Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Thính


Một ngày nọ khi Ngân Yêu Vương còn chưa trở về, Ân Hậu về Ma cung lâu ngày chưa quay lại Khai Phong, Vô Sa đại sư đã về Thánh điện sơn, ngay cả Bạch Ngọc Đường cũng đang bận tra án, thế nên cả phủ Khai Phong lớn như vậy, không còn ai có thể quản Thiên Tôn, cho dù y có quậy long trời lở đất cũng không ai quản được, mà có muốn quản cũng chẳng được.

Đã thế, Khai Phong phủ lại còn một người nữa không có ai quản, chính là Bạch Quỷ vương Yêu Trường Thiên, sư phụ của Triệu Phổ. Triệu Phổ bận rộn trong ngoài, lại cũng chẳng khác gì Bạch Ngọc Đường, chỉ có thể trông sư phụ, không thể quản sư phụ. Còn Lục Thiên Hàn, nghe nói mấy ngày trước đã bị Yêu Trường Thiên chọc tức, kéo Lục Lăng Nhi đi Ánh Tuyết cung tìm nữ nhi rồi. Hiện tại quản được hắn cũng chỉ có một mình trái tim muội muội hắn ở trong ngực hắn, nhưng mà trái tim ấy cũng chỉ không cho hắn làm chuyện xấu, chứ không quản hắn quậy phá.

Vậy nên, mấy ngày nay người trong Khai Phong Phủ thường thấy cảnh Thiên Tôn và Bạch Quỷ vương đi cùng nhau, còn việc hai vị đó làm cái gì thì không ai biết được.

Bạch Ngũ gia quan ngại sâu sắc về hai vị trưởng bối nhà mình. Đầu tiên là Thiên Tôn. Vị võ lâm tôn giả này có số tuổi tinh thần đúng bằng số tuổi tinh thần của Tiểu Tứ Tử, đã thế còn vừa nhị, vừa khó bảo, vừa lộ si, đánh không lại, mắng không được, bỏ mặc thì lại sợ người khác gặp họa, không cẩn thận còn bị người ta lừa mất. Còn về Bạch Quỷ vương, một trong bốn vị "Yêu, Tôn, Ma, Phong" của trăm năm trước, ác danh lan xa, mức độ xấu xa đứng đầu thiên hạ, chỉ thích chiến tranh, lại thích mang quân đi đánh chỉ vì thích đánh trận, thích giết chóc mà không còn mục đích gì khác, tiếng ác nếu xếp thứ hai thì không ai dám xưng thứ nhất. Nếu nói Thiên Tôn là thần tiên thì Yêu Trường Thiên chính là ác quỷ.

Triển Chiêu từng nói với Bạch Ngọc Đường, nếu so Thiên Tôn của trăm năm trước với Bạch Quỷ Vương của trăm năm trước, chưa chắc có thể nói ai có nhân tính hơn. Bạch Quỷ Vương xem mạng người như cỏ rác, còn Thiên Tôn lại xem nhân loại như con kiến dưới chân. Cả hai đều dùng ánh mắt lạnh lùng nhìn thế gian. Có chăng khác nhau thì chỉ là: Thiên Tôn là thần tiên trên trời, ngài giúp người chỉ vì nghe lời Yêu Vương, Yêu Trường Thiên là Tu La đến từ địa ngục, ngài giết người bởi vì bản năng.

Triệu Phổ từng nói, nếu trăm năm trước hai vị tôn giả này đứng chung một con thuyền, lại không có ai ngăn cản sư phụ hắn, có khi hôm nay đã không có thiên hạ thái bình, cũng có khi sẽ có mọt Ưng Vương triều khác, hùng mạnh hơn, rộng lớn hơn.

Lâm Dạ Hỏa cũng từng nói: trong khi hai vị này không có người quản, nếu để hai người họ chơi với nhau chắc chắn sẽ có chuyện. Vậy nên chuyện cấp bách lúc này là đi tìm xem hai vị đang chơi ở đâu.

Bạch Ngọc Đường thở dài một tiếng, gọi Tiểu Ngũ đến để nó đi tìm sư phụ và cữu công nhà mình. Ngũ gia thầm cảm thấy may mắn vì nhà mình chỉ có mấy vị trưởng bối không đáng tin thôi, chứ có hơn ba trăm vị như Triển Chiêu, chỉ e mình điên mất.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro