Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 46: Bạn trai



POV của Jay-jay

Cố lên! Lola ngạc nhiên hỏi. "Bạn trai thật à?!"

"Đó không phải là bạn trai của em ấy," Kuya Angelo đáp lại lời Lola.

"Người yêu?" Bà nội hỏi lại.

"K-không, La. Cậu ấy là bạn cùng lớp của con," tôi trả lời.

"A... Hắn cùng ngươi làm báo cáo sao? Vì dì của ngươi nói cho ta biết ngươi sẽ làm báo cáo," Lola hỏi.

Yuri nhìn tôi như muốn hỏi 'ý cậu là gì?'. Tôi muốn giải thích nhưng lại không muốn họ thắc mắc tại sao chúng tôi lại ở bên nhau.

Tôi chỉ gật đầu đáp lại. Tôi nhận thấy dì Jenny nhìn tôi một cách kỳ lạ, như thể cô ấy muốn nói điều gì đó.

Yuri đứng dậy và cất hộp Iad đầu tiên đi.

"Được rồi..." anh nói và trả lại cho dì Gema. "Cảm ơn."

Đột nhiên, Aries bước vào cùng cặp song sinh và ngay lập tức ném cho Yuri một cái nhìn xấu xa.

"Cậu đang làm gì ở đây?!" Bạch Dương giận dữ hỏi.

"Không phải việc của câub," Yuri chán nản trả lời. Anh ấy lại đối mặt với tôi. "Tôi sẽ tiếp tục. Tôi sẽ lo việc in báo cáo của chúng ta."

"Chúng ta báo cáo nhé?"

Thật tuyệt vời! Anh ta lợi dụng lời nói dối của tôi mặc dù anh ta không hiểu nó. Bạn là người cứu mạng, Yuri!

"Con trai! Đừng rời đi vội!" Lola dừng lại.

Bà ơi, ồ! Nó đang rời đi, ôi!

"La! Hãy để cậu ấy đi. Cậu ấy không được chào đón ở đây," Aries nói.

Anh ta đã nhận được một cái tát lớn từ Lola. Ngay cả Tita và tôi cũng bị sốc. Cặp song sinh rút lui.

"Đừng thô lỗ! Đó là khách của Jay!" Lola hét vào mặt anh. Bà lại quay sang Yuri. "Ăn tối ở đây nhé."

"V-À Dạ vâng."

Có vẻ gượng ép. Cũng có thể là do Lola có tình cảm mãnh liệt với Aries.

Tôi vào phòng để thay quần áo. Quần áo của tôi cũng bẩn. Mặc quần áo xong, tôi cất đồ vào túi thì đột nhiên dì Jenny bước vào.

Bà ta đóng cửa lại và nhìn tôi một cách khó chịu. "Cô đang mang thai? Hay sắp có thai?"

Lông mày tôi nhíu lại trước những gì bà ấy nói. "Hả?"

"Tôi biết cô sẽ lấy chồng sớm! Vậy nên nếu cô có thai hoặc sắp có thai với người đàn ông đó thì hãy thừa nhận đi!" (P/s:Bà dì này bà bị j á bấy ơi bây)

"Dì đang dùng ma túy à?"

"Đừng thay đổi chủ đề!"

"Không ề! Tôi sẽ không có thai!" Tôi trả lời bà một cách giận dữ.

Tôi nghĩ đầu óc của dì Jenny đã bị nấu chín rồi. Hoặc bị hệ thống ăn mất. Tại sao tôi không làm điều gì hợp lý, chỉ kết hôn thôi?

"Chỉ cần chắc chắn rằng! Cô xấu hổ với Gema! Cô được cho ăn và giáo dục và sau đó cô sẽ có thai," bà ta nói và rời khỏi phòng.

Điên à!

Tôi cũng rời khỏi phòng. Tôi bắt gặp Yuri đang ngồi trên ghế sofa và bị cặp song sinh phỏng vấn. Trong khi Aries chỉ quan sát họ.

"Anh thực sự không phải là bạn trai của Jay à?" Allan hỏi.

"Anh song sinh... anh có phải là người không giới hạn không? Anh đang làm đi làm lại việc đó à!" Allen bị chặn.

Hai người lập tức đánh nhau. Yuri chỉ quan sát họ. Hãy chiến đấu.

Anh ấy ngay lập tức đến chỗ tôi khi nhìn thấy tôi. "Họ có thực sự như vậy không?"

Tôi chỉ gật đầu.

"Chú của câun có vẻ không thích tôi."

Anh ấy đã đối đầu với Tito Julz chưa? Họ đã nói về điều gì?

"Cậu đã nói gì?"

Anh cười khúc khích. "Người ta nói cậu chưa thể có bạn trai."

Đột nhiên tôi bật cười. Có vẻ như cái tôi giao cho Yuri thậm chí còn tệ hơn. Hầu như mọi người đều nghĩ anh ấy là bạn trai của tôi.

Thế thôi!

"Bữa tối đã được dọn ra. Trong phòng ăn..." Kuya vừa nói vừa chỉ vào phòng ăn.

Aries và cặp song sinh đến trước. Yuri đi cùng tôi. Bà và dì Gema lo mọi việc. Chúng tôi ngồi xuống và vào chỗ của mình. Yuri ngồi bên trái tôi và Aries ngồi bên phải. Nếu Aries này chỉ có đôi mắt 'laze' thì tôi sẽ là người bị trúng đòn đầu tiên trước Yuri.

Thật khó để nhìn chằm chằm!

"Yuri... Cậu là con của ai thế?" Tito Julz hỏi.

"Bố mẹ tôi là Yumori và Yakito Hanamitchi," Yuri thản nhiên trả lời. Giọng anh không khác gì khi trả lời một câu hỏi trong một cuộc phỏng vấn xin việc.

"Cậu ấy là cháu trai của Yuori Hanamitchi. Chủ sở hữu của công ty mà chúng tôi đang kết giao," Kuya Angelo xen vào cuộc trò chuyện.

"Thật sao? Ông của bạn thế nào rồi?" Tito hỏi lại.

"Ông ấy hiện đang ở Nhật Bản."

Trong khi Tito và Yuri tiếp tục trò chuyện, tôi lặng lẽ đặt thức ăn vào đĩa của anh ấy. Anh ấy quá bận trả lời câu hỏi của Tito, có vẻ như quên mất chúng tôi cần ăn trước.

"Ăn xong rồi tiễn khách đi," Aries thì thầm với tôi.

Tôi chỉ nhìn anh ấy mà không nói gì. Họ là kẻ thù, nên tôi nghĩ chắc chắn sẽ có chút căng thẳng giữa chúng tôi.

Yuri đã bắt đầu ăn. Tito có vẻ đã mệt mỏi với việc hỏi anh ấy.

"Jay..." Yury gọi tôi. "Tôi có thể lấy cái này không?" Anh ấy chỉ vào những hạt đậu xanh trên đĩa của tôi. Tôi không thích đậu xanh, vì vậy tôi để chúng một bên đĩa.

"Không sao đâu, cậu cứ lấy đi," tôi nói và đưa cái đĩa lại gần anh.

Yuri mỉm cười khi lấy đậu xanh. Tôi nhìn vào đĩa của anh ấy. Củ khoai tây, anh ấy không chạm vào nó.

"Cho tôi khoai tây được không."

Yuri kéo đĩa lại gần hơn. "Lấy nó đi."

Tôi lấy hết khoai tây từ đĩa của anh ấy. Hóa ra chúng ta có thể hòa hợp được. Anh ấy không thích khoai tây, tôi cũng vậy. Tôi không thích đậu xanh, anh ấy cũng vậy.

"Yuri! Cậu có khỏe không, Sakuragi?" Allan hỏi.

Như thường lệ, Allen là người trả lời. "Sakuragi không phải là con người. Đừng ngu ngốc thế, anh sinh đôi."

Và tất nhiên, họ đã cãi nhau. Chúng tôi chỉ phớt lờ họ. Những điều đó luôn như vậy.

Khi họ chán việc đánh nhau, họ sẽ nhắm vào tôi.

Chúng tôi đã ăn xong. Cất đồ ăn xong, Yuri định giúp nhưng Lola đã ngăn cản. Anh ấy nói anh ấy nên đợi ở phòng khách.

Sau khi giúp bà, tôi theo Yuri vào phòng khách. Tôi thấy họ nói chuyện với Kuya Angelo và họ có vẻ rất nghiêm túc.

"Cậu đang nói về cái gì vậy?" Tôi hỏi họ.

Kuya cố mỉm cười với tôi. "Không có gì."

Yuri quay sang anh và mỉm cười. "Tôi phải đi."

"Cậu không định tạm biệt bà ngoại à?"

"Có lẽ không. Hãy cho bà biết," anh trả lời và mỉm cười.

Anh ấy bắt đầu bước ra ngoài, nên tôi đi theo anh ấy.

Dù chỉ là đến cổng thôi, tôi cũng sẽ tiễn anh ta. Cả hai chúng tôi dừng lại sau khi ra khỏi cổng.

"Xin hãy gửi lời xin lỗi của tôi tới bà của cậu. Tôi không thể nói lời tạm biệt một cách đàng hoàng," anh nói.

"Được rồi. Hãy bảo trọng và cảm ơn cậu vì đã ở đây," anh ấy chỉ vào đầu gối của tôi khi xử lý nó.

"Cảm ơn vì bữa tối nữa."

Anh ấy mỉm cười với tôi, tôi cũng trả lại nụ cười. Tôi đi vào trong và để anh ấy đi.

Yuri thực sự rất tốt bụng. Có vẻ như tôi đã sai lầm khi nghĩ rằng anh ấy và Keifer lại thân thiết với nhau. Có lẽ thái độ của Keifer đã ảnh hưởng đến Yuri, nhưng cũng không phải là không thể. Dù sao thì họ cũng luôn ở bên nhau. Nếu là tôi, chắc chắn tôi sẽ tránh xa anh chàng Keifer đó.

Khi tôi bước vào phòng khách, tất cả mọi người đều đang ngồi ở đó.

"Yuri đi rồi à?" Bà nội hỏi.

"Vâng. Cảm ơn vì bữa tối và xin lỗi nếu cậu ấy không thể nói lời tạm biệt."

"Thật vậy sao? Thật đáng tiếc."

"Con có chắc Yuuri không tán tỉnh con không?" Tito Julz đột ngột hỏi.

Tôi hơi bối rối, chỉ biết im lặng một lúc.

"K-không, Tito. Cậu ấy thực sự chỉ là bạn cùng lớp của con thôi."

"Em có chắc không?" Đại ca lại hỏi.

Ôi da!

"Ừ... Da!"

Kuya nhìn tôi bằng ánh mắt khó chịu. Họ thật sự thích trêu chọc tôi, chẳng chịu tin những gì tôi nói.

"Đừng trêu chọc Jay như thế..." Dì Gema lên tiếng, quay sang nhìn tôi. "Nghỉ ngơi đi. Ngày mai chúng ta sẽ nói chuyện."

Tôi chỉ gật đầu đáp lại một cách khiêm tốn rồi bước vào phòng mình. Khi tôi vừa đóng cửa, cặp song sinh bất ngờ xông vào.

"Cái gì?!" Tôi nhìn họ, ngạc nhiên.

Allen nằm trên giường tôi trong khi Allan tiến thẳng đến tủ quần áo.

"Đừng làm loạn lên như thế!"

"Mẹ nói chị sắp kết hôn," Allen nói, khiến tôi nhíu mày.

Allan tiếp lời: "Bởi vì họ bảo rằng chị chẳng có gì đáng nói, nên cuối cùng chị sẽ kết hôn thôi."

"Nếu cậu không có gì hợp lý để nói, thì đi ra ngoài!"

"Thêm nữa! Chị không muốn nghe từ người yêu cũ sao?" Allen trêu.

"Người yêu cũ của chị suýt chết vì chị đó," Allan cười mỉa mai.

"Ra ngoài!" Tôi quát lên, giận dữ.

"Anh ta bảo đã tỉnh rồi! Anh ấy đang tìm chị, phải không?"

Giọng nói của họ như tiếng lương tâm đang thì thầm trong đầu tôi. Lặp đi lặp lại, rõ ràng và thật sự khiến tôi khó chịu. Tôi cảm thấy như mình sắp phát điên nếu họ cứ ở đây lâu hơn nữa.

"Song sinh!" Aries gọi từ cửa, ánh mắt nhìn tôi đầy nghi ngờ.

"Chúng tôi chỉ vừa nói chuyện với Jay-jay thôi," Allan trả lời.

"Em xong chưa?" Bạch Dương hỏi.

"Em chưa nói xong..." Allen tiếp tục trêu chọc.

"Ra ngoài," tôi ra lệnh, ánh mắt sắc như dao.

"Em không đi đâu," Allen đáp lại, đứng dậy khỏi giường.

Cả hai bước ra ngoài, nhưng trước khi đi, Allan lại quay lại đối diện tôi và nói:

"Người yêu cũ của chị đã nói với chị rằng... Anh ấy sẽ quay lại với chị, không phải để ở bên chị mà để trả thù chị."

Tôi không thể kiềm chế nữa, đẩy cậu ta ra ngoài và đóng sập cửa. Răng tôi nghiến chặt đến mức nghe rõ tiếng, tay tôi nắm chặt đến mức có thể cảm nhận được sức nóng từ sự căng thẳng trong cơ thể.

Tôi không có ý đó, thực sự. Tôi không nhớ gì về chuyện đã xảy ra. Mọi thứ chỉ như một mảng mơ hồ. Điều duy nhất tôi nhớ là chúng tôi đã cãi nhau. Anh ấy giơ tay về phía tôi và tôi cảm nhận được vị máu từ miệng mình.

Giống như chuyện đã xảy ra trước đây trước mặt Bạch Dương. Và giờ đây, cảm giác ấy lại ùa về trong giờ thể dục của chúng tôi. Tôi không thể hiểu được chuyện gì đang diễn ra.

Điều gì đang thực sự xảy ra với tôi?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro