B Ray: side
Thanh Bảo nghĩ mình đang vướng vào giai đoạn baby blues, vì gần đây cậu cứ hay hồi tưởng về đoạn ký ức của cả hai lúc đầu để rồi tự buồn bã một mình.
Hay là ra ngoài đi dạo một chút nhỉ? Thanh Bảo nghĩ ngay đến mẹ và Masew. Đã bao lâu rồi họ không gặp lại nhau chứ? Còn cả, Hoàng Khoa nữa.
Cậu gửi cho ba người họ, mỗi người một mẩu tin nhắn nhỏ, chủ yếu nói về việc hẹn gặp mặt. Mẹ hứa sẽ đến thăm cậu vào tháng sau, khi bà từ nước ngoài trở về. Masew cũng báo là hắn ta bận, nhắn chờ hôm khác. Chỉ có mỗi Hoàng Khoa gấp gáp gọi lại cho cậu để hỏi về địa điểm và thời gian.
Sau khi đã nhất trí mọi thứ. Họ quyết định chọn một tiệm cà phê gần khu căn hộ của cậu làm địa điểm gặp mặt, bởi Hoàng Khoa đang có việc phải công tác gần đây nên như thế sẽ tiện lợi cho cả hai hơn, và Thanh Bảo cũng không thể để bé cn ở nhà một mình quá lâu được.
Thanh Bảo hôn vào má nhóc con nhà mình rồi giao nó cho người giúp việc chăm sóc. Nhóc luyến tiếc mẹ nên cứ ôm khư khư ngón tay cậu không buông, chỉ cho đến khi Thanh Bảo xoa đầu nó cam đoan rằng mình sẽ trở về sớm thôi, Hải Minh mới ngừng làm ầm lên. Hôm nay cậu diện một bộ đồ khác hẳn với vẻ lịch sự thường ngày, chiếc áo thun cộc tay phối với jacket đen và chiếc quần bò rộng thùng thình. Nhìn như vậy, sẽ trông vô cùng giống với cậu của thời còn trẻ,
Hoàng Khoa đến điểm hẹn rất sớm hắn ta chọn một chiếc bàn trong góc khuất rồi vẫy tay gọi Thanh Bảo còn đang ngơ ngác tìm kiếm xung quanh. Đợi cậu ngồi xuống đối diện, lên tiếng gọi đại một loại nước uống,Hoàng khoa mới mở lời.
"Bảo, dạo này em thế nào?"
"em khoẻ, còn anh?"
"Anh đương nhiên là khoẻ rồi. Bất ngờ thật đấy, anh không nghĩ sẽ được em gọi ra gặp mặt thế này."
Thanh Bảo nhìn cái tên trước mặt cứ cười. Cậu thử trêu đùa hắn một câu.
"Đã là rapper có tiếng rồi mà vẫn còn giữ cái mặt ngốc đó khi nói chuyện sao?"
Hoàng Khoa đỏ mặt.
"anh đâu có, nhưng nói mới nhớ, anh sao lại không thấy em có tên trên bảng xếp hạng rapper vậy, dạo này em bận gì sao?"
"em đã từ bỏ việc làm rapper rồi."
"Sao chứ!?"
Hoàng Khoa hốt hoảng nhìn về phía người em lâu năm không gặp của mình, Thanh Bảo thì vẫn điềm nhiên ngồi đó nhấm nháp đồ uống.
"Chẳng phải mục tiêu cả đời của em là trở thành rappersao Bảo? Tại sao lại... hay em bị chấn thương ở đâu hả? Anh-"
"Nhiều chuyện quá, cơ thể em vẫn khoẻ mạnh. Chỉ là do em không muốn làm rapper nữa thôi, thắc mắc cái gì."
"Nếu anh còn nói về việc này nữa thì em về đây."
Thanh Bảo toan đứng dậy, nhưng Hoàng Khoa đã vội chộp tay cậu lại rồi kéo cậu ngồi xuống.
"Xin lỗi, vậy để anh hỏi cái khác."
"em... Em đã tìm được người để kết đôi rồi à, Bảo."
Hoàng Khoa nhìn về phía chiếc cổ trắng ngần trống trơn của Thanh Bảo, không có vòng cổ, cũng không có dụng cụ bảo vệ tuyến thể.
"Phải."
"Là ai vậy?"
"anh biết để làm gì?"
"anh chỉ muốn biết cãi gã may mắn đó là ai thôi."
Hoàng Khoa nhìn thẳng vào mắt Thanh Bảo khiến cậu thấy không được tự nhiên mà chủ động hạ mi xuống, dòi mắt sang nơi khác.
"Là một người lạ."
Họ cứ cậu một câu tôi một câu nói đến tận chiều, Thanh Bảo chủ động kết thúc buổi gặp mặt để trở về xem tình hình của Hải Minh. Lúc bước ra khỏi cửa, Hoàng Khoa còn nhìn về phía câu đầy ẩn ý.
"Cái gã may mắn đó có trân trọng em không?"
"anh hỏi lắm quá."
"Thì tại... Anh thấy Bảo trông gầy thế này..."
"Được rồi, em ổn mà. Giữ sức khoẻ nhé."
Hoàng Khoa luyến tiếc nhìn cậu, rồi như nhớ ra việc gì đó, hắn gọi với theo.
"À nếu em rãnh thì nhớ tới buổi họp Rap Việt tháng sau nha."
"Andree dự định sẽ thông báo chuyện kết hôn vào cuối năm nay đấy."
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro