh!" - Hạ Hầu Khâm xoa nắn nhũ thịt, đắc ý lại vô lại vuốt ve:
" Toàn thân của em đều là của anh, anh muốn làm gì em không được chối từ"
" Không được cái con em gái nhà anh!! Khâm ca chết tiệt, hẳn là cấm dục .. sao mà chẳng có tiết tháo... Mau buông em ra"
Lời còn chưa dứt, đã bị hắn nắn bóp thật mạnh lên ngực, làm Sơ Hạ chỉ biết cắn răng nén đi thanh âm rên rỉ.
"Ngô... A..."
Trốn chẳng thoát, Nam Sơ Hạ bám vào người Hạ Hầu Khâm, hắn ngang nhiên bế cô lên cúi người chui vào bụi hoa kiểng to lớn gần đấy. Giải thoát váy áo vướng víu, cánh tay chế trụ eo nàng, để Sơ Hạ khóa ngồi lên đùi hắn, bàn tay vuốt ve lên thân thể tuyết trắng không ngừng châm lửa thổi gió...
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro