Ám sát
Lời tựa: Đây là một câu chuyện đang gây trấn động Trung Quốc và cả trên thế giới, nói về một vụ ám sát một doanh nhân người Anh, thủ phạm là những người có quyền chức trong giới lãnh đạo Trung Quốc. Sự việc này mở ra rất nhiều điều bí mật đen tối, những tội ác khủng khiếp chưa từng có trong lịch sử loài người đã bị che dấu trong nhiều năm,...
“…Cốc giết doanh nhân Neil Heywood là vì ông ta biết việc thu hoạch nội tạng của Bạc và Cốc…”
Tiết lộ tội ác thu hoạch nội tạng của Cốc và Bạc Hy Lai dẫn đến việc Heywood bị ám sát.
Doanh nhân người Anh bị ám sát Neil Heywood đã biết quá nhiều – và dường như ông ta đã nói ra [gì đó] về điều mình biết. Việc đó, theo một nguồn tin thân thuộc với vấn đề này, đã chính là động cơ cho việc ông ta bị giết.
Sự liên đới của Heywood với cựu quan chức nặng ký của Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ), Bạc Hy Lai (Bo xilai), cùng với vợ của ông ta là rộng lớn hơn những gì đã được đưa tin. Nó dường như còn bao gồm cả việc kiếm lợi nhuận từ tội ác thu hoạch nội tạng sống bằng vũ lực, và từ các thương vụ liên quan đến tử thi. Heywood còn dính líu đến việc trợ giúp vợ chồng Bạc trong các mưu đồ táo bạo.
Heywood được tìm thấy bị đầu độc chết trong khách sạn Lucky Holiday tại đô thị trung tâm vùng phía Tây của Trùng Khánh vào ngày 14 tháng Mười một, 2011. Vào ngày 10 tháng Tư, Cốc Khai Lai (Gu Kailai) và người làm thuê Trương Hiểu Quân (Zhang Xiaojun) được đưa tin là đã bị bắt giữ vì là nghi phạm trong vụ mưu sát.
Ban đầu truyền thông nhà nước mô tả Cốc là giết Heywood do các bất đồng về vấn đề tài chính. Vào ngày 25 tháng Bảy, trong bình luận đầu tiên về vấn đề này từ tháng Tư, có quan ngôn luận của chế độ Tân Hoa Xã đã mô tả tỉ mỉ về động cơ này: do kết quả của những bất đồng về vấn đề thương mại, người ta nói rằng Cốc lo sợ Heywood có thể làm hại con trai bà, Bạc Qua Qua (Bo Guagua), và thế là bà ta quyết định ám sát doanh nhân người Anh này.
Heywood tất nhiên là dính líu đến các thương vụ gia đình Bạc – ông ta đã giúp họ di chuyển ra ngoài Trung Quốc hàng tỉ đô la mà Bạc và Cốc đã thu gom được qua nhiều phi vụ trong Trung Quốc.
Thế nhưng sự dính líu của Heywood đã di xa hơn cả việc di chuyển tiền bạc ra nước ngoài.
Buôn bán nội tạng
Sự dính líu của Heywood với Bạc và Cốc diễn ra vào thời gian họ ở thành phố Đại Liên (Dalian City) ở đông Bắc tỉnh Liêu Ninh (Liaoning). Bạc là thị trưởng thành phố Đại Liên khi cuộc bức hại môn tập luyện tinh thần Pháp Luân Công bắt đầu diễn ra năm 1999, và y đã thăng tiến sự nghiệp của mình bằng việc sớm và nhiệt tình hăng hái ủng hộ cho chiến dịch này.
Đầu tiên là thành phố Đại Liên, và rồi đến cả tỉnh Liêu Ninh, đã trở thành nơi địa ngục đối với học viên Pháp Luân Công sau khi Bạc trở thành người đứng đầu năm 2000.
Theo các báo cáo biên soạn từ website Minh Huệ của Pháp Luân Công, tỉnh Liêu Ninh trong giai đoạn Bạc cai trị đã đứng thứ 4 về con số học viên Pháp Luân Công bị chết do tra tấn và ngược đãi, trong số 33 tỉnh thành và thành phố cấp tỉnh.
Vào tháng Tư 2006, Đại Kỷ Nguyên đã đưa tin đầu tiên về tội ác thu hoạch nội tạng sống bằng cưỡng đoạt ở Trung Quốc với các câu chuyện chi tiết về một bệnh viện ở Tô Gia Đồn (Sujiatun), một vùng ngoại ô của thủ đô tỉnh Liêu Ninh – thành phố Thẩm Dương (Shanyang City).
Tại thời điểm việc cưỡng đoạt thu hoạch nội tạng sống được lần đầu khám phá, có 5 website khác nhau ở tỉnh Liêu Ninh quảng cáo các cơ quan nội tạng cho việc cấy ghép, với các giá niêm yết – một quả tim giá 180.000 USD, một giác mạc giá 3000 USD. Một công ty lớn nhất kiểu này là ở thành phố Thẩm Dương.
Việc thu hoạch nội tạng từ học viên Pháp Luân Công đã khởi động ngay sau khi cuộc bức hại bắt đầu.
Cựu Bộ trưởng nội các (châu Á – Thái Bình Dương) của Canada, ông David Kilgour và là Công tố viên hoàng gia, cùng với ông David Matas, một luật sư nhân quyền quốc tế, họ đã điều tra các luận chứng về thu hoạch cơ quan nội tạng và đăng một báo cáo tên “Thu hoạch đẫm máu” (Bloody Harvest) sau đó xuất bản thành sách vào tháng Bảy 2006. Họ khẳng định rằng trong các năm từ 2000-2005, 41.500 vụ cấy ghép đã được diễn ra ở Trung Quốc mà hầu hết nguồn cấp cơ quan nội tạng là từ học viên Pháp Luân Công.
Heywood bị cho là có dính líu với Bạc và Cốc trong việc kinh doanh thu hoạch nội tạng ở Liêu Ninh, theo nguồn tin của Đại Kỷ Nguyên, và điều này chính là thứ chứng thực cho lý do xác đáng về cái chết của y. Heywood đã bắt đầu làm rò rỉ các thông tin về sự liên đới của nhóm trong tội ác ghê tởm này.
Buôn bán tử thi
Heywood cũng bị cho là có dính líu đến việc buôn bán tử thi.
Bắt đầu năm 2000, hai nhà máy mởra ở Đại Liên để bảo quản xác người cho các mục đích trưng bày.
Năm 2003, “Tạp chí Cái nhìn Đông phương” (The Oriental Outlook Magazine), một nhánh của cơ quan ngôn luận nhà nước Tân Hoa Xã, đưa tin rằng năm 2003 Trung Quốc đã trở thành quốc gia xuất khẩu lớn nhất về các thi hài, và rằng một trong các công ty ở thành phố Đại Liên là công xưởng làm ướp xác lớn nhất trên thế giới.
Đầu năm nay, Đại Kỷ Nguyên đã nhận được thông tin đáng tin cậy từ thành phố Đại Liên rằng một số lượng cực lớn thi thể được dùng cho các công xưởng ướp xác chính là các học viên Pháp Luân Công bị ám hại.
Luật của Trung Quốc ngăn cấm buôn bán tử thi ngoại trừ trong một số tình huống, và Bạc và Cốc đã ở trong một vị trí chức vụ để bảo đảm cho các công ty có thể nhận được các giấy tờ hành chính cần thiết nhằm kiếm lợi nhuận từ các thi thể này.
Thông đồng với các quan chức cao cấp trong Ủy ban Chính trị và Lập pháp (Political and Legislative Affairs Committee-PLAC), như là cựu Chủ tịch PLAC La Cán (Luo Gan), Bạc và Cốc đã lợi dụng các lỗ hổng trong luật Trung Quốc, và ngăn chặn thành viên gia đình của học viên Pháp Luân Công mà bị tra tấn đến chết đòi lại thi thể (thông tin nhận được bởi Đại Kỷ Nguyên đã không cho biết các công ty có nhận thấy được về nguồn gốc của các tử thi)
Thay vào đó, cục an ninh công cộng và tòa án đã thu gom những tử thi và bán chúng với giá cao cho các công xưởng ướp xác. Từ đó các thi hài này được chuyên chở đến các bảo tàng trên khắp thế giới để trưng bày, sinh ra hàng tỉ đô la mỗi năm.
Cốc Khai Lai là người vạch kế hoạch và chỉ đạo về việc quản lý tài chính, tiếp thị trực tuyến trong nước và quốc tế, và mở ra các kênh xuất khẩu dành cho việc thương mại cơ quan nội tạng và thi thể.
Theo nguồn tin của Đại Kỷ Nguyên, Heywood đã hỗ trợ Cốc.
Mưu đồ táo bạo
Thời báo Đại Kỷ Nguyên đã viết các bài tin độc quyền liên quan đến việc làm thế nào Bạc Hy Lai, trùm an ninh quốc nội Chu Vĩnh Khang, và các thành viên khác trong phe Giang Trạch Dân thiết lập nên trung tâm quyền lực thứ hai trong ĐCSTQ dựa trên PLAC, mà từ đó ý định sẽ để Bạc nắm lấy quyền kiểm soát tại Đại hội Đảng lần thứ 18 trong tháng 10 này.
Khi thời cơ chín muồi, Bạc sẽ hất cẳng Tập Cận Bình (Xi Jinping), người được cho rằng sẽ đứng đầu ĐCSTQ trong hội nghị tới, và nắm quyền lực cai trị Trung Quốc.
Tuy nhiên, những kẻ mưu đồ đã không lường được chuyến bay của vị cựu tay sai của Bạc, Vương Lập Quân đến Lãnh sự quán Mỹ ởThành Đô (Chengdu) vào ngày 6 tháng Hai, mà từ đó phơi bày và hủy diệt toàn bộ kế hoạch.
Theo nguồn tin của Đại Kỷ Nguyên, Cốc đã đóng một vai trò quan trọng trong kế hoạch. Sau khi Cốc bị bắt giam, để thoát tội chết bà ta đã tiết lộcác kế hoạch của Bạc Hy Lai và Chu Vĩnh Khang nhằm lật đổ Tập Cận Bình. Bà ta cũng thừa nhận chính bà là người liên lạc giữa Bạc Hy Lai và Chu Vĩnh Khang.
Cốc quả quyết rằng dưới các mệnh lệnh của Bạc và Chu, bà ta đã chỉ đạo các chiến dịch ở nước ngoài nhằm hối lộ các cơ quan truyền thông ngoại quốc và sử dụng họ để đăng các thông cáo nhằm đánh bóng cho thân phận chính trị của Bạc và Chu, đồng thời tấn công và bôi nhọTập Cận Bình.
Cốc đã nhìn nhận Heywood là phụ tá thân cận đáng tin, và ông ta đã giúp các hoạt động bên ngoài Trung Quốc và cũng đã biết về các kế hoạch của Chu Vĩnh Khang và Bạc Hy Lai.
Cốc bị đưa ra tòa về cái chết của Heywood ngày 9 tháng Tám tại thành phố Hợp Phì (Hefei City), tỉnh An Huy (Anhui). Các nhà phân tích không trông đợi bất kỳ tin tức gì mới về vụ ám sát Heywood có thể đưa ra ngoài sự kiện đó.
Bạc Hy Lai: Một kẻ tà ác trong cuộc đàn áp Pháp Luân Công từ năm 1999
Bạc Hy Lai, bí thư thành ủy Trùng Khánh, cũng là từng là phó bí thư tỉnh ủy Liêu Ninh và cựu Thị trưởng Liêu Ninh, cựu Bí thư thành ủy Đại Liên. Từ ngày 20 tháng 07 năm 1999, khi chính quyền Giang bắt đầu đàn áp Pháp Luân Công, Bạc Hy Lai đã trực tiếp chỉ huy và ra lệnh bức hại các học viên Pháp Luân Công ở thành phố Đại Liên, cũng như ở tỉnh Liêu Ninh. Các học viên ở địa khu này đã bị bức hại một cách tàn bạo và mất nhân tính, và thảm khốc hơn nhiều khu vực khác ở Trung Quốc. Bạc Hy Lai là một trong những kẻ chủ mưu chính của cuộc bức hại.
Trong nhiệm kỳ của ông ta tại thành phố Đại Liên, dưới sự chỉ đạo và ra lệnh của ông ta, Đại Liên là một trong những thành phố có học viên Pháp Luân Công bị bức hại nhiều nhất. Có ít nhất 15 học viên đã bị bức hại đến chết. Trong nhiệm kỳ làm phó bí thư tỉnh ủy Liêu Ninh và cựu Thị trưởng Liêu Ninh, tỉnh Liêu Ninh đã trở thành một trong những tỉnh có học viên Pháp Luân Công bị bức hại nhiều nhất.
Lúc bắt đầu cuộc bức hại, Bạc Hy Lai, sau đó là Thị trưởng thành phố Đại Liên, đã trực tiếp chỉ đạo bức hại. Chi tiết như sau:
Tối ngày 19 tháng 07 năm 1999, nhiều nam công an đã có âm mưu trong thời gian dài, đột nhiên xông vào nhiều nhà của học viên Pháp Luân Công tại thành phố Đại Liên và nhiều quận huyện khác, họ thực hiện một cuộc vây bắt các học viên trên diện rộng. Sáng ngày 20 tháng 07 năm 1999, có vài nghìn học viên đã cùng nhau đứng ở trước cửa Văn phòng Thỉnh nguyện, yêu cầu họ thả các học viên bị bắt giữ. Cuộc thỉnh nguyện của họ rất hòa bình, và phần lớn các học viên đều là những phụ nữ trung và cao tuổi. Họ không có bất kỳ biểu ngữ nào, và họ đều đứng ở bên đường, tạo chỗ cho người đi đường, đứng đợi trong yên lặng và hòa bình trong lúc đợi yêu cầu được giải quyết. Các học viên thậm chí còn nhặt rác và đầu thuốc lá bị công an bỏ lại. Họ hy vọng thị trưởng Bạc Hy Lai sẽ lắng nghe lời đề nghị của họ và trả tự do cho các học viên bị bắt. Tuy nhiên, tại thời điểm đó, Bạc Hy Lai đã ra lệnh cho Cục công an bức hại họ dã man “đến chết”. Ông ta đã gọi nhiều công an đến hỗ trợ.
Theo lệnh của Bạc Hy Lai, vào khoảng 10 giờ, có nhiều công an đã ra ngoài Cục công an, đánh đập những học viên Pháp Luân Công không có vũ khí. Nhiều thanh niên trẻ bị đánh đến mức họ bị chảy máu ở mũi và miệng, vài người còn bị chấn thương, quần áo của họ bị xé rách, và giầy của họ bị ném đi. Một học viên nữ, khoảng 30 tuổi, muốn chấm dứt hành vi bạo lực phi pháp này, nhưng công an đã đánh vào cổ của cô từ đằng sau, khiến cho cô ngã bất tỉnh trên mặt đất ngay lập tức. Một nhân sỹ chính nghĩa khác đơn giản chỉ muốn giải thích sự thật cho công an, nhưng bất ngờ bị một nhóm công an đánh ngã xuống đất, và máy ảnh của ông bị dẫm qua. Thậm chí họ còn không tha cho những người lớn tuổi. Những học viên lớn tuổi còn bị xô đẩy, nhiều người đã bị ngã xuống đất.
Lúc 11 giờ 40 sáng, dưới sự giám sát của công an, nhiều học viên Pháp Luân Công đã bị bắt và bị đưa đi trong một xe công an. Khoảng 500 học viên đã bị bao vây trong một khoảng không nhỏ đối diện với tòa thị chính thành phố. Bên cạnh đó là một đồng cỏ. Vài học viên Pháp Luân Công đã ngồi đó để tập các bài công, đối diện với bạo lực một cách hòa ái và lý trí. Có vài phụ nữ khoảng 40 tuổi trong số đó đang cầm sách Chuyển Pháp Luân và đọc với giọng nhỏ. Những hành xử đó đã kích thích dây thần kinh bạo lực của công an. Một phó Cục trưởng Cục công an có họ là Vương, đã lái một chiếc xe Audi 100 màu đen, có biển số B-00051, đó là xe của Bạc Hy Lai. Bạc Hy Lai đã nói với ông ta rằng các học viên đều đoàn kết, có năng lực và hỏi nên làm gì. “Các ông chỉ cần đánh họ dữ dội,” Bạc trả lời ”Không có vấn đề gì nếu nhiều người họ chết,” ông ta nói “Chính phủ sẽ chịu trách nhiệm về việc này.” Sau sự kiện này, lái xe của Bạc Hy Lai nói rằng ông ta rất quan tâm tới những gì đã xảy ra. Ông ta ngồi trên xe và chỉ đạo công an bức hại người vô tội. Lúc hai hay ba giờ chiều, nhiều học viên Pháp Luân Công bị đẩy vào xe buýt và bị đưa đến nhiều đồn công an và trường học. Vài người còn bị đưa đến một ngọn núi hoang vắng ở thị trấn Hồng Kỳ, và bị bỏ lại ở đây.
Những tiết lộ này chỉ là một trong nhiều tội ác được gây ra bởi Bạc Hy Lai vào thời gian đầu ĐCSTQ đàn áp Pháp Luân Công. Nhiều sự thật nữa sẽ được phơi bày trong tương lai.
Bạc Hy Lai đã bị nhiều học viên Pháp Luân Công kiện tại tòa án trên 10 nước gồm Mỹ, Anh, Đức, Ireland, New Zealand, Nga, Úc, Hàn Quốc, Tây Ban Nha và Thụy Điển về tội mưu sát, phạm tội chống lại loài người và tra tấn. Năm 2007, một tòa án ở Úc tuyên phán thành lập tội danh đối với Bạc Hy Lai, khiến ông ta trở thành viên chức ĐCSTQ cấp cao nhất bị một tòa án bên ngoài Trung Quốc kết tội.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro