Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 6 : Huyết Ngọc

Chương 6 : Huyết ngọc

Sau khi lấy được nước từ dòng suối thiêng, Chi cùng Minh Anh và Ngọc Hân chuẩn bị cho hành trình tiếp theo: tìm kiếm huyết ngọc - vật phẩm được thấm máu của một linh hồn oán hận. Họ quay trở lại căn nhà của ông lão pháp sư để xin thêm hướng dẫn.

---

Nơi chứa huyết ngọc

Ông lão pháp sư ngồi trước bàn thờ đầy nến, lắng nghe Chi kể lại trải nghiệm ở dòng suối thiêng. Khi cô nhắc đến huyết ngọc, ông trầm ngâm một lúc lâu.

"Huyết ngọc là một vật phẩm cực kỳ nguy hiểm. Nó không chỉ chứa năng lượng tà ác từ linh hồn oán hận, mà còn có khả năng lây lan oán khí sang người sử dụng. Nếu không cẩn thận, nó sẽ khiến con trở thành một kẻ khác."

Ngọc Hân hỏi: "Thưa thầy, làm thế nào để tìm được viên ngọc này mà không bị ảnh hưởng bởi oán khí của nó?"

Ông pháp sư mở một cuốn sách cổ trên bàn, lật từng trang một cách chậm rãi. Cuối cùng, ông dừng lại trước một bức tranh vẽ một hang động u ám với những tia sáng đỏ phát ra từ bên trong.

"Đây là hang đá Đỏ Huyết, nằm ở vùng núi phía Bắc. Viên huyết ngọc được giấu ở đó, nhưng các con phải đối mặt với linh hồn đã để lại oán khí trong viên ngọc. Hãy nhớ, chỉ khi các con thuyết phục được linh hồn đó buông bỏ hận thù, huyết ngọc mới có thể an toàn rời khỏi nơi này."

---

Hành trình đến hang Đỏ Huyết

Chi, Minh Anh, và Ngọc Hân lên đường đến vùng núi phía Bắc. Cảnh sắc hai bên đường dần trở nên hoang sơ và lạnh lẽo hơn khi họ tiến gần đến địa điểm được chỉ dẫn.

Khi đến nơi, họ đứng trước một ngọn núi đá sừng sững, với lối vào hang động bị bao phủ bởi những dây leo dày đặc. Chi cảm nhận được một luồng khí lạnh tỏa ra từ bên trong, như thể hang động này đang che giấu một bí mật khủng khiếp.

Ngọc Hân bước lên trước, dùng tay gạt dây leo sang một bên. "Cẩn thận. Nơi này không chỉ có linh hồn oán hận mà còn đầy rẫy những cạm bẫy."

---

Bóng ma trong hang động

Hang Đỏ Huyết tối tăm và lạnh lẽo, chỉ được thắp sáng bởi những tia sáng yếu ớt từ đèn pin của Minh Anh. Những bức tường đá xung quanh loang lổ những vệt đỏ kỳ lạ, như dấu vết của máu đã khô.

Đột nhiên, một tiếng cười khẽ vang lên, vọng khắp hang động.

"Các ngươi đến đây để tìm huyết ngọc sao? Ngươi nghĩ ngươi có thể lấy nó dễ dàng vậy ư?"

Một bóng người từ từ xuất hiện giữa bóng tối, là hình dáng của một người phụ nữ với mái tóc dài rối bù, đôi mắt đỏ rực đầy oán hận.

Chi đứng thẳng lưng, cố gắng giữ bình tĩnh. "Chúng tôi không đến đây để xâm phạm. Chúng tôi chỉ muốn xin viên ngọc để hóa giải những dấu vết tà ác còn sót lại. Nếu ngươi có điều gì chưa thể buông bỏ, hãy nói cho chúng ta biết."

Người phụ nữ cười lớn, giọng nói đầy đau khổ: "Buông bỏ? Ngươi nghĩ rằng ta muốn giữ lại oán hận này sao? Nhưng khi ta chết đi, họ đã phong ấn linh hồn ta vào viên ngọc này, khiến ta không thể siêu thoát. Ngươi muốn lấy nó? Vậy hãy chứng minh ngươi xứng đáng!"

---

Thử thách của linh hồn

Ngay lập tức, hang động rung chuyển dữ dội. Từ bốn phía, những bóng đen xuất hiện, vây lấy Chi, Minh Anh, và Ngọc Hân. Chúng lao đến, như muốn nuốt chửng cả ba người.

Ngọc Hân hét lên: "Đây là những ký ức đau khổ của cô ấy! Chúng ta phải giúp cô ấy đối mặt với nó!"

Chi nhắm mắt, cố gắng tập trung. Cô nhìn thấy hình ảnh của người phụ nữ lúc còn sống: cô bị ép phải hiến tế bởi chính người thân của mình để phong ấn sức mạnh của huyết ngọc. Những tiếng khóc, tiếng van xin, và cuối cùng là tiếng gào thét đau đớn vang lên trong tâm trí Chi.

Chi hét lớn: "Ngươi đã chịu đựng đủ rồi! Ngươi không cần phải giam cầm chính mình trong quá khứ nữa. Hãy để chúng ta giúp ngươi rời khỏi nơi này và tìm thấy sự bình yên!"

Người phụ nữ dừng lại, ánh mắt bỗng trở nên dịu dàng hơn. "Ngươi thật sự muốn giúp ta?"

Chi gật đầu, bước lên một bước, mặc kệ những bóng đen vẫn đang gào thét xung quanh. "Chúng ta không đến đây để lấy viên ngọc, mà để giúp ngươi được siêu thoát."

Người phụ nữ im lặng một lúc lâu, sau đó thở dài. Bóng tối trong hang dần tan biến, để lộ một viên ngọc màu đỏ rực nằm trên một tảng đá ở trung tâm.

"Ngươi đã chứng minh được lòng thành. Hãy mang huyết ngọc đi, nhưng hãy cẩn thận. Sức mạnh trong đó vẫn có thể phản kháng nếu ngươi không đủ mạnh mẽ."

---

Huyết ngọc và sự trở về

Chi cầm viên huyết ngọc trong tay, cảm nhận được luồng khí lạnh lan tỏa từ nó. Ngọc Hân nhanh chóng lấy ra một miếng vải trắng và bọc viên ngọc lại để ngăn nó phát ra oán khí.

Minh Anh thở phào: "Cuối cùng cũng xong! Nhưng tớ không thể tin được những thứ vừa xảy ra..."

Chi mỉm cười mệt mỏi. "Chúng ta vẫn còn một vật phẩm nữa. Hành trình này chưa kết thúc đâu."

Ngọc Hân gật đầu. "Đúng vậy. Nhưng với huyết ngọc và nước từ dòng suối thiêng, chúng ta đã đi được hơn nửa chặng đường."

Cả ba rời khỏi hang động, mang theo huyết ngọc và quyết tâm mạnh mẽ hơn bao giờ hết để hoàn thành nhiệm vụ.

Ngọn lửa thanh tẩy

Huyết ngọc và nước từ dòng suối thiêng đã được thu thập, nhưng để hoàn thành nghi lễ thanh tẩy, Chi cần tìm ngọn lửa thanh tẩy - một ngọn lửa được tạo ra từ nghi thức cổ xưa, mang sức mạnh xóa bỏ mọi tà khí. Tuy nhiên, hành trình này hứa hẹn sẽ là thử thách khó khăn nhất từ trước đến nay.

---

Sự chuẩn bị của pháp sư

Khi trở về nhà của ông lão pháp sư, cả ba nhận được một tin quan trọng. Ông lão đang chuẩn bị một nghi thức giúp họ định vị ngọn lửa thanh tẩy, nhưng nghi thức này yêu cầu một sự hy sinh lớn: nó sẽ hút lấy một phần sức mạnh tâm linh của người tham gia để kích hoạt phép thuật.

"Ngọn lửa thanh tẩy không nằm ở một nơi cố định. Nó là biểu tượng của sự sống và cái chết, chỉ xuất hiện ở nơi mà ranh giới giữa hai thế giới mỏng manh nhất," ông pháp sư giải thích.

Chi hỏi: "Vậy chúng ta cần đến đâu để tìm ngọn lửa?"

Ông pháp sư nhắm mắt, bắt đầu đọc những câu chú cổ xưa. Một bản đồ cũ từ từ hiện lên trên mặt bàn, với một dấu chấm đỏ nằm ở vùng đất hoang gần biên giới, nơi từng xảy ra nhiều trận chiến tàn khốc trong lịch sử.

"Đây là Cánh Đồng Chết, nơi linh hồn của hàng ngàn binh sĩ vẫn còn lang thang. Ngọn lửa thanh tẩy sẽ xuất hiện tại đây, nhưng các con phải cẩn thận. Đó cũng là nơi tập trung nhiều oán khí nhất."

---

Đến Cánh Đồng Chết

Chi, Minh Anh, và Ngọc Hân lên đường đến Cánh Đồng Chết. Khi đến nơi, họ thấy một khung cảnh hoang vu đầy chết chóc: đất khô cằn nứt nẻ, không một ngọn cỏ mọc, và không khí dường như bị đông cứng lại bởi sự u ám.

Ngọc Hân nhíu mày: "Nơi này không chỉ đáng sợ, mà còn mang một áp lực lớn. Linh hồn ở đây rất đông, và chúng ta sẽ gặp khó khăn nếu không cẩn thận."

Chi bước đến trung tâm cánh đồng, nơi một cây cổ thụ khô cằn đứng đơn độc. Cô cảm nhận được một luồng khí nóng đang tỏa ra từ dưới lòng đất.

"Ngọn lửa thanh tẩy nằm ở đây," cô khẳng định.

---

Thử thách của ngọn lửa

Khi Chi đặt tay lên mặt đất, một cơn gió mạnh thổi qua, mang theo tiếng hét chói tai. Những linh hồn binh sĩ với đôi mắt đỏ rực xuất hiện, bao vây cả ba.

"Một lần nữa, các ngươi dám xâm phạm nơi yên nghỉ của chúng ta sao? Chúng ta không cần ngọn lửa nào cả, chỉ cần các ngươi biến mất!"

Chi bình tĩnh đáp: "Chúng tôi không đến đây để quấy nhiễu các ngươi. Chúng tôi cần ngọn lửa để cứu một người và hóa giải sự liên kết với bóng tối. Nếu các ngươi có điều gì chưa thể buông bỏ, hãy nói cho chúng tôi biết."

Một linh hồn lớn tuổi, trông như một vị tướng, bước lên. "Ngươi nghĩ ngươi có thể hiểu được nỗi đau của chúng ta sao? Chúng ta đã bị phản bội, bị giết hại bởi chính những người chúng ta bảo vệ. Ngọn lửa này là của chúng ta, đại diện cho sự oán hận không bao giờ nguôi."

Chi nhắm mắt, tập trung vào cảm xúc xung quanh. Cô nhìn thấy những hình ảnh của chiến tranh, máu chảy, và những linh hồn ngã xuống vì lòng trung thành mù quáng.

"Ta hiểu nỗi đau của các ngươi," Chi nói. "Nhưng giữ lại oán hận không làm các ngươi mạnh mẽ hơn, mà chỉ khiến các ngươi mãi bị giam cầm trong quá khứ. Hãy để ngọn lửa này giúp các ngươi giải thoát."

---

Sự giải thoát

Lời nói của Chi dường như khiến những linh hồn dao động. Vị tướng nhìn cô một lúc lâu, rồi thở dài. "Ngươi nói đúng. Chúng ta đã chịu đựng đủ rồi."

Ông ta giơ tay lên, và ngọn lửa bỗng bùng lên từ dưới gốc cây cổ thụ. Ánh sáng rực rỡ xua tan bóng tối, khiến không khí trở nên nhẹ nhàng hơn.

Ngọc Hân nhanh chóng lấy ra một chiếc lư hương đặc biệt do ông pháp sư chuẩn bị. "Chi, mau lấy ngọn lửa vào đây!"

Chi cẩn thận bước tới, cảm nhận sức nóng dữ dội từ ngọn lửa. Nhưng thay vì sợ hãi, cô cảm thấy một luồng năng lượng thanh khiết đang truyền vào cơ thể mình. Cô chạm tay vào ngọn lửa, dẫn nó vào lư hương.

Khi ngọn lửa bị thu vào lư, ánh sáng trong cánh đồng dịu xuống. Những linh hồn bắt đầu tan biến, để lại lời thì thầm: "Cảm ơn..."

---

Sự bình yên tạm thời

Trên đường trở về, cả nhóm cảm nhận được sự thay đổi. Chi không còn cảm giác nặng nề như trước, và ngọn lửa thanh tẩy trong lư hương phát ra ánh sáng dịu dàng, như muốn bảo vệ họ.

Minh Anh mỉm cười: "Cuối cùng chúng ta cũng đã thu thập đủ ba vật phẩm. Giờ chỉ còn nghi lễ cuối cùng nữa thôi, đúng không?"

Ngọc Hân gật đầu, nhưng ánh mắt vẫn đầy lo lắng. "Đúng vậy, nhưng nghi lễ thanh tẩy sẽ là thử thách khó khăn nhất. Đây mới chỉ là sự khởi đầu."

Chi siết chặt tay, ánh mắt kiên định. "Chúng ta đã đi xa đến mức này, không gì có thể ngăn cản chúng ta nữa. Hãy trở về và chuẩn bị cho nghi lễ."

Nghi lễ thanh tẩy

Ba vật phẩm đã được thu thập đầy đủ: nước từ dòng suối thiêng, huyết ngọc, và ngọn lửa thanh tẩy. Chi, Minh Anh, và Ngọc Hân trở về nhà của ông lão pháp sư để bắt đầu chuẩn bị cho nghi lễ cuối cùng - nghi lễ thanh tẩy linh hồn và hóa giải mối liên kết định mệnh giữa Chi và Ngọc Hân. Tuy nhiên, không ai biết trước được rằng nghi lễ này sẽ đánh thức một thế lực bóng tối ẩn sâu bên trong cả hai.

---

Chuẩn bị nghi lễ

Ngôi nhà của ông pháp sư giờ đây được sắp xếp lại để chuẩn bị cho nghi lễ. Căn phòng chính được bày biện đầy đủ các vật phẩm tâm linh: một chiếc bàn lớn với vòng tròn bùa chú được vẽ bằng máu gà, những cây nến trắng xếp theo hình ngôi sao, và một chiếc gương cổ đặt chính giữa.

Ông pháp sư nghiêm nghị dặn dò: "Nghi lễ này không chỉ đòi hỏi sức mạnh tâm linh mà còn thử thách lòng can đảm của các con. Khi nghi lễ bắt đầu, các con sẽ đối mặt với những ký ức đau thương nhất của mình. Nếu không giữ được tâm trí vững vàng, các con sẽ bị bóng tối nuốt chửng."

Chi và Ngọc Hân gật đầu. Họ ngồi đối diện nhau trong vòng tròn bùa chú, mỗi người cầm một vật phẩm trong tay. Minh Anh đứng ngoài vòng, lo lắng nhưng không thể làm gì hơn ngoài việc quan sát.

---

Bắt đầu nghi lễ

Ông pháp sư bắt đầu đọc những câu chú cổ xưa, giọng nói của ông vang lên sâu lắng, hòa quyện với tiếng gió rít bên ngoài. Nước từ dòng suối thiêng được đổ vào lư hương chứa ngọn lửa thanh tẩy, tạo thành một cột khói trắng tinh khiết bay lên không trung. Huyết ngọc được đặt giữa hai người, phát ra ánh sáng đỏ rực.

Đột nhiên, không gian xung quanh trở nên mờ ảo, như thể căn phòng đang bị kéo vào một chiều không gian khác. Chi cảm thấy đầu óc mình choáng váng, và khi cô mở mắt ra, cô thấy mình đang đứng ở một nơi hoàn toàn khác.

---

Chiều không gian ký ức

Chi nhận ra rằng mình đang đứng giữa một cánh rừng âm u, nơi ánh sáng mặt trời không thể xuyên qua những tán lá dày đặc. Đây là ký ức của cô - nơi mà cuộc đời cô bắt đầu thay đổi mãi mãi.

Cô nhìn thấy hình ảnh của chính mình trong quá khứ: một cô gái trẻ bị dân làng trói lại và ném xuống một cái giếng cạn, bị buộc tội là kẻ mang lại tai họa. Tiếng la hét, sự oán hận, và nỗi sợ hãi trào dâng trong lòng cô.

"Ngươi không thể thoát khỏi ta," một giọng nói vang lên từ bóng tối.

Chi quay lại và nhìn thấy phiên bản đen tối của mình - một lệ quỷ với đôi mắt đỏ rực và nụ cười tàn ác. "Ngươi nghĩ rằng nghi lễ này sẽ giải thoát được ngươi sao? Ta là một phần của ngươi, mãi mãi không thể tách rời."

Chi siết chặt tay, đối mặt với hình ảnh đó. "Ta không còn sợ ngươi nữa. Ngươi là kết quả của nỗi đau và oán hận, nhưng ta không cần ngươi để sống tiếp."

---

Ngọc Hân đối mặt với quá khứ

Ở một góc khác của không gian ký ức, Ngọc Hân đứng trước căn nhà cũ của gia đình cô. Cô nhìn thấy hình ảnh của mẹ mình - người phụ nữ luôn bị ám bởi linh hồn oán hận, khiến gia đình cô tan nát.

"Mẹ..." Ngọc Hân thì thầm, nước mắt chảy dài.

Bóng dáng của mẹ cô xuất hiện, nhưng khuôn mặt đầy oán khí, với đôi mắt đỏ rực như muốn thiêu đốt tất cả. "Con đã bỏ rơi mẹ! Chính con là người đã để ta chết trong đau đớn!"

Ngọc Hân quỳ xuống, đôi tay run rẩy. "Con không muốn thế! Con đã cố gắng hết sức, nhưng con không thể cứu mẹ được..."

Tiếng nói của mẹ cô dịu lại. "Nếu vậy, hãy giúp mẹ. Hãy kết thúc mọi đau khổ này."

---

Sự giao thoa của hai linh hồn

Không gian ký ức của Chi và Ngọc Hân bắt đầu hòa quyện vào nhau, tạo thành một cảnh tượng hỗn loạn. Những hình ảnh oán hận, đau thương, và bóng tối bao phủ cả hai, như muốn kéo họ chìm sâu vào tuyệt vọng.

Nhưng giữa bóng tối, ngọn lửa thanh tẩy bỗng bừng sáng, chiếu rọi khắp không gian. Chi và Ngọc Hân nắm tay nhau, đối mặt với những ký ức đau khổ của cả hai.

"Chúng ta không thể để quá khứ kiểm soát mình mãi," Chi nói.

Ngọc Hân gật đầu. "Đúng vậy. Chúng ta đã trải qua đủ đau khổ rồi. Đã đến lúc buông bỏ."

Họ cùng nhau hướng về phía ngọn lửa thanh tẩy, dùng sức mạnh của lòng can đảm để hóa giải bóng tối trong tim mình.

---

Hoàn thành nghi lễ

Ánh sáng từ ngọn lửa thanh tẩy bừng lên mạnh mẽ, xua tan bóng tối và oán khí trong không gian. Khi Chi và Ngọc Hân mở mắt, họ nhận ra mình đã trở về căn phòng của ông pháp sư.

Minh Anh vội chạy tới, lo lắng hỏi: "Hai cậu ổn chứ?!"

Chi mỉm cười yếu ớt, nhìn Ngọc Hân. Cả hai đều cảm thấy nhẹ nhõm, như thể một gánh nặng lớn đã được cất đi.

Ông pháp sư gật đầu hài lòng. "Các con đã làm rất tốt. Nghi lễ đã thành công. Từ giờ, linh hồn của các con sẽ không còn bị oán khí chi phối nữa."

Ngọc Hân nhìn Chi, ánh mắt đầy sự biết ơn. "Chúng ta đã vượt qua được tất cả. Giờ thì mọi chuyện sẽ ổn thôi."

Chi siết chặt tay cô, gật đầu. "Đúng vậy. Đây là một khởi đầu mới."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro