Chương 3: Phục tùng
Anh Đức rên rỉ, cơ thể run lên bần bật dưới sàn nhà lầy lội. Mùi hôi tanh từ con cặc 19 cm của Hiệp vẫn lởn vởn trong mũi Anh Đức, cái thứ dày cui, gân guốc, đen nhẻm ấy cứ vung vẩy trước mặt, quệt qua quệt lại cách môi Anh Đức chỉ vài phân. Thuốc kích dục khiến đầu óc Anh Đức quay cuồng, lưỡi Anh Đức vô thức lè ra, nước dãi chảy dài từ khóe miệng xuống sàn, nhỏ thành từng vệt nhầy nhụa. Con cặc 27 cm của Anh Đức giật liên hồi, rỉ tinh trắng đục thấm ướt cả cái quần jockstrap trắng nhăn nhúm dưới chân. Anh Đức muốn chống cự, muốn giữ chút sĩ diện cuối cùng, nhưng cái mùi hôi nồng và cơn dâm dục điên cuồng đã xé toạc lý trí Anh Đức ra từng mảnh.
Hiệp đứng đó, nhếch mép cười khinh bỉ, tay nắm con cặc hôi của mình vung vẩy thêm vài cái, cố tình để đầu cặc quệt lên mũi Anh Đức, để lại vệt nước nhờn bóng loáng. "Nhìn mày thèm chưa kìa, thằng chó!" Hiệp gầm lên, giọng khàn khàn đầy đắc thắng. "Mày muốn bú cặc tao lắm đúng không? Nhưng tao không rẻ thế đâu. Muốn bú thì cầu xin tao đi, thằng giang hồ nứng lồn!"
Anh Đức cắn môi đến rách, máu hòa với nước dãi chảy xuống cằm. Anh Đức gầm lên, giọng yếu ớt: "Mày... đụ mẹ mày..." Nhưng lời chưa dứt, Hiệp đã dí sát con cặc vào mặt Anh Đức, đầu cặc cọ mạnh lên môi Anh Đức, cái mùi tanh nồng xộc thẳng vào họng. Anh Đức rên rỉ, cơ thể giật nảy, con cặc Anh Đức lại bắn thêm một dòng tinh, chứng minh Anh Đức không thể chịu nổi nữa.
Hiệp phá lên cười, tiếng cười khùng khục vang khắp căn nhà. "Chửi nữa đi, thằng chó! Nhưng tao biết mày thèm đến phát điên rồi. Muốn bú cặc tao thì quỳ xuống, năn nỉ tao đi. Tao muốn nghe mày cầu xin như con đĩ, không thì tao vung cặc này cho mày ngửi cả đêm mà không được đụng vào!" Nó nhởn nhơ bước qua bước lại trước mặt Anh Đức, tay bóp con cặc mình, nước nhờn rỉ ra nhỏ xuống sàn, cố tình trêu ngươi.
Anh Đức thở hổn hển, đôi tay run rẩy chống xuống sàn, cố ngẩng đầu lên. Anh Đức muốn đấm vỡ mặt thằng Hiệp, muốn xé xác nó ra, nhưng cái mùi hôi từ con cặc ấy cứ ám ảnh, cái hình ảnh nó vung vẩy trước mặt cứ khiến Anh Đức phát điên. "Mày... tao..." Anh Đức lắp bắp, giọng lạc đi, nước dãi chảy dài từ miệng xuống ngực.
Hiệp cúi xuống, dí mặt sát mặt Anh Đức, con cặc hôi vẫn vung vẩy ngay trước mũi Anh Đức. "Sao? Mày nói không nổi nữa hả? Tao bảo mày cầu xin cơ mà, thằng ngu! Nói đi, 'Anh Hiệp, cho em bú cặc anh đi', không thì tao đứng đây vung cả đêm cho mày thèm chết luôn!" Nó cười khẩy, tay vỗ mạnh vào má Anh Đức cái chát, rồi đứng thẳng dậy, nhởn nhơ xoay người, để con cặc quệt qua quệt lại trên mặt Anh Đức.
Anh Đức rên lên, cơ thể run bần bật. Anh Đức đấu tranh, nhưng mỗi cái quệt của con cặc Hiệp, mỗi lời sỉ nhục, lại như xát muối vào lòng tự trọng đang rách nát của Anh Đức. Thuốc kích dục biến Anh Đức thành con thú, chỉ biết thèm khát cái thứ hôi tanh trước mặt. Cuối cùng, Anh Đức gục đầu xuống, nước dãi chảy thành vũng dưới sàn, giọng khàn khàn bật ra: "Cho... cho tao bú... tao xin mày..."
Hiệp dừng lại, quay người nhìn Anh Đức, nụ cười trên mặt nó càng mở rộng. "Đụ má, mới thế mà chưa đủ đâu, thằng chó! Tao muốn mày năn nỉ tử tế cơ. Quỳ lên, nhìn tao, rồi nói: 'Anh Hiệp, em xin anh, cho em bú con cặc hôi của anh đi'. Nói rõ ràng, không thì tao không cho mày đụng vào đâu!" Nó nhếch mép, tay bóp mạnh con cặc, nước nhờn rỉ ra nhỏ xuống ngay trước mặt Anh Đức, cố tình khiêu khích.
Anh Đức thở hổn hển, đôi tay run rẩy chống xuống sàn, từ từ quỳ lên. Đôi mắt đỏ ngầu của Anh Đức ngước nhìn Hiệp, nước dãi vẫn chảy dài từ cằm. Anh Đức cắn răng, nhưng rồi cái dục vọng bệnh hoạn lấn át tất cả. "Anh... anh Hiệp..." Giọng Anh Đức nghẹn lại, như bị ai bóp cổ. "Em... em xin anh... cho em bú... bú con cặc hôi của anh đi..."
Hiệp phá lên cười điên dại, tiếng cười vang dội át cả tiếng mưa bên ngoài. "Đụ má, nghe rõ chưa tụi bây? Thằng 'Mãnh Hổ' gọi tao là anh Hiệp, năn nỉ tao cho nó bú cặc!" Nó quay sang hai thằng đàn em đứng chết trân góc nhà, mặt chúng trắng bệch, mắt trợn tròn nhìn ông anh từng oai phong giờ quỳ trước thằng trai quê, miệng đầy dãi, cầu xin được bú cặc.
"Chưa đủ đâu, thằng chó!" Hiệp gầm lên, tay túm tóc Anh Đức giật mạnh. "Mày năn nỉ kiểu đó tao chưa ưng. Tao muốn mày khóc lóc, van xin tao như con đĩ thèm cặc. Nói lại đi, 'Anh Hiệp, em thèm con cặc hôi của anh quá, em xin anh thương em, cho em bú đi'. Nói to lên, không thì tao đập mày!"
Anh Đức rên rỉ, nước mắt vô thức trào ra hòa với nước dãi trên mặt. Anh Đức không còn là giang hồ máu mặt, không còn là "Mãnh Hổ" nữa. Anh Đức chỉ là một kẻ nô lệ dưới cơn dâm dục và sự khống chế của Hiệp. "Anh Hiệp..." Giọng Anh Đức run rẩy, nghẹn ngào. "Em... em thèm con cặc hôi của anh quá... em xin anh thương em... cho em bú đi... em xin anh..."
Hiệp cười khùng khục, tay vỗ mạnh vào mặt Anh Đức cái chát. "Được lắm, con đĩ! Mày năn nỉ ngon đấy. Tao cho mày bú, nhưng phải bú cho ngon vào, không thì tao tọng cặc vào họng mày đến chết!" Nó túm tóc Anh Đức, kéo đầu Anh Đức ngửa lên, rồi ấn mạnh con cặc hôi vào miệng Anh Đức. Đầu cặc dày cui chui thẳng vào họng, cái mùi tanh nồng và vị mặn chát xộc lên, khiến Anh Đức suýt nghẹn. Nhưng Anh Đức không dừng lại. Anh Đức bỏ hết sĩ diện, đôi môi mọng đỏ ngậm chặt con cặc Hiệp, lưỡi quấn lấy thân cặc, mút mạnh như con đĩ đói khát.
Hiệp gầm lên khoái trá, tay giữ chặt đầu Anh Đức, đẩy hông tới trước. Con cặc 19 cm của nó đâm sâu lút cán, chạm đến cổ họng Anh Đức, khiến nước dãi từ miệng Anh Đức trào ra, chảy đầy xuống cằm, thấm ướt cả ngực. "Đụ má, mày bú cặc ngon vl! Nhìn cái miệng mày kìa, như cái lồn hút cặc tao vậy!" Hiệp vừa địt miệng Anh Đức vừa sỉ nhục, tay vỗ mạnh vào mặt Anh Đức cái chát.
Anh Đức rên rỉ, nhưng không đẩy ra. Anh Đức miệt mài bú, lưỡi liếm dọc thân cặc, nuốt trọn cái mùi hôi tanh của Hiệp. Con cặc 27 cm của Anh Đức giật liên hồi, bắn tinh trắng đục tung tóe xuống sàn, chứng minh Anh Đức đang sướng đến điên dại. Hai thằng đàn em đứng đó, mắt trợn tròn, không tin nổi cảnh tượng trước mặt – ông anh giang hồ máu mặt của chúng giờ quỳ mút cặc thằng Hiệp như con thú đói mồi.
Hiệp không dừng lại. Nó rút cặc ra, quệt nước dãi từ miệng Anh Đức lên mặt Anh Đức, rồi lại ấn vào, địt mạnh hơn. "Mày thích không, thằng chó? Thích bú cặc hôi của tao trước mặt tụi nó đúng không? Nói đi, mày là con đĩ của tao đúng không?" Nó gầm lên, tay túm tóc Anh Đức giật mạnh.
"Ư... ư... tao... tao là đĩ của mày..." Anh Đức rên lên, giọng nghẹn ngào trong nước dãi và tinh dịch. Anh Đức không còn là "Mãnh Hổ" nữa, chỉ còn là một kẻ nô lệ dưới cơn dâm dục và sự khống chế của Hiệp.
Hiệp cười điên dại, đẩy Anh Đức ngã ngửa ra sàn, rồi ngồi lên ngực Anh Đức, con cặc hôi vẫn nhầy nhụa nước dãi dí sát mặt Anh Đức. "Tao chưa xong đâu, thằng chó. Đêm nay tao sẽ cho mày bú đến khi mày ngất đi!" Nó ấn cặc vào miệng Anh Đức lần nữa, địt mạnh lút cán, mặc cho Anh Đức nghẹn thở, dãi chảy đầy sàn.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro