Thảm bại
Dưới khán đài nổ tung.
Đây chính là sự kiện kinh ngạc nhất trong hai mươi mấy năm liên hoan phim được tổ chức đến nay, khiến mọi người không thể tưởng tượng nổi.
Nữ diễn viên xuất sắc nhất, có khả năng được trao giải Ảnh hậu nhất lại bị tuyên bố không có tư cách đề cử. Vì vậy, nữ diễn viên có mối quan hệ không đứng đắn với một giám khảo kia chính là Dương Vũ Mịch.
"Cô ta vừa ký hợp đồng với KB, chắc là không liên quan tới chuyện này chứ?"
"Trách không được cô ta dám lớn giọng chia tay với Bùi Lạc Phong, hóa ra là có người chống đỡ. Vừa nãy trước mặt phóng viên còn diễu võ dương oai, hiện tại đúng là khiến cho người ta bất ngờ."
Người dẫn chương trình ra hiệu cho nhân viên công tác tiến lên đưa Dương Vũ Mịch đi, để lễ trao giải được tiếp tục.
Đột nhiên Dương Vũ Mịch giống như bị điên, lớn tiếng hét: "Không có khả năng, nhất định có người cố ý hại tôi, là do con tiện nhân Tống Như kia phải không? Thả tôi ra, tôi muốn kiện các người. Đây là giải thưởng của tôi."
Cô ta buông bỏ toàn bộ để đổi lấy ngày hôm nay, nhưng vì một câu của những người này mà cô ta sẽ mất danh hiệu Kim Vũ, không thể nào, không thể.
Nhìn bộ dạng điên cuồng vủa Dươnng Vũ Mịch, người bên cạnh đều né tránh, không muốn liên quan tới chuyện này.
Tiếng la hét của cô ta vang quanh quẩn toàn bộ toàn bộ phòng khách hội trường cùng bộ dạng nổi điên của cô ta. Tống Như đặc biệt tỉnh táo, chỉ bình tĩnh mỉm cười nhìn Dương Vũ Mịch chạy tới sát vách núi.
Người dẫn chương trình thở dài: "Cô Dương, mong cô chấp nhận sự thật, lúc nãy ban tổ chức cũng không muốn công bố video trong bức thư nặc danh kia. Một tháng trước tại khách sạn Hồng Sâm Lâm, chắc cô vẫn còn nhớ, xin cô cùng nhân viên công tác lui về phía sau khán đài tiếp nhận công tác điều tra. Mời quý vị khán giả nghỉ mười phút, sau đó lễ trao giải của chúng ta sẽ tiếp tục được tiến hành."
"Nếu điều tra ra sự thật, ban tổ chức sẽ công khai xin lỗi công chúng. Hơn nữa đem chuyện này và chứng cứ công bố ra ngoài."
Ban tổ chức dám nói như thế chứng tỏ đã có chứng cứ xác thực.
Rõ ràng thủ đoạn của Dương Vũ Mịch thấp kém như vậy, dùng thân thể để thăng tiến, còn giội gáo nước bẩn lên người Tống Như.
Nữ diễn viên như vậy không xứng nhận giải, cũng không xứng nhận bất kỳ phim truyền hình nào.
"Tôi đã nói những bài viết trên mạng kia...sao lại luôn giội gáo nước bẩn lên người Tống Như như vậy? Nhất định là do cô ta làm, lúc trước cũng là do cô ta chen chân vào khiến Tống Như và giải trí Huy Hoàng náo loạn."
"Hành động không được trách nhiệm cũng rất lớn."
"Loại người này nên bị trục xuất, tôi rất muốn biết rốt cuộc video trong thư nặc danh kiaa có bao nhiêu kịch liệt."
Những tiếng bàn luận tràn ngập phòng khách Dương Vũ Mịch đứng tại chỗ tức giận nhìn chằm chằm Tống Như trên khán đài, cô ngăn nắp xinh đẹp như vậy. Vốn dĩ kế hoạch của Dương Vũ Mịch là tiếp nhận úp từ trong tay cô, đã hoàn toàn thất bại. Hơn nữa có khả năng cô ta sẽ không nhận được bât kỳ một bộ phim truyền hình nào nữa.
Cô tta thua, bại dưới sự tỉnh táo của Tống Như, bại bởi lòng dạ của Tống Như.
"Là cô làm." Dương Vũ Mịch cầm váy đi về phía Tống Như, nhưng mới đi được một nửa đã bị nhân viên công tác và bảo an ngăn lại.
Tống Như nhìn cô ta, trong mắt không một tia gợn sóng, dường như đã dự liệu được tình huống này: "Tôi không cần phải làm gì, đây là sự thật."
Chuyện phát sinh lúc này đây đều do Dương Vũ Mịch tự làm tự chịu.
Người bò lên giường Đỗ Cảnh Thăng chính là cô ta.
Ký kết hợp đồng với KB, từ bỏ Bùi Lạc Phong cũng là cô ta.
"Dương Vũ Mịch, sự nghiệp diễn xuất của cô đã kết thúc."
Dương Vũ Mịch giật mình, nước mắt chảy xuống trên khuôn mặt, cô ta ngây ngốc nở nụ cười tươi, trước mặt tối sầm, hôn mê bất tỉnh.
Cảnh tượng lại rơi vào hỗn laonj một lần nữa, không biết ai kêu lên: "Sao trên váy cô ta toàn là máu?"
"Không phải là mang thai chứ?"
"Mau đưa tới bệnh viện."
Trong một đêm, Dương Vũ Mịch ngã từ trên may xuống, chuyện mang thai cũng được bệnh viện chứng minh là thật. Đợi đến lúc cô ta mở mắt ra sẽ phát hiện đối với cô ta, thế giới này chính là địa ngục.
Ngoại trừ Tống Như, không ai dùng phương pháp này trả thù cô ta. Vừa đúng mười phút trước lễ trao giải, để ban tổ chưc thấy thư nặc danh kia. Lúc Dương Vũ Mịch cho rằng sắp thành công, hoàn toàn phá nát giấc mộng đẹp của cô ta.
Vì chỉ có làm như vậy, mới có thể khiến Dương Vũ Mịch vĩnh viện không thể xoay sở.
Vì vụ việc xen giữa này mà Dương Vũ Mịch trở thành trò cười trong giới giải trí, ban tổ chức sau khi nhanh chóng điều tra sự thật đã thay đổi phong thư trong tay Tống Như.
Nữ chính xuất sắc nhất là một nữ diễn viên khác tên Hà Mẫn.
Sau khi Tống Như quay về chỗ ngồi, sắc mặt vẫn như thường, không bị trò cười kia làm ảnh hưởng. Lúc Đỗ Cảnh thăng từ phía sau khán đài rời đi, đứng từ xa liếc nhìn Tống Như.
Anh ta chỉ cảm thấy sợ hãi, người phụ nữ như Tống Như, anh ta trêu chọc không nổi, hơi không cẩn thận sẽ bị rơi thịt nát xương tan. Rốt cuộc sau lưng cô có bao nhiêu thế lực, mà cô nhẫn nhịn bao lâu, chỉ cần dùng một chiêu chí mạng cuối cùng.
Cho tới nay, người ngoài giới đều hiểu lầm cô, lời đồn đại bay tán loạn đầy trời, cũng mắc phải tình cảnh trắc trở ở khắp nơi. Vậy mà điều không khiến cô sinh ra cảm giác thất bại, cô một mực chờ đợi đến đêm nay.
Vừa nãy anh ta cũng không biết ban tổ chức nắm bằng chứng chính xác gì, phủ nhận toàn bộ mọi chuyện, trở ngại địa vị của anh ta trong giới giải trí cũng không bị tổn thất gì.
Nếu như sau này có người nhắc đến chuyện này, hoặc Tống Như dùng những chứng cứ kia áp chế anh, anh ta tuyệt đối sẽ không buông tha cho cô.
Giải thưởng tiếp theo đều diễn ra vô cùng thuận lợi, cuối cùng của buổi lễ trao giải, người chủ trì cầm giấy ban tổ chức viết nói với toàn thể hội trường: "Theo yêu cầu của ban tổ chức, đêm nay chúng ta có thêm một giải thưởng, giải thưởng có nhiều cống hiến nhất. Đây là giải thưởng mà ban giám khảo đã nghiêm túc thảo luận quyết định, tuyệt đối công bằng. Mời Tổng giám đốc công ty giải trí Áo Lai, cô Trình Vận lên trao giải thưởng."
"Trình Vận cũng tới sao?"
"Năm nay lễ trao giải Kim Vũ quả thật không giống bình thường."
Khai mạc thảm đỏ mời được Tổng giám đốc Đại Thiên, Dương Gia Cửu, lễ trao giải hôm nay lại mời được Trình Vận.
Mặc dù Áo Lai là công ty giải trí hạng hai, nhưng Tổng giám đốc Trình Vận là một nhận vật truyền kì trong giới kinh doanh. Cô là một phụ nữ hoàn mỹ tụ tập toàn bộ thực lực và sắc đẹp,lại là người vô cùng giàu có.
"Chào buổi tối, mời mọi người xem trước một đoạn phim."
Trình Vận mặc chiếc váy dài kẻ ô vuông đang trở hết tài năng ở trong các ngôi sao nữ. Làm Tổng giám đốc một công ty, cô ta có dáng người tốt, gương mặt xinh đẹo không thua bất kì một ngôi sao nào.
Ngay lập tức, đèn trong cả hội trường tắt đi, tầm mắt mọi người và bao gồm cả Tống Như đề tập trung ở ánh sáng duy nhất trên màn ảnh lớn.
Nhưng khi cô ta nghe được nhạc nền của đoạn phim này liền sửng sốt.
Đây là nhạc nền trong bộ phim đầu tiên cô quay, bởi vì bộ phim điện ảnh này vô cùng quan trọng đối với cô, cho nên đến bây giờ cô vẫn nhớ tiếp theo trên màn hình cjieesu bộ phim cô từng tham dự quay trước đó, cuối cùng là chiếu phỏng vấn 'Hậu trường' của chương trình truyền hình thực tế.
Tống Như gần như nín thở rồi.
"Đó là Tống Như à?"
"Kỹ năng diễn xuất của cô ấy quả thật không tệ."
Xung quanh vang lên tiếng bàn luận.
Ánh đèn lại sáng lên.
Trình Vận cầm tấm thiệp trong tay, giọng nói vang vọng cả hội trường.
"Tối nay ánh sao chói lòa, bao nhiêu ngôi sao xuất sắc từng đứng ở đây nhận được giải thưởng, giành được vô số tiếng vỗ tay, nhưng hôm nay tôi phải tuyên bố giải thưởng có ý nghĩa đặc biệt này."
"Cô ấy là một diễn viên đặc biệt chuyên nghiệp. Vai diễn mà cô ấy tham gia diễn để lại cho chúng ta ấn tượng đặc biệt sâu sắc, trong công việc cô ấy cũng để cho chúng ta thấy được sự cố gắng và kiên trì của diễn viên điẹn ảnh. Cô ấy chính là...Tống Như!"
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro