Chap 1: Món quà bất ngờ ( Update )
Thấy chuyện còn vài điểm thiếu sót nên tác giả bổ sung, một số cảnh có chút chỉnh sửa mong các bạn vẫn ủng hộ truyện a~
< Lưu ý >
1, CP: An Ca ( Top ) x Thiên Long ( Bot ) nếu bạn không thích có thể lướt.
2, Truyện đa phần lấy góc nhìn của Thiên Long.
3, Phân biệt lời thoại và suy nghĩ: " lời thoại " | / suy nghĩ /.
4, Tác giả có đặt tiêu chí phải đạt ít nhất 20 vote mới ra chap.
5, Tác giả mới tập viết truyện vì vậy mong mọi người có thể góp ý nhiều hơn giúp tôi cải thiện kĩ năng viết lách^^
< Hạ Màn >
Sau khi đánh thắng Học viện Phạm Lâm, tôi An Ca và Văn Xuân đã trở về học viện. Trên đường về đã gặp vô số học sinh đến nghênh đón chúng tôi, trông vô cùng nồng nhiệt. Sau tôi bị lộ kĩ năng 'ấy', địa vị của tôi trong mắt sinh viên nam đã có 'chút' thay đổi. Hễ như họ thấy tôi liền một cái đại ca, soái ca, Thiên ca. . . Tôi ngán ngẩm nhìn họ một cái dù được hôn mông nhưng đối với bọn này hôn thì tôi đây dell cần. Tôi, Thiên Long tự nguyện nhường chỗ cho người anh em may mắn khác.
/ Bó tay trước mấy bọn nịnh hót này /, tôi vừa nghĩ thầm vừa sải bước đi. Có vài người có ý định tiếp cận tôi, muốn ra bắt chuyện với tôi nhưng sau vài giây họ lại rút lui. Có vẻ họ vừa hồi tưởng lại mấy cảnh học viên bên trường kia bị làm 'nhục' tệ hại đến thế nào trên sân đấu. Nhìn phát là biết bọn họ đây là đang sợ, sợ cả tuổi thanh xuân cứ thế bay đi công cốc trả lại họ là quãng thời gian đầy bi quan, khốn khổ, đầy tủi nhục và u sầu. Thà chết chứ họ quyết không trở thành đối thủ của tôi cũng như làm phật lòng tôi. Nhưng điều đó không đồng nghĩa họ muốn làm thân, lỡ như tôi thấy ngứa mắt rồi nổi hứng tra tấn họ thì sao? Vì vậy họ cũng chỉ dám quan sát nhất cử nhất động của tôi từ xa không dám tới gần.
/ Hứ, sao tôi phải quan tâm bọn này chứ. Mau mau né ra chứ cứ đi chắn đường ngươi ta như thế này bố ai đi được /. Trong lúc tôi còn đang chửi rủa mười tám đời tổ tiên bọn này, thì An Ca đang được bao vây bởi vô vàn nữ sinh. Trên tay mỗi cô tiểu thư này đều cầm không ít quà, tất cả đều được gói kĩ càng có vẻ là hàng hiệu đắt đỏ.
/ Ái chà sướng ta, được quà luôn vớ /, tôi cảm thán nhìn cậu ta. An Thao ( thành viên trong nhóm tôi, Kiếm Sĩ Ma Pháp cấp A, chuyên về tấn công tầm gần, có phòng thủ cao. Boy trầm tính ) được biết đến là một người ít nói, lạnh nhạt với tất cả mọi người xung quanh nhưng không thể phủ nhận cậu ta rất đẹp trai. Mái tóc bồng bềnh, mềm mại được cậu ta trải gọn ra sau, đôi mắt sắc bén, sâu thẳm tạo cảm giác như bị nhìn xuyên thấu nội tâm, gương mặt không một góc chết, nghiêm nghị tạo cảm giác chở che khiến bạn cảm thấy an toàn, trong vô thức mà tin tưởng cậu. Thân hình thì khỏi phải nói, dù không biết cậu ta có cơ bụng hay không nhưng chắc chắn cậu ta cũng không thua kém gì mấy anh trai đi tập gym. Nói chung cậu ta vừa đủ các tính chất là cao to đen h- ấy nhầm nhầm, ý tôi là đẹp trai, ga lăng. . . nói tóm lại là 'Boy Perfect'. Cũng nhờ vậy mà ngay khi vào học viện cậu ta đã được chào đón với vô vàn lời khen ngượng và quà cáp từ bốn phương, tám hướng. Dù đã quen nhưng tôi cũng không khỏi cau mày:
/ Mẹ khiếp thật, ngày nào cũng bị bọn con gái quấy rầy nếu đổi lại là tôi thì tôi chết mất. Ê khoan, đó không phải đạo cụ nhân đôi XP à, cái kia là thực phẩm bổ sung năng lượng, cái này là buff tăng sát thương. . . Mình muốn khóc quá. . . hic hic. An Ca à, có phúc cùng hưởng có họa tự chịu, mong cậu sau khi nhận quà vẫn nhớ tới nơi này còn người nghèo như tôi /, nhưng trái ngược hoàn toàn những gì tôi nghĩ, An Ca từ chối hết món này đến món khác. Tim tôi như thắt lại, chưa bao giờ tôi thấy mình lại khó thở đến cỡ này
/ U chu choa... đm cậu AN THAO, cậu không muốn nhưng tôi muốn, xin cậu đấy vứt cái thứ gọi là liêm sỉ đi đi...hu hu.. /, bây giờ tôi thấy ngoài đau ra thì cũng chỉ có đau. Tôi quay đi không muốn nhìn cái cảnh đau thương này nữa thì chợt tôi thấy Văn Xuân. Cậu ta đang nhận quà từ tay một nam sinh khác, tôi lập tức bị sốc bay màu. Văn Xuân ( cũng thành viên trong nhóm, là Pháo Thuật Sĩ cấp S, chuyên về tầm xa, sát thương khá cao. Girl nhan hiểm ) tính cách bất ổn, hay giả nai ăn thịt hổ, rất giỏi trong việc gây mâu thuẫn, đâm lưng đồng đội. . . nhưng bả cũng đẹp, mặt có duyên, body cũng gọi là căng đét, học hành đứng nhất nhì nên mới được bầu làm lớp trưởng chỉ là cái nết hơi ấy thôi. Biết là cậu ta cũng sẽ được quà nhưng khi trực tiếp bằng mắt nhìn thì tôi không khỏi sốc ( part 1 )thầm trong lòng:
/ Bọn này hay không gu cũng mặn quá rồi? Bả trông xinh thật nhưng mà xinh đến nỗi bạn sẵn sàng tặn- WTF!? Nàní? Đó không phải là thực phẩm cấp A buff full chỉ sỗ phòng thủ, tấn công. . . à. Anh em à, mọi người 'down bad' đến thế thế sao? Như này mất mặt quá.. ai dám nhân mấy người là người quen? /, nghĩ vậy thôi chứ tôi ngu gì nói ra không những bị bọn simp này ghim còn bị bà Văn Xuân này lăng mạ, gây hiểu lầm các thứ. Có khi đang yên đang lành thì bỗng bị cả trường gọi với cái tên như: Cấp cao giả cấp thấp với sở thích kì dị, Thiên Long thiên tài cấp F thích bị người ta trói lại tra tấn. . . có khi tôi phải chuyển cái tên Thiên Long này thành Thiên 'Cong' mất.
/ Nói thật tôi lâu lâu cũng cảm thấy ghen tị với hai khứa này chết đi được. Tôi, Thiên Long ( đội trưởng nhóm, Kiểm Soát Viên Vũ Trụ cấp F dù phế nhưng kĩ năng thì ờm. . . cứ coi như sát thương tinh thần cao, di chuyển với vận tốc cao. Boy triết lý ) cũng đẹp trai phết, tính cách cũng hiền lành có làm gì quá đáng bao giờ đây~ Thế mà họ còn xa lánh tôi, thật là phân biệt đối xử mà. Hài. . . /. Tôi vừa nhìn Văn Xuân nhận quà vừa sầu bi, than vãn số phận bất công của mình thì tôi chợt chột dạ. Có ai đó đang nhìn chằm chằm tôi từ phía sau, quay đầu lại thì thấy An Ca đã đứng đó từ bao giờ. Hai mắt nhìn nhau chả ai mở miệng bắt chuyện trước, cứ thế đứng nhìn không nhúc nhích. Sau một lúc trao nhau những ánh mắt khó hiểu, tôi quyết định lên tiếng phá vỡ bầu không khí kì quái này:
" An Ca, cậu có gì muốn nói sao? ", An Ca chần chừ trong giây lát rồi đưa tôi một cái túi. Cậu ta cất tiếng:
" Nè. ", mặt cậu ta tỉnh bơ làm tôi băng khoang liệu cậu ta là con người hay là người máy được lập trình với lời thoại ít ỏi.
/ Wow, thật ngắn gọn và xúc tích. Còn đây là. . . ? Một túi quà? HẢ!!? ( Sốc part 2 ) An Ca tặng mình quà a, bỗng thấy đây An Ca cũng quá là đẹp trai đi mà. Hì hì~! /. Hiện tại, tôi có đang hơi ngỡ ngàng trước món quà bất ngờ này chưa kể còn từ An Thao nữa chứ, dù rất muốn vồ ôm cậu ta cái nhưng tôi quyết định nén cảm xúc, ý định này lại và mở túi ra. Bên trong chiếc túi nhỏ này là một quả trứng hai sao. Vì khi lên level càng cao lượng XP yêu cầu càng lớn nên trứng hai sao không còn có tác dụng mấy với tôi dù vậy tôi vẫn khá cảm kích trước món quà ngẫu nhiên này.
" Cảm ơn cậu nha An Ca, tôi biết cậu tốt với tôi nhất mà! ", tôi mỉm cười vui vẻ.Đúng lúc đó Văn Xuân quay lại với vài túi quà trên tay, cười tươi tắn khoe chúng trước mặt tôi. Cô cười hì hì nói:
" Ây da, đại ca, tay em mỏi quá, quà vừa nhiều vừa nặng em hổng có cầm được hết! ", nói xong còn liếc tôi từ trên xuống dưới. Tôi như bị nói chúng chỗ đau lên tiếng:
" Thôi thôi, tôi lạy cậu được quà thì khiêm tốn tý được không, còn bày đặt ra vẻ ta đây khổ nhất đấy. "
" Hu hu, sao đại ca phũ phàng thế hổng lẽ anh. . . hổng có quà? ", cô ta mỉm cười nhìn thẳng vào tôi, lông mày nhướng lên tỏ vẻ nghi nghi, trông mà muốn đánh khiếp đi được. Nhưng giờ tôi đã có biện pháp đối phó với câu hỏi của cô gái này rồi. Tôi nhếch mép cười, tự hào nói:
" À, thật ra tôi cũng có quà. "
" Thật sao? Tin chuẩn không anh? ", Văn Xuân 'hiếu kì' hỏi.
" Tin chuẩn nha em, thử đoán xem là ai cho tôi nè? ", nói tôi còn dơ cái túi lên lắc lư trước mặt Văn Xuân.
" Nhìn túi quà xinh xinh này là biết được gái tặng rồi~ Chắc là một cô ngực cong mông thủ, to tròn hình chữ S, chứ với 'kĩ năng kia' của đại ca sao xứng. Thề luôn chỉ cần một ý nghĩ cũng khiến người ta 'ứ ừ' thì ai ai cũng muốn trở thành bạn lữ của anh rồi không trừ nam giới nha. ", tôi nhìn bà già này mà thấy ngứa mắt ghê thật sự muốn phạt nhỏ này lắm rồi đấy. Tôi bảy phần bất lực, ba phần cạn lời đáp:
" Tôi được An Ca tặng một quả trứng hai sao nè cậu thì sao? ", dù rất muốn khoe khoang một chút nhưng mấy câu của Văn Xuân đã làm tôi mất hết hứng khoe.
" Đù, đại ca sướng dữ được An Thao tặng quà luôn!~ An Ca! Anh cũng cho tôi một trái với! ", An Ca chỉ im lặng đứng đó không đáp lại.
" Hừm! Sao cả hai người xấu tính vậy, có mỗi gói quà cũng hổng thèm cho tôi. Thật ki bo! "
" Này này, cậu có được quà từ người ta rồi còn đòi hỏi hả cưng? ". Văn Xuân bĩu môi rõ ràng là không phục, quay lưng đi về phía trước không thèm nói chuyện với tôi tiếp, tôi cũng không tiếp tục chủ đề này nữa mà chuyển việc về việc tá túc ở ký túc xá. Hiện tại, tôi có thông tin về việc một phòng sẽ chỉ bao gồm hai sinh viên, đầy đủ đồ dùng tiện nghi vô cùng. Tôi đang nghĩ 7749 cách để lợi dụng bạn cùng phòng của tôi, và có thể tra tấn cậu ta một chút. Có vẻ hôm nay sẽ rất thú vị đây~
Khi hai người đang nói chuyện, An Ca ở phía sau im lặng nhìn ra xa, ánh mắt anh sâu thẳm như đang suy nghĩ một điều gì đó
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro