Ngày Hôm Qua
Anh Biết Rồi
Nguyễn Quang Anh và Hoàng Đức Duy
Sex fanfiction.
Rating: M
Warning:
– Mọi thứ trong truyện từ thời gian, địa điểm đều xuất phát từ trí tưởng tượng của tác giả, cốt truyện và sản phẩm đều thuộc quyền sở hữu của tác giả ngoại trừ nhân vật, nhân vật là thật, out of character.
– Đối với độc giả, vui lòng chỉ đọc và ủng hộ bằng những cách thức khác nhau như vote, comment chỉ trên Wattpad, mình không cần PR hay leak ra khỏi nơi này. Trường hợp nghệ sĩ hay những người được nhắc đến trong truyện, nếu vô tình truy cập vào, hãy click back ngay lập tức.
———
– Cưng có gì muốn nói trước khi lãnh hình phạt từ anh không?
Nguyễn Quang Anh thư thái ngồi trên chiếc ghế sofa êm ái nhìn về phía chiếc giường king size trước mặt. Vẻ mặt hắn trông vô cùng giả tạo, theo như lời Hoàng Đức Duy, đang bị trói chặt hai tay lại với nhau thì, cái điệu bộ an tĩnh hắn phô bày ra bên ngoài chỉ là bề mặt của tảng băng trôi, thứ đen tối và loạt âm mưu xấu xa vẫn luôn chôn giấu trong lòng hắn chỉ có em mới nghĩ tới được. Em vùng vẫy muốn thoát khỏi sợi dây siết chặt hay cổ tay lại với nhau nhưng dường như là không thể, một Quang Anh có thể đáng sợ tới mức nào khi nghe tin người yêu cũ, vâng, chỉ là tình cũ thân thiết với anh em chứ? Là im lặng? Sai, sai hoàn toàn, là giam em lại, đem em tống lên giường và áp bức đối phương. Mẹ kiếp, thế mà trước đây Đức Duy cứ nghĩ rằng hắn là soft boy, soft cái con khỉ, chia tay rồi vẫn còn muốn quấy rầy cuộc sống của người khác thì là bệnh hoạn thì có.
– Còn gì để nói à? Thả bố ra trước khi tao hét lên!
Hoàng Đức Duy cảnh cáo người đối diện, cổ tay bị khóa chặt đau đớn và hằn đỏ. Quang Anh chỉ cười khẩy một cái, biểu tình không có gì quá đặc sắc, chỉ đơn giản là cười nhẹ, nhưng thật ra trong lòng thì rất buồn bực. Hoàng Đức Duy vẫn có thể ăn nằm với người khác dù mới chấm dứt với hắn gần đây, và cho đến tận bây giờ, Em vẫn không có gì gọi là day dứt cả, đáng tiếc thật, nếu em có lòng, thì hắn cũng có dạ, lúc yêu em, có thể tùy ý để em quậy phá, nhưng đến khi kết thúc, hắn sẽ không nhận nhượng nữa, lòng cuồng si em của hắn là trái cấm, để em vô tư không biết giữ mình với người khác là chính hắn đang tự có lỗi với bản thân mình. Một Đức Duy không hiểu được khung cảnh bị xâm phạm thì làm sao biết cúi đầu, lần này hắn sẽ yêu em, nhưng theo cách khác.
– Ồ, ra là từ khi chia tay tôi, em trở nên cứng mồm cứng miệng như vậy!
Khốn nạn thật, anh đau đấy Duy ạ, mày có thể sống hệt như chưa từng có chuyện gì xảy ra sau khi kết thúc, còn tao thì sao? Cay đắng nhìn mày với người khác à? Hóa ra mày thèm thuồng tới mức như vậy, tao thắc mắc đấy Duy, cớ sao mày lại câm như hến và tỏ vẻ như thể bản thân cao quý lắm lúc tao với mày hành sự? Được, để tao thỏa mãn mày, để tao xem sáng mai mày còn có thể lết nổi đi kiếm thằng khác nữa không.
– Mày còn có thể nhận thức được rằng tao với mày đã chia tay rồi à Quang Anh? Vậy mày hiểu rồi chứ, mày chỉ là người yêu cũ của tao thôi Quang Anh ạ!
Giỏi, Hoàng Đức Duy, em có biết điều em tài năng nhất là gì không? Làm nhạc? Không, là làm hắn phát điên lên. Là chạm đến giới hạn của hắn. Đức Duy nay lớn rồi, không còn như trước nữa, ngoan ngoãn như vậy, xinh đẹp như vậy, bây giờ lại không biết trên biết dưới, thẳng tay đâm hắn mấy nhát. Cứ như con đĩ lẳng lơ, không thể nói chuyện bằng miệng trên đàng hoàng được, xác định đêm nay chổng mông cao lên, dùng lỗ lồn nói chuyện với anh. Hắn im lặng, đứng thẳng dậy, bước tới chiếc giường nơi em đang chật vật muốn thoát ra. Hắn nắm lấy chân em, nhưng Đức Duy vùng vằng đá một cái về sau, chỉ là may mắn không trúng, Quang Anh nhìn em, cười mỉa mai một cái, nhận lại là sát khí từ đôi mắt không mấy thiện cảm của em. Hắn cầm lấy thắt lưng của em, giật phăng nó ra khỏi quần, chiếc quần âu màu be bị tuột xuống, điều này kinh động đến nỗi sợ hãi trong lòng em. Trước đây, số lần thân mật của hắn và em ít ỏi đến đáng thương, là vì em không muốn, Cho dù có bị dỗi đến mấy ngày, vẫn không chịu xuống nước. Nhưng Quang Anh vẫn luôn dịu dàng đến mức nhu nhược với em, chưa bao giờ mạnh bạo và dứt khoát như này. Có thể nhìn thấy được sự biến đổi nhỏ nhặt trên khuôn mặt em, nhưng nhanh chóng đã khôi phục lại vẻ rắn rỏi ban đầu. Đúng là bé hư của hắn, một con búp bê hư hỏng nặng, độc địa như vậy mới có thể dày vò hắn bằng lời chia tay nhẹ tênh tưởng chừng như là điều gì không đáng nói trong cuộc đời em vậy.
– Thả tao ra, Quang Anh chó chết, mày đừng mơ động đến người tao!
Hoàng Đức Duy muốn dùng lực đạp về sau một cái, khổ nỗi, tay bị trói với thành giường, cổ chân bị tay hắn nắm chặt. Nguyễn Quang Anh có thể đánh hơi được mùi nước hoa thân thuộc trên cổ chân người kia. Đức Duy tỏ ra kinh tởm nhìn hành động của hắn. Hắn dùng sức bẻ hai chân em ra, trong lúc em đang tự cứu lấy chính mình một cách vô lực. Hắn đưa tay miết lấy đũng quần em, Đức Duy khẽ rùng mình với hành động gần gũi lâu ngày này. Cảm nhận được từng thớ thịt của em đang run rẩy vì bị động chạm, Nguyễn Quang Anh kéo quần nhỏ xuống, Hoàng Đức Duy vùng vằng muốn thoát, nhưng tệ thật, điều này chỉ làm cho cảnh sắc bên dưới lồ lộ trước mặt con sói hoang dã Quang Anh, hắn cười khoái chí, giống như là đang khích đểu em vậy. Hắn lật người em lại, nhìn ngắm bờ mông trắng nõn núng nính kia, mới chỉ nhìn thôi đã khiến dục vọng hắn căng trướng đến kinh khủng. Hắn dùng tay nắn bóp mặc cho lời chửi bới của Đức Duy.
– Cái đệch, bỏ ra!
Nguyễn Quang Anh dùng lực tát mạnh một cái lên mông căng tròn của em, 5 ngón tay hằn đỏ lên đó. Hoàng Đức Duy ứa nước mắt, chỉ cảm thấy căm phẫn trong lòng. Vì lý gì, mỗi lần bị hắn chạm vào người, bản thân tự động sẽ thấy tủi thân và muốn được an ủi chứ? Quang Anh cúi người xuống, quỳ đầu gối xuống sàn, đưa tay vuốt ve nơi tư mật của em. Dường như, nhịp thở của Đức Duy trở nên nhanh hơn. Hắn nhấn ngón tay vào giữa hai mép thịt, khẩy nhẹ hạt đậu ở phía trên khiến cho lồn nhỏ rung rinh sợ hãi. Chưa dừng lại ở đó, Quang Anh vươn đầu lưỡi liếm nhẹ lên thớ thịt mịn màng.
– Kh- oan, khoan đã
Hoàng Đức Duy không muốn tiếp tục, em muốn về nhà. Nhưng hắn ranh mãnh dùng răng nanh day trúng âm vật đỏ hỏn đang dựng thẳng đứng. Đức Duy mở to mắt, cảm nhận được luồng điện mạnh mẽ chạy dọc sống lưng truyền lên đầu não. Cùng lúc đó, hắn đưa tay tuốt gốc tiểu Đức Duy phía trước, đồng thời liếm phần thịt thơm tho bên ngoài. Hắn đẩy lưỡi vào bên trong, giống như lùng sục, vừa hút hết dịch ngọt, lại đảo lưỡi khiến cho em khổ sở. Đức Duy vùi mặt vào drap giường, cố gắng kìm nén tiếng rên rỉ đáng xấu hổ. Mang tai em đã đỏ như gấc, nhưng cơ thể như phản chủ, bụng dưới trở nên nóng như than hồng, nước dâm bắt đầu chảy ra ồ ạt, dương vật cương cứng nằm gọn trong lòng bàn của hắn. Nguyễn Quang Anh thỏa mãn liếm sạch đống dâm thủy của em. Vị ngọt ngào lan khắp miệng hắn. Có lẽ em đã đến cực hạn, căng người rồi bắn ra. Tay hắn vương vãi là tinh dịch của em.
Hắn chồm về phía trước, luồn tay vào tóc em, giữ chặt đầu rồi hôn em, Đức Duy nhăn nhó vì mùi vị nồng nặc trong miệng. Hắn đưa hết đống dịch thủy từ lồn nhỏ của em vào khoang miệng của Đức Duy, cạy cửa miệng em ra, ép buộc em nuốt hết, Hoàng Đức Duy mệt lả không thể chống trả. Hắn phủ phục lên người em, đưa tay kéo khóa quần, lột boxer ra, dương vật tím đỏ nóng như thép nung, cảm nhận được sức nóng dưới thân, Đức Duy theo phản xạ muốn chạy về phía trước, nhưng vòng eo bị hắn nắm lại, kéo về phía sau, Quang Anh đẩy hông, nhắm thẳng vào lỗ nhỏ ướt át. giống như bị hun dưới lửa, em đau đến điếng người, đầu óc ong ong ngã rập xuống giường, Quang Anh dập hông không kiêng kỵ bất cứ thứ gì, kể cả sự đau đớn mà em phải chịu đựng.
– A! Dừng, d- ừng lại, ha, khoan!
Cổ họng em khàn đi, tiếng nói cũng trở nên lạc lõng. Cơ thể chới với được tay hắn nắm lại giống như điểm tựa. Con cặc quá cỡ của hắn nong âm đạo ra, tưởng chừng như sẽ rách bươm, ghim em lại với cơ thể hắn. Hắn liếm vành tai em, cảm giác nhồn nhột khiến em sởn gai ốc, bàn tay của Quang Anh luồn vào trong tấm áo phông mỏng manh, kéo nó lên cao, để lộ hai đầu vú hồng trắng trước gió. hắn xoa xoa đầu ti, dù bên trên muốn xoa dịu em nhưng phía dưới nhịp độ nắc cặc căn bản lại càng ngày càng nhanh, Đức Duy muốn đẩy hắn ra, nhưng bản thân laị như kiệt sức, cử động cánh tay cũng không xong, hắn hôn hôn lên mặt em, nhưng Đức Duy luôn cự tuyệt ngoảnh mặt đi. Hắn giận dữ thẳng người dậy, nắm lấy tóc em, kéo mạnh về sau.
– Bu- ông ra, ưm, a!
Da đầu bị kéo mạnh khiến em đau choáng váng, hắn dập hông thật mạnh. Âm đạo bị dày vò đến sưng tấy. Đau đớn và sung sướng lẫn lộn là hai cảm giác đang đấu tranh trong tâm trí em, lồn nhỏ tham lam muốn hút cạn sinh lực của hắn, giống như trong ẩn bích bót hẹp có cả ngàn cái miệng đang cung phụng hắn. Đức Duy đã mấy lần đến đỉnh điểm, tinh dịch loãng như nước đục. Làn da rịn một lớp mồ hôi, tuy không khí không quá nóng nực, nhưng nơi giao hợp dính chặt lấy nhau thì nóng rực.
– Duy không ngoan, ha, tao ghét Duy như này!
Đức Duy trào nước mắt quay mặt nhìn hắn, em cũng ghét hắn mà. rõ ràng là những lần về khuya, đi đêm đều là của hắn, bây giờ hắn còn muốn hành hạ em, cho dù có là thần tiên, cung không chịu nổi mà uất ức. hắn đưa đẩy thật mạnh, nhắm thẳng vào điểm nhạy cảm của em khiến Đức Duy run lẩy bẩy. em rên rỉ và khóc thút thít, lồn nhỏ tê rần không còn cảm giác.
– Đức Duy, a, ghét Quang Anh lắm, hơ, ha!
Cảm nhận được sự căng thêm một vòng của vật lớn, có vẻ như hắn đã đến đỉnh điểm, hắn cong người, bắn xối xả đống tinh dịch trắng sệt nóng hổi kia. Tường thành khoang sinh sản bị thiêu đốt. Mắt em dại đi và ngã thụp xuống giường. Quang Anh không rút ra mà tiếp tục xỏ xiên bướm hồng.
– Làm, tao phải làm đến khi nào em chịu quay lại với tao!
End.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro