Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

15 [Park Chanyeol]- Vết sẹo


[Park Chanyeol]- Vết sẹo

.

.

"Sehun, bên này." Đây là lần thứ mười tôi nhắc nhở Sehun chuyện đi nhầm hướng.


Trở lại Hàn Quốc, tôi rất nhiều lần hỏi Sehun có sao không, câu trả lời nhận được đều là không việc gì, tuy vậy trong lòng tôi biết rõ cậu cơ bản chỉ lừa mình dối người.


Luhan hyung rời đi người chịu đả kích lớn nhất chính là cậu.


"Không sao chứ?" Tôi kéo tay cậu, một lần nữa hỏi lại vấn đề này.


Cậu lắc đầu không nói lời nào, đẩy tay tôi ra, cậu muốn đi một mình.


Tôi thở dài, trên sân khấu cậu trước sau như một lộ dáng vẻ tươi cười, sau sân khấu cậu liền đem mình ngăn cách với cả thế giới.


Cậu ra nông nỗi vậy, người làm anh như tôi không lo lắng mới là lạ.


REPORT THIS AD

Luhan hyung hôm nay chính thức lên tiếng về việc hủy bỏ hợp đồng, đến trưa các trang báo lớn nhỏ đều dày đặt tin tức, chúng tôi bị quản lý phân phó ở trong phòng luyện tập, nhất quyết không được phép bước chân ra ngoài.

Sehun không nói lời nào đột nhiên ra phía sau phòng tập, tôi bị Suho hyung thúc giục vội vã chạy theo, chỉ sợ xảy ra chuyện gì, cuối cùng biết tên nhóc này đi vệ sinh, lúc trở về còn đi nhầm hướng.


Các thành viên cũng không biết Sehun thích Luhan hyung, đơn giản cho rằng cậu suốt ngày quấn lấy anh ấy, đối với chuyện này sinh ra khổ sở.


Là người duy nhất biết được bí mật không khiến tôi thoải mái, ở bên cạnh Sehun cùng lắm trầm mặc là nhiều. Trong lòng như thiêu đốt khi cậu ngày một tiều tụy, nhưng chưa tìm biện pháp giải quyết tôi lại nhận được chuyện ngoài ý muốn.


Tôi và Suho hyung từ công ty trở về, đang ở cửa đổi giày thì nghe được trong phòng khách truyền tới tiếng cười, cùng lúc đó Kyungsoo đi tới.


"Chúng ta nếu không gọi điện bảo Luhan hyung trở về một chuyến, Sehun biến thành hình dạng gì cũng không biết." Kyungsoo nhíu mày.


"Sehun làm sao?"


Suho hyung hỏi Kyungsoo, tôi thay giày xong lập tức vào phòng khách, đập vào mắt tôi chính là Sehun không chút hình tượng nằm sấp ở sofa cười to. Tôi có chút giật mình, hiện tại không thể so sánh với cậu trước đây lãnh đạm nhu hòa được nữa.


Baekhyun đi tới bên cạnh, kéo kéo áo tôi, vẻ mặt lo lắng hỏi: "Sehun không sao đấy chứ?"


"Em không sao!" Sehun đột nhiên phát ra tiếng làm tôi sợ đến trợn to hai mắt.


Còn thấy cậu ấy nhìn tôi, sau đó một phen cười cợt: "Không cần lo lắng cho em, em vô cùng tốt, xin lỗi, làm các hyung lo lắng rồi. Phát hiện ra trước đây em quả thực rất ngây thơ, từ từ em sẽ trưởng thành hơn, có người luôn nói em là trẻ con, đối với người đó em không muốn làm một đứa trẻ."


Ngay lúc này, không chỉ một mình tôi sửng sốt.


Cái gì cũng đừng đến quá nhanh như vậy, chí ít phải để người khác chuẩn bị tâm lý đã!


"Yixing hyung a!" Sehun tựa đầu về phía Yixing hyung vẫn còn bàng hoàng.


"A?"


"Dạy em tiếng Trung, lần này em nhất định học thật tốt."


"A?"


"Ở Trung có một phần mềm rất thông dụng, em thấy hyung, Lu... và Zitao hyung đều dùng nó để giao lưu với người hâm mộ, em ngày hôm qua đã tải thử về, nhưng nhìn không hiểu."


"A?"


"A cái gì, hyung mau dạy cho em đi!" Sehun lấy điện thoại từ trong túi ra đưa tới.


Hiển nhiên cậu ấy trở nên như vậy đã khiến Yixing hyung đầu óc có chút choáng váng, còn chưa phản ứng kịp.

Phía tôi không hiểu lý do gì lại bị Baekhyun một mạch kéo vào phòng bếp.


"Sao vậy?" Tôi hỏi.


"Cuối tuần này rảnh không?" Baekhyun chớp mắt nhìn tôi.


"Để làm gì?"


"Tớ có hai vé xem phim, cuối tuần cùng đi xem được chứ?"


Tôi sửng sốt, lắc đầu rồi lại gật đầu, loạt phản ứng ngu ngốc này nên đổ thừa vì cậu quá đột ngột.


Xem phim...


Byun Baekhyun, cậu cư nhiên hẹn tôi cùng đi xem phim, chắc tôi không nghe lầm, bất quá cảm thấy rất vui vẻ.


"Được." Tôi đáp ứng.


"... Đến lúc đó thất hứa, cậu nhất định biết tay tớ...!"


"Ghét nhất bị leo cây, tớ sẽ đến."


"Biết vậy thì tốt."


"Dĩ nhiên sẽ đi mà"


Bởi vì cậu mời, bởi vì có cậu ở đây, Byun Baekhyun chỉ đơn giản là cậu, tôi nhất quyết không cự tuyệt.


Tôi có nên nói luôn không, rằng tôi thích cậu.


Không được, Park Chanyeol mau tỉnh táo lại, đó không phải điều muốn nói liền có thể nói ra. Đã lập giao ước như vậy mà còn vì một buổi xem phim đánh mất tôn nghiêm bản thân?


Bây giờ tôi và cậu vẫn chỉ là bạn bè tốt, sợ nói ra ngay cả làm bạn bè cũng không được phép, lúc ấy lại mang ưu thương khổ sở vào người.




Chuyển mùa, cả Seoul bị không khí lạnh lẽo bao vây, ngày hẹn nhau xem phim, tôi nghiêm túc đúng giờ đến địa chỉ cậu đưa cho, rạp chiếu phim bỗng dưng biến thành nhà hàng thịt nướng.


Nhân viên phục vụ dẫn tôi đến phòng đặt trước, đợi người rời đi tôi liền đẩy cửa bước vào, giây sau cả người ngây ngẩn.


"Tới rồi!"


Ánh mắt tôi dừng lại ở chỗ tiền bối, hai người họ đều nhìn tôi mỉm cười, còn có cô gái bên cạnh tiền bối tôi không hề quen biết, chỉ cảm thấy đối phương nhìn mình đến kinh ngạc.


Tôi lễ phép cúi người chào, nỗi khổ trong lòng sớm đã bùng nổ dữ dội.


Thời khắc này còn phải làm bộ mỉm cười, làm bộ thoải mái, làm bộ trái tim mình bình ổn, thực sự không muốn làm ca sĩ nữa, kết thúc hợp đồng nhất định chuyển hướng sang diễn xuất. Vô cùng mệt mỏi.


Tôi bị Baekhyun kéo đến bên cạnh ngồi xuống, mím môi cố lộ ra nụ cười nhìn mọi người.


"Chanyeol a, xin lỗi, là tớ lừa cậu, thật ra tớ..."


"Không có gì đâu." Tôi vội vàng cắt đứt, vẫn như cũ cười tươi.


Không cần thiết phải giải thích, hiện tại trong lòng không hẳn quá tổn thương, quen rồi còn gì, đối chuyện này cảm thấy rất hài hước, đúng không Park Chanyeol, như một vở hài kịch vậy.


"Chanyeol tớ giới thiệu, đây là chị em tốt của tiền bối, Kim Minhee-ssi, đối với cậu chính là siêu cấp hâm mộ!"


Tôi đã đoán được rồi, bảo sao khi đẩy cửa bước vào cô ấy lại nhìn tôi như thế.


"Xin chào." Tôi cất tiếng chào hỏi.


"Xin chào" Minhee ngượng ngùng đối diện ánh mắt tôi, tôi càng quả quyết muốn nhìn cho thật kỹ.


"Chanyeol, cậu không giận tớ chứ?" Baekhyun nghiêng đầu hỏi tôi.


"Tớ đâu dám." Tôi giơ tay lên đem đầu cậu đẩy ra, cười nhìn tiền bối. "Tớ không phải người hẹp hòi, tiền bối nói đúng không."


"Đúng đúng đúng, so với người nào đó tốt hơn nhiều."


"Nha nha nha, hai người lại còn thông đồng với nhau!"


Tôi cười ra tiếng, chạm phải ánh mắt của Minhee liền gật đầu với cô, tiếp tục dời đường nhìn về phía Baekhyun.


Cậu lúc tức giận khóe miệng dẫu lên trông rất khả ái, khi cười rộ lên hình dạng đẹp mắt, cậu chăm chú với đĩa thịt nướng làm rung động nhân tâm, tôi thích cậu. Cái tên ngốc này tôi thích cậu, cậu có biết hay không?


Cậu không biết, tên ngốc nhà cậu vĩnh viễn cũng không biết.


Tôi gấp một ít thịt, cuốn cùng với xà lách, cho vào miệng cay đắng nuốt xuống.


"Chanyeol và Baekhyun là bạn rất thân sao?" Minhee lên tiếng hỏi.


"Đương nhiên a!" Baekhyun trực tiếp trả lời.


Tôi cũng nhìn Minhee, cười nói: "Chúng tôi là bạn rất thân."


Trước đây, hiện tại, sau này, đều chỉ là bạn tốt.


"Khụ" Trận ho khan của Baekhyun kéo dài, tôi vội vàng nhìn sang, thấy cậu ho đến mặt đỏ bừng liền nhanh tay đưa nước tới.


REPORT THIS AD

"Cậu là đầu heo à, ăn cay không được còn bỏ nhiều tương ớt như vậy!"


"Bất cẩn một chút thôi."


"Lúc nào cũng là bất cẩn, Byun Baekhyun cậu thử cẩn thận một ngày xem."


"Điểm này cậu yên tâm, tớ không phải bị ngốc."


"Vậy tốt, cũng đừng đến lúc lạc đường lại tìm tớ."


"Đủ rồi!"


Tôi phá lên cười to, không để ý lúc này cậu chỉ nhìn tôi bằng nửa con mắt, lật trở thịt nướng một chút, trong lúc vô tình phát hiện Minhee nhìn tôi mỉm cười, tôi cũng kéo khóe miệng lên cười đáp lại.


Trên đường quay về ký túc xá, tôi và cậu đi song song. Trời tối, ánh trăng từ lâu đã lơ lửng trên đầu, ẩn hiện xung quanh còn có vài ngôi sao lấp lánh.


"Cậu nghĩ Minhee thế nào?" Suốt dọc đường vẫn trầm mặc, lúc này Baekhyun lại đột nhiên lên tiếng.


"Không thế nào cả." Tôi ảm đạm hạ mắt, sau đó nhìn cậu.


REPORT THIS AD

"Thế nào? Lớn lên không tốt sao? Tớ thấy xinh đẹp lắm mà!" Cậu nhảy lên trước mặt tôi, hỏi.


"Đó là cậu thấy."


"Park Chanyeol, nhưng người ta thích cậu."


Tôi đi về phía trước, cậu vừa nói chuyện với tôi vừa đi bước lùi.


"Chỉ là hâm mộ thôi."


"Không phải thích theo nghĩa đó, cô ấy..."


"Đến nhà rồi!" Tôi đẩy cậu sang một bên, bước nhanh vào kí túc xá.


Vậy có nghĩa Minhee thích tôi, còn cậu gạt tôi để giới thiệu cô ấy cho tôi sao?


Đồ ngốc, đối với tôi như vậy rất không công bằng.


Người tôi yêu là cậu, chính là cậu, chỉ mỗi mình cậu Byun Baekhyun.


Cậu tại sao có thể đem tôi ra mai mối với người khác, cậu không thích tôi cũng không cần cướp đi quyền lợi được thích cậu của tôi.

.


Tắm rửa xong chuẩn bị trở về phòng ngủ, tôi thoáng nhìn thấy Sehun đứng ở ban công, lướt qua Jongin đang xem ti vi, tôi vắt khăn trên cổ, sau cùng mở cửa ra ngoài.


Bên ngoài gió lạnh thổi đến thấu xương, chỉ mặc áo phông đơn giản khiến tôi không tránh khỏi chấn động.


"Sehun, ở đây làm gì, đang lạnh lắm mau vào thôi.


Sehun đứng yên không nhúc nhích, đầu đã chuyển hướng về phía tôi, trên mặt lộ ra dáng vẻ tươi cười: "Hyung, sao anh không sấy khô tóc, không sợ lạnh à?"


Tôi ngây ngô cười vài tiếng, kéo khăn trên cổ đưa lên lau tóc.


"Đang suy nghĩ gì đấy?" Tôi hỏi cậu.


Ánh mắt cậu chợt lóe lên, sau cùng quay đi, ngẩng đầu nhìn ngắm bầu trời đêm: "Nhớ anh ấy."


Hành động lau khô tóc của tôi ngay lập tức dừng lại.


"Sau này chúng ta có phải rất khó gặp lại anh ấy không, thật hối hận vì hôm đó đã nói như vậy, rõ ràng luôn mong có thể nhìn thấy anh ấy."


REPORT THIS AD

"Sehun..."


"Em và anh ấy còn chưa bắt đầu đã phải kết thúc"


"..."


"Nếu như ban đầu không thích anh ấy thì tốt biết bao nhiêu, hiện tại cũng không đến mức che đậy khổ sở trong lòng."


"Sehun, đừng nghĩ nhiều như vậy."


"Xì--" Buồn cười lắm sao, tôi chân thành an ủi như vậy tại sao cậu ấy lại cười.


"Nghe nói Baekhyun hyung giới thiệu bạn gái cho hyung?"


...


"Không có." Tôi sắc mặt tái nhợt phản ứng lại.


"Vừa rồi Baekhyun hyung cho mọi người xem ảnh chụp, nói hyung mắt có vấn đề, nói hyung thẩm mỹ hạn hẹp, nói hyung không nhìn ra người tốt, còn nói hyung lãng phí."


REPORT THIS AD

"Byun Baekhyun có phải điên rồi hay không, anh mà thẩm mỹ hạn hẹp? Phải rồi, thẩm mỹ hạn hẹp nên mới đi thích cậu ta, anh không nhìn ra người tốt, vậy thì Byun Baekhyun đúng là người xấu, lúc nào cũng cầm dao đâm vào lòng anh, sớm muốn anh chết tâm, anh sống lãng phí, thử hỏi anh và người kia quan hệ thế nào được. Vô vị! Nhàm chán! Byun Baekhyun, cậu ta là một tên ngu ngốc, tên vô lại tàn nhẫn!"


"Chanyeol hyung, nguôi giận nguôi giận, em hiểu rõ hyung."


"Ai tức giận, cậu biết cái gì, cậu không biết gì cả!"


"Được được, em không biết."


"Byun Baekhyun!" Tôi tức giận nắm chặt khăn trong tay, xoay người chuẩn bị đi vào nhà.


"Chanyeol hyung, thử dũng cảm một lần xem."


Tôi dừng bước, quay đầu lại nhìn Sehun.


"Đừng để mình bỏ lỡ..."


Tôi ngây người, "Có khả năng sao..."


Nói xong, liền dứt khoát vào trong.


Muốn nói tôi và cậu không phải ai bỏ lỡ ai, cũng không phải khả năng được hay không, mà là đã sớm tìm ra được đáp án.


Tôi và Byun Baekhyun tựa như đi trên một cây cầu, chỉ là cậu đi bên trái, tôi đi bên phải, không thể hướng về cùng một chỗ... Không thể nào.


Khả năng cậu đồng ý... sẽ chẳng bao giờ xảy ra.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: #jjkbbhlty