Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 4 : Những Bống Ma Chưa Thể Quên

Chương 4 : Những bóng ma chưa thể quên

Cuộc sống của Chi dần trở lại bình yên sau bao biến cố. Cô bắt đầu tập trung vào học tập, những giấc mơ kỳ lạ cũng ít dần đi. Nhưng có một điều mà Chi không thể quên, đó là cảm giác như một cái gì đó vẫn chưa hoàn toàn chấm dứt. Mặc dù Lệ Thanh đã siêu thoát, nhưng trong sâu thẳm lòng Chi, cô vẫn cảm thấy có một sự thôi thúc, một điều gì đó chưa được giải quyết.

---

Cảm giác bất an

Một ngày nọ, Chi đang ngồi trong phòng học, đột nhiên cảm thấy một cơn gió lạnh thổi qua người, khiến cô rùng mình. Chi quay đầu lại, nhưng chỉ thấy ánh sáng nhạt nhòa qua cửa sổ. Cô không thể hiểu tại sao mình lại cảm thấy như vậy. Những ngày gần đây, cô hay gặp phải cảm giác lạ, như có ai đó đang theo dõi mình.

Chi cố gắng gạt bỏ những suy nghĩ ấy, nhưng tâm trí cô không thể yên ổn. Tối hôm đó, cô lại thấy mình đứng trong một khu rừng. Không phải khu rừng đó không giống như nghĩa địa cũ, nhưng cảm giác hoang vắng và lạnh lẽo vẫn hiện diện. Đến khi nhìn kỹ, Chi nhận ra có bóng dáng một người đang đứng trong bóng tối.

"Lệ Thanh?" Chi thảng thốt gọi.

Bóng người trong màn đêm mờ dần, để lại một giọng nói lạnh lùng vang lên: "Chi... ngươi tưởng rằng ta đã đi thật sao?"

Cả người Chi như đông cứng lại. Cô biết chắc chắn rằng mình không thể tiếp tục trốn tránh. Lệ Thanh chưa hẳn đã hoàn toàn siêu thoát. Vẫn còn một phần nào đó của cô ấy chưa thể rời đi.

---

Bí mật chưa kể

Sáng hôm sau, Chi quyết định quay lại nhà ông lão pháp sư, nơi cô từng nhờ giúp đỡ trong hành trình phá giải lời nguyền. Có thể ông sẽ hiểu rõ hơn về những gì đang xảy ra với cô.

Khi Chi bước vào nhà ông lão, ông nhìn cô với ánh mắt nghiêm nghị: "Cháu đến đây vì chuyện gì?"

Chi không thể giấu nổi sự bất an trong lòng, kể lại cho ông lão về những giấc mơ kỳ lạ và cảm giác như Lệ Thanh vẫn còn ở đâu đó.

Ông lão khẽ thở dài, vẻ mặt trở nên trầm tư. "Lệ Thanh đã siêu thoát, nhưng có một điều mà ta không nói với cháu. Cô ấy không chỉ là một linh hồn bị oán hận mà còn là kết quả của một nghi thức cổ xưa mà gia tộc Trần đã thực hiện. Nghi thức ấy đã gây ra một sự phân tách trong linh hồn cô ta, khiến cô ấy không thể hoàn toàn siêu thoát. Một phần linh hồn của cô ấy vẫn bị giam cầm."

Chi chấn động. "Ý ông là gì? Làm thế nào để giải thoát hoàn toàn cho cô ấy?"

Ông lão nhìn cô, đôi mắt buồn bã: "Để Lệ Thanh có thể hoàn toàn siêu thoát, cháu phải tìm và giải phóng phần linh hồn còn lại. Điều này không dễ dàng, và sẽ có những hy sinh đau đớn. Phần linh hồn ấy đang bị mắc kẹt ở một nơi rất xa, nơi mà chỉ những người có liên kết máu với gia tộc Trần mới có thể cảm nhận và giải cứu được."

Chi cảm thấy mọi thứ xung quanh như sụp đổ. "Có nghĩa là... tôi sẽ phải đi tìm phần linh hồn đó và giải cứu cô ấy?"

"Đúng vậy. Nhưng cháu không thể đi một mình. Nếu không, nguy hiểm sẽ rất lớn."

---

Hành trình tìm kiếm linh hồn

Sau khi nhận được những lời khuyên của ông lão pháp sư, Chi quyết định không thể chần chừ thêm nữa. Cô bắt đầu hành trình tìm kiếm phần linh hồn của Lệ Thanh, biết rằng nếu không làm vậy, mọi thứ sẽ mãi không thể kết thúc.

Cô tìm đến những ngôi chùa cổ, những nơi linh thiêng nhất, nơi có thể cung cấp thông tin về phần linh hồn bị giam cầm. Mỗi nơi đều không có manh mối gì rõ ràng, nhưng cuối cùng, một vị sư thầy già đã cho cô biết rằng, để giải thoát phần linh hồn đó, Chi phải đến một ngôi đền cổ nằm sâu trong một khu rừng rậm, nơi không có dấu chân người.

Ngày hôm sau, Chi cùng với một người bạn thân thiết, Minh Anh, bắt đầu cuộc hành trình. Minh Anh là một người bạn tin tưởng và là người duy nhất Chi có thể chia sẻ những điều bí mật trong suốt thời gian qua. Minh Anh đồng ý đi cùng, bởi cô không muốn Chi phải đối mặt với những hiểm nguy một mình.

---

Khu rừng ma ám

Chuyến đi vào khu rừng ma ám là một thử thách vô cùng lớn đối với cả hai cô gái. Mỗi bước đi như kéo dài mãi, không gian xung quanh ngày càng trở nên tối tăm và lạnh lẽo. Những âm thanh kỳ lạ từ trong rừng vang vọng như những lời thì thầm, khiến tâm trạng của Chi và Minh Anh trở nên căng thẳng.

Cuối cùng, họ cũng đến được ngôi đền cổ, nhưng nơi đây không giống như những gì họ tưởng tượng. Ngôi đền trông cũ kỹ, rêu phong phủ đầy, và không có dấu vết của con người. Khi Chi đặt chân vào trong, một cảm giác rùng rợn lan tỏa khắp cơ thể.

Đột nhiên, từ trong đền, một tiếng cười khẽ vang lên, khiến cả hai cô gái giật mình. Chi quay lại, chỉ thấy bóng dáng một người phụ nữ mặc đồ trắng, khuôn mặt xám xịt, như vừa từ trong bóng tối bước ra.

"Các ngươi đến đây để làm gì?" giọng nói lạnh lùng đó khiến Chi cảm thấy sợ hãi.

Minh Anh nắm chặt tay Chi, nhưng không nói gì. Chi bình tĩnh đáp lại: "Chúng tôi đến để giải cứu một linh hồn, một phần linh hồn bị giam cầm."

Người phụ nữ cười nhạt. "Linh hồn ấy không thể giải thoát dễ dàng. Nếu muốn đi, hãy chuẩn bị sẵn sàng trả giá."

---

Bóng tối trong đền cổ

Chi và Minh Anh đứng trước ngôi đền cổ, nơi bóng dáng người phụ nữ áo trắng dần tan biến vào không khí. Không gian trở nên im lặng đến đáng sợ, chỉ còn tiếng gió rít qua những khe nứt của bức tường rêu phong.

Minh Anh nuốt nước bọt, khẽ nói: "Chi, mình có cảm giác không ổn. Liệu chúng ta có nên quay lại không?"

Chi lắc đầu, ánh mắt kiên định: "Không, mình đã đi xa đến mức này rồi. Mình không thể bỏ cuộc. Lệ Thanh vẫn đang chờ mình giải thoát."

---

Bước vào nơi cấm kỵ

Cả hai bước vào ngôi đền. Ánh sáng từ những ngọn nến mang theo chỉ đủ soi mờ mờ những bức tượng cổ kính hai bên lối đi. Không gian lạnh lẽo, mùi ẩm mốc xộc vào mũi.

Đột nhiên, Minh Anh dừng lại, chỉ tay về phía trước. "Chi, nhìn kìa!"

Trước mắt họ là một bàn thờ lớn, phía trên treo đầy những lá bùa cổ bằng chữ Nho đã phai màu. Trên bàn thờ, một chiếc gương lớn nứt nẻ nằm giữa những ngọn nến đỏ đã cháy dở. Dưới chân bàn thờ là một chiếc hộp gỗ nhỏ được khóa kín.

Chi bước đến gần, cảm nhận luồng khí lạnh toát ra từ chiếc gương. Ngay khi cô chạm tay vào nó, một giọng nói vang lên từ đâu đó trong đền:

"Ngươi thật sự muốn đánh thức ký ức bị lãng quên sao?"

Chi quay đầu lại, nhưng không thấy ai. Cô hít một hơi sâu, trả lời lớn: "Đúng vậy! Tôi muốn giải thoát cho phần linh hồn bị giam cầm của Lệ Thanh."

Giọng nói bật cười, khàn đặc: "Để giải thoát, ngươi phải trả giá bằng một phần linh hồn của chính mình. Ngươi dám không?"

Minh Anh hoảng hốt: "Không! Chi, cậu không thể làm thế được!"

Chi nhìn Minh Anh, ánh mắt đầy đau khổ nhưng kiên định. "Mình không thể lùi bước. Nếu mình không làm, Lệ Thanh sẽ mãi không được siêu thoát."

---

Nghi lễ gương máu

Ngay khi Chi đồng ý, chiếc gương trên bàn thờ bỗng phát ra ánh sáng đỏ rực. Bầu không khí trong đền trở nên nặng nề, như có một sức mạnh vô hình đè nén cả hai.

Giọng nói kia tiếp tục vang lên: "Hãy đặt tay lên gương và nghĩ về quá khứ của Lệ Thanh. Ngươi sẽ thấy những gì cô ta đã trải qua, nhưng hãy cẩn thận. Những ký ức đó có thể nhấn chìm ngươi."

Chi không do dự, đặt tay lên mặt gương lạnh toát. Ngay lập tức, một luồng sáng chói lòa bao phủ cô.

---

Ký ức của Lệ Thanh

Chi thấy mình lạc vào một không gian khác, nơi cô đứng giữa một căn phòng lớn. Trước mắt cô là hình ảnh Lệ Thanh khi còn sống. Cô ấy đang quỳ gối trước một người đàn ông mặc áo quan, ánh mắt đầy giận dữ.

"Ta không muốn làm điều này, nhưng ngươi đã cản đường ta!" người đàn ông gằn giọng, rồi ra lệnh cho binh lính trói Lệ Thanh lại.

"Các ngươi sẽ phải trả giá cho điều này!" Lệ Thanh hét lên, nước mắt chảy dài.

Chi nhìn cảnh tượng ấy, tim đau nhói. Cô cảm nhận được nỗi đau và sự phẫn uất của Lệ Thanh, như thể nó đang tràn vào cơ thể cô.

Ký ức tiếp tục thay đổi. Lệ Thanh bị đưa đến bờ sông, nơi cô bị buộc làm vật hiến tế để cầu bình an cho gia tộc Trần. Nỗi oan khuất và tuyệt vọng của cô tích tụ, hóa thành lời nguyền hận thù kéo dài suốt bao thế hệ.

---

Cuộc đối đầu với bóng tối

Khi Chi thoát khỏi ký ức, cô thấy mình trở lại trong đền. Nhưng lần này, ánh sáng từ gương bắt đầu tạo ra một hình dáng - một phần linh hồn của Lệ Thanh bị biến dạng vì hận thù.

"Ngươi không đáng được giải thoát!" linh hồn đó gầm lên, lao về phía Chi.

Minh Anh hét lớn: "Chi, tránh ra!"

Nhưng Chi không lùi bước. Cô giơ chiếc vòng cổ của mình lên, ánh sáng từ vòng tỏa ra, ngăn linh hồn kia lại.

"Lệ Thanh, tôi hiểu nỗi đau của cô. Nhưng hận thù sẽ chỉ làm mọi thứ tồi tệ hơn. Hãy để tôi giúp cô tìm lại sự bình yên!" Chi hét lớn, ánh mắt ngập tràn sự quyết tâm.

Linh hồn bị biến dạng dừng lại, đôi mắt tràn đầy do dự.

---

Hóa giải cuối cùng

Chi bắt đầu đọc những câu chú trong cuốn sách cổ mà ông lão pháp sư đã đưa cho cô. Từng chữ vang lên như một bản nhạc nhẹ nhàng, khiến không khí trong đền trở nên thanh thản hơn.

Phần linh hồn bị giam cầm dần tan biến, hòa quyện với ánh sáng từ chiếc vòng cổ. Giọng nói của Lệ Thanh vang lên lần cuối, dịu dàng hơn bao giờ hết:

"Cảm ơn em, Chi. Cuối cùng, tôi đã được giải thoát."

Khi mọi thứ kết thúc, Chi ngã quỵ xuống, kiệt sức nhưng trong lòng nhẹ nhõm. Cô biết rằng mình đã hoàn thành sứ mệnh.

---

Những điềm báo lạ

Sau khi giải thoát hoàn toàn cho linh hồn của Lệ Thanh, Chi tưởng rằng mọi chuyện đã kết thúc. Cô trở lại với cuộc sống thường nhật, tiếp tục việc học và dành thời gian bên gia đình. Tuy nhiên, trong sâu thẳm lòng mình, cô vẫn cảm nhận được một sự bất an mơ hồ.

---

Giấc mơ về ngọn lửa

Một đêm nọ, Chi lại mơ. Trong giấc mơ, cô thấy mình đứng giữa một ngôi làng chìm trong bóng tối. Xung quanh, những ngọn lửa đỏ rực bùng lên từ các mái nhà, tiếng khóc than và tiếng gọi tên cô vang vọng khắp nơi.

Từ trong đám cháy, một bóng người bước ra, khuôn mặt ẩn sau làn khói. "Chi... tất cả chưa kết thúc đâu. Ngươi nghĩ rằng chỉ cần giải thoát một linh hồn là đủ sao?"

Chi giật mình tỉnh dậy, mồ hôi ướt đẫm lưng áo. Giấc mơ quá rõ ràng, như một điềm báo. Cô nhìn quanh phòng mình, cảm giác như có ai đó đang theo dõi.

"Chẳng lẽ... vẫn còn điều gì đó chưa được giải quyết?" Chi tự hỏi.

---

Lời nhắc từ ông lão pháp sư

Sáng hôm sau, Chi quyết định đến tìm ông lão pháp sư để hỏi rõ. Ông lão đang ngồi trước hiên nhà, nhâm nhi chén trà khi thấy Chi bước vào.

"Cháu lại gặp chuyện gì sao?" ông lão hỏi, ánh mắt trầm ngâm.

Chi kể lại giấc mơ kỳ lạ và cảm giác bất an của mình. Nghe xong, ông lão gật đầu, nhưng vẻ mặt đầy lo lắng.

"Ta đã nghi ngờ điều này từ lâu. Lệ Thanh chỉ là một phần của câu chuyện. Những oán hận của cô ấy đã kéo theo nhiều linh hồn khác, những kẻ cũng chịu chung số phận oan nghiệt trong quá khứ. Nếu không hóa giải triệt để, chúng sẽ tiếp tục tìm đến cháu."

Chi sững người. "Cháu phải làm gì bây giờ?"

Ông lão trầm ngâm một lúc, rồi nói: "Lần này sẽ khó khăn hơn. Cháu cần tìm đến ngôi làng mà gia tộc Trần từng sinh sống, nơi mọi bi kịch bắt đầu. Chỉ khi đối mặt với gốc rễ của sự oán hận, cháu mới có thể chấm dứt hoàn toàn lời nguyền này."

---

Hành trình đến ngôi làng bí ẩn

Chi không còn lựa chọn nào khác. Cô chuẩn bị hành lý và lên đường đến ngôi làng cổ, nơi gia tộc Trần từng sinh sống. Minh Anh, dù sợ hãi nhưng vẫn quyết định đi cùng Chi.

Ngôi làng nằm sâu trong một vùng núi hẻo lánh, cách xa thành phố. Càng đến gần, không khí càng trở nên lạnh lẽo và u ám. Những người dân sống quanh khu vực này đều tránh nhắc đến ngôi làng, như thể nó là một nơi cấm kỵ.

Một cụ bà già sống ở chân núi nói với Chi: "Ngôi làng ấy đã bị bỏ hoang từ lâu. Người ta nói rằng những ai bước vào đều không thể trở ra. Cháu có chắc muốn đến đó không?"

Chi gật đầu, ánh mắt kiên định. "Cháu phải làm điều này, nếu không mọi chuyện sẽ không bao giờ chấm dứt."

---

Ngôi làng hoang tàn

Khi đến nơi, Chi và Minh Anh nhìn thấy một ngôi làng hoang phế, những ngôi nhà đổ nát chìm trong cỏ dại. Không khí lạnh lẽo đến mức khiến họ phải rùng mình.

Bỗng, Minh Anh chỉ vào một cây đa lớn giữa làng. "Nhìn kìa, Chi! Có thứ gì đó trên cây!"

Chi nhìn theo, và thấy những dải lụa đỏ buộc quanh thân cây. Trên những dải lụa ấy, có những dòng chữ cổ mà cô không hiểu.

"Đây là nơi gia tộc Trần từng thực hiện nghi thức hiến tế," Chi thầm nghĩ.

Cả hai tiến đến gần cây đa, nhưng khi vừa chạm vào thân cây, một luồng khí lạnh bốc lên, khiến họ giật mình lùi lại. Từ trong thân cây, một giọng nói vang lên:

"Các ngươi không nên đến đây..."

---

Sự xuất hiện của linh hồn mới

Từ thân cây, một bóng người dần hiện ra. Đó là một người phụ nữ mặc trang phục cổ, khuôn mặt nhợt nhạt nhưng đôi mắt rực lửa.

"Ngươi là ai?" Chi hỏi, cố giữ bình tĩnh.

"Tôi là một trong những nạn nhân của gia tộc Trần. Linh hồn tôi bị giam cầm ở đây suốt hàng trăm năm, cùng với những kẻ khác. Ngươi đã giải thoát cho Lệ Thanh, nhưng sự oán hận của chúng tôi vẫn chưa được hóa giải."

Chi cảm nhận được nỗi đau và sự giận dữ trong lời nói của người phụ nữ. "Tôi sẽ giúp cô, nhưng xin hãy nói cho tôi biết, tôi phải làm gì để chấm dứt mọi chuyện."

Người phụ nữ nhìn Chi một lúc lâu, rồi nói: "Ngươi phải tìm ra kẻ đứng đầu gia tộc Trần, kẻ đã gây ra tất cả những bi kịch này. Chỉ khi nào oán khí của hắn được hóa giải, những linh hồn như tôi mới có thể rời đi."

Chi gật đầu, hứa sẽ tìm cách giải quyết.

---

Kết thúc chương 12

Chương này mở ra một bí ẩn mới về gia tộc Trần và những oán hận chưa được hóa giải. Hành trình của Chi ngày càng khó khăn, khi cô phải đối mặt với những bí mật đen tối hơn và những linh hồn đầy giận dữ. Liệu cô có thể tìm ra kẻ đứng đầu gia tộc Trần và chấm dứt lời nguyền một lần và mãi mãi? Câu trả lời sẽ được hé lộ trong chương tiếp theo.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro