Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 5: Yêu cầu các phương diện khác rất ác liệt?

#Cá Basa

"Lách cách..."

Cho đến đêm Trịnh Thiều Phương mới đánh máy xong hồ sơ xin việc và sơ yếu lí lịch, cô mệt mỏi vươn vai một chút, sau đó tắt đèn lên giường đi ngủ.

Ngày mai, cô sẽ đi tới Vũ thị phỏng vấn làm thư ký cho Vũ tổng giám đốc Vũ Lâm.

"Chỉ hi vọng... Vũ Lâm anh sẽ không làm tôi thất vọng..." Trịnh Thiều Phương lẩm bẩm, sau đó mơ màng nhắm mặt lại, đi vào mộng mị.

Sáng sớm, Trịnh Thịnh dừng xe cách tập đoàn Vũ thị một đoạn, lay lay Trịnh Thiều Phương vẫn còn nửa tỉnh nửa mơ: "Tới rồi, mày có định xuống xe không? Mà tại sao lại bắt anh dừng xe ở xa vậy, ngại đi bộ gần hả?"

"Ah? Hả? À... Nếu như em đi loại xe này tới phỏng vấn thư ký, chẳng phải là để người tới bàn tán sao? Chiều em đi mua một con xe máy bình thường về thì anh không cần tới chở em nữa đâu." Trịnh Thiều Phương kiểm tra lại hồ sơ trong túi, sau đó cởi dây an toàn mở cửa bước ra.

"Anh trai, đi làm vui vẻ nhé, chúc em phỏng vấn thành công đi!"

Trịnh Thịnh nhún vai: "Đã có chuyện gì mày làm không được chưa?"

Cô mỉm cười, đóng cửa xe lại, xe ô tô trị giá vài chục tỷ nhanh chóng phóng vụt đi.

"Chẳng dễ thương tí nào..." Trịnh Thiều Phương thở dài, sau đó cô nhìn về phía tòa nhà tổng bộ Vũ thị to lớn, khóe miệng câu câu.

Vũ thị, Vũ tổng giám đốc à, tôi tới đây!

Trịnh Thiều Phương bước vào cửa lớn, ngay lập tức liền nhìn thấy tấm biển hướng dẫn đường đi tới phòng phỏng vấn.

Tuyển một thư ký cũng trang trọng như vậy?

Cô đi theo chỉ dẫn, cũng chào hỏi một vài người ứng tuyển cùng đường, nhanh chóng nhìn thấy hàng ghế chờ đặc kín người, đều là đối thủ của cô trong vòng phỏng vấn lần này.

Trịnh Thiều Phương ngó nghiêng một chút, sau đó lựa chọn một chỗ trống ngồi vào, cô đi tới ngồi xuống, lại chạm phải chiếc túi xách của một cô gái bên cạnh khiến cho nó rơi xuống.

"Ah!?"

"Ôi, tôi xin lỗi." Trịnh Thiều Phương cũng giật mình, mỉm cười nhặt lại chiếc túi đưa cho cô gái. "Xin lỗi cô, tôi vụng về quá."

"Không sao không sao..." Cô gái này rất dễ tính cười bỏ qua, Trịnh Thiều Phương lại tiến sát gần, chân thành nói: "Có gì lát nữa tôi sẽ mời cô một bữa cơm trưa, làm phiền cô quá."

Cô gái có lẽ cũng bất ngờ vì sự chân thành của Trịnh Thiều Phương, đỏ mặt liên tục xua tay: "Cô khách khí quá rồi, chiếc túi đâu có chuyện gì đâu..."

"Không sao, tôi cũng muốn kết bạn với cô nữa mà. Tôi là Trịnh Thiều Phương." Cô giơ tay lên."Rất vui được gặp cô."

"Ha ha..." Cô gái vô cùng ngượng ngùng cũng nắm lấy tay của Trịnh Thiều Phương nói: "Tôi là Ly Mật, cũng rất vui được gặp cô."

Cả hai nhìn nhau cười,

Ánh mắt Trịnh Thiều Phương lóe lóe, thực ra kết bạn với một người lạ rất dễ, chỉ cần nắm được hai điểm, thứ nhất đó là người nên kết bạn hay không, và thứ hai chính là cơ hội bắt chuyện.

Ly Mật chỉ cần nhìn qua cách ăn mặt và biểu cảm khá ôn hòa liền nói rõ cô ta là người rất đơn giản, có thể kết bạn. Lại tạo cơ hội để bắt chuyện bằng chiếc túi bị đánh rơi, như vậy liền hoàn mỹ.

Trịnh Thiều Phương cùng Ly Mật trao đổi một lúc, cô liền lơ đãng nhìn xung quanh thì thầm vào tai Ly Mật: "Nơi này tới 80% là phụ nữ tới ứng tuyển, ghê gớm thật."

Ly Mật che miệng cười, lén lút nháy mắt với cô: "Còn không phải là đánh chủ ý vào Vũ tổng vẫn còn độc thân hay sao? Cho dù không thể trở thành phu nhân tổng giám đốc, làm nhân tình 1 vị tổng giám đốc tập đoàn lớn vài tháng, cũng đủ bọn họ ăn nửa đời người!"

"Hừm... Chiếc ghế thư ký này nóng tới vậy, mà tại sao lại tuyển dụng với điều kiện thấp như thế?" Trịnh Thiều Phương lơ đãng hỏi.

Đây chính là mục đích của cô, thử thăm dò thông tin từ miệng của Ly Mật, hi vọng cô nàng này biết chút it thông tin gì đó.

Ly Mật im lặng, cô nhìn xung quanh một chút, sau đó lại gần thì thào cùng Trịnh Thiều Phương: "Tôi cũng chỉ nghe nói mà thôi... Nghe nói yêu cầu của Vũ tổng về các phương diện các lại rất ác liệt!"

"Các... Phương diện khác..." Trịnh Thiều Phương cố gắng khống chế khóe miệng của mình không nhếch lên.

Là phương diện nào?

Tỷ như... Phương diện ở trên giường?

Trịnh Thiều Phương đột nhiên cảm thấy buổi phỏng vấn này trở nên hắc ám không thôi.

Ly Mật ngờ nhệch nhìn cô, xem sắc mặt của cô liền biết cô hiểu sai rồi, vội vàng chỉnh sửa lại cái trí tưởng tượng càng chạy càng xa của Trịnh Thiều Phương: "Chính là các phương diện như nấu ăn, dọn dẹp nhà cửa sạch sẽ, chăm sóc cây cảnh, vân vân mây mây... Nghe nói hắn không muốn tìm thư ký, hắn muốn tìm bảo mẫu, giúp việc toàn năng!"

Phút chốc, trên đầu Trịnh Thiều Phương ngũ lôi oanh đỉnh.

Hay lắm, tuyển dụng thu ký hóa ra là tuyển dụng bảo mẫu toàn năng trá hình!!?

Cô nhìn hai bàn tay trắng muốt không chút tì vết của mình, trong lòng đột nhiên có một xúc động muốn ném toàn bộ cái kế hoạch mà cô đã đề ra tất cả vào sọt rác!

===

Đọc xong đừng quên like và comment ủng gộ Cá nha ._.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro