Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

3. Mèo nhỏ, Chuột lớn

Mặt trời vừa chạm ngưỡng hoàng hôn, ánh sáng vàng dịu dàng xuyên qua những tấm cửa sổ lớn, bao phủ lên những chiếc ghế sofa màu be trong phòng khách, tạo nên một bầu không khí ấm áp và bình yên. Hyunjin ngồi trên sofa, một tay cầm chiếc điện thoại, tay kia vô tình chơi đùa với chiếc gối mềm mại bên cạnh. Cậu không vội vàng làm gì, chỉ lặng lẽ nhìn ra ngoài cửa sổ, đôi mắt thoáng buồn nhưng cũng đầy sự mong đợi, như thể đang chờ đợi một điều gì đó sẽ xảy đến.

Cánh cửa phòng bỗng mở ra với một tiếng "cạch" nhỏ, và Felix bước vào, làn sóng tự do và tự tin tỏa ra từ anh. Anh mỉm cười với đôi mắt sáng lấp lánh, nhưng nụ cười ấy lại không thể che giấu sự tinh nghịch đang lẩn khuất trong ánh mắt. Felix nhìn thấy Hyunjin, anh khẽ cười một cách đầy ý tứ.

"Bạn bé à, lại làm gì đấy?"

Giọng nói của Felix như một làn gió ấm, ngọt ngào mà lại pha chút trêu chọc, đầy lôi cuốn.

Hyunjin chỉ lắc đầu, đôi môi hơi cong lên một cách khó chịu. Cậu thả mình xuống chiếc ghế đối diện, cố gắng giả vờ như không quan tâm đến sự xuất hiện của Felix.

"Đừng có gọi tôi là bạn bé nữa. Tôi không phải trẻ con đâu," cậu nói, cố gắng giữ vẻ lạnh lùng.

Felix nhún vai, không để cho sự cứng đầu của Hyunjin làm mình chùn bước. Anh bước lại gần, ngồi xuống chiếc ghế cạnh đó, ánh mắt không rời khỏi Hyunjin.

"Nhưng bạn bé của tôi lúc nào cũng như mèo con ấy, nhanh nhẹn, đáng yêu. Bạn bé thì phải chịu đựng sự yêu thương của tôi chứ."

Cậu nhướn mày, ánh mắt sáng lên một tia sáng lấp lánh, có chút tinh nghịch nhưng cũng không thiếu phần ngọt ngào.

"Yêu thương hả? Thế thì làm sao tôi biết được là bạn thật sự yêu tôi, hay chỉ muốn bắt nạt tôi thôi?"

Felix không nói gì, chỉ khẽ cười khúc khích, rồi đứng dậy, tiến lại gần cậu. Anh nhẹ nhàng đặt tay lên vai Hyunjin, vuốt ve như đang chơi đùa với một chú mèo con mà anh rất yêu.

"Không phải bắt nạt đâu, là yêu thương đấy"

Felix thì thầm, giọng anh như một lời khẳng định dịu dàng.

"Cái kiểu yêu thương 'mèo với chuột' mà bạn bé không hiểu thôi."

Hyunjin giả vờ không để ý, nhưng sự rung động trong lòng lại khiến trái tim cậu đập nhanh hơn một chút. Cậu muốn phản kháng, nhưng đôi mắt của Felix luôn khiến cậu không thể cãi lại. Hyunjin biết rằng họ có một kiểu tình yêu kỳ lạ, giống như một trò chơi không bao giờ kết thúc, nơi mà cả hai luôn trêu đùa nhau, yêu thương nhau, nhưng chẳng bao giờ chịu nói ra những lời thẳng thắn.

Felix nhẹ nhàng cúi xuống gần tai Hyunjin, giọng nói thì thầm như một lời yêu thương chỉ dành riêng cho cậu.

"Thôi được rồi, bạn bé"

Felix nói, hơi thở ấm áp của anh như nhẹ nhàng lướt qua da Hyunjin.

"Tôi không bao giờ có ý bắt nạt bạn. Chỉ là... tôi thích làm cho bạn đỏ mặt thôi."

Hyunjin hơi đỏ mặt, trái tim cậu đập loạn nhịp, nhưng cố gắng giữ vững vẻ ngoài lạnh lùng. Cậu gạt tay Felix ra, đứng dậy và đi một bước, nhưng rồi lại quay lại, đôi mắt sáng lên với nụ cười ngọt ngào.

"Cậu kỳ quặc thật đấy"

Cậu nói, giọng điệu vừa nghiêm túc, vừa nhẹ nhàng.

Anh nhìn cậu, đôi mắt đầy yêu thương. Anh vươn tay ra, nắm lấy tay Hyunjin, kéo cậu lại gần hơn.

"Kỳ quặc nhưng dễ thương phải không? Bạn bé à, bạn mãi mãi là mèo của tôi, và tôi... sẽ luôn là chuột lớn yêu thương bạn."

Cả hai cùng cười. Trong khoảnh khắc ấy, họ biết rằng, dù có trêu đùa và giận hờn nhau bao nhiêu lần, tình yêu của họ luôn như một trò chơi dễ thương mà chẳng bao giờ hết vui.



nay rảnh nên đăng hẳn 2 chap nè, hí hí hí <3

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro