Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Phần 5

10 ngày sau nhà trọ tôi có biến. Chị Thủy đánh vỡ mồm con nhỏ học nhạc viện Thành Phố vừa làm ca sĩ phòng trà và quán bar. Con đấy cũng hay đi hát tiệc cưới. Tôi là 1 trong những người chứng kiến cái biến đó. Chị Thủy cũng liều lĩnh, 1 thân 1 mình mà dám xông vào tát vỡ mồm con nhỏ đó trong khi nó có 3 trợ thủ. Thị phi thì chưa ai rõ. Tôi cũng chẳng biết anh Dương bị oan hay ko nhưng phải hỗ trợ hòa giải. Phản ứng của con đó rất tức giận có vẻ bị oan thật. Lúc vợ chồng anh Dương kéo nhau về phòng lại thêm 1 màn cả 2 gây gỗ. Tôi ở bên phòng nghe tất.

- Con người của anh bẩn lắm. Tôi đã tha thứ cho anh bao nhiêu lần vì con.... tôi chửa thằng Dũng anh đau dạ như nào mà anh cũng đi ngoại tình được... thì chuyện gì mà anh ko làm đc!

- Chuyện nào ra chuyện đấy... hôm nay em rất quá đáng.

- Nó ko có ý gì với anh nó nhắn tin cho anh để làm gì.... con đĩ mất dạy... đánh cho nó chừa...

Vài ngày sau vợ chồng anh Dương bị buộc phải dọn đi. Thật ra khu đó thuộc ký túc xá đại học Khoa học tự nhiên. Dãy bên kia là sinh viên ở, dãy bên này là sinh viên tự do. Hệ thống như nhà phố, bằng cách nào đó mà các hộ kinh doanh họ thuê đc , ở dưới buôn bán ở trên cho thuê. Nhưng ít nhiều vẫn chịu sự quản lý của BQL ký túc xá. Cổng chung thì cũng hiểu rồi. Ngay cả sinh viên tự do cũng theo quy định giờ giấc. Đôi khi quản lý rất lỏng lẽo. Cửa vẩn mở 1 cánh hoặc vẫn có thể gọi bảo vệ mở khi cần.

Có lẽ chinh vì điều này mà ít có cặp vợ chồng nào đến thuê. Chị Thủy tưởng rằng có thể đem anh Dương nhốt vào ký túc xá là có thể hạn chế đc tính lăn tăn của ảnh nhưng thật sự cũng nhầm. Người như anh Dương đi đâu ai mà ko thích. Sinh viên còn dâm hơn cả người bên ngoài. Anh Dương đẹp trai cỡ đó đến tôi còn ko kiềm chế nổi nói chi con gái.

Hôm hai vợ chồng anh Dương dọn đi tôi đứng ở ban công quan sát mà buồn lắm.

Tất cả các đồ gói đc tầm 3 hành lý. Chưa kể nồi niu xoang chảo thao thùng hầm bà lằng. Mặc dù rất buồn bã nhưng tôi ko bỏ qua cơ hội giúp đỡ.

- Để em phụ cho chị Thủy.

Cảnh dọn nhà tôi vốn đã ngán ngẩm. Nhìn đồ đạc của 2 vợ chồng anh Dương tôi còn ngán ngẩm hơn.

- Cái bàn đấy chưa cần dùng hay gửi cho thằng Long nó dùng nha em.

- Thôi anh cứ dọn hết đi.... em ko cần đâu.

- Ko xếp lại đc.... bất tiện lắm... qua đấy anh mua bàn khác.

- Ừ thôi em lấy qua xài đi Long.... chị cho luôn đấy.

- Nếu tiện cho anh chị thì em nhận.

- Đây em xách hộ chị cái này.

Tôi xách mang theo anh Dương. Anh Dương phải chuyển bằng xe máy và chuyển nhiều chuyến. Dọc đường tôi hỏi:

- Chỗ mới của anh xa hông?

- Đường Hoàng Diệu này.... qua cầu Ông Lãnh tí đã tới...

- Để em chở hộ anh cho nhanh... cồng kềnh như này nguy hiểm... đang giờ tắc đường.

- Ừ thế thì tốt quá.

- Đường vào chùa Giác Nguyên nhé...

- Em biết rồi.

Trong đấy là nhà trọ riêng tư. Lối đi chung nhưng mỗi phòng đều có gác gỗ.

Tôi bưng hành lý vào phòng giúp anh Dương.

- Ở đây tiện nhệ... nhà vệ sinh riêng ko phải chờ..

Cái ko nói thêm là có thề ngủ trên gác, ở dưới đễ xe và nấu ăn.

- Chắc em cũng phải kiếm 1 phòng như này em ở quá.

- Bỏ đấy đi em... tí dọn xong vợ anh soạn lại.

Tôi lại đi chở hộ anh Dương một chuyến nửa. Nhưng chuyến này anh Dương chở vợ con ảnh đả hết chổ ngồi, phía trước chỉ để đc 1 cái túi nhỏ. Còn 1 cái tivi 21 in và 1 cái đầu đĩa và 2 cục loa nửa.

Sau khi bỏ vào nhà trọ mới tôi với anh Dương lại chạy mỗi người 1 xe máy tiếp. Dường như ảnh cố tình đợi tôi ở phía trước mới chạy chậm lại.

- Em uống nước gì ko?

- Anh chưa dọn đồ xong mà.

- Còn 1 chuyến tí chở, ghé vào uống gì đấy cho đỡ khát.

Ko chờ tôi ừ hử anh Dương đã lên lề. Quán cà phê đang bày nhiều ghế ngay đấy.

- Về bển ở hôm nào rảnh anh điện thoại em đi nhậu... đi với em chị Thủy ko có la đâu.

Các bạn biết ko? Hôm nọ bằng cách nào mà chị Thủy biết được anh Dương nhậu với tôi chị ấy có sang xin lỗi. Chị bảo chị ko có biết hôm đấy nhậu với tôi , anh Dương cứ sợ nói ra mất lòng láng giềng mới ko nói, chị bảo: " Nếu anh ấy bảo nhậu với em chị đã ko cáu gắt rồi". Cũng ko trách đc chị. Mấy thằng bạn tôi nhậu thì nhậu nội bộ đi, rũ rê các kiểu gái lầu trên lầu dưới xuống chơi đâm ra chị Thủy ko ưa. Chị nói bạn em cái thằng nói giọng Hà Tĩnh nó ko có biết điều (xin lỗi các bạn Hà Tĩnh), phụ nữ tắm mà nó hay cau có hối thúc đập cửa rầm rầm đâm ra mất lòng chỉ. Thật ra đến lúc chị Thủy nói tôi mới hiểu thôi chứ bình thường đứa nào cũng đập cửa hay sao đó. Ỉa đái chung 1 chỗ mà 2 nhà vệ sinh 3 lầu cùng xài, vợ chồng quán cơm thậm chí sinh viên khác lúc ăn cơm cũng lên xin đi nhờ , bên dưới thì chén thau xoong nồi án ngữ mà bẩn nữa nên ai cũng chê. Thà chê chứ ko tự dọn đâu. Rồi đồ ăn thừa thức ăn cặn tràn lan cảm thấy nó quá bẩn. Nhưng đôi khi tôi cũng đi ở đó vì ko để trễ học hoặc ko chờ nổi.

Ngoài ra thì tôi có thể đái dô cái chai Lavie rồi chờ toilet vắng tôi đem vào đổ. Và cũng có đứa làm vậy nhưng đổ luôn dô cái la bô vốn dùng để rữa rao rữa chén tập thể. Trong đó có thằng Hà Tĩnh. Hãi vãi.

Vậy ra chị Thủy ko hề ghét người miền Tây. Chỉ còn bão miền Tây thật thà ít bốc phét. Chỗ chị làm có mấy người miền Tây chơi rất chân tình, chị bảo tôi đừng có nhại giọng Bắc mà làm gì.

Tôi buồn khi anh Dương dọn đi. Nhưng nghĩ vậy có khi lại hay.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro