Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 8

Vừa mở mắt ra tôi vội ngồi dậy nên tôi bị chóng mặt tay đỡ đầu cố giữ một tư thế để ko bị ngã. Sau khi đầu đỡ, tôi lại thở dài, tôi lại trách bản thân:    
  " Chắc là do mình mệt nên mk ngất đây mà..aiss lỡ buổi họp quan trọng rồi, sao giờ..". Tôi nghĩ trong tuyệt vọng, tôi định rời khỏi giường để ra khỏi phòng thì Eun hét lên khiến tôi đứng tim mà ko biết, ko những thằng bé ko biết mà còn nói tiếp khiến tôi đứng lặng, rồi tôi định nói thì lại ngất tiếp..

Ko biết, nhưng chắc là do Eun đặt tôi lên giường y tế lần nữa nên tôi cũng ko bất ngờ gì chỉ nghĩ:" cứ như chết đi sống lại vậy".  
Tôi lại thẫn thờ ngồi trên giường lần  nữa. Lần quyết tâm thứ hai của tôi là ra khỏi phòng, tôi từ từ đứng dậy lặng lẽ ra khỏi phòng. Tôi đi đc nửa hành lanh thì nghe thấy tiếng thì thầm của các đồng nghiệp nên tôi núp sau tường rồi nghe trộm mặc dù biết là ko nên làm vậy
  Đồng nghiệp 1 :" haha! Đáng đời con nhỏ đấy,  Gi gì chứ, tên nó có ý nghĩa đẹp thế mà nó khác hẳn, mày nói xem~ đúng là vô dụng mà ".
  Đồng nghiệp 2 :" Ừ, dù nó là người đào tạo chúng ta nhưng tao nghĩ nó ko hợp gì đâu để tao làm nè!~ đến mỗi việc làm báo cáo để nộp còn ko xong, xì ".
  Đồng nghiệp 1 :" Ừ! đc đc tao ủng hộ!!".  Nói xong họ cười như đúng rồi.
   
Đứng sau bức tường, sau khi nghe thấy những câu phỉ báng ấy, nước mắt tôi giàn giụa. Tôi định ra đó cho chúng biết thế nào là lễ phép,tôi gạt nước mắt đi. Có một bàn tay đặt lên vai, tôi xoay lưng lại thì thấy nhẹ nhõm tôi cũng ko biết vì sao nữa. Tôi lại rơi nc mắt,tôi cố gắng che mặt và đứng đây Như lời thằng bé nói.

  Eun:" Chị để em! "
   Hai đồng nghiệp nữ giật bắn khi có người đến chỗ mk với vẻ mặt đe doạ:

  Hai đồng nghiệp nữ cùng lên tiếng 1 lúc " Ô..! Eun đấy à, chào buổi..sáng"
  Đồng nghiệp 1 :" ..Đói quá, hay là chúng ta đi ăn đi.." mồm nói nhưng chân chúng lại run run vì mặt Eun hằm hằm, cứ đứng chắn trước mặt chúng khiến chúng ko nói ra lời nữa.

Eun giơ máy ghi âm lên, cả 2 ng bàng hoàng vì biết Eun đã nghe thấy những gì mà chúng vừa nói, 1 nữ đồng nghiệp định cướp nó khỏi tay Eun nhưng ko thành, Eun đánh vào tay ả.

  Eun :" À, sẽ thế nào nếu như tôi đưa cái này cho tổ tưởng nhỉ! muốn xem ghê~", Eun tiến gần đến chúng làm tôi thấy cũng sợ theo, đứng sau coi mà tôi nhẹ hết cả bụng, tôi thấy buồn cười.
  Đồng nghiệp 2 :" ..cho tôi xl..ạ" nói xong, ả cúi đầu:
" Người cần xl không phải tôi, mà là.." nói xong Eun chỉ tay về phía có bức tường chắn thì hai nữ đồng nghiệp cũng phần nào đoán ra rồi họ luống cuống ko biết làm thế nào khi tôi ra khỏi chỗ khuất và xuất hiện khiến họ cứ phải bắn rap " tôi xl, tôi xl..".

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro