Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

4

Tới công chuyện rồi  mn🌚

Lâm Y Khải biết khi nào cậu hấp dẫn người khác nhất , mọi cử động và dáng vẻ của cậu ấy dường như đã được lên kế hoạch cẩn thận, khiến Mã Quần Diệu hỗn loạn. Cậu dùng cả hai tay giữ lấy các ngón tay của Mã Quần Diệu và nhẹ nhàng xoa lên cằm mình.
 
   Hơi thở của Lâm Y Khải phả vào môi Mã Quần Diệu , hơi nóng ẩm ướt, giống như cục than trần nhảy vào chảo, cơ thể Mã Quần Diệu bắt đầu nứt ra và bốc cháy, cả căn phòng cũng bắt đầu nóng lên.

   Yết hầu của Mã Quần Diệu trượt lên trượt xuống

"Tôi không thích đàn ông, tôi chưa làm gì với đàn ông ..." Giọng Mã Quần Diệu lại trở nên nghẹn ứ .

   “Đừng nói điều đó với em ,anh Mã.”

Lâm Y Khải ngắt lời Mã Quần Diệu, cậu lùi lại một bước, Mã Quần Diệu nhìn cậu một cách say mê

“Ngày mai là ngày nghỉ, tối nay các bạn cùng phòng của em sẽ về nhà. Em là người duy nhất trong Ký túc xá ngày Quốc khánh , em vẫn còn một ít dừa, anh Mã, anh có thể đến nếm thử khi có thời gian. "

   “Em sống ở B405.”

Lâm Y Khải rời đi và lấy một quả chuối trên bàn.

   Trong vài giờ sau đó, Mã Quần Diệu vẫn trong tình trạng bủn rủn, thậm chí không biết mình đã uống hết trái dừa khi nào.

   Buổi tối tắm xong, Mã Quần Diệu đi hóng gió. Có một khu rừng nhỏ giữa khu nhà B và ký túc xá của hắn, hắn đi qua khu rừng tối và ngồi trên băng ghế ở tầng dưới phía sau ký túc xá của khu B. Từ đây, Mã Quần Diệu có thể nhìn thấy ban công của 405.

   Có rất nhiều sinh viên về nhà, chỉ có một vài phòng trong tòa nhà này là còn sáng đèn. Hắn  chỉ ngồi không muốn lên lầu cho đến khi gió lạnh chân tay mới đứng dậy ra về.

   Mới đi được mấy bước, Mã Quần Diệu liền nghe thấy phía sau có tiếng bước chân, chưa kịp quay đầu người đó đã nhanh chóng nhảy lên lưng hắn

"Anh Mã, anh ở đây sao không đến tìm em ? "

  Mã Quần Diệu làm việc quanh năm và có sức mạnh nhất định. Hắn ổn định hình thể của mình, đặt tay sau lưng và đỡ lấy Lâm Y Khải.

   "Muộn rồi . Tôi không đi lên vì sợ làm gián đoạn việc nghỉ ngơi của cậu."

Mã Quần Diệu nhún vai và ra hiệu cho Lâm Y Khải đi xuống

"Tôi chỉ định đi dạo thôi."

   Lâm Y Khải lại không chịu trèo khỏi lưng hắn, cậu vòng tay qua cô Mã Quần Diệu và nói :

" Anh đến đây rồi , anh nói chuyện với em một lát đi . Có một cái ghế đẩu trước mặt chúng ta , ngồi ở đó một lát nha anh ”

   " Cậu bây giờ là muốn cho muỗi ăn sao?"

   “ Đi thôi nào !!! Anh Mã ” Lâm Y Khải nhảy khỏi lưng Mã Quần Diệu , kéo hắn và đi vào rừng.

.

   "Này " lòng bàn tay Mã Quần Diệu lay động, khi mở ra lại không có con muỗi nào

  " Đến đây thì không có gì ngạc nhiên , cậu biết rằng muỗi sẽ không cắn cậu phải không? Cậu còn trẻ quá mà."

Mã Quần Diệu nói đùa "Nhóc con, nhìn xem tôi có bao nhiêu vết chích trong tay này." vòng tay qua đưa đến trước mặt Lâm Y Khải

   "Hahaha, đừng mắng em, đợi đã em sẽ giúp anh hết ngứa! Nghe nói nước bọt có thể làm hết ngứa hahahahahaha ..." Sau đó, Lâm Y Khải nắm lấy cánh tay của Mã Quần Diệu , đưa lưỡi muốn liếm lên.

   “Ơ, ơ, tôi bẩn lắm, cậu không nghĩ vậy sao ? ” Mã Quần Diệu vội vàng thu lại cánh tay nhưng vì Lâm Y Khải nắm quá chặt nên liền bị Mã Quần Diệu ôm vào trong lòng

   Hơi thở của một người đàn ông tràn vào khoang mũi của Lâm Y Khải . Cổ của Mã Quần Diệu lộ ra trước mắt cậu. Giống như một con mèo, Lâm Y Khải chộp lấy phần dễ bị tổn thương nhất của con mồi. Cậu vươn lưỡi ra và liếm yết hầu của Mã Quần Diệu như một bé mèo con

   Lâm Y Khải hôn lên yết hầu của Mã Quần Diệu, hắn liền nuốt một ngụm nước bọt , Lâm Y Khải từ từ hôn lên cằm hắn nhưng ngay khi môi cả hai sắp chạm vào nhau Mã Quần Diệu liền ngửa đầu ra sau , nói:
“Tôi chỉ hôn phụ nữ thôi , Tiểu Khải .”

   Lâm Y Khải chỉ nhìn Mã Quần Diệu, không lên tiếng, cậu đứng thẳng dậy.

    Mã Quần Diệu nghĩ Lâm Y Khải sẽ bỏ đi, nhưng không ngờ cậu lại quỳ xuống trước mặt hắn và dúi đầu vào đũng quần căng phồng

   "Anh Mã , em đã nói, những gì phụ nữ có thể làm, em cũng có thể làm "

      Lâm Y Khải nhẹ nhàng cắn vào nơi căng phồng của Mã Quần Diệu, cảm thấy cục thịt mềm này một lúc lại càng cứng.

   Lâm Y Khải mở ra khóa quần của Mã Quần Diệu và liếm tính khí đang cương cứng qua một lớp vải , nước bọt của cậu làm ướt quần lót của hắn và dần liếm ra hình dạng của một cự vật

   "Ha ... Lâm.... bây giờ ... ngoài kia ..." Mã Quần Diệu thở hổn hển.

   Lâm Y Khải dùng răng cởi quần lót của Mã Quần Diệu ra, tính khí trướng to bật ra đập vào mũi cậu, Lâm Y Khải ngửi thấy mùi khó chịu của đàn ông. Cậu há miệng ngậm lấy quy đầu thô ráp , dùng lưỡi liếm xung quanh rồi hít một hơi nhẹ.

  "A ..." Mã Quần Diệu thẳng người.

   Thứ của Mã Quần Diệu to đến nỗi cái miệng nhỏ nhắn của Lâm Y Khải không thể nuốt hết được, đầu lưỡi liếm láp hai bao tinh, cậu cười tủm tỉm ( 😀 ). Đầu lưỡi liếm trụi gân xanh cho đến khi cả cây gậy dính đầy nước bọt của cậu. Lâm Y Khải đưa tính khí của hắn vào miệng và bắt đầu di chuyển , Mã Quần Diệu như được quấn lấy trong khuôn miệng mềm mại kia
 
   "Hừ ... ha ..." Mã Quần Diệu không nói nên lời , càng ấn mạnh đầu cậu xuống
  
    Hắn xâm nhập quá sâu, đâm thẳng vào tận cổ họng, trong miệng Lâm Y Khải đầy nước bọt, cậu thật lòng muốn nuốt xuống. Sự co thắt đột ngột của khuôn miệng quấn chặt lấy Mã Quần Diệu, hắn gần như bị bắt và muốn phóng thích , run rẩy rồi đẩy mạnh hơn

  "Hừm ..." Miệng Lâm Y Khải bị nhét đầy gậy thịt, cậu chỉ có thể rên rỉ, nước bọt chảy ra từ khóe miệng, nước mắt lưng tròng, cảm giác sâu trong cổ họng quá khó chịu , miệng đã chịu đựng được một lúc. Cơn co thắt khiến Mã Quần Diệu đạt đến cao trào mà phóng thích
Mã Quần Diệu đẩy đầu Lâm Y Khải ra, nhưng tốc độ không đủ nhanh, tinh dịch đặc sệt bắn vào mặt cậu, một ít còn dính trên hàng lông mi dài kia

   Lâm Y Khải khẽ mở miệng, đôi môi đỏ bừng vì bị tàn phá, nước mắt sinh lý từ miệng cùng cổ họng chảy ra khắp mặt. Cậu bây giờ đang nắm lấy bản sao của Mã Quần Diệu ( :))) bản sao là bản sao , bản sao đó đó )

   “Anh Mã, có ngầu không?” Lâm Y Khải bụm miệng cười ranh mãnh, vật đó của Mã Quần Diệu quá lớn, để ngăn cản hàm răng của cậu gõ vào thứ đó, cậu đã mở to miệng và khóe miệng như sắp tách ra tới nơi , Lâm Y Khải nói khi miệng nhỏ vẫn còn sưng tấy và dường như không thể khép lại

    Khi Mã Quần Diệu nhìn thấy vẻ mặt ủy mị của Lâm Y Khải, thân dưới của hắn lại ngẩng đầu , hắn đứng dậy kéo quần lên, cởi áo ra và lau mặt cho Lâm Y Khải

   " Tiểu Lâm , cậu bạo quá đấy ! Đây là ở bên ngoài!"

   "Anh Mã , vậy trong phòng được không?"

   "..."

   "Vừa rồi anh có cảm thấy khó chịu không? Em có thể mà , anh Mã."

   "Ừm ... nói chuyện khác đi Y Khải, cậu về tắm rửa đi , tôi về ."

   Mã Quần Diệu lại bỏ trốn, quay trở lại phòng ngủ, nhìn những vết bẩn đậm và nông trên quần áo, hắn cởi ra rồi ném vào lồng giặt.

   Tiếng ngáy của một vài người bạn cùng phòng liên tục phát ra nhưng Mã Quần Diệu bây giờ không còn nhận ra nữa

   Mã Quần Diệu tưởng tượng bàn tay của Lâm Y Khải đang quấn lấy hắn , hắn cảm thấy rõ ràng sự khác biệt giữa bàn tay của mình và Lâm Y Khải , bàn tay của cậu rất nhỏ nên khi chạm vào hắn cảm thấy rất mềm , vô cùng mềm

   Hắn muốn nhiều hơn nữa, tăng tốc độ tay, cơ thể run lên, những âm thanh bị bóp nghẹt phát ra. Hắn lấy một tờ giấy đầu giường lau nước đục ở lòng bàn tay và bụng dưới, hắn vẫn chưa thỏa mãn, muốn đi vào nơi kín đáo mềm mại hơn.

   Hôm nay đi làm về rất mệt, sau hai lần phóng thích , Mã Quần Diệu ngủ rất sâu và cả đêm không hề có một giấc mơ nào .

  "Mã Quần Diệu ,  mày chết rồi à ! Mày ngủ như lợn vậy ! Dậy đi làm đi !!" Lâm Công đá vào thành giường của Mã Quần Diệu mấy lần và hét lên: "Thằng nhóc nhà mày bị thiếu thận ! Mày xem thường thắt lưng của lão tử nên đã tự một mình đi kiếm phụ nữ sao ? "

   “ Những ngày ở công trường làm cho em bị thiếu thận à?” Mã Quần Diệu dụi mắt, “Hôm nay em lại đến công trường.

    " Chủ thầu đã nói chuyện rồi, trước mùng 5 phải hoàn thành công việc rồi rời đi. Mấy ngày nay phải cố gắng hết sức mới chết được hahahahahaha." Lâm Công tội nghiệp nói, "Mau lên, anh để bữa sáng cho em rồi , mau ăn đi. Làm việc, chúng ta thực sự phải gấp rút làm việc. "

    Nghe Lâm Công nói, Mã Quần Diệu đột nhiên rất đói bụng, đứng dậy giặt giũ, nhét bộ quần áo hôm qua chưa giặt vào trong gầm giường trước rồi mới đi ra ngoài.

.

Cùng chờ xem Mã Quần Diệu sẽ làm gì tiếp theo nha ~~

Author : magji
Trans : Khanhly

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro