Chương 6
Lôi Thiên Phàm thấy Quân Hiểu cắn chặc môi dưới,mồ hôi hột to như hạt đậu dọc theo tóc nhỏ xuống.Hắn không thể làm gì khác hơn ổn định thân thể người yêu để mặc y cở đi quần áo của mình,tùy hứng cắn thịt non sau gáy.
“Hừ. . . . . . Aha. . . . . . Ô. . . . . .” Trì Quân Hiểu khó khăn đở lấy nửa người phía dưới,dựa vào trọng lực hoàn toàn nhận vào bàn ủi loại cực đại của người kia. Vừa lúc đội lên tràng vách tường,kích thích một hồi làm y không thể khống chế bản thân.
“Vù vù. . . . . . Quân Hiểu,Hiểu. . . . . . Có thể không? Anh có thể không?” Lôi Thiên Phàm cũng nóng đến kinh người.Trên bụng hắn còn bị tiểu khả ái cùng bụng khéo đưa đẩy của Trì Quân Hiểu đè ép.Mà vật chôn ở nơi vừa nóng ướt vừa chặt lại như mãnh thú gầm thiết.Trong đầu chỉ sót lại chút ít lý trí nói cho hắn biết,phải cẩn thận cẩn thận!
“Anh. . . . . . A,anh ơi Hmm. . . . . .” Trì Quân Hiểu hai tay chống ở lồng ngực Lôi Thiên Phàm khi nói mang theo giọng mũi nức nở.Y có thể cảm thụ thân thể Lôi Thiên Phàm căng thẳng,dòng máu dưới làn da đang điên cuồng chuyển động.Chẳng qua người đàn ông này quá yêu y,lúc này còn bận tâm suy nghĩ cho y.Trì Quân Hiểu nghiêng người về phía trước bụng dán chặt lấy bụng hắn,nhẹ nhàng lê nhẹ ép vào.Trong cơ thể tứ kia ngay tức khắc trướng lớn thêm vài phần.Mà thứ của y cũng đã thấm ướt cả hai người.
“Anh . . . . . anh,anh động đi!”
Lý trí cuối cùng đã bị tiểu yêu tinh bào mòn.Trì Quân Hiểu hai chân giang chân ra,nơi đó bị nhét đầy.Y vặn vẹo thân thể hùa theo Lôi Thiên Phàm có lực nhưng không mất dịu dàng đụng nhau.Lôi Thiên Phàm khởi động nửa người trên cẩn thận tránh đụng bụng tròn vo,hôn lên môi Trì Quân Hiểu.Nuốt vào từng chuỗi rên rỉ mê người,lặp đi lặp lại nhiều lần giày xéo cánh môi sưng đỏ dính đầy nước bọt trơn bóng.
“Hmm. . . . . . A. . . . . .” Trì Quân Hiểu từng ngụm từng ngụm thở.Y vươn đầu lưỡi đinh hương đưa vào trong miệng Lôi Thiên Phàm xoay tròn lật áp.Lôi Thiên Phàm theo tiết tấu phía dưới cùng y dập dền ,chỉ bạc dâm mĩ dọc theo khóe miệng quanh co trượt xuống,đọng lại trên hồng quả đứng thẳng trơn bóng trước ngực.
Thiếu chút nữa,chỉ thiếu chút nửa.
Trì Quân Hiểu đem sức nặng toàn thân đặt trên người Lôi Thiên Phàm,kéo lấy tay hắn sờ lên quả trái cây chín mọng trước ngực,lướt qua vùng bụng cao vút,vòng quanh cột sống phía sau kìm xuống,nhanh chóng khiến người kia đỏ mặt.
Lôi Thiên Phàm đầu gối trên vai Trì Quân Hiểu,cảm xúc dưới lòng bàn tay làm hắn mê say.”Ừm. . . . . . Hiểu. . . . . .” Hơi thở nóng bỏng thổi tới vành tai Trì Quân Hiểu,vành tai khéo léo đỏ đến có thể rỉ máu.
“Ừ!” Trong lúc kích tình vẫn khó tránh khỏi đè ép đến đứa trẻ trong bụng.Tiểu tử ở trong bụng Trì Quân Hiểu chuyển động chút ít.Rõ ràng còn đang vận động,hai vị ba ba vẫn cảm nhận được.
“A. . . . . .” Trì Quân Hiểu là người chịu không nổi trước,nồng đậm bạch dịch phóng ra.Thành trong xoắn lại khiến Lôi Thiên Phàm bứt ra không kịp,toàn bộ tinh hoa bắn vào trong cơ thể Trì Quân Hiểu .
“Quân Hiểu,Quân Hiểu! Em có sao không?” Lôi Thiên Phàm khẩn trương.Hắn vội vàng kéo Trì Quân Hiểu để y tựa vào trên người hắn,chăn mỏng nhanh chóng bao quanh thân thể y.
Trì Quân Hiểu lắc đầu,trên khuôn mặt tinh sảo đặc biệt đỏ.Y kéo lấy bàn tay Lôi Thiên Phàm xoa lên bụng,nói: “Em rất khỏe,cục cưng cũng vậy.”
“Nhưng. . . . . . Nhưng mà . . . . .” Đều do hắn lỗ mãng! Vẫn nên tìm bác sĩ Lưu tới kiểm tra một lần mới yên tâm.
“Anh!” Trì Quân Hiểu vội vàng kéo lại hắn.”Chuyện bản thân em tự mình biết.Huống chi tình trạng hiện tại của chúng ta. . . . . .” Y ngượng ngùng cúi đầu,ngay cả ngón tay nắm Lôi Thiên Phàm cũng trở nên lúng túng.
Thì ra Trì Quân Hiểu đang xấu hổ .
“Thật không có chuyện gì chứ?” Lôi Thiên Phàm cầm ngược tay y.Mỗi lần gặp chuyện liên quan đến Trì Quân Hiểu,Lôi Thiên Phàm đều ưu tiên suy nghĩ an toàn cùng sức khỏe của y mà ngược lại có phần quá kích.Lôi Thiên Hòa thường dùng chuyện này giễu cợt hai người.Lôi Thiên Phàm biết nhưng không đổi được.
“Ừm.” Trì Quân Hiểu gật đầu,lần nữa dựa vào lồng ngực Lôi Thiên Phàm,kéo qua hai tay hắn vòng quanh mình,nhắm mắt lại,nói: “Anh,hãy ở lại bên em.”
Trì Quân Hiểu thích loay hoay chơi đùa ngón tay Lôi Thiên Phàm,quả thực giống như trẻ con lớn đầu.Lôi Thiên Phàm cũng không nói gì,nghe theo lệnh y thôi.
“Được.” Lôi Thiên Phàm ôm người yêu nằm xuống.Lựa chọn tư thế nằm nghiêng ngủ để bụng người yêu có thể thoải mái thả lỏng.
“Anh. . . . . .” Trì Quân Hiểu sắp ngủ,ở trong ngực Lôi Thiên Phàm như đang nói mớ.
“Có chuyện gì sao?” Lôi Thiên Phàm nắm thật chặt mềm,hừ nhẹ.
“Em yêu anh . . . . .”
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro