Ngoại chương - Cuộc hội ngộ của Akatsuki
Đôi khi, với tư cách là một ông chủ, sự đánh giá cao của bạn đối với một trợ lý tốt có thể chuyển sang một thứ cảm xúc khác ... đặc biệt nếu người trợ lý là người có khiếu thẩm mỹ và khả năng hoàn thành tốt công việc của anh ấy / cô ấy hơn những gì bạn mong đợi.
-------------------------------------------------
3:15 chiều
"Itachi-san," Sakura nói nhẹ nhàng, vòng tay qua tay anh. "Gọi anh là 'anh yêu' có khiến anh thấy khó chịu không? Hay tôi dừng lại nhé ..." cô nói. Anh dừng lại trước cửa trong năm giây rồi nghiêng đầu nói.
"Không."
Itachi để cô nắm chặt cánh tay mình hơn trước khi anh bước trở lại căn phòng lớn. Đúng như dự đoán của anh, hàng trăm con mắt đổ dồn về phía họ, sự quan tâm của những người xung quanh gần như có thể cảm nhận một cách rõ ràng. Itachi đã quen với việc bị soi mói, nhưng khi anh nghiêng đầu nhìn Sakura, anh nhận thấy rằng cô trông cũng thoải mái như anh vậy.
"Mèo con? Là em sao?" một giọng nói quen thuộc cất lên từ phía sau họ. Itachi và Sakura quay lại thấy Kisame với một nụ cười toe toét trên mặt. "Giờ hai người trông có vẻ ấm áp nhỉ," người thừa kế Hoshigaki cười khúc khích, mắt đảo khắp cơ thể Sakura. Itachi đột nhiên thấy căng thẳng.
Anh không có tình cảm với Sakura, nhưng tại thời điểm này cô là cô gái của anh, và anh không thích cách anh chàng kia nhìn cô.
"Kisame-san. Em sẽ xem như anh thích chiếc váy của em," Sakura cười khúc khích. Rõ ràng cô không hề e ngại.
"Giờ thì tôi đã hiểu tại sao Kakuzu lại trông bực mình đến vậy," Kisame nói, nụ cười trên môi không ngừng một giây nào. "Tôi đã thắng lớn trong vụ cá cược, tôi biết Itachi sẽ mang một ai đó đến đây mà ... chỉ từ cách mà hai tên ngốc cư xử hôm qua."
"Chà, em phải trốn thôi, không họ sẽ giết em mất. Họ vẫn chưa nhìn thấy em mà, phải không?" cô ấy hỏi. Itachi bắt đầu cảm thấy bị phớt lờ, nhưng sau đó cô chuyển mình, dựa sát vào anh hơn. Đáp lại câu hỏi của cô, Itachi bắt đầu quét khuôn mặt của những người trong phòng, tìm kiếm các thành viên Akatsuki.
"Hmm ... Tôi nghĩ họ chắc hẳn đang xem mấy con động vật," Kisame lẩm bẩm khi anh cũng bắt đầu nhìn quanh căn phòng. Anh ta thậm chí còn cao hơn Itachi nên có thể dễ dàng nhìn thấy mọi người đang ở nơi nào.
"Động vật sao?" Sakura hỏi, đưa đôi mắt xanh to tròn nhìn Itachi.
"Đó là cuộc thi ... anata," Itachi nói, cảm giác yêu chiều lạ lùng trên đầu lưỡi khi anh trả lời Sakura. Chắc hẳn còn lạ hơn khi nghe anh nói, vì đôi mắt của Kisame và Sakura là câu trả lời cho điều đó. Itachi tiếp tục nói như thể anh không nhận ra sự ngạc nhiên của họ. "Trước khi đến đây, anh có nói với em về chương trình hôm nay, sẽ có một cuộc thi về động vật và tất nhiên là anh sẽ giành chiến thắng."
"Ồ không, sẽ không đâu," Kisame cáu kỉnh ngay lập tức. Anh quay lại nhìn bạn mình.
"Chắc chắn danh hiệu đó sẽ là thuộc về của tôi." Itachi quay sang phía một người phục vụ, lấy đồ uống từ khay của anh ta, rồi đuổi Kisame đi. Nhưng Hoshigaki không nhúc nhích dù chỉ một inch.
Cả Kisame và Sakura đều đồng thanh hỏi đã. "Ý anh/ cậu là gì?" . Itachi thở dài khó chịu.
" Nếu tôi tiết lộ vật nuôi của mình trước khi cuộc thi bắt đầu là vi phạm các quy tắc của Akatsuki," anh thì thầm. "Nhưng tôi sẽ giành được danh hiệu. Đó là điều không thể tránh khỏi."
Kisame mở miệng toan đáp lại, nhưng lại bị cắt ngang khi các thành viên còn lại của Akatsuki xuất hiện. Tất cả bọn họ. Deidara, Sasori, Kakuzu, Hidan, Zetsu, Tobi, Pein và Konan. Itachi chớp mắt chào họ, rồi quay sang Sakura, người đang nhìn Zetsu, Tobi, Pein và Konan một cách thích thú. Đúng vậy. Cô chưa từng gặp họ trước đây.
"Anh yêu, anh không giới thiệu em với bạn bè của anh sao?" cô hỏi một cách ngọt ngào khi những người khác dừng lại trước mặt họ.
"Sakura, đây là Zetsu, Tobi, Pein và Konan," Itachi nói nhẹ nhàng. "Đây là Sakura," Itachi nói với những người còn lại, không thèm nhắc lại tên của họ. "Bạn đồng hành của tôi."
"Đồ khốn kiếp," Hidan cáu kỉnh ngay lập tức, không cho Sakura cơ hội chào hỏi những người khác một cách đàng hoàng. "Cô nói dối!"
"Eto ... tôi làm vậy sao?" Sakura nói, một bên lông mày hồng nhướng lên. Itachi cau mày với giọng điệu của cô. Cô không hề mất lịch sự, nhưng có chút đanh thép trong lời nói mà anh chưa từng nghe bao giờ.
"Phải. Cậu ta nói với chúng tôi rằng cô chỉ là một cô thư ký quái đản của cậu ta, hay gì đó," Hidan tiếp tục, cau có với Sakura. Itachi không thể hiểu nổi làm thế nào mà tên tóc bạc dâm đãng lại có thể cau có trước một người phụ nữ xinh đẹp ăn mặc gợi cảm như vậy.
"Ồ. Tôi chưa bao giờ nói tôi là tôi độc thân. Và tôi là 'trợ lý'," Sakura nói hơi ngạo mạn. Itachi mỉm cười. Bây giờ anh có thể hiểu, tại sao Kisame lại gọi cô là 'Mèo con'. Rất phù hợp, nhưng anh không chắc khi nào thì thích hợp để anh gọi cô như vậy. Trong lòng anh dâng lên một sự khó chịu không thể diễn tả. Dường như có rất nhiều điều anh muốn nói và muốn làm với cô nhưng anh lại không thể.
Anh không thích điều đó.
"Chà, một tình huống khó xử nhỉ?, "Konan nói, liếc nhìn Itachi ngụ ý rằng cô ấy chỉ đang trêu chọc. Tuy nhiên, trước khi anh ấy có thể đáp lại, Sakura đã nói trước.
"... Còn lâu," cô gái tóc hồng lẩm bẩm, Itachi nhìn chằm chằm vào cô đến nỗi anh tự hỏi. Cô ấy ... Cô ấy có để ý không?
"Chào mừng, Sakura. Đây là lần đầu tiên Itachi dẫn ai đó đến buổi tụ họp của chúng tôi," Pein nói, vô số chiếc khuyên của anh ta lấp lánh trong ánh sáng. Anh nhìn cô một cách thích thú, khiến sống lưng của Itachi cứng lại.
"Cảm ơn rất nhiều, Pein-san. Tôi chỉ là không muốn anh ấy qua lại với bất kỳ người phụ nữ nào khác ..." cô nói thêm, liếc Itachi một cách ranh mãnh. Nếu bản thân anh không biết cô ấy trước, anh sẽ tin rằng cô ấy thật sự đang sợ mất anh. Ý nghĩ rằng cô ấy không bị anh ấy thu hút như anh đối với cô ấy ...làm anh hơi hụt hẫng.
"Tobi là một cậu bé ngoan," Tobi ré lên đầy phấn khích. Những người khác nhìn không quan tâm, trong khi Sakura thì mở to mắt nhìn cậu ta. Itachi từ lâu đã nghĩ rằng Akatsuki đeo mặt nạ không dị thường như những người khác tưởng tượng, mà là một người thông minh dùng hành vi trẻ con của mình để tránh sự theo dõi của người khác. Nhưng Itachi lại cho rằng Obito tâm thần hơn bất cứ thứ gì.
Zetsu không nói gì, có vẻ như lúc này cậu ấy đang ở 'phe đen'. Anh chàng tóc xanh lá mặc dù không mang khuôn mặt trắng đen như những ngày còn trẻ, nhưng vẫn là người lưỡng cực, và thường xảy ra những cuộc tranh cãi giữa hai bên "đen" và "trắng". Bên đen xấu tính và thô lỗ, trong khi bên trắng lại tốt tính và thường xin lỗi bên đen.
"Chúng ta nên tìm chỗ ngồi của mình," Itachi nói, nhận thấy các khách mời đã đi đến chỗ ngồi của mình để chuẩn bị bắt đầu buổi lễ.
Tại các cuộc hội ngộ Akatsuki, giải thưởng dựa trên phiếu bầu của các khách mời. Các khách mời và bạn đồng hành của họ trước mỗi cuộc thi sẽ nhận được các thẻ nhỏ có in tên các thành viên Akatsuki. Đến thời điểm trao giải, các vị khách sẽ cào lớp màng bạc bên cạnh tên của người chiến thắng trên các thẻ. Sau đó, các thẻ sẽ được thu thập lại để đếm số lượng, sau cùng người nào có được nhiều lượt bình chọn nhất sẽ là người giành được giải thưởng.
Itachi dẫn Sakura đến bàn VIP, cố gắng không tập trung vào bàn tay của cô trên tay anh hay mùi nước hoa của cô. Anh kéo ghế ra cho cô, nhìn thoáng qua các bạn đồng hành của những thành viên khác. Không ai trong số họ nổi bật hơn Sakura, mặc dù trang phục và phụ kiện của cô đơn giản hơn rất nhiều. Cô trông cực kỳ quyến rũ, và Itachi tự tin rằng cô sẽ giành cho anh giải thưởng mà anh thậm chí không bao giờ có cơ hội cạnh tranh nhiều năm nay.
Khi Sakura ngồi vào chỗ, Itachi đã ngồi sẵn vào chỗ của mình bên cạnh cô. Cô quay sang anh và mỉm cười trước khi ghé sát vào tai anh thì thầm.
"Có những loại cuộc thi nào ở đây vậy?" cô hỏi, hơi thở ấm áp của cô phảng phất bên tai anh. Itachi hít một hơi trước khi đáp lại, một cách lặng lẽ.
"Chúng chủ yếu chỉ là mấy trò trẻ con, nhưng một số lại khá thú vị. Tôi nghĩ rằng lần này, sẽ có giải thưởng cho người giàu nhất, con vật cưng tuyệt vời nhất, v.v. Deidara và Tobi sẽ góp mặt trong hầu hết cuộc thi, bọn họ ám ảnh việc giành chiến thắng đến phát khùng rồi, "anh trả lời. Sakura gật đầu hiểu ý và cười khúc khích.
"Vậy ... anh đã mang theo con vật cưng nào vậy?" cô hỏi, cúi người gần anh hơn. Itachi nhận thấy rằng những người khác đang nhìn, anh có thể thấy Deidara đang quay lại gần hơn để cố gắng lắng nghe câu trả lời của anh. Nhưng sẽ không có chuyện đó đâu.
Itachi luồn tay lên gáy Sakura nơi những ngón tay anh chạm vào chiếc cô mềm mại của cô, kéo cô lại gần đến mức môi anh chạm vào tai cô.
"Tôi không thể nói cho cô biết vì Deidara đã có thính giác khá nhạy, nhưng tôi chắc chắn sẽ không thua. Cứ yên tâm," anh thì thầm trước khi ngả người ra sau. Sakura đưa tay che miệng và mở to mắt khi anh quay lại nhìn cô, anh có thể thấy sự phấn khích của cô theo đúng nghĩa đen. Cô bỏ tay ra trước khi quay sang những người khác và nở một nụ cười tự mãn.
Cô biết rằng anh sẽ không thua.
Sau khi được phục vụ thêm đồ uống, vài người đàn ông mặc suit đen đến phát thẻ để bầu chọn cho cuộc thi đầu tiên. Cùng lúc đó, người dẫn chương trình game-show nổi tiếng cũng tiến ra sân khấu.
"Xin chào mọi người," anh ta nói vào micrô một cách hào hứng. "Tôi là Yashimura Kon, người dẫn chương trình cho sự kiện hôm nay! Chào mừng bạn đến với Cuộc hội ngộ Akatsuki hàng năm, được tổ chức tại Dinh thự Nagato xinh đẹp. Xin hãy cho các thành viên Akatsuki của chúng ta một tràng pháo tay thật nồng nhiệt! "Người đàn ông thốt lên. Xung quanh phòng vang lên tiếng vỗ tay nhưng hầu như không thành viên Akatsuki nào quan tâm đến điều đó ngoài Tobi.
Tobi điên cuồng vẫy tay chào, thậm chí còn đứng lên và hôn gió với khách mời. Thần kinh. Itachi biết bên cạnh hành động có phần thái quá đó là đôi mắt diều hâu theo dõi từng khách mời trong khán phòng.
Itachi cũng nhìn xuống Sakura. Cùng lúc cô cũng đang nhìn anh với một nụ cười thích thú trên khuôn mặt.
"Okay!" Kon thốt lên. "Chúng ta hãy bắt đầu cuộc thi đầu tiên nào. Các bạn có thể lật bài của mình!" Có một âm thanh xáo trộn khi tất cả các vị khách lật thẻ của họ.
Con vật cưng tuyệt vời nhất.
Ánh mắt của Sakura lướt qua Itachi và anh khẽ gật đầu với cô trước khi đứng dậy cùng các thành viên Akatsuki khác và tiến lên sân khấu.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro