Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

14. Sự Thật

(*) Tôi hân hoan cảm động
Khi trái tim bạn bè đã cùng lên tiếng
Ôi những con người trong tim còn máu nóng
Còn khát khao độc lập tự do
Cuộc đời này là của chúng ta
Xin hãy bắt tay vào đời xây dựng....
Hãy đứng lên cùng lịch sử
Đất nước này là của chúng ta
Tôi nguyện cầu bằng trái tim nóng đỏ
Cho ngày mai rộn khúc hoan ca
Cho ta lớn lên trong niềm tin đó
Cho đất nước mình mai nở nhiều hoa

________
*ĐOÀNG* *ĐOÀNG* *ĐOÀNG*

Liên tiếp những tiếng súng vang lên mấy tên lính đứng cạnh Tony do bất ngờ không kịp chống trả nên bị trúng đạn và ngã xuống chết ngay tại chổ. Từ bên trong rừng một tiểu đội với gần 10 người xông ra nổ những phát súng liên hồi về phía tên Tony và đồng bọn, Bùi Anh Ninh lúc này cũng quay qua bắn một phát súng xuyên thẳng vào đầu tên Mike khiến hắn ngã xuống chết tươi, gã Tony cùng số lính tương đương quân ta vẫn ngoan cố chống trả, liên tục nổ súng về phía tiểu đội của quân ta.

Trong lúc tình hình hỗn loạn đạn bay khắp nơi Ninh không nói không rằng chạy đến bên Tùng Dương cởi trói cho em.

-Chạy đi em, chạy nhanh đi!!! Dù có bất cứ chuyện gì cũng không được quay đầu lại! MAU LÊN!!!!

Ninh gấp gáp nói với Tùng Dương.

Theo lời của anh Tùng Dương đứng lên chạy thật nhanh về phía cánh rừng, em dùng chút sức tàn còn lại của bản thân mà chạy vào trong rừng phía sau là tiếng súng của quân ta cùng quân địch.

Em cứ chạy mãi chạy mãi đến khi bản thân đã hết sức lực, đầu óc choáng váng cảnh vật trước mắt mờ dần đi, Dương ngã xuống đất, trước khi mất hoàn toàn ý thức em vẫn kịp nghe phía sau lưng mình vang lên một tiếng nổ khủng khiếp làm rung động cả một góc cánh rừng.

______

Việc Tùng Dương tỉnh dậy đã là việc của hai ngày sau đó. Dương tỉnh dậy thì thấy bản thân đang nằm ở căn cứ trong rừng của ông mình và mấy chiến sĩ.

-Con thấy trong người sao rồi?

Ông Danh từ phía bếp đi lên làm Dương hai mắt mở to như không tin vào những gì mình vừa nhìn thấy, ômg của em, người mà em đã nhìn thấy chết trong đám cháy ngày hôm đó giây phút này lại đứng ngay trước mặt em với một hình hài nguyên vẹn.

Mặc kệ mơ hay thật Dương bật dậy khỏi cái chỏng tre oà khóc ôm chầm lấy ông.

-Hức....có phải là ông không? Ông...hức...vẫn còn ở đây với con đúng không?!! Con không...hức...nằm mơ đúng không ông?

Dương như trở lại làm một đứa trẻ con mà ôm lấy ông mình oà khóc nức nở, dù không biết rõ mọi chuyện như thế nào nhưng chỉ cần nhìn thấy ông mình đứng đây thì Dương đã không còn quan trọng lý do nữa rồi, em chỉ cần nhìn thấy ông mình vẫn khoẻ mạnh lành lặn và bản thân được ôm lấy ông như thế này đã là mãn nguyện và hạnh phúc lắm rồi.

Khoé mắt ông Danh lúc này đã cay cay, ôm Dương vào lòng khẽ vuốt ve tấm lưng gầy gò của đứa cháu mà mình xem như là báu vật lớn nhất cuộc đời, ông Danh cất tiếng:

-Là ông đây, ông vẫn còn sống với Dương đây!

-Hức...ông ơi!!!

Hai ông cháu cứ thế ôm lấy nhau mà giải toả cảm xúc trong gần 10 ngày qua, phải gần hơn 20 phút thì mới có thể lấy lại bình tĩnh mà ngồi xuống nói chuyện với nhau.

-Rốt cuộc mọi chuyện là sao hả ông? Ông giải thích cho con hiểu với.

-Chuyện dài dòng lắm con à. Thằng Ninh nó là người của quân mình cài vào quân đội Việt Nam Cộng Hoà, sau một thời gian về làng mình nó đã phối hợp cùng tiểu đội của mình để lật đổ tên Tony.

Bùi Anh Ninh mất bố mẹ và trở thành trẻ mồ côi lúc 14 tuổi, năm 15 tuổi một thân một mình Ninh sang Pháp tự mình vừa làm việc và vừa học tập trong suốt 5 năm trời với mong muốn giúp cho đất nước Việt Nam thân yêu song song với đó là mong muốn trả thù cho cái chết thảm của bố mẹ mình. Sau 5 năm bôn ba nơi xứ người Ninh trở về quê nhà trở gia nhập quân đội của ta và nhận nhiệm vụ trà trộn làm nội gián trong khuôn khổ quân Việt Nam Cộng Hoà với cái tên Alan.

Để leo lên được chức đại uý nhanh nhất Ninh đã không ít lần lấy mạng sống của mình ra đặt cược. Sau 3 năm trời chật vật với nhiều chiến công Ninh được gã Tony cử xuống làng Tre làm thầy giáo để dò thám phục vụ cho kế hoạch đóng chiếm toàn Cà Mau và sau đó sẽ là toàn Lục Tỉnh Nam Kỳ.

Tại nơi làng Tre nhỏ bé ấy anh đã gặp được "ánh dương của đời mình", Nguyễn Tùng Dương người mà anh cả đời sẽ khắc ghi trong tim.

Khi Tùng Dương phát hiện anh là người của quân Việt Nam Cộng Hoà thì kế hoạch ban đầu của anh và mọi người chuyển sang một hướng khác. Đứng trước sự dòm ngó của tên thiếu uý Mike thì Ninh với tư cách là đại uý của quân Việt Nam Cộng Hoà thì Ninh phải sống dưới danh nghĩa một tên Alan máu lạnh.

Không ai ngoài chính bản thân Ninh ra biết được rằng khoảnh khắc mà anh lạnh lùng đẩy ngã Tùng Dương anh đã đau lòng như thế nào, trái tim Ninh như bị xé tan ra hàng trăm mảnh.

Khi gã Tony đích thân xuống làng Tre thì Ninh đã nhận ngay một viên đạn vào cánh tay và bị đánh cho một trận thừa sống thiếu chết vì đã có rất nhiều cơ hội để bắt giữ Dương làm con tin dể ông Danh khai ra nhưng Ninh lại không làm khiến gã Tony tức giận và nghi ngờ lòng trung thành của Ninh.

Lường trước được mọi chuyện nên ngay sau đó kế hoạch giết chết ông Danh được lập ra để hòng giúp Ninh lấy lại lòng tin từ gã Tony và che mắt gã để chuẩn bị cho cuộc tiến công lớn sắp tới, trong lúc kế hoạch sắp diễn ra người đầu tiên Ninh lo đến chính là "ánh dương của đời mình".

Anh đã đóng góp ý kiến vào kế hoạch để Dương đưa mọi người trong làng đến nơi an toàn hòng mong muốn em cũng sẽ không gặp nguy hiểm.

-Bây giờ theo kế hoạch thì hai đêm nữa sẽ đốt nhà của bác Danh, sau khi đốt xong để tên Tony chứng kiến được thì Ninh hãy mau chóng đưa bọn chúng đi ra khỏi đó càng sớm càng tốt để mọi người nấp ở đằng sau chạy vào cứu bác Danh ra khỏi đám cháy.

Một anh chiến sĩ nghiêm túc phổ biến lại kế hoạch cho toàn tiểu đội vào hai đêm trước ngày kế hoạch đốt nhà diễn ra.

-Nhưng liệu có quá nguy hiểm không? Lỡ bác Danh có chuyện gì rồi sao?

Ninh trầm mặt lên tiếng.

-Nguy hiểm cũng phải làm!!! Vì đại cuộc thì có hy sinh cái mạng già này cũng không vấn đề gì!!!

Ông Danh đanh thép lên tiếng.

-Nhưng thưa bác...

-Không nhưng nhị gì hết! Cứ như kế hoạch mà làm!!!

Sau khi mọi người giải tán hết thì trước khi rời khỏi căn cứ Ninh kéo chiến sĩ phụ trách chính trong việc cứu ông Danh theo kế hoạch ra nói chuyện riêng.

-Đồng chí Sinh, kế hoạch này nguy hiểm vô cùng nhưng tôi xin đồng chí cùng mọi người bằng mọi giá phải cứu và giữ được mạng sống cho bác Danh. Vì bác Danh là niềm hy vọng sống cuối cùng của Tùng Dương, nếu bác ấy mà có chuyện gì thì em ấy không sống nổi mất!

Từng câu từng chữ Ninh nói ra có thể cảm nhận được tình cảm của anh dành cho em nhiều như thế nào, dù có chuyện gì thì với anh Tùng Dương vẫn đặt lên hàng đầu.

Và cứ tưởng mọi chuyện sẽ diễn ra như kế hoạch nhưng nào ngờ đêm đó Tùng Dương quay trở về mặc cho sự ngăn cản của mọi người đi chung. Giây phút nhìn em đau đớn gào khóc và muốn lao vào đám lửa trái tim Ninh đã đau lại càng đau hơn, anh đã phải kiềm chế hết sức mình, hai tay nắm chặt lại đến nỗi bật máu mới có thể ngăn không cho bản thân lao đến ôm em vào lòng.

Rồi khi chứng kiến Dương đau đớn khi bị đánh đập tra tấn trái tim Ninh lại đau thêm gấp ngàn lần, xuyên suốt những ngày Dương bị giam cầm đánh đập đêm nào Ninh cũng ngồi khóc một mình trong đau đớn cùng cực, cùng với đó là sự căm hận mà Ninh dành cho chính bản thân mình khi đã khiến em bị liên luỵ, anh ước gì bản thân có thể thay em chịu hết tất thảy những đau đớn ấy.

Còn gì đau đớn hơn khi chính tay mình bóp nát trái tim nhỏ bé với tình cảm thuần khiết của người mình yêu, chứng kiến người mình yêu đau chết đi sống lại mà bản thân không làm được gì.

Trong trận chiến ở bìa rừng do bên kia quá mạnh nên sau một hồi giao chiến thì quân ta đã hy sinh gần hết, còn mỗi Ninh cũng bị thương nặng không thể tiếp tục chiến đấu, bên gã Tony tuy cũng có tổn thất nhưng vẫn còn một vài tên lính cùng gã muốn chạy khỏi hiện trường trong tình trạng bị thương.

-Đồng đội của tao đã hy sinh thì tụi mày đừng hòng sống!

Dứt lời Ninh rút từ trong túi ra một quả lựu đạn ném xuống đất khiến xung quanh nổ tung, bản thân anh cùng gã Tony chết ngay trong vụ nổ, Ninh đã hy sinh bản thân mình để giết chết gã Tony trả thù cho các chiến sĩ và cũng diệt trừ hậu quả về sau.

Bùi Anh Ninh đã anh dũng hy sinh, để lại bao nhiêu hoài bão lý tưởng cùng những lời chưa nói với người thương dừng lại mãi mãi ở tuổi 23.

_______

(*) Thơ của liệt sĩ Trần Quang Long

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro