24
My ôm Minh vào lòng, hình thái khắc khổ hằn rõ dưới dáng vẻ từng nếp gấp nhăn nhó trên gương mặt, những giọt nước mắt lăn xuống má và đọng lại ở cằm.
"Em xin lỗi. Xin lỗi..."
Thứ ga trải giường bạc thếch xộc xệch phủ trên cơ thể Minh, chúng trở nên nhàu nhĩ trong cái ôm quặn thắt của My.
"Thơm thế."
My buông Minh ra, cầm lọ thuốc ngủ hất tung. Những viên thuốc văng ra, lăn lóc. Đôi mắt My ám muội.
Lũ lượt khán giả đứng dậy vỗ tay. Hạ màn.
Duy Hưng đứng phía bên sân khấu, trầm ngâm khi My bước vội tiến vào.
- Cảnh này sẽ được thêm vào kịch bản.
My đi qua ngay lập tức trước khi kịp nghe thấy văng vẳng chữ gì cả. My không quan tâm.
Minh ở lại chữa cháy, cứ ậm ừ nghe Duy Hưng nói mà nhìn My đi mất.
My vẫn nhớ buổi đầu tiên diễn chung với Minh.Minh cũng thì thầm như thế vào tai My.
"Thơm thế."
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro