Không tên.
Người là ánh dương , là mặt trời , là nỗi nhớ mong thầm kín.
Đẹp như vậy , rực rỡ chói sáng đến thế vậy nên thật xa vời .
Người là ánh sáng của ta nhưng lại chẳng phải của riêng ta.
Người ở trước mặt ta nhưng ta lại chẳng thế nắm lấy cũng chẳng có đủ can đảm để nắm lấy .
Người là nỗi nhớ xa xỉ nhất cũng là muôn ngàn những yêu thương khắc khoải .
Người là niềm thống khổ nhưng là sự giày vò ngọt ngào .
--• Dùng hết may mắn đời này đổi lấy một lần được gặp em •--
Nhân vật : Cung Tuấn × Trương Triết Hạn.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro