Nguyên tắc 3: Read your boss (1)
Mọi trợ lý giỏi phải có khả năng giao tiếp với sếp của mình bằng lời nói và không bằng lời nói. Trách nhiệm không thể thiếu của một trợ lý là hiểu sếp của mình và có hành động phù hợp.
------------------------------------
Ngày 16 (Thứ Hai)
10:17 sáng
Không thoải mái.
Chủ yếu xuất phát từ lưng của anh và nó đang dần trở nên đau đớn một cách kỳ lạ. Anh không thể hiểu được mình đã làm gì khiến lưng anh đau như vậy. Nó còn là một tổ hợp nhiều loại đau khác nhau; một số chỗ có cảm giác như dao đâm, khiến anh đau nhói đến tận cột sống trong khi các chỗ khác có cảm giác như đốt sống của anh bị lệch ra ngoài.
Itachi khó chịu cựa mình trên ghế khi nghe lời phàn nàn từ một trong những thư ký điên rồ từ tầng dưới. Cơn đau ở lưng khiến anh vô cùng khó tập trung, chưa kể đến việc Mitarashi Sakiko toàn nói những thứ sao rỗng. Sự kiên nhẫn vốn đã không tồn tại của anh đã hao mòn dần vì cách Sakiko nhìn anh ... .
Sakura sẽ không bao giờ nhìn anh theo cách đó.
"... và điều hòa nhiệt độ quá lạnh, vì ..." cô thư ký tiếp tục, ánh mắt thèm thuồng nhìn vóc dáng của Itachi ... đủ để khiến da anh sởn gai ốc. Anh biết lý do cô cho rằng văn phòng quá lạnh, cầu thang quá dài, và những anh chàng từ phòng Kế toán dành quá nhiều thời gian ở bàn làm việc của cô ta. Khi cô ta tiếp tục chuỗi dài những lời phàn nàn vô lý của mình, Itachi lại chuyển mình, lông mày hơi giật khi anh cố gắng tìm một vị trí thoải mái trên ghế.
Itachi liếc về phía Sakura. Cô trợ lý tóc hồng của anh ăn mặc gần như hoàn toàn trái ngược với ... thư ký fangirl này. Trong khi cô thư ký Sakiko mặc một chiếc cúc trắng bó sát với cổ chữ V thấp đến mức khó chấp nhận, một chiếc váy đen bó sát không kém, không có tất chân, thì Sakura trông vừa thanh lịch vừa hoàn toàn cuốn hút.
Ánh mắt anh nhìn một cách tán thưởng về phía Sakura, cô mặc một chiếc áo sơ mi đen dài tay rộng rãi sơ vin trong chiếc quần lưng cao vừa vặn và kết hợp với đôi giày bệt mũi nhọn màu đen sáng bóng.
Cô dường như luôn xuất hiện trong suy nghĩ của anh bất kể khi anh giải quyết công việc hay nghỉ ngơi. Anh vẫn nghĩ về việc cô tựa đầu vào vai anh, hay việc một tuần trước khi cô cúi xuống bàn làm việc của anh, hay chiếc tất vô tội với những chấm tròn phía sau ...
Và Sakiko vẫn đang nói.
Bây giờ cơn đau từ lưng đang lan lên đầu, hay đó là do giọng nói rất khó chịu của Sakiko? Itachi ấn hai đầu ngón tay vào thái dương, nghiến răng.
Tiếng hắng giọng của Sakura khiến anh chú ý trở lại, Itachi nhìn lên và thấy cô thư ký đáng yêu của anh đã bước tới trước bàn làm việc của mình.
"À, Sakiko-san. Có một giải pháp rất đơn giản, rất dễ dàng cho các vấn đề của cô," Sakura nói. So sánh với giọng nói của cô thư kí kia thì êm ái và nhẹ nhàng hơn nhiều. Itachi thở phào nhẹ nhõm .
"Thật sao?" Sakiko cáu kỉnh, rõ ràng là không hài lòng.
"Thật đấy," Sakura nói rõ, nhẹ nhàng đặt một tay lên vai Sakiko. "Cô thấy đấy," cô tiếp tục, đẩy người phụ nữ ra về phía cửa văn phòng. "Tất cả những gì cô thực sự cần là thay đổi một chút tủ quần áo. Thêm một chút chất liệu và một vài đôi tất chân sẽ giải quyết được hầu hết các vấn đề của cô. Và, chỉ cần mang theo một đôi giày bệt tuyệt đẹp để đi lên cầu thang", cô giải thích và chỉ cho Sakiko lối ra.
"Chúc một ngày vui vẻ, Sakiko-san," Sakura cười nói. "Uchiha-sama bây giờ phải chuẩn bị cho một cuộc họp rất quan trọng, vì vậy cảm ơn cô đã hiểu và cho anh ấy một chút không gian."
Itachi nén cười ... ừm, nhưng có lẽ tạm thời anh sẽ không làm được gì vì cơn đau nhói lên lưng và vai anh.
Khỉ thật
------------------------------------
Sakura đóng chặt cánh cửa sau lưng Sakiko và thở dài. Sakiko đúng là đã khiến anh ấy vô cùng khó chịu. Cô quay sang người đàn ông đang nhìn ra cửa sổ lớn của văn phòng với nét mặt hơi nhăn nhó.
Anh đã không nói một lời nào trong suốt thời gian có mặt Sakiko, và Sakura bắt đầu tự hỏi liệu cô có vượt quá ranh giới của mình hay không. Với một ông chủ như Uchiha-sama, thật khó để biết điều gì là đúng ý anh, vì anh hiếm khi để lộ bất kỳ biểu hiện cảm xúc nào, hoặc nói điều gì không thực sự cần thiết.
"... Xin lỗi, Uchiha-sama," Sakura nói, nhìn bờ vai dần trở nên căng cứng của anh. "..., Itachi-san," cô sửa lại. Hai vai anh lúc này mới hơi thả lỏng. "Tôi hy vọng tôi đã không vượt qua bất kỳ ranh giới nào vừa rồi ... chỉ là tôi cảm thấy những lời phàn nàn của cô ấy đang làm lãng phí thời gian của anh. Tôi nghĩ cô ấy nên giải quyết vấn đề này với bộ phận Nhân sự hơn là ở đây ..." Uchiha-sama không đáp lại, sau đó anh quay sang nhìn cô bằng đôi mắt đen sắt bén.
"Làm thế nào mà cô ta vào được đây? Không phải cô phụ trách các cuộc hẹn của tôi sao? Cô ta không phải đã nộp bản tóm tắt khiếu nại rồi sao ?" anh hỏi một cách thẳng thắn, và Sakura cảm thấy nhịp tim mình đang tăng nhanh đáng báo động. Đây là lần đầu tiên anh có vẻ ... không hài lòng với cô, và điều đó khiến cô sợ hãi, bởi nó không giống như những gì cô nghĩ.
"Cô ấy đã nộp một bản tóm tắt, Uchiha-sama, nhưng đó không phải là về những gì cô ấy nói khi đến đây," Sakura nói, nhìn lông mày của anh hơi nhíu. Cô đang gặp rắc rối, phải không? Tâm trí cô lướt qua những gì cô vừa nói, và rồi cô biết.
"Uchi- Itachi-san, có phải tôi khiến anh cảm thấy không được thoải mái không? Tôi thực sự xin lỗi. Vì lý do nào đó, tôi khó có thể gọi anh là bất cứ thứ gì khác ngoài Uchiha-sama. " Anh không trả lời, Sakura tiếp tục nói, cẩn thận quan sát anh
"Chỉ đơn thuần là vì tôi rất tôn trọng anh, nhưng tôi sẽ cố gắng thay đổi ..." cô nói, lông mày hơi nhíu lại. Anh nhìn cô một cách sâu sắc trước khi quay lưng lại với cô.
"Tôi đang chuẩn bị cho cuộc họp nào? Tôi không thấy nó trong lịch trình." Sakura cười nói.
"Tôi chỉ nói vậy để thoát khỏi cô ấy, Uchiha -... Itachi-san," Sakura nói. "Hôm nay chúng ta chỉ xem xét báo cáo ngân sách mà các bộ phận đã gửi tới thôi."
Sau hàng giờ đồng hồ cúi gằm mặt nghiền ngẫm các bản báo cáo.
Itachi nhắm nghiền mắt khó chịu và thở dài.
"Itachi-san?" anh nghe Sakura nói và cảm thấy sự hiện diện của cô ngày càng gần. Anh nghiêng đầu sang một bên để biểu thị rằng anh đang lắng nghe. "Nếu không phiền, anh có thể xem các quảng cáo mới được đề xuất cho quý này của Uchiha Motors, Uchiha Glass, Konoha Office Solutions và Uchiha Lumber trước khi xem phần trình bày và tờ rơi của họ. Trong thời gian đó, tôi có thể xem qua báo cáo ngân sách và tóm tắt chúng cho anh, "cô đề xuất.
Itachi quay mặt lại với cô.
"... Được ," anh đáp lại. Cô mỉm cười và gật đầu với anh, sau đó lùi lại vài bước để với lấy điều khiển.
"Vậy tôi sẽ bật máy chiếu," cô nói, nhấn nút để kéo màn che ánh sáng từ cửa sổ, cả văn phòng bao phủ trong bóng tối. Máy chiếu hạ xuống từ trần nhà và chiếu hình ảnh lên màn hình.
Itachi thấy đôi mắt của mình đang dán vào người trợ lý của mình, ngay cả trong bóng tối, và ánh sáng phản chiếu những đường cong trên khuôn mặt cô khiến cô trông rất ... đẹp.
"Được rồi ... để kết nối cái này ..." cô đang lẩm bẩm. "Được rồi, Itachi-san," cô thở phào khi đến gần anh hơn, đưa anh chiếc khiển. "Chúng đều nằm trong danh sách phát, vì vậy anh có thể bắt đầu chúng bất cứ khi nào."
"Cô có thể dùng bàn của tôi để xem báo cáo," Itachi nói, nhận điều khiển, và cảm thấy có chút tiếc nuối vì ngón tay của anh và cô chỉ chạm vào nhau rất nhanh. "Bật đèn bàn lên nhé" Cô gật đầu với anh ta và ngồi xuống sau bàn làm việc của anh ta.
Và Itachi nhận thấy ánh mắt anh rất thường xuyên lướt từ quảng cáo đến khuôn mặt của cô.
.
.
.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro