Tập 3: Cởi áo là toi.
Trong giấc mơ của Kiên: Khi ông Khoa chuẩn bị làm đồ ăn sáng cho Kiên và Khôi và Khôi thấy có một miếng bánh dính vào tường, Khôi lấy ra thấy có con gì có cái lưỡi rất dài trói Khôi.
Khôi: ANH KIÊN! CỨU EM!
Rồi nó ăn Khôi và chạy đi.
Kiên: KHÔI! , Ông Khoa ơi, cứu!
Rồi Ông Khoa trở thành bộ xương và rớt xuống
Kiên: Ah, Không!
Rồi Nam hóa thành con dê trc nhà anh em Khôi và Kiên rồi vào nhà và...
Nam: Nhớ ta ko?
Kiên: nhớ, tôi vẫn luôn nghĩ và ông, con dê ở trc sân.
Nam: linh hồn của người thuộc và ta.
Kiên: KHOONGGGGGG!
Kiên tỉnh lại và nói: Ahhh, tôi không phải lo chuyện đó.
Khôi thức và nói: Anh lại mơ thấy giấc mơ đó nửa phải ko?.
Kiên: Không có gì đâu, Nam đã vận hành một tổ chức to lớn, hắn ko hề quan tâm mấy đứa nhỏ như anh.
Khôi đi xuống giường nói: Đc rồi, đi thôi, Khôi lấy bộ đồ cho Kiên.
Kiên: Đi đâu? Bây giờ đang là giữa khuya mà.
Khôi: Chúng ta sẽ giải quyết mọi chuyện với tên Nam đó một lần, đi thôi.
Kiên: thật là điên rồ, chúng ta chỉ...
Khôi: Tin em đi, anh Kiên, chỉ một lần thôi, anh có thể tin em đc ko?
Trong khi đó Nam đang tổ chức một buổi tiệc cho những người hầu của hắn. Còn Khôi dẫn Kiên đến một cái giếng nước.
Kiên: Khôi, em dẫn anh đi đâu vậy
Khôi: rồi sẽ biết.
Khôi dở cỏ ra là một cái giếng nước, họ đến và Khôi lấy viên kẹo vị chua sủi bọt của Kiên và cho vào giếng.
Kiên: Cái đó là viên kẹo vị chua sủi bọt của anh, ê ê ê.
Khi Khôi đổ vào.
Kiên: Tiếc quá, anh đã ăn nó thì mấy tháng rồi đó.
Khôi: Em xin lỗi, anh Kiên, nhưng mà em phải làm cho nó sủi bọt thì ông ấy mới tới.
Kiên: Vậy thì, ai sẽ tới?
Cái giếng nước bóc lên và có tiếng nói là" Vào lúc nghi ngờ, các anh em trẻ tuổi, hãy ôm anh cậu một lần cuối."
Kiên: Cái gì?
Khôi: Một thánh nhân vĩ đại, nghe đồn ông ấy gì cũng biết.
Rồi cái giếng cói một khuôn mặt và biết nói
Huy: Ta là Huy, là một người có ngoan ngoãn, các chàng trai sẽ đến đây để ta cho lời khuyên.
Khôi: Bọn em đến đây là để cho ông một lời khuyên ạ
Huy: Lời khuyên của các em chính là: em muốn giữ lấy linh hồn của người anh trai mình chứ, nhưng ko cần phải lo vì chỉ có một cách giúp cho anh trai của em ko lấy linh hồn là cái áo len đc đan bằng lông tàn hình, lấy từ một sinh vật đã bị tuyệt chung, rồi để anh kiếm nha, nó đây rồi, đây cuôn lông tàn hình cuối cùng, dẫn nó đi Khôi.
Khôi lấy cuộn lông
Huy: và em phải đan cho anh em
Khôi: Ủa sao em phải làm hết mọi thứ vậy?
Huy: Vì cái áo len chỉ có tác dụng khi có đc tinh yêu thương của anh em trai mà thôi.
Khôi: Có vẻ là em phải đan một cái áo len tàn hình cho anh rồi ,anh Kiên
Kiên ôm Khôi nói: Ôi, cảm ơn em, Khôi em là đứa em trai tuyệt vời nhất mà anh có.
Khôi: Dạ, em là em trai của anh mà,em phải lo lắng cho anh như vậy chứ
Kiên hôn Khôi một cái vào má
Kiên: mwah.
Khôi: Anh kì quá, sao lại hôn em trc mặt nhiều người nhu vậy?
Kiên: Thôi, chỉ là anh hôn để cho anh có nhiều tình cảm với em thôi mà.
Huy: Oh, thật ngọt ngào và đáng yêu, giờ thì hai anh em có đi đc rồi.
Trong lúc đó Nam ở dưới đó đang tổ chức buổi tiệc và có người kế toán tên An đã vào để xem linh hồn ai còn nợ và con thiếu sẽ báo lại cho Nam nghe, An đã tìm thấy một linh hồn vẫn còn nợ của Kiên nên Nam sẽ đi lấy về. Lúc đó Khôi đã đan xong cái áo len và
Khôi: Rồi, tất cả đã xong, đc rồi anh Kiên, anh mau mặc vô đi
Kiên hửng thử có mùi hôi và nói: Y, sao mùi hôi quá z
Khôi: anh nghe anh Huy nói rồi đó, đây là thứ duy nhất để ngăn tên Nam đó lấy linh hồn của anh đó.
Kiên: Đc rồi, anh mặc vô đây
Sau mặc vô...
Kiên: oh, xem ra cũng dễ chịu và ấm áp.
Rồi Nam xuất hiện, cả hai đã vô cùng sợ
Kiên: NAM, KÌA!!
Nam: thôi đc rồi, ta đến đây để lấy linh hồn, làm cho xong nào.
Khi Nam chạm vào thì bị giật điện.
Kiên: Ê, có tác dụng nè.
Nam: Ngươi đang mặt cái áo len tàn hình bất khả xâm nhập nhưng bằng cách nào?
Kiên: Khôi đã đan cho tôi, nó có tác dụng vì nó vó tác dụng vì trong đó chứa tinh anh em của hai anh em tụi tôi.
Nam: Chắc chắn rồi.
Kiên: Thôi, nếu không phiền thì hai anh em tôi xin phép đc về nhà trc nha.
Rồi Nam xuất hiện thêm một lần nửa.
Kiên: ahhhhh, tên Nam kìa.
Khôi: Anh Kiên, anh đang mặc áo len mà đúng chứ?
Kiên: Ừ ha.
Nam: Sao ngươi ko tiết kiệm thời gian để cởi nó ra
Kiên: Còn lâu.
Nam: Cởi ra đi rồi ta cho ngươi 246k
Kiên: Trời ơi đc tới 246k lận
Kiên tính cởi mà Khôi đã chặn lại
Khôi: Ko anh Kiên, linh hồn của anh đáng giá hơn 246k chứ
Kiên: Ừ ha, em nói đúng, nói với Nam: 490k đi
Khôi: Anh phải giữ cái áo len đó nha, giờ thì về nhà thôi.
Nam làm mọi cách để lấy cái áo len của Kiên ra mà Khôi quá thông minh nên Nam làm sao cũng phát hiện hết. Khi sắp ra khỏi khu rừng và bi Nam chặn lại.
Khôi: coi kìa, chúng ta sắp ra khỏi khu rừng rồi
Khi ra đến bi Nam chặn lại.
Nam: Không, các ngươi ko thoát đâu, nói với Kiên: giờ thì cởi cái áo len đó ra.
Khôi: Ko có chuyện đó đâu Nam ơi, ông bỏ cuộc đi là vừa
Kiên: ngươi đang biến thành ai á, mà không để cho ngươi thất bại thảm hại kìa.
Nghe Kiên nói cái Kiên và Khôi cười Nam, Nam nóng lên làm cả khu rừng rất nóng.
Kiên: oh, sao nóng quá vậy kìa?
Kiên có dấu hiệu muốn cởi áo len ra. Nam đã có cách là mình làm càng nóng thì Kiên sẽ cưỡi áo len ra.
Kiên: Anh chịu hết nổi rồi, anh phải cởi nó ra thôi.
Khôi: Ko, cứ mặc đi mà
Kiên: anh chịu hết nổi rồi.
Khôi phải nghĩ cách làm sao để làm cho Kiên ko cởi ra. Khôi đã nghe câu mà Huy nói "Vào lúc nghi ngờ, các anh em trai trẻ tuổi hãy ôm anh cậu một lần cuối"
Rồi Khôi lao lên ôm Kiên để chặn cái áo lại.
Kiên: Nè, em đang làm cái gì z?
Nam tăng lửa lên và nổ ra tiếng rất lớn. Nam nghĩ rằng Kiên đã cởi mà ko. Nam thấy vậy Nam rất tức và biến hình liên tục.
Kiên: chúng ta về nhà thôi ha.
Khôi: yeah, đi thôi.
Nam: Ta ghét tụi nó quá đi.
Nam quay trở lại buổi tiệc vừa ăn mừng tiếp rồi An tới để lấy linh hồn mà nói là bỏ vào két sắt nên An đi về. Còn Kiên và Khôi quay về ngủ tiếp.
Kiên: Cuối cùng chúng ta cũng đc ngủ ngon rồi, đc em tặng cái áo len, đúng là ko thể nào tuyệt vời hơn
Khôi: em sẽ ko bao đan áo len cho bất kỳ ai, ngoại trừ người anh mà em yêu quý.
Kiên: Huy nói đúng vật này lỗi thời rồi ha.
Hết tập 3
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro