Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Phần 21

Tan học, tôi chờ anh Dương ở một cây xăng bên gốc đường Nguyễn Thượng Hiền - Điện Biên Phủ. Trong điện thoại anh Dương nói là phải giao 1 cái tivi ở Q5, bảo tôi đợi 1 tí. Tôi cũng chả biết 1 tí là bao lâu, nhưng cứ đợi là đợi thôi.

Bỗng tôi nhìn thấy cái Tuyền thướt tha đi tới, có muốn trốn mặt cũng ko kịp vì cô ấy đã gọi tôi từ xa:

- Sao hôm nay Long đi đường này?

Các bạn ko phải dân Sài Gòn hoặc chưa thuộc đường phố Sài Gòn thì có thể hình dung. Trường tôi nằm ở giữa 2 điểm là ngã 6 Dân Chủ và Trạm Xăng. Nhưng nếu đi bộ mà đi ngược chiều rồi băng qua đường là ngay trạm xe bus sân khấu 126, cách đi này gần hơn đối với người muốn đón xe bus từ tuyến Bến Thành - CMT8 - Trường Chinh - An Sương....

Tôi nở 1 nụ cười ngượng nghịu, hỏi ngược lại:

- Ủa mà sao Tuyền cũng đi đường này?

- Tuyền không thích đón xe bus ở trạm 126 nữa (lấy tay chỉ trỏ) ...xuống đây Tuyền đón.

- Đi chi cho xa vậy Tuyền?

- Long biết còn hỏi.... mấy bữa nay anh Dương cứ tới lây nhây Tuyền ghét... chắc chừng ảnh đang đợi Tuyền nên Tuyền xuống trạm này đón cho đỡ phiền.

Tôi cười nhạt theo kiểu làm nheo 1 bên mép.

- Vậy à?

- Sao Long đứng đây?

Tôi cảm thấy khó nói, bèn láy sang chuyện khác:

- Anh Dương có gì ko tốt mà Tuyền ghét vậy?

- Có vợ rồi còn mê gái.

- Thế ảnh đã làm gì cho Tuyền ghét?

Tuyền thở một hơi căng hạ bầu ngực tròn:

- Tuyền ko thích loại người lần đầu gặp đã đòi chở đi chơi... khen đẹp này nọ.... Tuyền thấy ánh mắt ảnh như muốn ăn tươi nuốt sống Tuyền... kiểu nói chuyện thì bay bướm già đời.... (Tuyền bĩu môi ngán ngẫm).

Tôi ngoác miệng cười:

- Vậy mới là đàn ông đó Tuyền.

- Ủa! Nói vậy Long ko phải đàn ông hả?

- Ai biết đâu.... coi mới biết.

- Quỷ. - Tuyền đánh ko thương tiếc vào lưng tôi.

- Nói chứ từ mai Tuyền cứ ra trạm 126 mà đón.... đừng lội bộ xuống đây chi cho cực.... chắc anh Dương ko tới nữa đâu.

- Sao Long biết?

- Thì quá tam ba bận mà... ngay cả đến cổng trường đón mà Tuyền còn ko đi.... hôm qua Long có nhìn thấy ảnh chạy chậm rì theo Tuyền mà Tuyền cũng ko lên xe. - Tôi chỉ tay về hướng chiều ngược của đường Điện Biên Phủ.

- Tuyền đi đón xe bus đi... Long có việc xuống đây một chút.

Dứt lời tôi đi ngay vì ko thể để cái Tuyền chạm mặt anh Dương được. Cuốc bộ chừng 30 giây tôi quay mặt nhìn lại. Cũng là lúc dáng lưng tà áo đỏ thướt tha đi về phía ngã tư Điện Biên Phủ và Cách Mạng Tháng 8.

Tôi thầm nghĩ: "Xin lỗi Tuyền thật nhiều, Tuyền ko bao giờ biết được nỗi lòng của Long đâu. Long cảm ơn Tuyền vì đã ko sa ngã vào lòng anh Dương. Nhưng Tuyền có ngã vào lòng Long thì trái tim Long đã trao cho anh Dương rồi. Biết là cầm xe sẽ ko thể đưa đón Tuyền đi học được. Nhưng đối với Long, 1 bữa cơm trưa nấu cho anh Dương nó quan trọng biết dường nào. Long đứt ruột mà né tránh Tuyền nhưng ko phải như Tuyền nghĩ đâu. Hôm nhìn thấy cảnh anh Dương là là chạy theo Tuyền mà bước chân Long cuốc bộ nặng nề biết dường nào. 1 người thì ao ước đc lên xe, 1 người thì không. Và Long phải đi bộ mà vào chợ mua đồ về nấu cơm cho anh Dương. Long ko cao cả đến mức quên bản thân mình đến như vậy đâu."

Chờ cái Tuyền mất dạng ở ngã tư, tôi mới quay lại trạm xăng. 20 phút sau anh Dương mới tới. Vừa nhìn thấy ảnh tôi đã vui cười. Trông ảnh phong trần, dạn dày sương gió quá, tướng ngồi xe cong tôm, 2 chân lộ chiếc đùi chắc nịch.

- Anh phải vào quầy thu ngân nộp tiền.... có hơn trăm triệu phải chờ đếm.

- Anh giao những gì mà nhiều thế?

- 5 đơn hàng sáng đến giờ.... em chờ anh có lâu ko?

- Thì lúc em điện thoại cho anh đấy.

Anh Dương gỡ chiếc mủ bảo hiễm đưa cho tôi. Mũ của chị Thủy dây ngắn quá nên tôi phải nới cho rộng thêm.

Tôi lên xe và vịn eo anh Dương, đầu để lệch sang một bên với vai ảnh.

- Em vừa gặp cái Tuyền.

- Hắn nói gì về anh?

- Ko nói gì cả.... nhưng hôm nay ko đến trạm sân khấu 126 nữa đâu.... chắc xuống trạm Nguyễn Đình Chiểu đón ấy.

- Vẽ chuyện cho thêm cực khổ... ai mà thèm đến nữa.

- Anh ko tin thì đi mà hỏi... em ko rỗi vẽ chuyện.

- Anh có bảo thế đâu... ý là con đấy ko cần phải lo bò trắng răng.... anh đết thèm đến.

Tôi ngồi phía sau cười mủm mỉm 1 lúc.

- Lúc quyết định cầm chiếc xe máy em đã từ bỏ ý định chống đối anh rồi.... nhưng có lẽ cái Tuyền nghĩ em thích cái Tuyền mới đưa rước lúc trước..... Bây giờ em cũng lánh mặt luôn.... dù gì cũng đâu đã yêu đương gì nhau... lánh mặt đỡ phải phiền não.

- Em ko thích phụ nữ một tí nào luôn sao?

- Em có thích... thậm chí em còn địt được.... nhưng để làm gì hả anh?

- Thế cuối năm anh về Bắc em lại quen 1 thằng khác à?

Suy nghĩ lắm tôi mới nói:

- Nếu anh ko muốn cho em về Hà Nội làm vợ bé anh thì em sẽ về quê ..... Sài Gòn chỉ để lại cho em những nổi buồn.

Mải lo nói chuyện nên thiếu tập trung coi đường, để anh Dương chạy qua hiệu thuốc tây, lúc vừa kịp nhìn thì xe đã bắng qua. Tôi vội vỗ eo anh Dương: -"Anh..anh..dừng lại tiệm thuốc Tây cho em vào mua."

Anh Dương chạy quá nhanh, đến lúc vội vàng thắng gấp là buồi tôi "địt" vào mông ảnh thật mạnh. Lúc này dừng lại, anh Dương quay mặt hỏi:

- Em bị ốm à?

- Ừ.

Chỗ xe với hiệu thuốc cách chừng 10 mét nên tôi xuống đi bộ vào, lúc này anh Dương quay đầu xe lại và chờ tôi trước hiệu thuốc. Ngại quá! Tự nhiên đi với 1 người đàn ông mà vào hỏi mua bao cao su và gel bôi trơn, nhưng cố làm tỉnh mà hỏi mua. Người ta bỏ vào 1 cái túi ny lông đen. Anh Dương có lẽ đã biết nên mới nhoẽn miệng cười. Lúc lên xe vừa chạy đã hỏi ngay:

- Em mua bao cao su làm gì thế, anh địt ko bao đâu đấy.

Tôi ngồi đằng sau móc ví anh Dương, vứt cái hộp vào đống rác mà ai đó đã bỏ ngay cây cột điện trước nhà sau khi tôi đã lấy 3 chiếc bao cao su ra. Tôi nhét 3 chiếc bao cao su vào ví cho anh Dương.

- Anh để dành mà sử dụng với người khác... em mua cho anh đấy.

- Ước gì vợ anh cũng thế!

- Anh khỏi cần ước đâu...vì vợ anh là em đây..em phải nhắc nhở anh tuyệt đối phải sử dụng bao cao su..đừng thấy gái đẹp mà để buồi trần rồi thọt vào..cả anh và em, chị Thủy đều dính "sầu riêng" vì anh hết đấy.

- Anh biết giồi...ko việc gì phải nhắc nhở.

Hôm nay đi siêu thị Co.op Mart trong tòa cao ốc Screc Nhiêu Lộc, mua cái tộ cá basa ướt sẵn về đun, ăn kèm với xà lách cà chua, 1 hủ dưa giá muối chua cay. Nhà còn trứng, lạp xưởng, tôi thấy ăn đơn giản vậy cũng được. Chứ chế biến kiểu cầu kỳ thì tôi thua. Anh Dương rất là lười đi siêu thị nha, bảo ảnh gửi xe đi vào thế mà ảnh ko đi, nói là: -" Anh đang mặc đồ của siêu thị, vào thấy kỳ...em vào mua đi anh đợi."

Tôi ghé 1 quầy quần áo tôi mua cho anh Dương 2 cái áo thun, 1 xanh, 1 trắng, đó là 2 màu ảnh thích. Và mua hai cái quần đùi, loại rất mỏng và ngắn, có cúc cài ở buồi. Lúc về phòng tôi mới đem lại cái đệm chỗ ảnh nằm mà khoe, tôi bung 1 chiếc quần ra giũ giũ:

- Em mua cho anh này, quần này mặc ngủ đẹp phết..anh mặc với quần lót và quần dài luôn cũng đc.

Tôi lôi các thứ trong túi ra:

- Áo này nữa anh.

- Ko dành tiền mà lo chuộc xe về...mua nhiều thế?

- Em chuộc về em đâu có được anh đón đâu...việc gì phải chuộc.

Tôi bỏ áo và quần vào túi:

- Quần áo này anh đừng mang về...cứ để ở đây..lúc nào sang mà bận...thế áo đi làm anh đã hỏi mua được chưa?

- Anh xin được rồi...2 bộ mới luôn.

- Không mất tiền à?

- Không, anh xin được.

- Hay thế, lấy rồi gửi chỗ em luôn nhá.

- Ừ! Gửi chỗ em chứ.

Tôi vùi đầu vào buồi anh Dương:

- Yêu quá...giống như đã sống cùng với anh rồi đấy...nhưng mà em chả được ngủ bên anh 1 đêm nào.

- Lúc trước ko ngủ với anh tận 2 đêm thì là ngủ với ông hàng xóm à?

Tôi xùy cười:

- Chị Thủy phải ngủ bệnh viên em mới đc thế thôi...anh suy nghĩ xem có cách nào ngủ ở phòng em 1 đêm ko...1 đêm thôi.

- Ùi giùi! Thì sang địt rồi về..lại còn phải ngủ...biết cách nào? Em định bảo anh địt suốt đêm à?

- Không, ngủ ôm anh thôi.

- Ừ! để anh xem xét cho.

Tôi lập tức cuống lên:

- Vui quá, anh nói xem xét là duyệt này.

- Ai bảo thế!...nhưng rất khó đấy..chị Thủy ko cuống lên mà gọi về mới lạ...bảo anh ngủ với thằng Long ko về được..điên à?

- Thế thì.... - Tôi vắt óc suy nghĩ: -"Sao nhợ?"

Anh Dương xô đẩy tôi:

- Thôi, đi nấu cơm đi...cái việc đấy anh cũng từng ko suy nghĩ ra..cứ tắt máy mà ngủ..sáng xách buồi về mà nghe chửi là xong.

- Cách đấy cũng dược đấy anh...chị hỏi có biết anh ở đâu ko em sẽ nói em ko có biết thế là xong.

- Không được đâu, cách này sử dụng là các cụ ngoài Bắc gọi vào chửi té tát buộc về Hà Nội sớm nữa.

- Thế thì cách nào?

- Đã bảo là nấu cơm. - Anh Dương trừng mắt.

Tôi vừa nấu cơm vừa suy nghĩ hộ.

Anh Dương một tay nâng mông tôi nhấc lên lên, đem tôi kẹp giữa thân thể lửa nóng của anh và vách tường nhà trọ nóng bỏng, tay kia tôi cầm lấy nơi nam tính của ảnh giúp đỡ xoa chất lỏng trên quy đầu lên bụng.

- A...

Gặp kích thích bị chỗ mẫn cảm của tôi co rút lại, trước người là thân thể rắn chắc nóng bỏng, phía sau là vách tường cứng rắn , phía dưới lại bị mạnh mẽ kích thích, cặc ảnh rất nhanh ướt át. Phản ứng của thân thể càng làm tôi thêm phấn khích, chỉ có thể tuân theo mệnh lệnh của anh Dương, đem chân quấn chặt quanh hai bên hông rắn chắc tràn ngập sức lực của ảnh, còn hai tay thì ôm lấy bả vai dày rộng, đầu tựa lên vai ảnh, để cho ảnh ko thể nhìn thấy biểu cảm khó nhịn của tôi bấy giờ.

- A...a...

Hai ngón tay anh Dương nâng tôi lên, vừa tầm cặc xâm nhập.

- Ko được, còn chưa đủ ẩm ướt, đau quá....Anh ơi thoa thêm bôi trơn vào.

Anh Dương quá phấn khích sau khi tôi bú cặc cho ảnh thật lâu mới làm thế. Lúc này lấy ngón chân kẹp chai gel bôi trơn dưới tấm nệm mà đem lên. Tôi lại ko ngờ ảnh mạnh đến nổi bưng tôi bằng một chân trụ, và dĩ nhiên có bức tường phía sau lưng tôi chống đỡ giúp ảnh, hành động lấy chai bôi trơn đem lên tay thật nhanh. Anh Dương thoa vào cặc vội vã.

Cung đã lên dây vào lúc này thì làm gì có người đàn ông nào còn có thể dừng lại, ảnh chỉ biết đang có một tiếng trống làm tinh thần mình thêm hăng hái như hổ tiến thẳng về phía trước, trực tiếp đánh đến chỗ sâu nhất của tôi khiến tôi rên rỉ, đè nén như chim gãy cánh gào thét, khuếch tán bên tai ảnh, nhẹ nhàng bồi hồi như chiếc lông tơ chui vào đầu ảnh, vào tim ảnh, vào dưới thân ảnh.

Dục vọng trong mắt Anh Dương càng thêm thâm nồng, giữa hầu kết phát ra âm thanh hỗn độn khàn khàn, đem tôi trong lòng đè chặt lên vách tường mà địt, dưới thân rút ra rồi lại nhập vào thật sâu , làm cho lỗ đít phía dưới càng thêm lầy lội, ko ngừng run run, ngậm nuốt cặc của anh.
- Ư...sướng quá anh ơi...

Toàn bộ thân thể tôi đều bị anh Dương thiêu đốt, ngay cả vách tường cũng ko thể mang đến cho tôi chỉ một tia mát mẻ, lỗ đít tôi bị ảnh bá đạo rút cắm ko ngừng với đôi bàn tay chắc như cột nhà và 2 chân trụ lúc chùn lúc thẳng, ảnh địt tôi kiểu dằn xóc khó khăn như thế mà tưởng chừng như địt một búp bê nhẹ cân. Sau đó cảm giác càng ngày càng kinh khủng. Rất sướng lỗ đít,cũng rất thoải mái, giống như lúc bị chất hướng thần điều khiển trong thân thể, theo mỗi lần ảnh hung hăng đâm toạc vào, cảm giác vô cùng sảng khoái càng lúc càng nhanh, càng ngày càng mạnh mẽ, lan đến toàn thân, tràn lan tới tứ chi.

Tôi sắp nổ tung. Cả người kịch liệt run run, mười ngón chân co quắp, khoái cảm tầng tầng lớp lớp như bị cặc anh Dương đẩy lên.

- Anh địt sướng quá...

Tôi chỉ biết rên rĩ như tiếng cầu cứu của một tráng sĩ bị đánh rơi xuống vực núi và bám được một nhánh cây to và có đại hiệp đến giải cứu phải bám chặt ko thôi rơi xuống vực sâu. Con cặc tôi thụt ra thụt vào cọ sát vào đám lông bụng ảnh nhận được luồn kích thích cùng với sự dằn xóc làm xuất tinh sớm.

Lỗ đít tôi co rút lại run run. Dung dịch lợi dụng sự rút ra của một cây đinh khổng lồ tuôn ra ngoài. Thiết nghĩ nếu con cặc anh Dương ko di chuyển ra vào thì sự mút chặt ngậm kín vốn ko có lối thoát cho dù chỉ 1 phân tử không khí. Ở phía trên tinh trùng tôi bắn tràn lan lên bụng tôi và cả bụng anh Dương. Lúc này đám lông bụng của anh loại rễ chùm của 1 loại cây có tính năng chống lũ giữ nước. Đám lông ướt nhẹp và dính chùm lại, ngăn dòng chảy tinh trùng lại.

- Ư... anh địt sướng quá... lần nào em cũng ra trước ... anh địt mỗi lần như thể em đạt cực khoái hai ba lần... anh địt em nữa đi..

- Anh chưa ra thì phải địt chứ... nhưng anh mỏi quá... em nằm xuống nhá.

- Ừ... anh để em xuống mà địt.

Anh Dương đặt tôi xuống đệm, gác 2 chân tôi lên vai mà địt trong tư thế quỳ.

Trời ơi. Coi anh Dương kìa! Mình mẩy ướt đẫm mồ hôi mà còn xốc vác xông xáo địt lắm. Mỗi nhát anh đâm như trời giáng vào mông. Tôi ko chịu nổi. Đùi ảnh nở to ra, mông càng căng lên.

- Ư! Sướng buồi anh quá! Ahhhhh.... ahhhh...

- Ui anh ơi... phê quá... địt mạnh vào em nửa đi...Ah... Ư... đã quá!

Anh Dương nắc phành phạch ko ngừng nghỉ. Một lát sau lật úp tôi lại, cầm con cặc ấn vào cái lỗ tan nát ở giửa 2 quả mông. Lúc này ảnh nằm úp xuống địt như thằn lằn giao hợp. Tôi chổng mông lên và địt xuống tấm đệm nhưng kỳ thực là tôi đang cho mông tôi được con cặc anh Dương địt vào nhanh hơn.

- Hự ... hự ... ư... sướng ! .A.... A....anh ra ...A..Aaaaaaa

Anh Dương rên thống thiết và bắn tinh ngập tràn trong lỗ đít tôi. Ảnh còn địt thêm 1 phút nữa mà cặc ko mềm xuống.

Anh Dương nhấc mông lên rút cặc ra tôi nghe 1 tiếng " phực". Anh Dương nằm lật ngang thở phì phò. Tôi bò lên bụng ảnh nằm vùi mặt, lưỡi le le liếm mấy giọt mồ hôi trên ngực ảnh, cảm thấy vừa nóng vừa mặn. Tôi thì thầm cho anh Dương yêu quý của tôi nghe:

- Anh ơi đừng bỏ em về Hà Nội nhá.... nhá anh....

Tôi ko nhận được câu trả lời của anh Dương mà chỉ thấy ánh mắt mơ màng lờ đờ tựa như suy nghĩ của ảnh lúc này vậy.

- Đừng bỏ em.

Anh Dương xoa vuốt mái tóc rối tung của tôi:

- Sau này em ra trường... nếu đi tour về miền Bắc hoặc có dịp ra Hà Nội thì ghé thăm anh.... anh sẽ địt em mà... anh hứa đấy.... lúc nào em ra anh cũng địt cho.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro