Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 119: Ba ngày mất tích kia anh đã làm gì?

Editor: Lạc Y Y

Ôn Niệm Nam cũng không cố ý tránh máy quay, mà cứ như thường lệ đứng ở cửa chờ Đường Sóc lái xe tới.

Những phóng viên paparazzi núp ở bên cạnh liền giơ máy ảnh lên điên cuồng ấn chụp.

Hôm qua W.E đăng lên quá trình sáng tác ra Lồng giam trên trang web DAWN, đã vả vào mặt người mạo danh mình.

W.E luôn thần bí đột nhiên liên tiếp xảy ra chuyện, đủ loại tin tức từ W.E thật giả đến giai điệu dương cầm được tổng hợp lại bay đầy trời, mà sau khi Minh Dược bất ngờ tung video và @W.E đăng ký weibo mới, mọi người bên ngoài không một ai không nói Thẩm Lạc An là kẻ giả mạo, là đồ giả.

Màn diễn tấu bản Lồng giam trong đoạn video kia, chỉ cần là fans đều có thể nghe ra là do W.E đàn.

Đây chính là chủ đề hot được thảo luận gần nhất trên Weibo, nó liên quan đến quá nhiều người, W.E lại gia nhập vào Minh Dược Studio, lúc này mới dẫn đến rất nhiều phóng viên canh ở cửa, muốn chụp được W.E chân chính này là ai.

『 Hoài nghi W.E cùng Đường Sóc có những hành động thân mật ở Minh Dược Studio sau đó lái xe rời đi! 』

『 Gương mặt thật của W.E lộ diện! Hoá ra là cậu ta! 』

Trong ảnh chụp được một màn Ôn Niệm Nam mở cửa bước vào trong xe, vừa vặn chụp được gương mặt đang quay đầu thắt dây an toàn.

[Mù quáng đoán là lại có liên quan đến Cố thị]

[Ồ! Chân tướng như lầu trên, quả thật là có liên quan đến Cố thị, cậu ta là phu nhân của tổng tài Cố thị, người đã ly hôn cách đây một khoảng thời gian.]

[Ôi trời, cậu ta là W.E? Giống hệt như những gì tôi tưởng tượng, mấy người có bôi đen cậu ta cũng vô dụng, chỉ cần dựa vào việc cậu ta là W.E, liền có thể làm cho tất cả những bài hắc trước kia bị lấp đi!]

[Đây mới là chủ nhân của bản Lồng giam sao! Không hổ là W.E, đôi bàn tay trong video thật sự là tác phẩm nghệ thuật]

[Tôi hơi choáng, hãy để tôi load một chút, đầu tiên là Cố tổng ngoại tình với W.E giả rồi ly hôn, sau đó Cố tổng lại đeo nhẫn đi tìm vợ, mà vị phu nhân đã ly hôn này chính là W.E chân chính?!]

[Như vậy xem ra Cố tổng là bị người ta chơi ư? Tôi cười sắp chết rồi ha ha ha]

"Cố tổng, lão phu nhân gửi tới tài liệu chi tiết của dự án, bảo ngài hôm nay đi gặp Đường tổng của tập đoàn Khải Duyệt, buổi chiều ngài không bận gì, có cần tôi đi sắp xếp một chút không?"

Cố Ngôn Sanh mấy ngày nay bởi vì bức ảnh có đôi có cặp của Ôn Niệm Nam và Đường Sóc xuất hiện trên mạng vốn rất phiền não, Khải Duyệt cứ như vậy đưa đầu đến.

"Nói với Đường Luân Hiên hẹn gặp mặt ở tầng trên cùng của khách sạn Kim Thái."

"Hả? Khách sạn Kim Thái?"

Tầng trên cùng trong khách sạn Kim Thái này chính là nơi nổi tiếng của thành phố M, nơi này có rất nhiều mỹ nhân đỉnh cấp và đủ loại đồ chơi thú vị, nhưng nơi này chỉ có khách VIP và người có thân phận tôn quý mới được vào, đây luôn là nơi con nhà giàu tìm đến phong lưu.

Vẻ mặt Tiểu Lý có chút cứng ngắc, căng da đầu nói: "Cố tổng... Lần này chúng ta là vì công việc, đi đến nơi đó..."

Cố Ngôn Sanh không kiên nhẫn xoa xoa đầu, giương mắt nghiêm chỉnh nói: "Bàn công việc đi đến nơi đó thì làm sao? Tôi bảo cậu đi thì đi đi, phí lời như vậy làm gì!"

"Nguyên Phong hôm nay trở về sao?"

"Vâng, chuyến bay chiều nay, Chu tổng nói ngài ấy về Chu gia hỏi thăm ba mẹ rồi mới đến công ty."

"Bảo hắn trực tiếp đến khách sạn Kim Thái tìm tôi."

Trước cửa khách sạn Kim Thái, một chiếc xe màu đen dừng lại, người đứng ở cửa khách sạn chủ động mở cửa xe, cung kính cúi đầu.

Đường Luân Hiên từ trong xe đi ra, ngẩng đầu nhìn tầng trên cùng của khách sạn Kim Thái ánh mắt hơi lóe lên rồi mang theo thư ký đi vào.

"Đường tổng, Cố tổng tại sao phải hẹn gặp mặt ở Kim Thái, chúng ta bàn chuyện công việc cũng đâu phải nói chuyện với anh ta, hết lần này tới lần khác chọn cái loại ở tầng trên cùng này..."

Thư ký đi theo phía sau lẩm bẩm không vui, ánh mắt nhìn Kim Thái tràn đầy ghét bỏ.

"Hắn chỉ là vì ra oai phủ đầu với tôi mà thôi, không cần để ý tới hắn, nhanh chóng hoàn thành xong dự án này thì không còn liên can đến chúng ta nữa."

Đến tầng trên cùng, cửa thang máy chậm rãi mở ra, Đường Luân Hiên đi tới phòng số 707 ở cuối hành lang.

Tiểu Lý đứng ở cửa nhìn trái nhìn phải, thấy anh đến liền cười gật đầu. Đường Luân Hiên lộ vẻ nghi hoặc nhìn Tiểu Lý, nếu đã muốn bàn chuyện hợp tác vì sao Cố Ngôn Sanh lại để thư ký ở ngoài cửa.

Đường Luân Hiên đẩy cửa đi vào, vừa mở cửa đã bị tiếng nhạc sập sình bên trong làm ầm ĩ, anh nhìn một màn trước mặt liền nhíu mày.

Chả trách Tiểu Lý đứng ngoài cửa không vào, thì ra là bởi vì Thẩm Lạc An cũng ở đây.

"Đường tổng tới rồi à, mau tới ngồi, tôi giúp anh rót một ly rượu." Thẩm Lạc An thấy Đường Luân Hiên tới liền tắt nhạc.

Đường Luân Hiên nhìn Thẩm Lạc An đứng dậy rót cho mình một ly rượu đưa tới trước mặt, anh không nhận.

Cố Ngôn Sanh khẽ phun ra vòng khói thuốc uống một ly rượu, giương mắt không kiên nhẫn nhìn về phía người đứng trước mặt.

"Em trai Đường tổng gần đây thật sự là oai phong, cậu ta là muốn đặt Cố thị ở dưới chân giẫm lên sao? Tham vọng lớn như vậy."

"Tôi không hiểu Cố tổng đang nói gì, chúng ta không phải định bàn công việc sao?" Đường Luân Hiên đỡ kính, ra vẻ khó hiểu nhìn về phía hắn.

"Ha, không hiểu?"

Cố Ngôn Sanh ngửa đầu uống hết rượu trong ly, đột nhiên đập mạnh xuống đất rồi đứng dậy.

"Giả ngu sao?"

"Nói với đứa em trai không biết sống chết của anh cách cậu ấy xa một chút, đừng quên Khải Duyệt còn ở trong tay Cố thị! Anh cho rằng tôi không biết hắn muốn cố ý lợi dụng thân phận W.E của Ôn Niệm Nam đối phó Cố thị sao?"

Thẩm Lạc An ngồi ở trước bàn bên cạnh yên lặng, khẽ nhấp một ngụm rượu trong tay, trong mắt tràn đầy đắc ý.

Làm ầm ĩ đi... Náo loạn một chút nữa là có thể đá Khải Duyệt xuống dưới rồi...

Đường Luân Hiên nghe được liền ngẩn ra, lập tức phản bác: "Tôi đã nói qua, Đường Sóc và Ôn tiên sinh ở cùng nhau không phải vì bất kỳ lợi ích gì, chính là bởi vì thật lòng thích, không biết Cố tổng lấy đâu ra thuyết âm mưu này."

"Không phải vì lợi ích sao? Ha, vậy tại sao hắn lại đẩy Ôn Niệm Nam ra để cọ nhiệt? Biết rõ có phóng viên chụp lén còn cố ý để cho họ chụp, sau đó có thể lợi dụng thân phận của W.E đạt được lợi ích của mình rồi!"

Đường Luân Hiên nhìn Cố Ngôn Sanh thân hình có chút đứng không vững, mở miệng nói: "Cố tổng cậu say rồi, tôi nghĩ lần nói chuyện này chỉ có thể đến đây thôi, chờ cậu tỉnh táo rồi nói tiếp."

Anh không muốn nói chuyện với một người say rượu, huống chi là một người tính tình nóng nảy không nói lý lẽ.

"Anh dám! Đứng lại cho tôi!"

Đường Luân Hiên dừng chân xoay người vừa định nói gì đó, thì đột nhiên bụng bị một kích đánh mạnh, sắc mặt nhất thời trắng bệch dứt khoát quỳ rạp xuống đất.

"Cậu..."

Cố Ngôn Sanh nớ lỏng cà vạt ngồi xuống trước mặt Đường Luân Hiên, trầm giọng nói: "Tại tiệc sinh nhật của Tưởng phu nhân, anh một mình gọi Ôn Niệm Nam ra ngoài, sau đó cậu ta liền mất tích ba ngày, sau khi trở về liền ly hôn với tôi, anh đã làm gì với cậu ấy? Hai anh em các người đã bàn tính cái quái gì hả?"

"Đường Sóc hắn không có."

Rầm một tiếng cửa bị mở ra, Chu Nguyên Phong mặt lạnh đi vào.

"Cố Ngôn Sanh, đây là nơi cậu dùng để bàn công việc sao? Cậu lại uống say nữa rồi?"

Chu Nguyên Phong đỡ người ôm bụng trên mặt đất lên ngồi xuống sô pha bên cạnh, hắn giương mắt nhìn Thẩm Lạc An, Thẩm Lạc An bị ánh mắt dọa lui về phía sau một bước nhường chỗ.

"Sao cậu đến đây?" Cố Ngôn Sanh rõ ràng đầu trở nên trì độn quên mất là mình bảo Chu Nguyên Phong tới.

Chu Nguyên Phong không để ý tới Cố Ngôn Sanh đang say rượu, mà là nhìn về phía Thẩm Lạc An trên sô pha.

Chu Nguyên Phong nhìn Thẩm Lạc An ngồi ở một bên, tức giận nói: "Cậu đi bảo người ở lầu một nấu chén canh giải rượu mang lên đây."

"Bắt tôi đi? Tiểu Lý cậu ta..."

"Công ty còn có việc tôi đã để Tiểu Lý trở về rồi, bây giờ tôi bảo cậu đi, còn không mau đi!"

Thẩm Lạc An cắn chặt răng không phản bác, đứng dậy rời đi.

"Anh thế nào rồi?"

Sắc mặt Đường Luân Hiên có chút tái nhợt, có thể thấy được một quyền của Cố Ngôn Sanh ra toàn lực, nhưng vẫn lắc đầu: "Không sao, tôi bảo thư ký dẫn tôi trở về xem một chút là được."

"Xin lỗi, Cố tổng chúng tôi mấy ngày nay bởi vì chuyện trên mạng trở nên tương đối nóng nảy."

"Hắn rốt cuộc bị sao vậy? Vì sao đột nhiên..."

Chu Nguyên Phong thở dài, bất đắc dĩ nói: "Đường tổng anh biết W.E chứ? Ý tôi là trước khi dụ hot search được tuôn ra gần đây, anh đã từng nghe nói về W.E chưa?"

"Ừm... có biết, tôi thường nghe Đường Sóc nhắc tới, là một người rất lợi hại, Đường Sóc khi biết Ôn tiên sinh là W.E thì rất kích động."

"Trùng hợp là Cố tổng của chúng tôi cũng là fan của WE, năm đó hắn thậm chí mê luyến W.E đến mức không nghe nhạc của W.E thì khó có thể ngủ được, lúc nào cũng xem trang chủ của W.E, hắn rất muốn làm quen với người này, người có thể đàn ra giai điệu ảnh hưởng đến cảm xúc người khác như vậy, nhưng không biết làm thế nào W.E quá mức thần bí không chịu lộ mặt, hắn nhiều lần trong âm thầm cùng người trong DAWN thăm dò tin tức cũng không thành công."

Đường Luân Hiên nghe xong có chút kinh ngạc, hắn không ngờ Cố Ngôn Sanh cũng thích W.E.

Chu Nguyên Phong đưa cho Đường Luân Hiên một ly nước, nói tiếp: "Quản gia trong nhà nói cho tôi biết, ngày đó A Sanh biết Niệm Nam là W.E xong hắn liền đứng trước cửa sổ thư phòng phát bản Lồng giam của W.E suốt đêm không chợp mắt, mấy ngày sau đó vẻ mặt hoảng hốt không muốn nói chuyện."

"Tôi biết hắn khó có thể chấp nhận W.E mà mình thích nhiều năm lại là người mình chán ghét nhất, dù sao trước kia trong lòng hắn Niệm Nam là người đạo đức giả nhất trên đời."

"Ôn tiên sinh không phải, tôi nhìn thấy tất cả."

"Hửm? Cái gì?"

Đường Luân Hiên thẳng thừng nhìn chằm chằm Chu Nguyên Phong, mở miệng nói: "Video hợp tấu trong tiệc sinh nhật của Cố tổng là Thẩm Lạc An cho người quay lén, cũng là hắn tung lên mạng.

Thẩm Lạc An cũng không đơn thuần như Cố tổng nghĩ, trong tiệc sinh nhật của Tưởng phu nhân hắn bởi vì bị rượu bắn tung tóe vào quần áo liền mở miệng nhục nhã bồi bàn bắt người ta quỳ xuống."

Chu Nguyên Phong cười khẽ, nhìn Đường Luân Hiên, nhẹ giọng nói: "Ừm, tôi biết, bởi vì tôi cũng ở dưới lầu nghe thấy giống như anh."

Đường Luân Hiên nghi hoặc hỏi: "Vậy sao cậu không nói cho Cố Ngôn Sanh biết?"

"Vô ích thôi, A Sanh sẽ không tin, bất quá... Nếu như anh cũng giúp tôi, có lẽ có thể làm cho họ Thẩm kia nhanh gục ngã hơn."

Đường Luân Hiên ngẩng đầu nhìn hắn thật sâu, kiên định nói: "Được, tôi giúp cậu, nhưng tôi chỉ là vì giúp Ôn tiên sinh, không có nghĩa là cùng Cố thị các người giải toả hiềm khích trước kia, Ôn tiên sinh cậu ấy là một người rất tốt, không nên bị người có tâm địa ác độc như vậy hãm hại."

Trong ánh mắt của Thẩm Lạc An đang đứng ở ngoài cửa nghe lén nhanh chóng hiện lên một tia ác độc, hắn nắm chặt cái khay trong tay.

Quả nhiên giống như lời bác trai nói, tập đoàn Khải Duyệt này cùng Đường Luân Hiên đều rất chướng mắt, xem ra không thể giữ được nữa...

Tác giả có lời muốn nói:

Ha ha, quả nhiên chỉ có thể dựa vào CP phụ rắc chút đường, cùng phu phu đồng tâm hợp lực đối phó Thẩm Bạch Liên.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro