Chương 4: Ma Pháp và Những Vấn Nạn Xã Hội
Vào được thị trấn Rautel không phải là chuyện đơn giản, không chỉ vì Fel đi cùng, mà còn vì đã có một hàng dài người đứng ngoài cổng chờ đợi. Và rồi khi chúng tôi xếp hàng, lại có một tiếng thét vang lên. Tôi đã rất vất vả giải thích với mọi người rằng, "Nó là linh thú của tôi, nó không sao đâu!" Khi chúng tôi tiến lại gần cổng, như dự đoán, lính canh trong bộ giáp nặng nề đã chặn chúng tôi lại với những cây giáo chĩa ra."DỪNG LẠI!!""Fel, dừng lại." Khi Fel dừng lại, một người lính tiến lại gần, cây giáo vẫn giữ sẵn."Linh thú?""Đúng vậy. Nó là linh thú của tôi. Xin vui lòng kiểm tra thẻ Hội Thám Hiểm của tôi." Tôi đưa thẻ hội thám hiểm cho người lính."Vâng, thẻ của anh ghi rõ là có linh thú. Vậy đó là một con sói lớn phải không?""Đúng vậy.""Thật tuyệt vời khi anh có thể thuần hóa một con quái vật cấp A.""Cảm ơn. Tôi nghĩ mình chỉ may mắn thôi.""Tôi nghĩ sẽ không sao đâu, vì nó là linh thú của anh và đã đủ thuần hóa để anh có thể cưỡi lên nó, nhưng hãy nhớ rằng nếu có chuyện gì xảy ra, anh sẽ là người chịu phạt vì là chủ của nó. Nếu có thiệt hại cho thành phố, tùy vào mức độ, anh có thể bị kết án tử hình hoặc bị bắt làm nô lệ. Hãy thật cẩn thận với cách hành xử của linh thú của mình.""Tôi hiểu rồi." Tôi thở phào nhẹ nhõm khi anh ta cho phép chúng tôi đi qua. Họ thật sự nhấn mạnh điểm này, nhưng cũng cho phép chúng tôi vào khá dễ dàng. Tuy nhiên, tử hình hay nô lệ... Thật sự là... cái gì vậy?Cái đó thật đáng sợ!Hay là, thật sự có nô lệ ở đây.Không có khái niệm về quyền con người ở thế giới khác này. Những thế giới khác thật đáng sợ!Trước tiên, tôi phải tìm chỗ ngủ. Ah, nếu tôi hỏi người lính ở cổng thì có lẽ sẽ nhanh hơn.Khi tôi quay lại và hỏi người lính về một quán trọ mà tôi có thể ở cùng gia thú, anh ta đã chỉ tôi "Elmira Inn." Để đến đó, tôi phải đi thẳng trên con đường từ cổng thành và rẽ ở ngã ba thứ ba. Tôi làm theo chỉ dẫn của anh ta và đi đến đó.Quả thực, xung quanh có rất nhiều người, đúng như dự đoán của tôi về một thành phố lớn đứng thứ hai sau thủ đô. Mặc dù không phải là nhiều, nhưng tôi vẫn thấy đâu đó vài thú nhân với tai và đuôi động vật. Hầu hết bọn họ đều đeo vòng cổ, có lẽ là nô lệ.Khi tôi và Fel đi qua, họ giật mình một chút nhưng không gây ồn ào. Tôi có nghe thấy một vài lời thì thầm, "Ô, một linh thú." Có lẽ ở một thị trấn cỡ này, có không ít nhà thám hiểm cũng mang theo linh thú như tôi.Đến được Elmira Inn, tôi phát hiện giá cho một đêm nghỉ kèm chỗ ở cho gia thú là 8 đồng bạc. Tôi để Fel trong chuồng cho động vật rồi rời đi, tìm kiếm một hiệu sách mà tôi nghe nói có tại quán trọ............Khi bước vào hiệu sách, tôi thấy bên trong ngập tràn những cuốn sách cổ. Tôi đi loanh quanh tìm kiếm bất cứ thứ gì giống như bản đồ, nhưng không tìm thấy gì cả.Như một sự an ủi cho nỗ lực của mình, tôi lại tìm thấy một cuốn sách trông khá thú vị.Cuốn sách có tựa đề là "Ma Pháp Cơ Bản Dành Cho Kẻ Mới Bắt Đầu." Tôi nghĩ mình sẽ muốn cuốn này. Tôi đã tự học được Ma pháp Cầu Lửa, nhưng học thêm những ma pháp khác sẽ giúp tôi có thêm nhiều lựa chọn tự vệ... Tôi nghe nói sách khá đắt, không biết cuốn này sẽ giá bao nhiêu nhỉ?"Xin lỗi, cuốn sách này bao nhiêu tiền vậy?" Chủ hiệu sách nhìn tôi rồi nói: "7 vàng." Trời ơi, đắt quá. 7 vàng cơ à? Thôi bỏ đi! Dù sao thì tôi cũng nghe nói có một thư viện trong thị trấn này, vậy tôi cứ đến đó tìm sách về ma thuật thay vì mua cuốn này. Còn bản đồ, nếu có, thì tôi sẽ mua dù nó có đắt đến đâu.Nói vậy, khi tôi hỏi về bản đồ, ông chủ bảo: "Cửa hàng sách nhỏ như chúng tôi làm sao có bản đồ được." Hóa ra, bản đồ chỉ có thể tìm thấy ở cung điện hoàng gia hoặc trong tay những người cấp cao trong quân đội.Ah, tôi hiểu rồi. Vậy bản đồ thuộc loại bí mật quân sự; tất nhiên là tôi không thể có được một cái. Tôi cố gắng nghĩ ra giải pháp cho vấn đề bản đồ khi bước trở lại quán trọ. Tôi không thực sự cần một bản đồ chi tiết. Chỉ cần có một bản đồ thế giới đại khái, chỉ ra mỗi quốc gia ở đâu là tôi đã hài lòng.Chắc tôi có thể nghe được thông tin về tình hình các quốc gia từ các quán bar nơi thám hiểm giả tụ tập. Ah, tôi có thể nghe từ các nhà thám hiểm xem quốc gia nào giáp với quốc gia nào. Dù sao thì thám hiểm giả cũng đi khắp nơi cho công việc của họ.Nếu thế, liệu trong thư viện có bản đồ cũ nào không nhỉ? Cả một bản đồ cũ cũng được. Nếu tôi có thể hình dung được hình dạng tổng thể của lục địa, rồi hỏi các thám hiểm giả để lấy thông tin, tôi có thể tự vẽ ra bản đồ sơ bộ mà tôi cần.Đúng rồi, cứ làm thế đi. Ngày mai tôi sẽ đến thư viện và thử tìm một bản đồ cũ - ah, và một số sách về ma pháp nữa..............Được rồi, hôm nay tôi quyết định sẽ ở hẳn trong thư viện cả ngày.Khi tôi nói với Fel về kế hoạch đó, Fel đã than vãn khá nhiều (chủ yếu là về thức ăn), nên tôi đã nấu cho ổng một đống thịt vào buổi sáng và để lại cho ổng một đống combo bánh ngọt mà ổng thích để có thể ăn trong lúc tôi vắng mặt. Ừm, chắc là nó sẽ ổn thôi.Gần thư viện cũng có một quán trọ.Hôm qua, tôi đã mua một cuốn sổ tay có dòng kẻ và một cây bút bi để ghi chú. Giờ thì, đến thư viện thôi.Bắt đầu từ kết quả đi.Không có bản đồ. Dù tôi đã trả 2 vàng để vào... *thở dài*.Tôi đã dành khá nhiều thời gian xem qua từng cuốn sách, nhưng không có cuốn nào gần như một bản đồ. Tôi đã tìm kiếm rất lâu, nhưng cuối cùng đành từ bỏ hy vọng tìm được bản đồ và chuyển sang tìm sách về ma pháp thay vào đó. Ít nhất, trong mảng đó, tôi học được khá nhiều dù chỉ còn ít thời gian.Điều tôi học được là ai cũng có năng lực ma thuật, nhưng nếu không biết cách sử dụng nó (như việc tôi đã làm với việc tuần hoàn ma lực trong cơ thể mình), thì không thể kích hoạt ma thuật được.Lý do tại sao chỉ có một số ít người trở thành ma pháp sư dù ai cũng có thể sử dụng ma pháp,là vì họ không thể cảm nhận được ma lực trong cơ thể mình, hoặc dù có cảm nhận được, họ cũng không thể điều khiển nó (tuần hoàn trong cơ thể) đủ tốt.Cơ bản của ma pháp là Lửa, Nước, Gió và Đất. Cũng có những yếu tố đặc biệt như Băng, Sấm sét, Chữa lành, và Ma pháp thần thánh, cùng với những loại ma thuật đặc thù theo chủng tộc như Ma pháp thiên nhiên và Ma pháp Bóng tối. Mỗi người đều có một sự phù hợp với một yếu tố cơ bản (Lửa, Nước, Gió, hoặc Đất), và miễn là biết cách điều khiển ma lực của mình, thì những yếu tố cơ bản này đều dễ học.Tuy nhiên, các yếu tố đặc biệt như Băng và Sấm sét sẽ không xuất hiện trừ khi người đó đã biết cách sử dụng tất cả các ma pháp cơ bản. Mà ngay từ đầu, số lượng pháp sư có thể sử dụng đủ cả bốn nguyên tố cơ bản đã rất ít, nên những người có thể sử dụng cả Băng và Sấm sét thì hiếm hoi vô cùng.Còn về ma thuật Chữa lành, người ta cần phải có tín ngưỡng trung thành với nó và phải học từ nhà thờ trong một khoảng thời gian nhất định mới có thể sử dụng được. Thánh Ma Pháp thậm chí còn đặc biệt hơn nữa, và chỉ những nghề nghiệp nhất định như Anh Hùng, Thánh Nữ và Thánh Hiệp Sĩ mới có thể học được nó. Theo như tôi biết, nó có các phép thuật như Mũi Tên Ánh Sáng, bắn ra những mũi giáo ánh sáng chứa thánh ma pháp và có sức công phá rất mạnh, và phép thuật cực kỳ hiệu quả là thanh tẩy, Ánh Sáng Chúc Phúc.Còn về Ma Pháp Thánh Thần : theo sách viết, Ma Pháp Thánh Thần còn mang tính huyền thoại hơn là đặc biệt. Trước hết, người ta không thể có được nó nếu không nhận được phúc lành từ một vị thần. Việc nhận được phúc lành đã cực kỳ hiếm, nên không có nhiều tài liệu ghi lại các loại ma thuật cụ thể thuộc về Ma Pháp Thánh Thần. Tuy nhiên, trong các câu chuyện, người ta kể rằng nó đã tiêu diệt hàng quân quái vật chỉ trong một cú đánh, hoặc thậm chí đã hủy diệt cả những quốc gia.Còn về ma thuật chủng tộc, Ma pháp Thiên nhiên và Ma pháp Bóng tối, đúng như tên gọi, chúng không thể sử dụng nếu không thuộc một chủng tộc nhất định: Ma pháp Thiên nhiên dành cho người Elves, và Ma pháp Bóng tối dành cho quỷ tộcTôi cứ lẩn trốn, viết ghi chú về những gì đã học được về ma thuật – ít nhất là cho đến khi người thủ thư phát hiện ra tôi. Tôi không tìm được bản đồ mà mình cần, nhưng tôi đã học được khá nhiều về ma thuật, vì vậy cũng coi như là ổn............"Tôi về rồi đây." Khi tôi trở về quán trọ và chào Fel, tôi thấy Fel rất đang hờn dỗi. "Ngươi về muộn." Tất cả thức ăn tôi để lại cho Fel sáng nay đã biến mất không dấu vết. "Xin lỗi, xin lỗi." "Hmph. Ngươi về muộn quá, ta gần như phát điên vì đói." "Fel cứ bình tĩnh, tôi sẽ đi nấu ngay đây. tôi sẽ thêm cho ông thật nhiều thịt nữa." "Ta muốn ăn đồ ăn từ thế giới của ngươi." Thở dài... Cái đó à? Nhưng nếu ông ăn nhiều đồ ăn từ thế giới của tôi quá, nó sẽ tràn đầy năng lượng mất thôi... Tuy vậy, tôi đã về muộn rồi. Chắc cũng không sao nếu cho nó ăn một chút.Tôi dùng kỹ năng của mình để mua yakitori và tonkatsu. Tất nhiên, tôi giữ lượng đồ ăn ở mức thấp. Nói vậy, cũng là thấp theo tiêu chuẩn của Fel.Tôi lấy yakitori ra khỏi xiên và đặt chúng lên một đĩa, còn tonkatsu thì để riêng lên một đĩa khác."Thế này tạm thời ăn đồ ăn từ thế giới của tôi trước đi. Tôi sẽ nấu phần còn lại ngay, nên ông cố đợi chút nhé."Fel bắt đầu lẩm bẩm về việc phần thức ăn ít quá, nhưng tôi mặc kệ và bắt đầu nấu thịt. Gia vị tôi dùng là các loại sốt steak quen thuộc và sốt yakiniku. Khi tôi xếp thịt lên đĩa và đặt trước mặt Fel, nó lập tức lao vào ăn ngon lành.Có vài chỗ tôi muốn đi sau khi ăn xong, nên tôi không muốn Fel làm phiền mình. Dù tôi không tìm được bản đồ trong thư viện, nhưng ít nhất tôi vẫn muốn hỏi các nhà thám hiểm về tình hình của các quốc gia khác nhau.Hử? Nghĩ lại thì... tôi nhìn Fel khi đang ăn và bỗng nhớ ra một điều: Ma pháp mà tôi đã học trong thư viện. Tôi đã nghe về Ma pháp Thần Thánh, và nếu nhớ không lầm, Fel cũng có thể sử dụng Thánh Ma pháp. Tôi dùng Kỹ Năng Giám Định để kiểm tra Fel:[Tên] Fel [Tuổi] 1014 [Loài] Fenrir [Cấp ] 906 [HP] 9843 (+5118) [MP] 9481 (+4550) [Tấn công] 9036 (+4518) [Phòng thủ] 9765 (+4394) [Nhanh nhẹn] 9684 (+4551) [Kỹ năng] Ma pháp Gió, Ma pháp Lửa, Ma pháp Nước, Ma pháp Đất, Ma pháp Băng, Ma pháp Sấm sét, Ma pháp Thần Thánh, Ma pháp Rào chắn, Móng vuốt Xé, Tăng cường Thân thể, Kháng Tấn công vật lý, Kháng Tấn công Ma pháp, Hiệu quả MP, Giám định[Phước lành] Phước lành của Nữ thần Gió, Ninrir Ma pháp Thần Thánh.. Như tôi đã nghĩ, Fel có khả năng này. Dù sách có nói rằng một người không thể sử dụng Thánh ma pháp nếu không có phúc lành từ một vị thần, nhưng nghĩ theo một cách khác, thì việc Fel có khả năng này cũng không có gì là lạ, vì Fel đã nhận được phúc lành từ Nữ Thần Gió, Ninrir. Fel thật sự là một con quái thú huyền thoại, đúng không? Dù thế nào, tôi vẫn khó có thể coi Fel là một con quái thú huyền thoại được.Hử? Khoan đã, sách có nói rằng Ma pháp Thần Thánh có thể xóa sổ cả một đội quân quái vật trong một cú đánh hoặc phá hủy cả một quốc gia... nhưng hình như gần đây tôi có nghe gì đó về việc phá hủy cả một quốc gia..."Ợ, Ahh, ngon quá." Fel nói, vẻ hài lòng khi bụng đã no căng.Fel, Fel, Fel... .LÀ FEL ĐÃ LÀM CẢ QUỐC GIA BIẾN MẤT!?............Tôi lại một lần nữa để Fel ở lại quán trọ và tìm đến một quán bar ngẫu nhiên trong thị trấn để lấy thông tin từ các nhà thám hiểm ở đây.Thị trấn này khá lớn, nên tôi nghĩ chỉ cần vào bất kỳ quán bar nào cũng sẽ có nhà thám hiểm, vì vậy tôi chỉ chọn đại một quán. Hóa ra tôi đã may mắn, nơi này là quán yêu thích của các nhà thám hiểm, và có rất nhiều người tụ tập ở đây. Tôi chú ý đến bốn nhà thám hiểm có lẽ là một nhóm, và tiếp cận họ."Xin chào, tôi muốn hỏi một vài chuyện, có chút thời gian không?" Tôi nhanh chóng gọi một nhân viên và gọi bia cho cả bốn người."Haha, tôi thấy Chú em cũng biết cách đấy." Người đàn ông lực lưỡng, có vẻ là thủ lĩnh của nhóm, vỗ vai tôi và dẫn tôi đến một chỗ ngồi trống. "Vậy – Chú em muốn hỏi gì?""Tôi đang hành nghề như một người buôn bán trong khi đi du hành , nhưng tôi mới bắt đầu không lâu. Vì vậy, tôi hy vọng có thể nghe các câu chuyện về các quốc gia khác nhau và tình hình của chúng từ những nhà thám hiểm đầy kinh nghiệm.""Ồ, chỉ vậy thôi à? Nếu vậy, Chú em đã hỏi đúng người rồi đấy." Khi thủ lĩnh nói vậy, một thú nhân (liệu có phải là hổ không?) có cơ bắp không kém gì thủ lĩnh, gật đầu và nói: "Đúng vậy, bọn ta đã đi qua rất nhiều nơi... Ê, ngươi nhìn gì vậy?" Khi tôi bị bắt gặp đang nhìn chằm chằm vào con thú nhân hổ, nó liền quay lại nhìn tôi với vẻ đe dọa."Ngươi có bị ngốc không vậy? Anh ta không nghĩ cậu là nô lệ đâu !" Khi được các thành viên khác nói vậy, con thú nhân kia cuối cùng cũng chịu dừng lại, gật đầu như đã hiểu."À, ra vậy. Thật là, nếu nghĩ đến một thú nhân ở đây, người ta sẽ nghĩ ngay đến một nô lệ. Tuy nhiên, quốc gia này lại là một trong những nơi tốt hơn." Khi con thú nhân nói vậy, tất cả mọi người còn lại đều gật đầu tán thành, bắt đầu từ thủ lĩnh.Hình như, ở những quốc gia như Đế quốc Geisler hay Thánh Quốc Rubanov, thậm chí cả Vương quốc Solace, được xem là một quốc gia chư hầu của Rubanov, cách đối xử với các chủng tộc không phải con người (như người yêu tinh, người lùn và thú nhân) đều rất... thậm chí có thể nói là tàn nhẫn.Đế quốc Geisler là một chế độ quân sự cực kỳ hà khắc, và bất kỳ ai không tuân lệnh hoàng đế đều chỉ có cái chết đang chờ đợi. Thú nhân, yêu tinh, và người lùn đều bị đối xử như gia súc mà không một chút ngần ngại.Thánh Quốc Rubanov là một quốc gia tôn giáo giảng dạy thuyết ưu việt của loài người, nơi tất cả tín đồ của giáo hội Rubanov đều xem những người không tin là kẻ dị giáo, và tuyên bố cái chết và sự diệt vong là số phận của họ. Chính vì vậy, các chủng tộc tin vào thần của mình như yêu tinh, người lùn và thú nhân đều bị coi là kẻ dị giáo và là nạn nhân của những tội ác được thực hiện một cách vô tư. Và có thông tin cho rằng việc đối xử ở Vương quốc Solace, một quốc gia chư hầu của Rubanov, cũng không khác là mấy.Bất kỳ yêu tinh, người lùn hay thú nhân nào trở thành nô lệ tại ba quốc gia này đều chỉ có thể chờ đợi bi kịch. So với đó, nô lệ ở Veenen còn được trả lương, dù là thấp, và được đảm bảo một mức sống tối thiểu, thế nên cuộc sống ở đây còn tốt hơn nhiều."Thế còn vương quốc Reijseger thì sao? Tôi có đi qua đó, nhưng hình như chẳng thấy thú nhân nào cả...""À, vương quốc đó cũng thế..."Giống như Rubanov, Reijseger tin vào thuyết ưu việt của loài người, vì vậy ngay từ đầu họ không cho phép yêu tinh, người lùn và thú nhân vào nước. Tuy nhiên, vua hiện tại đang liều lĩnh mở rộng lãnh thổ, và liên tục tham gia vào các cuộc chiến tranh. Có vẻ như là một bí mật công khai rằng có rất nhiều yêu tinh, người lùn và thú nhân bị ép buộc tham chiến trong những cuộc chiến không nên có. Cũng có tin đồn nổi tiếng rằng giới quý tộc ở Reijseger thích giữ phụ nữ yêu tinh, người lùn và thú nhân làm nô lệ tình dục....Thế giới này... thật tàn nhẫn.Vương quốc Marveil, nơi bốn nhà thám hiểm này đến từ quốc gia giáp ranh với Reijseger, và họ nói rằng đó là một quốc gia tốt, không phân biệt chủng tộc, nên ở đó khá an toàn và không phải lo lắng gì. Vấn đề duy nhất là, họ không may mắn có những người láng giềng tốt, và luôn phải cảnh giác với những kẻ muốn chiếm đoạt lãnh thổ của họ. Ở phía Bắc là lãnh thổ của ma tộc; phía Nam là Đế quốc Geisler; và phía Đông là Reijseger và Rubanov.Thực ra, gần đây đã có một vài cuộc đụng độ nhỏ giữa Marveil và Reijseger, và với quân đội của cả hai bên đang đối đầu nhau từ bên kia biên giới, có tin đồn rằng chiến tranh chỉ còn là vấn đề thời gian.Nghĩ lại thì, tôi đã nghe nói rằng Reijseger và Marveil đang cận kề chiến tranh ở Kiels. Có vẻ như bốn nhà thám hiểm này thấy đất nước của họ sắp bị cuốn vào chiến tranh nên đã quyết định bỏ trốn."Chúng tôi có gia đình ở quê hương thì đã không làm vậy, nhưng tất cả bọn tôi đều là trẻ mồ côi cả." Họ nói rằng cả bốn người lớn lên trong cùng một trại trẻ mồ côi và đã trở thành một đội thám hiểm như vậy.Có vẻ như Hội Nhà Thám Hiểm đã thông báo cho các quốc gia rằng không được ngừng cấm những nhà thám hiểm cấp C trở lên di chuyển giữa các quốc gia, và vì các quốc gia không dám chọc giận một tổ chức khổng lồ như vậy, họ buộc phải miễn cưỡng chấp nhận."Chúng tôi phải đi qua Reijseger để tới đây, nhưng ánh mắt của họ khi nhìn thấy tôi thật là kinh tởm." Thành viên thú nhân nói với vẻ mặt đầy khinh bỉ, như thể anh ta đang nhổ ra một thứ gì đó.Hmm, từ những gì tôi nghe được... thế giới này liệu có ổn không? Tôi cảm giác như mình đã lạc vào một thế giới cực kỳ tồi tệ.Tiếp tục câu chuyện của chúng ta, quốc gia tiếp theo là Clarsen, ở phía đông Reijseger. Quốc gia này từ lâu đã có một lịch sử khá đặc biệt, nhưng hiện tại có vẻ như đang xảy ra tranh chấp trong hoàng gia, và điều này đang làm quốc gia này rơi vào tình trạng hỗn loạn.Tiếp theo là khu vực từ phía nam đến khu vực trung tâm của lục địa, nhưng dường như khu vực này bị chiếm đóng bởi rất nhiều quốc gia nhỏ với các tên gọi khác nhau. Khu vực này bị cai trị và chiến đấu bởi các lãnh chúa, và có vẻ như ngay cả các nhà thám hiểm cũng không thường xuyên đến đó."Nhưng mà chẳng phải có một vài quốc gia đã liên minh lại gần bờ biển khoảng năm sáu năm trước sao? Chúng gọi là gì nhỉ?""Liên bang Quine.""Đúng rồi, đúng rồi. Có một Liên bang Quine, nhưng bây giờ họ đang ở bờ vực tan rã, nghe nói thế." Đúng rồi, vậy thì đừng đến đó.Sau đó, còn có các Vương quốc Erman và Leonhardt ở phía đông của lục địa.Hai vương quốc này liên minh với nhau và tình hình chính trị nội bộ của họ khá ổn định. "Chúng tôi hiện đang trên đường đến Leonhardt. Sau đó, chúng tôi cũng sẽ đến Erman." Hình như cả hai quốc gia này đều có rất nhiều hầm ngục, nên việc trở thành một nhà thám hiểm ở bất kỳ nơi nào trong số đó cũng khá hấp dẫn. Đúng rồi, hầm ngục. Như tôi đã nghĩ, chúng thật sự tồn tại. Tôi có chút tò mò, nhưng có lẽ tôi sẽ không bao giờ vào một trong số đó. Cuối cùng, an toàn là quan trọng nhất. Sự sống quan trọng mà.Nhưng khi nghe mấy nhà thám hiểm này nói về chúng, tôi đã tìm ra được điểm đến của mình. Chắc chắn tôi sẽ đến một trong hai vương quốc Erman hoặc Leonhardt. Cả hai đều ổn định, vậy nên đi đâu cũng chẳng sao cả. Vấn đề là liệu Fel có hiểu được lộ trình nếu tôi cố giải thích cho Fel không. Đây chính là lúc cần một tấm bản đồ sẽ thật sự hữu ích. "Giá mà tôi có một tấm bản đồ..." "Hửm? Chú em muốn có một tấm bản đồ à?" Lãnh đạo nhóm có vẻ đã nghe thấy tôi lẩm bẩm một mình."Eh, ahh, đúng rồi. Không cần quá chi tiết đâu, nhưng tôi nghĩ nếu có một tấm bản đồ thì sẽ rất hữu ích." Khi tôi nói vậy, bốn người nhà thám hiểm liếc nhìn nhau rồi bắt đầu thì thầm."Thật ra, chúng tôi có một tấm bản đồ." Cái gì, thật sao?"Có một nhà thám hiểm kỳ cựu đã đối xử tốt với chúng tôi, và khi ông ấy về hưu, đã cho chúng tôi tấm bản đồ này." Ôi trời, thật tuyệt vời. Tôi ghen tị quá. Tôi cũng muốn có một tấm bản đồ!"Đương nhiên, nó không chi tiết như bản đồ của các quan chức quân đội đâu, chỉ thể hiện các quốc gia nằm ở đâu..." Vâng vâng, tôi không cần chi tiết đến vậy đâu.Miễn là tôi biết các quốc gia nằm đâu so với nhau là được."Vậy là thế này... nếu cậu muốn, chúng tôi có thể cho Chú em bản đồ này." C- Cái gì? Thật sao?!"Chúng tôi đã thuộc lòng bản đồ này rồi, nên dù không có cũng không sao. Vậy cậu nghĩ sao về 1 vàng?" 1 vàng? Hmmmm...Tôi muốn có bản đồ, nhưng 1 vàng là khá nhiều... Tuy tôi hiểu rằng giấy tờ cũng đắt đỏ. 1 vàng... thật khó để quyết định."Liệu tôi có thể xem qua không?" Tôi hỏi. Nhìn qua một lần sẽ giúp tôi dễ dàng quyết định hơn."Được thôi." Lãnh đạo nhóm lấy từ trong túi ra một tấm bản đồ gấp lại. "Đây, Chú em xem đi."Tôi mở tấm bản đồ ra và nhìn qua. Ừm, đúng là nó khá sơ sài. Nhưng tôi sẽ có thể hiểu được vị trí các quốc gia nhờ vào cái này. Tôi muốn có nó, nhưng giá cả khiến tôi hơi do dự."Tôi nói trước cho Chú em biết, tấm bản đồ này khá quý giá đấy." Tôi biết mà; hiệu sách không có nó, và trong thư viện cũng chẳng thấy đâu."Nhưng vì Chú em đối xử tốt với chúng tôi, tôi sẽ giảm giá một chút. Cậu lấy 8 bạc nhé?" 8 bạc? Tôi thật sự muốn có bản đồ, và giấy tờ đắt đỏ mà. Hmmm... Được rồi, cứ mua đi.Có một cái vẫn tốt hơn, và 8 bạc cũng đủ để tôi coi là một khoản chi hợp lý. "Được rồi, tôi lấy tấm bản đồ này với 8 bạc.""Được rồi, vậy thì giao dịch xong." Tôi đưa 8 bạc cho người lãnh đạo và cất tấm bản đồ vào túi."Giờ thì chúng tôi phải dậy sớm mai, nên phải về đây.""Chắc rồi. Cảm ơn mọi người đã kể cho tôi nghe tất cả những điều đó. Cảm ơn cả về tấm bản đồ nữa.""Không có gì. Hẹn gặp lại." Nói xong, bốn người họ rời khỏi quán bar.Tôi đã nghĩ đến việc từ bỏ việc tìm bản đồ, nhưng không ngờ lại có thể mua được một cái ở đây— thật là may mắn!*Phù* *Hì hì.*...Hả? Có mấy người trông giống như nhà thám hiểm đang nhìn tôi và cười."Phụt... Này, các cậu đừng có cười như vậy."Một trong số họ nói với những người còn lại.Cậu nói vậy trong khi vẫn đang cười đấy..."À, có phải tôi làm gì sai không?" Tôi hỏi, một chút tức giận xen lẫn khi bị mọi người cười nhạo.Người đàn ông đáp lại, "Xin lỗi, xin lỗi," nhưng mặt chẳng hề tỏ vẻ hối lỗi gì cả. "Vừa rồi, chúng tôi có nghe câu chuyện của cậu. Cậu bị lừa rồi."Hả? Anh ta đang nói gì vậy? "Lừa"? Ý anh ta là gì?"Cậu đã mua bản đồ từ bọn họ, đúng không?" Tôi gật đầu, nhưng không hiểu sao anh ta lại nói vậy."Hiệp hội Nhà Thám Hiểm bán những cái đó đấy."...Cái gì? Không thể nào... Hiệp hội Nhà Thám Hiểm... bán... bản đồ?...Chờ đã, cái gì cơ?"Tôi cũng có một cái này. Xem nè?"Bản đồ mà anh ta đưa cho tôi sau khi nói vậy hoàn toàn giống với cái bản đồ mà tôi vừa mua từ những nhà thám hiểm kia với giá 8 bạc. Trong khi tôi đang đứng đờ ra, nhìn chằm chằm vào bản đồ, anh ta lại tiếp tục thả một quả bom nữa."À, mà này, cái bản đồ đó, Hiệp hội Nhà Thám Hiểm bán chỉ có 1 bạc thôi."1... bạc... từ 1 bạc thành 8 bạc...GAAHHHHH, MÌNH BỊ LỪA RỒI!"Chắc chắn là bọn họ lừa cậu rồi, từ 1 bạc thành 8 bạc! Gahahaha!" Cả đám nhà thám hiểm trong quán rượu cùng cười phá lên.Chết tiệt, đây không phải chuyện buồn cười. Thực sự làm tôi muốn khóc."Cái bản đồ này là do Hiệp hội Nhà Thám Hiểm tự làm, họ hỏi thăm thông tin từ các nhà thám hiểm. Nên giá của nó được đặt ở mức vừa phải, để ai cũng có thể mua được, mặc dù là làm bằng giấy.""Anh ta nói đúng đấy. Thực ra cũng có những nhà thám hiểm không mua mà chỉ dùng trí nhớ, nhưng phần lớn mọi người đều mua bản đồ. Họ còn thêm vào những chi tiết về địa hình và các làng mà họ đã đi qua, kiểu như, 'ở đây có hồ, hay thậm chí ghi chú những loại quái vật xuất hiện ở khu vực đó'. Nói chung là, họ sẽ ghi thêm những chi tiết riêng và biến nó thành bản đồ của riêng mình.""Cũng có những nhà thám hiểm chỉ ở trong một quốc gia, họ sẽ sao chép bản đồ của riêng quốc gia đó và vẽ thêm những chi tiết chi tiết về khu vực đó nữa. Tất nhiên, những bản đồ đó là bảo vật của nhà thám hiểm, nên họ sẽ không dễ dàng cho người khác xem đâu.""Nhớ lại thì, tôi nghĩ là Hiệp hội Thương Nhân cũng bán loại bản đồ tương tự.""Ừm, cả nhà thám hiểm và thương nhân đều di chuyển nhiều." Các nhà thám hiểm đang cười đều tham gia góp chuyện, mỗi người một câu.Vậy là không chỉ Hiệp hội Nhà Thám Hiểm, mà ngay cả Hiệp hội Thương Nhân cũng bán những bản đồ này... Nhưng chủ hiệu sách lại chẳng nói gì về chuyện này. Mặc dù hiệu sách cũng thuộc Hiệp hội Thương Nhân, nhưng vì là hiệu sách nên có lẽ ông chủ không cần phải đi du hảnh qua các quốc gia hay thậm chí là các thị trấn khác, nên có thể ông ấy không biết. Dù sao đi nữa, những nhà thám hiểm đang cười kia à, sao các anh không bảo tôi những điều này sớm hơn nhỉ..."Vì cậu đã bị lừa, nên cậu đáng bị như vậy thôi!"...Họ đều nói đúng.Grrrrnnnnn, tôi ghét cái cảm giác này nhưng họ nói đúng.Chuyện như thế này chắc chắn không phải tội ác gì ở thế giới này. Có lẽ tôi chỉ còn cách bỏ qua, chấp nhận đây là một bài học xương máu mà thôi.Tôi chỉ muốn khóc...
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro