C 42: Ngạc nhiên vui mừng (2)
Anh ta tưởng Tống Như chỉ đi lối đi đặc biệt,không ngờ cô lại không lên máy bay.
Nếu cô giở quẻ,chẳng phải sẽ khiến giải trí Huy Hoàng bọn họ mất hết thể diện sao.
"Tổng Giám đốc Bùi,anh yên tâm,Tống Như chỉ ngồi máy bay tiếng thôi,hơn nữa sẽ đến sớm hơn mọi người một tiếng."
Vẻ mặt Bùi Lạc Phong rất khó coi :"Cô ta không hài lòng với khoang thương gia mà công ty sắp xếp sao?"
Trên thực tế,mới đầu họ cũng muốn đặt trước khoang hạng nhất,nhưng mà không đặt được.
"Cũng không phải,nhưng bây giờ danh tiếng của Tống Như càng ngày càng lớn,ngộ nhỡ xảy ra chuyện gì,làm sao quay chương trình thực tế được,đúng không?" Nói xong chị Hy cũng cúp luôn điện thoại,căn bản không cho Bùi Lạc Phong cơ hội phản ứng.
Tiêu Dĩnh ở bên cạnh mở to mắt,đây là lần đầu tiên cô được hưởng đãi ngộ như vậy,chuyên cơ,vệ sĩ,còn thêm đồ vật xa hoa trong cabin :"Chị Hy,nhà họ Tống có thực lực như thế sao Tống Như còn muốn làm nghệ sĩ?"
Làm nghề này,cô rất rõ nhiều thiên kim tiểu thư chỉ là vui chơi thôi,nên gia đình đầu tư để họ diễn chơi.Mà diễn viên có thực lực,bối cảnh lợi hại như Tống Như,nếu không phải bị Bùi Lạc Phong làm trì hoãn mấy năm,thì danh tiếng cô ấy đã vươn xa hơn trong giới nghệ sĩ rồi.
"Chuyện này...đúng là nhà họ Tống rất có thực lực,nhưng hôm nay những thứ này..."
Chị Hy vừa nói được nửa câu,cửa cabin được mở ra,Dương Gia Cửu toàn thân dát đầy hàng hiệu cao cấp đi đến,đôi mắt đen sắc lạnh,vẻ kiêu ngạo trên gương mặt tuấn tú như có như không,quanh người tản ra khí thế lạnh lùng,nhưng khi nhìn thấy Tống Như,sự kiêu ngạo lập tức biến mất,môi mỏng nhếch lên mỉm cười,anh đi tới nắm tay Tống Như :"Em ăn cơm trưa chưa?"
Giọng điệu quen thuộc và thái độ thân mật như thế,hai người đứng cạnh nhau đẹp như một bức tranh.
"Chưa,em đang chờ anh,em biết anh sẽ đến."Tống Như khoác tay anh,hai người cùng sóng bước đi vào phía sau cabin.
Họ luôn là người hiểu tâm lý đối phương nhất.
Nhìn hành động thân mật của họ, Tiêu Dĩnh bối rối.
Cô không hoa mắt nhận lầm chứ, người đàn ông vừa nãy hình như là tổng giám đốc của giải trí Đại Thiên. Người đàn ông quyền lực nhất showbiz.
Không ngờ cô có cơ hội được nhìn thấy anh ở khoảng cách gần như vậy,hơn nữa quan hệ giữa anh ấy và Tống Như hình như không bình thường :"Chị Hy,chị véo em một cái,không phải em đang nằm mơ chứ? Vừa rồi là...Dương...Gia Cửu sao?"
"Chị không cần véo em,không phải em đang nằm mơ đâu,hôm nay tất cả đều là do anh ấy sắp xếp cho Tống Như,hai chúng ta chỉ hưởng sái mà thôi." Chị Hy giải thích.
Tiêu Dĩnh bỗng nhiên nghĩ tới điều gì :"Chẳng lẽ ngay cả Dương Gia Cửu cũng bị quy phục dưới váy Tống Như,muốn theo đuổi cô ấy sao?"
"Chính xác mà nói,anh ấy đang cưng chiều vợ mình."
Một câu khiến đầu óc Tiêu Dĩnh trống rỗng,lỗ tai ù đi,nghệ sĩ mà Bùi Lạc Phong để cô phụ trách lại là phu nhân Tổng Giám đốc của giải trí Đại Thiên.
Hơn nữa họ lại còn để cho cô giám sát cô ấy,cản trở con đường tái xuất của cô ấy.
Trời ạ,có lầm hay không,người phụ nữ của Dương Gia Cửu muốn đóng phim chẳng phải chỉ cần một câu nói thôi sao....Ở trước mặt đế quốc giải trí như Đại Thiên,giải trí Huy Hoàng căn bản chẳng là gì cả.
"Dương Vũ Mịch còn luôn lo lắng Tống Như sẽ tái hợp với Bùi Lạc Phong?" Tiêu Dĩnh ho khan hai tiếng,hai người đàn ông này căn bản không thể so sánh với nhau,nếu Dương Vũ Mịch biết thân phận của Tống Như bây giờ,đại khái sẽ ghen tị đến ngất đi.
Chị Hy nón cười :"Chị cũng chờ ngày mọi việc công khai,muốn nhìn vẻ mặt họ một chút."
Cô chú ý tới ánh mắt Tiêu Dĩnh,nhìn bốn phía một chút.
"Khi Bùi Lạc Phong chạy theo Dương Vũ Mịch,Tống Như tổn thương rất sâu sắc.Lúc đi đến ủy ban cô ấy đã gặp được Dương Gia Cửu,hai người họ hợp nhau nên đã đăng ký kết hôn ngay cùng ngày,nhưng Tống Như tạm thời không muốn công khai chuyện này.Hôm nay em được đưa lên chuyến bay này,cũng đủ chứng minh Tống Như tin tưởng em,hi vọng em suy nghĩ kỹ một chút,xem rốt cuộc nên đứng về phía nào."
Chị Hy ý tứ sâu xa,vỗ vỗ bả vai Tiêu Dĩnh,rồi đi xem lịch trình quay phim lần này.Đám người Bùi Lạc Phong đã không nể mặt Tống Như,không cho cô cơ hội tái xuất,lần này ra ngoài quay chắc chắn sẽ gặp khó khăn trùng trùng,thân là trợ lý Tống Như tin tưởng nhất,cô nhất định phải nắm bắt thời cơ.
Tiêu Dĩnh đứng sững ở đó thật lòng,rồi mới đi đến bên cạnh chị Hy :"Chị Hy,em biết mình nên làm như thế nào,sau này mặc kệ xảy ra chuyện gì,em đều sẽ ủng hộ Tống Như,xin chị hãy tin tưởng em."
Chị Hy hờ hững ừ một tiếng,không nói gì,chỉ giao một tư liệu khác cho cô.
Tiêu Dĩnh vội vàng nhận lấy,hai người bận tối mắt tối mũi.
Ở chỗ ngồi riêng biệt phía trước,Tống Như nép vào cánh tay Dương Gia Cửu,cô rõ ràng hơn bất cứ ai,lúc này thời gian họ ở bên nhau ít ỏi đến mức nào :"Thật ra em có thể chăm sóc tốt bản thân."
"Anh không nỡ xa e,huống hồ,du lịch thế này rất có ý nghĩa." Dương Gia Cửu nâng cằm cô lên,hôn nhẹ.
"Gia Cửu..."Tống Như dịu dàng hôn lại.
Nếm được mùi vị ngọt ngào của Tống Như,Dương Gia Cửu buông ra :"Sau khi tới sẽ có rất nhiều việc phải làm,em ngủ trước một lát đi."
"Vì đi theo giúp em,anh đã gác lại bao nhiêu công việc?" Tống Như hỏi anh.
"Anh cũng là tiện đường đi công tác...em yên tâm đi." Anh nhẹ giọng an ủi.Vì cô,có làm gì anh cũng cam tâm tình nguyện.
Mà trên một máy bay khác,Dương Vũ Mịch hết sức tức giận.Cô ta không ngừng nổi cáu với tiếp viên hàng không,kéo theo sự chú ý của không ít hành khách.
"Được rồi,đừng làm khó các cô ấy nữa,sắp hạ cánh rồi,em hãy yên tĩnh một chút đi."Bùi Lạc Phong cố gắng kéo cô ta :"Ngộ nhỡ có người nhận ra em..."
Vừa dứt lời,đã nghe thấy có người kêu lên.
"Đây không phải là Dương Vũ Mịch sao?"
"Ai? Ngôi sao nữ hạng ba làm người thứ ba đó phải không?"
Mọi người lập tức nhìn về hướng này,còn có người giơ điện thoại lên chụp ảnh,Dương Vũ Mịch vừa tức vừa buồn bực :"Đều tại anh,tại sao em không thể ngồi máy bay riêng chứ? Em đang mang thai,còn phải ngồi cùng những người này ở khoang thương gia."
"..." Bùi Lạc Phong bị cô ta trách mắng một trận,tâm trạng cũng không tốt lắm,anh ta ghi món nợ này lên đầu Tống Như.
Khi đi cùng anh ta,có khi nào Tống Như rêu rao thế đâu? Xem ra cô cố ý muốn để anh ta chú ý tới cô,muốn tìm thời gian tâm sự.
Tống Như và Dương Gia Cửu đến sớm một tiếng,chị Hy và Tiêu Dĩnh đều cảm thấy hết sức nhẹ nhõm,dù làm thêm trong quá trình bay,nhưng không có ai làm phiền các cô,mọi việc tiến hành vô cùng thuận lợi.
Ngược lại người của Bùi Uyển Linh-chị gái của Bùi Lạc Phong phái tới sốt ruột đến đỏ mắt.Khi thấy Tống Như một thân một mình dẫn theo trợ lý và người đại diện xuất hiện,trong lòng Bùi Uyển Linh hơi hồi hộp,chẳng lẽ mánh khóe đã bị Tống Như nhìn ra,cô xuất hiện sớm là có ý gì?
Trong lòng đủ loại lo nghĩ,cô ta đi về phía Tống Như.
"Tống Như,đã lâu không gặp." Vóc người cô ta cao gầy,mặc một bộ váy vest kẻ caro đen trắng.Bùi Uyển Linh từng là người mẫu quốc tế,dáng người vẫn rất thướt tha,lời nói cử chỉ đều lộ vẻ kiêu kỳ.
Thoạt nhìn,khí thế Tống Như bị áp chế.
Nhưng cách đối nhân xử thế của Tống Như dịu dàng như nước,cô vẫn đeo kính râm,chẳng thèm để ý đến Bùi Uyển Linh,sau khi bình tĩnh ừ một tiếng thì không nói thêm gì nữa,phản ứng như vậy khiến Bùi Uyển Linh không nhìn thấu ý nghĩ của cô.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro