Chương 54
Lễ hội
Pov của Jay-jay
Cái cặp nặng thật! Trong này đâu còn sách vở gì nữa, toàn hộp cơm không à.
Cơm của mình, của Ci-N, của David, rồi cả cơm của cái tên Vua rắn độc đáng ghét đó nữa.
Hay mình xin tiền anh trai trả nợ cho xong nhỉ? Nhưng mà chắc sẽ bị mắng mất. Thôi kệ, để dành tiền mua cái cặp to hơn đựng cho thoải mái vậy.
Sắp tới đầu hẻm thì mình thấy một chiếc xe quen quen. Cái xe trông ngầu lòi ấy. Xe của anh trai có đôi mắt xanh.
Không nhầm đâu, vì cách đó không xa, anh ta đang đứng hút thuốc.
"Chào!" Anh ta lên tiếng chào mình.
Mình chỉ vẫy tay đáp lại. Xem cái vẻ thân thiết chưa kìa.
"Cậu đi học hả?" Anh ta hỏi tiếp.
Ồ? Giờ chuyển sang nói tiếng Tagalog rồi à? Không như lần trước, còn nói tiếng Anh lia lịa nữa.
"Ừ..." Mình trả lời cộc lốc.
"Cần đi nhờ không?"
Mình lập tức lắc đầu. Đâu có quen biết gì đâu mà lên xe người ta được? Nhỡ đâu hắn là tội phạm thì sao?
"Cậu chắc chứ? Nhìn cậu có vẻ nặng nề lắm rồi đấy."
"Nhìn vậy thôi... Nhưng không đâu." Mình đáp gọn rồi bước nhanh đi chỗ khác.
Làm gì mà sáng sớm đã hút thuốc rồi lang thang thế? Không lẽ anh ta không đi học?
Trông chẳng khác gì thanh niên bỏ học.
Mình tiếp tục đi thì nghe thấy tiếng còi xe phía sau. Định quay lại nhìn nhưng có linh cảm không hay, chắc là anh mắt xanh kia.
Mình vội vàng tăng tốc. Tiếng còi xe lại vang lên, lần này còn như đang bám theo mình.
Mình dừng lại thì xe cũng dừng theo. Không lẽ hắn thực sự theo dõi mình?
Mình quay lại tính nhìn cho rõ mặt tài xế rồi cảnh cáo luôn. Nhưng vừa nhìn thấy người trong xe, mình khựng lại.
Là Yuri. Và chiếc xe này chính là xe hôm trước đã đưa mình về.
Cửa xe bật mở, Yuri bước xuống. "Tôi gọi cậu nãy giờ! Bị điếc à?" Anh ta cau có nói.
Gì vậy trời? Gắt dữ! Như kiểu con gái đến tháng ấy.
"Tại tôi tưởng..."
"Lên xe đi." Anh ta cắt ngang lời mình.
Với Yuri thì được, mình không ngại đâu. Mình đi tới mở cửa ghế hành khách rồi lên xe, Yuri cũng nhanh chóng vào theo.
Thoải mái quá!
Cuối cùng cũng thoát khỏi cái cặp nặng trịch và cái thời tiết oi bức này.
"Này! Đại gia Yuri, sao tự nhiên mò tới khu tôi vậy?" Mình hỏi.
Anh ta khẽ hắng giọng. "Tôi... có chút việc gần đây."
"Sáng sớm thế?"
"Ừ... ừ."
Mình chỉ "à" một tiếng rồi thôi. Đúng là khó hiểu. Bỗng nhiên thấy anh ta liên tục nhìn vào gương chiếu hậu.
"Xe nào đó đang bám theo ta." Anh ta nói, liếc nhanh ra sau.
Mình cũng thử nhìn nhưng không biết phải quay kiểu gì mới thấy được.
Yuri bắt đầu tăng tốc.
"Cậu biết người đó à?" Mình lo lắng hỏi.
Biết đâu họ chỉ theo Yuri thôi, còn mình vô tình bị vạ lây thì sao?
"Không." Yuri trả lời ngắn gọn.
Xe chậm lại đôi chút, và ngay lúc đó, chiếc xe phía sau vượt lên trước. Mình lập tức nhìn xem đó là ai.
"Là người này theo dõi chúng ta à?" Mình hỏi.
Yuri khẽ gật đầu.
Lại là anh mắt xanh. Hắn bị gì không biết? Đầu óc có vấn đề à? Không có việc gì làm hay sao mà đi theo bọn mình?
Cuối cùng, cả hai cũng đến trường. Yuri đỗ xe rồi cả hai cùng xuống.
Nặng quá trời!
"Cặp cậu đựng gì mà vác khổ sở thế?"
"Hộp cơm của tôi, David, Ci-N và cái tên Keifer đáng ghét đó nữa."
"Ủa, sao cậu còn mang cơm cho Keifer?"
Mình có nên nói là để trả nợ không nhỉ? Anh ta chắc biết vụ mình vay tiền rồi mà.
"Để..."
"Vì cậu ấy thích vậy." Có ai đó chen ngang.
Cả hai cùng quay sang nhìn. Là Keifer đáng ghét. Hắn ta cũng vừa tới trường.
"Không có đâu!" Mình bác bỏ ngay. "...Là để trả nợ thôi!"
"Nợ?" Yuri thắc mắc.
Ơ? Hóa ra anh ta chưa biết. Mình tưởng Keifer kể rồi.
"Để lát tôi giải thích cho." Keifer nói rồi nhanh chóng bước vào tòa nhà.
Mình và Yuri cũng đi theo. Vào đến lớp, mọi thứ lại bình thường như trước. Ci-N thì nhắng nhít trêu chọc mọi người.
"Chào Jay!" Mấy bạn cùng lớp gọi mình.
Mình cười đáp lại. Thấy không? Bọn mình là bạn bè rồi đấy! Sau bao nhiêu chuyện đã trải qua cơ mà.
Có phải mình đang hơi kiêu không nhỉ?
Vừa ngồi xuống chỗ, Ci đã chạy tới với vẻ mặt tươi rói.
"Có sô-cô-la không?"
"Có... Nhưng không cho cậu đâu." Mình trêu.
Ci bĩu môi, còn làm mắt cún con nữa.
Nhìn tội quá.
Mình lấy sô-cô-la ra đưa cho cậu ấy. Nhưng chưa kịp gì thì lũ quỷ kia đã phát hiện, thế là cả bọn ùa vào giành.
Thầy Alvin đến trễ hơn bình thường. Có vẻ bị kẹt xe hay gì đó.
"Lớp mình, hôm nay thầy không giảng bài mới, mà sẽ bàn về Lễ hội."
Lễ hội?
"Thầy ơi! Lễ hội còn xa lắm mà, sao bàn sớm vậy?" Một bạn thắc mắc.
"Có khả năng ngày tổ chức sẽ thay đổi, nên thầy muốn bàn bạc trước." Thầy giải thích.
Mình quay sang Ci, lúc này miệng cậu ấy còn dính đầy sô-cô-la.
"Ci! Lễ hội là gì?"
"Là fiesta!" Ci trả lời nhanh.
"Biết rồi. Ý mình là giải thích rõ hơn ấy."
Ci định nói thêm nhưng miệng toàn sô-cô-la, thế là thôi. Mình đành quay sang David.
"David! Cậu nói đi."
"Lễ hội trường... là sự kiện kéo dài một tuần. Có thi đấu thể thao, gian hàng ẩm thực, các quầy trò chơi, rồi còn có chương trình biểu diễn nữa. Nhưng mọi thứ sẽ tùy theo quy định của trường." David giải thích.
Dễ hiểu ghê! Khác hẳn ai kia chỉ biết ăn.
"Ủa, còn có quy định à?"
David không trả lời, chỉ ra hiệu cho mình nhìn lên thầy Alvin.
"Được rồi... Số lượng quầy hàng phụ thuộc vào số đại diện của mỗi lớp. Chương trình thì vẫn có các cuộc thi sắc đẹp như mọi năm. Nhưng chắc chắn vương miện lại vào tay Freya thôi."
Ủa vậy tổ chức làm gì nữa?
"Về nhiệm vụ: Lớp A phụ trách chương trình, B lo thể thao, C đảm nhận các quầy hàng, còn D lo bảo vệ. Lớp mình thì... vẫn như cũ." Thầy hơi chần chừ khi nói đến phần cuối.
"Là sao?" Mình hỏi, vô tình lớn giọng làm thầy quay sang nhìn.
David trả lời thay. "Festival kéo dài một tuần, nên cần người trông coi vào ban đêm."
"Và dọn rác nữa!" Keifer bực bội nói.
"Quy định là thế. Nếu không làm, các em không được tham gia lễ hội." Thầy Alvin bình tĩnh đáp.
Nhưng có vẻ điều đó càng làm Keifer bực mình hơn.
"Quy định đó lập ra từ đời nào rồi! Hồi đó là David làm lớp trưởng, nhưng bây giờ là tôi!" Keifer phản bác.
Cái tên này đúng là cứng đầu hết chỗ nói!
Mình nhìn sang David. Cậu ấy đã nhíu mày, tay thì siết chặt thành nắm đấm.
Không lẽ hai người này lại định cãi nhau nữa à?
"Em đang đề xuất gì vậy?" Thầy hỏi.
"Chúng ta sẽ không làm bất cứ nhiệm vụ nào!" Keifer tuyên bố.
"Nhưng nếu vậy thì các em sẽ không được vào lễ hội đâu."
Ngay lập tức, đám bạn trong lớp phản ứng dữ dội. Ai cũng không đồng ý với điều đó.
"Đừng mà, thầy ơi!"
"Bọn em muốn đi lễ hội mà!"
"Em còn hẹn hò với Mica nữa!"
"Em không thể bỏ lỡ trận đấu của Rakki được!"
"Bao nhiêu gái xinh ở đó lận!"
"Đồ ăn! Đồ ăn!"
Thầy cố gắng xoa dịu bọn họ nhưng chẳng ăn thua. Keifer vẫn cứng đầu không chịu nghe ai hết.
Mình cũng muốn đi! Mình chưa bao giờ tham gia lễ hội cả!
Ở trường cũ, những sự kiện như thế này gọi là Intrams, chỉ là một chuỗi trận đấu thể thao và vài chương trình đơn giản. Mà học sinh cũng ít khi tham gia, ai cũng thích ở nhà hơn. Chán chết đi được!
"Không! Quyết định của tôi là cuối cùng! Không làm nhiệm vụ thì không có lễ hội!" Keifer khẳng định.
Cả đám bạn trong lớp gần như bùng nổ vì câu nói đó. Nhưng không ai dám phản đối trực tiếp.
"Cậu ích kỷ thật đấy! Chỉ biết nghĩ cho bản thân thôi!" Mình nói.
Bầu không khí lập tức im bặt. Bây giờ thì căng rồi!
Ai cũng im lặng theo dõi trận đấu mắt giữa mình và Keifer.
"Tôi chỉ đang giữ thể diện cho lớp này thôi!"
"Vậy còn bọn tôi thì sao?!"
"Hay là cậu muốn lớp mình bị mất mặt trước toàn trường?" Keifer quay sang hỏi cả lớp.
Mọi người ngay lập tức tránh ánh mắt của cậu ta. Họ không muốn bị xấu hổ, nhưng cũng không muốn bỏ lỡ lễ hội.
"Vậy các cậu muốn tham gia lễ hội, đúng không?" Mình hỏi.
Ai cũng đồng loạt gật đầu.
"Được thôi... Vậy để Keifer quyết định đi! Làm lao công và bị bẽ mặt, hay là đi chơi chỗ khác?"
Mọi người bắt đầu nhìn nhau, có vẻ họ đang chia rẽ suy nghĩ. Nhưng mình vẫn muốn tham gia lễ hội. Chỉ nghe thôi mà đã thấy háo hức rồi.
"Đi chơi ở lễ hội hay là ru rú ở nhà?" Mình tiếp tục hỏi.
Cả đám lại bàn tán xôn xao. Mình thực sự muốn đi mà! Không hiểu sao có cảm giác rất phấn khích.
"Dù sao thì lễ hội cũng còn lâu mới diễn ra. Hội đồng trường vẫn chưa công bố ngày chính thức. Các em cứ thoải mái suy nghĩ thêm." Thầy nói thêm.
Keifer vẫn nhìn mình chằm chằm với ánh mắt khó chịu. Nhưng mình đâu thể thua được!
Cái tên này đúng là Vua Rắn độc mà!
Thực ra thì cũng đâu có vấn đề gì nếu ban ngày chơi lễ hội, tối đến dọn dẹp một chút.
Mình không quan tâm! Mình muốn đi lễ hội!
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro