Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

#9

Vài câu ca hát
Liệu em có nghe
Vài lời ta viết
Liệu em sẽ nhìn
Một tình yêu bé
Chẳng to lắm đâu
Vậy mà em cứ
Yêu hơn lúc đầu

Em kể về những vết đau mà em đã từng hoài chôn giấu.
Em cười vào những vết cắt, bây giờ còn rỉ máu.
Em khoe con mèo béo ú, lông dài lại trắng tinh.
Ta nghe em nói về những kỉ niệm, đen thui đến giật mình.
Có lẽ là quá đỗi bất ngờ, ta chệch đi vài nhịp.
Một nhịp nhìn vào đứa trẻ năng động mọi người luôn quý mến.
Còn lại cố nhìn vào nỗi đau sâu thẳm, níu kéo em chẳng dứt.
Câu chuyện thì cứ dài liên miên, em nói kể tiếp thì đứt.
Em bảo ngày mai em đi mất, liệu người có nhớ em, chăng?
Ta nhớ em, ta yêu em nhiều lắm.
Kẻ dại khờ trơ trọi cứ mãi đợi chờ thêm vài ánh nắng.

Khi con tim đã nhờn, tấm thân này đã rỉ, chẳng còn hơi đâu để mà đón lấy cái ánh bình minh.
Nhưng đâu có ngờ rằng:
Em kéo ta ra bằng những tia nắng nhẹ, cùng nụ cười xinh.
Em đưa cho ta cảm giác, ta được là chính mình.
Ta coi em như một thiên thần, đức mẹ Maria gửi xuống.
Em đón lấy ta bằng tình thương, yêu ta như là thiên đường.

Vậy mà giờ đây...
Tâm tư em đem gửi lại, còn người thì chạy mất.
Em như con thú sợ sệt chạy vội trong rừng đêm lạnh ngắt.
Hơi thuốc quen thuộc đã làm tri kỉ với em tựa lúc nào.
Vài điếu vào đầu là cách duy nhất để khiến em tỉnh táo.
Chỉ là nhiều chút bất lực xen lẫn với tội lỗi,
em đã cố chạy đi.
Em tìm về những phương trời xa, nơi em sẽ được yên nghỉ.
Em thủ thỉ bảo với ta rằng thật ra
Em cứu ta ra khỏi vết nứt, âu cũng chỉ là chuộc tội.

Vẫn còn nhớ lúc đó, em hôn nhẹ lên má anh
Đôi môi em lạnh tanh, cơ thể còn vương những mùi máu đỏ
Cuộc sống với em giờ đây, dường như đã đủ.
Em ôm anh thật chặt, bảo sẽ nhớ anh đến tỉnh ngủ
Em không thể bất tử, vì em vẫn còn yêu bản thân.
Dù em còn yêu anh lắm, còn yêu nhiều cái nụ cười thật.
Nên là
bây giờ em sẽ yêu anh nhiều nhất, để anh không còn cô đơn và ở lại với hạnh phúc đường mật.

Hãy yên tâm vì ở nơi đấy, em không còn đau đớn.
Em sẽ bay lên những đám mây, thật cao và nhìn xuống.
Em sẽ ngắm thành thị cùng với cánh đồng, vào những chiều thật sớm
Em sẽ ngao du thật xa, lượn lờ khắp nơi chốn.
Hoặc em sẽ tan vào trong đất mẹ giúp cây được tươi tốt.
Em ước quá khứ về em sẽ được gói gọn, và cất cẩn thận trong lòng, không thể xem được.
Vậy nên, xin hãy chôn em xuống,
Nếu cảm thấy tâm tư em bẩn thì xin hãy chôn nó xuống.
Xin hãy để đất mẹ ôm lấy em, ôm lấy hết tâm tư phiền muộn và dìm em xuống, thật sâu, thật sâu.
Hay đưa em đi thật cao, thật xa, đều được.

Cuộc trò chuyện tạm biệt vào một đêm khuya lạnh giá, ta đưa em về và nhẹ hôn lên má, bảo em đừng thức muộn.
Hãy quên u sầu và có thể gọi ta bất cứ lúc nào.
Em cười, không chào, nhẹ sập cửa.
__
Gà gáy, trời chuẩn bị đón bình minh.
Takhông ngủ, em gọi điện nhưng lặng thinh.
"Chào buổi sáng, chúc anh ngủ ngon."

Tiếng tắt máy nay kéo dài đến lạ.
Tôi đắp chăn đưa mình vào giấc mộng và thầm chúc em ngủ ngon.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro