Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap.4 - ...Kim Thành Khuê!

Đêm đen, đôi con ngươi sáng rực lượn lờ, từng bước nhẹ nhàng tiến đến nơi nam nhân một thân không áo, mặc mỗi quần sooc và... say ngủ. Nó nhe hàm răng sắc lẻm, bén nhọn về phía con mồi của nó.

Chít!

Grừ!

Giật mình tỉnh dậy, vỗ tay cho đèn sáng lên, nheo mắt nhìn hai sinh vật một lớn một nhỏ lườm nhau khó chịu. Anh phì cười, ngoắc tay bảo chúng đến bên cạnh, bộ lông đen tuyền cao lớn bước lại gần, gác mõm lên đùi anh, mắt nhếch lên nhìn bên vai được băng bó mà tò mò.

"Bị bắn đấy!"

Anh xoa đầu nó, khuôn miệng cười thỏa mãn, cũng không quên vuốt ve cục bông trắng trẻo trên đầu. Jack là tên của nó, sói con đáng thương năm nào giờ đã là sinh vật to lớn với hàm răng bén nhọn, bộ lông đen tuyền tuyệt đẹp và sức mạnh thiên nhiên khủng khiếp. Nhóc này được đem về nuôi trong một lần vô tình cứu thoát khỏi bọn thợ săn, Jack tuyệt nhiên chỉ nghe lời anh, những ai có ý định tiếp cận với chủ nhân sẽ chết rất khó coi.

Sinh vật còn lại là một chú hamster có bộ lông trắng muốt, Snow là quà của Thành Chung tặng, phải nói nó rất thông minh, đôi lúc hay nghịch ngợm. Cũng chỉ có nó áp chế được cơn tăng động của Jack, nếu không căn nhà này đã sớm sập rồi.

Những con vật này chính là gia đình của anh, một kẻ thừa thải hay đúng hơn là một công cụ giết chóc bằng xương bằng thịt, chúng đều không bỏ rơi anh, mà còn coi trọng anh. Vậy là đủ rồi!

Đang chơi vui với đám nhỏ, chuông cửa vang lên inh ỏi, lắc đầu ra mở cửa, dẫu sao cũng quá rõ ai đến nhà mình tầm giờ này.

- Sao anh chậm chạp vậy, hại em cầm tê cả tay!

Cô nàng cau có đưa mấy hộp thức ăn cho anh, nhanh chóng lách người qua đi vào bên trong. Mặt anh đen xì, lười biếng dùng chân đóng cửa, vừa đặt mấy món kia xuống, trong nhà lại vang lên tiếng la hét, hẳn là Jack lại bày trò.

- Jack, mày làm cái gì thế hả, tiểu tử thối, dám hù chị mày, coi chừng tao đấy!

Grừ.

- Dám thách tao hả, xem đây!

A... húuuuuu...

Lại thế nữa rồi, hai đứa đó không biết bao giờ mới chịu bình thường sống hết đời, thật ngàn chấm mà. Nhìn cô nàng đuổi bắt rồi nằm đè lên Jack, nó cũng thuận ý rên ư ử giả đau, đuôi cứ ngoe nguẩy vui vẻ, khiến nàng ta chơi đùa đến không biết điểm dừng. Hình tượng hẳn là có thể ăn được a.

Xếp bằng yên phận trên ghế sofa, tay lướt tìm thông tin trên điện thoại, nghe Chung nói con của Ông Chủ đã về nước, sau tang lễ sẽ tổ chức lễ kế nhiệm vị trí lão Kim, không biết lại gây ra sóng gió gì không nữa. Vốn là người ưa yên tĩnh, với lại công việc sát thủ này chủ yếu làm việc vào ban đêm, ngày thường rảnh rỗi có học qua pha chế và làm bánh, định mở một quán nhỏ như thế mới nuôi bọn nhóc được.

Từng ngón thon dài lướt trên màn hình, đột nhiên dừng lại vì sinh vật đang chình ình ngồi trên đó, đưa đôi mắt bé tý hướng chủ nhân ra hiệu, tay nhỏ với với trong không khí, anh hiểu ý lên đem nó đặt lên vai mình. Ngáp dài một cái, Snow liền cuộn tròn người lim dim đi vào giấc ngủ, xoay qua tìm kiếm Jack, cũng thấy nó an phận làm gối cho Mỹ Châu ngủ. Căn nhà lại yên bình, thoả mãn gối đầu lên thành ghế, vỗ tay một tiếng đèn phòng chuyển sắc tối hơn, điện thoại cũng kịp báo cuộc gọi đến, là của Soul.

- Em ấy ở chỗ cậu à, đã ngủ rồi đúng chứ?

Gật.

- Haiz~ thật là, mai có lịch trình sớm thế mà cứ nằng nặc đòi đem thức ăn đến chỗ cậu, cứng đầu giống ai hông biết?

"Là cậu đó!"

- Tên này, muốn chết hả?

Gật.

Anh cười buồn, người bên kia cũng im lặng theo, đã bao nhiêu năm quen biết, chuyện của nam nhân này chỉ mình cô là người rõ nhất. Cả hai chính là sát thủ do lão Kim đào tạo, cưng chiều cũng là hai người bọn họ, cho đến khi xuất hiện một Lý Mỹ Châu, cuộc đời họ rẽ sang hai hướng khác nhau.

Anh vì thế mới mang trong mình dòng máu không bình thường, nói cách khác trong người anh luôn chứa loại độc tố có thể khiến con người điên loạn, tàn bạo và khát máu, nên hằng năm đều phải thay máu để duy trì sự sống. Thật mệt mỏi!

- Không nói với cậu nữa, ngủ sớm đi! Cúp đây!

Màn hình đen dần, anh thở hắt ra, bất quá lúc đó muốn chết, nhưng ai ngờ tự tử không thành a, bản thân cũng không muốn ai mang ơn mình đi, cảm giác lồng ngực có chút nặng trĩu. Đặt sinh vật bé nhỏ trên vai vào ổ, đi lại bế cô nàng minh tinh vào phòng cho khách, chỉnh lại chỗ ngủ, đắp thêm lớp chăn mỏng, rồi mới về phòng mình. Đặt lưng xuống đã cảm nhận một bên giường trùng xuống, nửa bên gối cũng đã có đứa chiếm lấy, cười mỉm rồi cũng chui vào ổ chăn mà ngủ.

Vừa vặn khi kim ngắn đi qua 3 lần, mồ hôi đã lấm tấm trên trán và lưng áo, cả người co quắp chịu đau đớn. Độc tố lại phát tác, từng thớ thịt tê rần, rát buốt như có ai đó đem anh lăn qua bàn chông, lăn đi lăn lại không ngừng. Cái lạnh thấm dần trong mạch máu rồi lan tỏa qua làn da trắng trẻo, anh cần chút ấm áp để sưởi lấy mình.

Không tự chủ nhích người về phía Jack, vùi mình vào bộ lông to sụ của nó, vô tình khiến nó tỉnh dậy. Sói ta cuộn tròn người, ấp anh vào sự ấm áp tuyệt đối, xua tan cảm giác ớn lạnh chạy khắp cơ thể. Cả người dần thả lỏng, mệt mỏi dụi đầu vào người nó, vài phút trôi qua lại chìm trong giấc ngủ lượm nhặt.

Đêm đen lại thêm nồng đượm, yên ả trôi qua, nhường lại bầu trời cho lão thiên đang ló dạng đo đỏ phía xa. Ngày mới cận kề trôi tới, cô nàng ca sỹ cũng đã rời khỏi nhà được vài phút, lúc đi không quên nhắn lại cho anh vài dòng, hẹn lần sau gặp lại, ăn uống đầy đủ, rồi bla các thứ cần nói hệt như bà mẹ trẻ.

Lúc xe lăn bánh rời khỏi, lại có vài chiếc moto chậm rãi đi tới, những bóng đen nhanh chóng tiếp cận ngôi nhà, một tên thiếu kiên nhẫn đạp cửa khiến nó phan mạnh vào tường, phá hỏng sự yên tĩnh bên trong. Jack mở lớn mắt, lao xuống khỏi giường, lúc nó ra đến phòng khách khiến mấy kẻ kia giật mình lùi về sau vài bước. Tiếp theo là chủ nhân ngôi nhà ngái ngủ bước ra, anh búng tay một cái, nháy mắt đèn khắp phòng bật lên, cả đám côn đồ lại mất hồn một phen nữa.

- K... Kyu, là Kyu đó!

- Phụt, hahaha... mày nói cái gì, mặt mũi non tơ như hắn mà là sát thủ khét tiếng á, mày định dọa người à?

- Mày quên rồi sao, hắn ta có một bên nhãn cầu màu xanh, tóc nhuộm màu đỏ tươi, còn nữa trên tay hắn có hình xăm đôi cánh, mày xem có thiếu điểm nào không hả? Má nó, chúng ta bị thằng Key lừa rồi!

Nhìn những vị khách vô duyên trong nhà mình lải nhải, la hét khiến anh muốn phát điên lên được, giết hết cho xong chuyện, mấy trò tra hỏi, chất vấn gì đó anh không ham. Nếu như nương tay cho bọn chúng cũng thật có lỗi với bản thân, với biệt danh Kyu mà bao lâu bản thân gầy dựng.

Nhẹ nhàng xoa hai bàn tay, thanh âm lanh canh của kim loại va vào nhau ngầm ra hiệu cho hành động tiếp theo của Jack. Con vật gầm lên, nhe hàm răng to khoẻ, nhọn hoắt về phía trước, từng bước nhẹ nhàng khuấy đảo sự sợ hãi trong lòng kẻ thù. Bị dồn đến trước cửa nhà, bọn chúng mừng thầm đã có được cơ may sống sót mà vô tình bỏ qua cái nhếch mép lạnh tanh của nam nhân kia.

Rút con dao nhỏ trong thắt lưng, điều chỉnh tư thế phù hợp, một phát cắm chặt vào nắm đấm cửa, đèn phòng cùng lúc tắt đi, màu đen như cũ bao trọn lấy mọi vật. Bọn chúng sợ hãi co rúm lại, rồi lôi kéo nhau, tiếng hét, tiếng van xin cất lên trộn lẫn giữa thanh âm gầm gừ thỏa mãn của loài thú dữ, tiếng xương vỡ răng rắc, da thịt bị xé toạc ra đau đớn, thảm khốc.
Tất cả đều thu vào tầm nhìn của anh thông qua con ngươi đặc biệt kia, hận thù sâu bên trong gào thét sự thiếu thốn, còn nhiều người phải chết, cần máu tanh rửa trôi đi tháng ngày sống không bằng chết của anh giữa địa ngục trần gian mà bọn người Nam Ưu Huyễn gián tiếp ban cho.

Qua một lúc, khi không gian đã chìm vào yên ắng, từng bước tiếp cận khu vực tàn cuộc, vừa đi vừa phun thứ chất lỏng trong suốt xung quanh. Lớp bọt trắng sủi trào mạnh mẽ, tiêu hóa tất cả trong đường đi của nó, nháy mắt đèn lại được thắp lên, tất cả trở về nguyên vẹn, vết máu và cả xác người chết đều biến mất sạch sẽ.

Mỉm cười xoa đầu Jack, hôn lên mõm nó, vuốt ve con vật cưng vài cái yêu chiều. Nó nhìn anh mệt mỏi ngáp ngáp cũng vô thức làm theo, bản năng bảo mẫu liền bật chế độ On mà ngoặm lấy tay anh, lôi vị chủ nhân đang hãy còn ngơ ngác về phòng. Tự động trèo lên giường, chân trước quào quào chỗ trống bên cạnh, khiến anh buồn cười làm theo. Được bao bọc trong hơi ấm và sự mềm mại, cơ thể thư giãn không ít, mi mắt không chống đỡ nỗi, liền chìm vào giấc ngủ sâu, không mộng mị, ám ảnh hiếm hoi.

Ánh sáng bên ngoài cũng không muốn gắt lên, dịu nhẹ buông xuống mọi vật, guồng quay ngày mới lại dịch chuyển.Đâu đó những con người đang lâm vào tình trạng mệt mỏi, bế tắc, chuyện kia không thành ắt sẽ có họa lớn xảy ra, ai cũng tự mình nâng cao tinh thần cảnh giác.

- Một lũ ăn hại, chúng mày chết cũng đáng mà! Hừ!

Hắn cười khẩy, bóp nát mẫu giấy trong tay rồi quăng vào lửa, dòng chữ "Kim Thành Khuê" nhăn nhó rất nhanh bị lửa ăn mất. Trên sàn rơi vãi những hình ảnh ghê rợn được chụp từ một máy ảnh chuyên dụng, chính là lúc bọn người đột nhập trong nhà anh bị Jack làm thịt, và chính anh là tác giả cho những tác phẩm kia.

- Nhanh thôi họ Kim kia, tao sẽ khiến mày chết rất thảm thương a~

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro