Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 3 : Hành Trình Tìm kiếm Sự Cứu Rỗi

Chương 7: Hành trình tìm kiếm sự cứu rỗi

Sau khi phong ấn Hồn Kết, không khí trong nghĩa địa cổ dần lắng xuống, nhưng Chi cảm nhận một nỗi lo lắng vẫn dằn vặt trong lòng. Dù Hồn Kết đã bị tiêu diệt, nhưng theo lời ông lão pháp sư, lời nguyền của gia tộc Trần và Lê vẫn chưa hoàn toàn kết thúc. Chi hiểu rằng mình cần phải tìm ra cách để thực sự hóa giải mọi tội lỗi của tổ tiên mình, để không chỉ giải thoát cho bản thân mà còn cho những linh hồn uất hận từ bao đời.

---

Sự thật về cuốn sách cổ

Ngày hôm sau, Chi quyết định đến thư viện cổ của gia đình để tìm hiểu thêm về những nghi thức và lời nguyền đã tồn tại qua bao thế hệ. Đây là nơi cất giữ những cuốn sách cổ của gia tộc, từ các bí mật huyền bí cho đến những ghi chép về những nghi lễ tâm linh. Ông lão pháp sư đã từng nhắc đến một cuốn sách quan trọng, cuốn sách có thể chỉ ra con đường để chấm dứt hoàn toàn lời nguyền này.

Khi Chi bước vào thư viện, không khí trong phòng như đột ngột trở nên u ám. Những kệ sách cao ngất, bụi bặm phủ đầy, và ánh sáng le lói từ ngọn đèn dầu chỉ đủ soi sáng từng trang sách cũ kỹ. Chi bắt đầu lục lọi qua từng cuốn sách, cảm giác như có một lực hút vô hình khiến cô phải tìm kiếm cuốn sách mà ông lão nhắc đến.

Sau một hồi lâu, Chi cuối cùng cũng tìm thấy một cuốn sách mỏng, bìa sách đã sờn và phai màu theo thời gian. Cô cẩn thận mở trang đầu, và bên trong, một câu nói lạ xuất hiện:
“Chỉ khi máu và xương của tổ tiên được hy sinh, lời nguyền mới có thể chấm dứt.”

Chi hít một hơi thật sâu, đọc lại câu chữ một lần nữa. "Máu và xương của tổ tiên?" Cô tự hỏi, không hiểu rõ ý nghĩa. Cuốn sách còn ghi lại những nghi thức cổ xưa về việc hy sinh linh hồn trong một nghi lễ đặc biệt để “hoàn trả món nợ máu” của gia tộc.

---

Cuộc đối thoại với ông lão pháp sư

Chi quyết định tìm ông lão pháp sư để hỏi về những thông tin trong cuốn sách. Khi cô kể về những gì đã đọc, ông lão trầm ngâm suy nghĩ một lúc lâu, rồi nhìn Chi bằng ánh mắt đầy lo âu.

“Cháu đã tìm thấy cuốn sách ấy, đúng không? Nó chính là chìa khóa. Nhưng nghi lễ này không đơn giản. Nó đòi hỏi một sự hy sinh lớn lao, có thể là máu của chính dòng họ Trần hoặc Lê. Chúng ta không thể chắc chắn nếu không thực hiện nghi lễ này đúng cách.”

Chi cảm thấy tim mình thắt lại. “Ông muốn nói rằng… cháu phải hy sinh một phần của gia đình mình để có thể phá vỡ lời nguyền này?”

Ông lão gật đầu, vẻ mặt nghiêm trọng. “Đúng vậy. Chỉ có như vậy mới có thể hoàn trả món nợ mà tổ tiên của dòng họ Trần đã gây ra. Nhưng nếu không làm đúng, có thể sẽ có những hậu quả rất nghiêm trọng.”

Chi ngồi im, không biết phải làm gì. Cô không thể tưởng tượng được việc phải hy sinh một ai đó trong gia đình mình, nhưng cô cũng biết rằng nếu không làm vậy, lời nguyền sẽ còn đeo đuổi thế hệ tiếp theo.

---

Cuộc gặp gỡ bất ngờ

Đang trong lúc mơ màng suy nghĩ, Chi bỗng nhận được một cuộc gọi lạ từ một số điện thoại không quen thuộc. Cô bắt máy, giọng một người phụ nữ vang lên đầu dây bên kia:

“Chi, em là Lệ Thanh đây. Em có thể giúp tôi hoàn thành nghi lễ cuối cùng để phá vỡ lời nguyền này.”

Chi sững người. Lệ Thanh? Cô không thể tin vào tai mình. Lệ Thanh, người mà cô đã tưởng đã hoàn toàn giải thoát, lại xuất hiện một lần nữa.

“Cô… Cô vẫn còn ở đây sao?” Chi hỏi, giọng lạc đi vì ngỡ ngàng.

“Không phải tôi. Là linh hồn của tôi vẫn chưa thể siêu thoát. Tôi biết em đang tìm cách hóa giải lời nguyền, và tôi có thể chỉ cho em con đường cuối cùng.” Lệ Thanh đáp, giọng nói nhẹ nhàng nhưng đầy ma mị.

Lệ Thanh kể rằng, linh hồn của cô vẫn không thể siêu thoát vì một phần của cô vẫn bị mắc kẹt trong bóng tối, và sự hy sinh của một người trong gia đình là điều cần thiết để mọi thứ kết thúc. Nhưng điều quan trọng là người đó phải là một thành viên trong gia tộc, có máu mủ với cô và với Trần Hoàng, để "hoàn trả" những tội lỗi mà tổ tiên của họ đã gây ra.

---

Sự lựa chọn đau đớn

Chi đứng lặng người trước lời nói của Lệ Thanh. Những gì cô biết về gia đình và quá khứ giờ đây như một tấm gương vỡ, những mảnh ghép dần dần lộ diện. Cô không thể không cảm thấy tội lỗi. Làm thế nào để cô có thể quyết định hy sinh một người trong gia đình mình để chấm dứt mọi đau khổ?

Đêm đó, Chi ngồi một mình trong phòng, suy nghĩ về tất cả những gì đã xảy ra, về gia đình, về dòng máu mà cô đang mang trong người. Cô hiểu rằng mọi quyết định đều sẽ có hậu quả, nhưng lời nguyền này phải kết thúc.

---

Quyết định định mệnh

Đêm nay, Chi không sao chợp mắt. Từng lời của Lệ Thanh và ông lão pháp sư vang vọng trong đầu cô. Cô biết rằng mình phải đưa ra một quyết định—một quyết định có thể thay đổi tất cả.

Cô ngồi trước bàn, ánh đèn mờ hắt lên cuốn sách cổ và những dòng chữ u ám về nghi lễ hy sinh. Bên cạnh là chiếc vòng cổ mà bà nội đã trao, như một biểu tượng bảo vệ cô khỏi những thế lực tà ác.

---

Cuộc trò chuyện với bà nội

Sáng hôm sau, Chi quyết định nói chuyện thẳng thắn với bà nội. Cô biết rằng, nếu có ai hiểu rõ nhất về những bí mật của dòng họ, thì đó chính là bà.

Bà ngồi trên chiếc ghế mây cũ kỹ, ánh mắt trầm ngâm khi nghe Chi kể lại mọi chuyện. “Bà nội, nếu muốn kết thúc lời nguyền, cháu phải hy sinh một thành viên trong gia đình. Nhưng cháu không thể làm điều đó. Cháu không thể chọn ai cả.”

Bà nội thở dài, nắm lấy tay Chi, giọng trầm buồn: “Chi à, chúng ta không thể trốn chạy khỏi quá khứ. Gia đình ta đã gây ra quá nhiều đau khổ, và những hậu quả đó cần phải được sửa chữa. Nếu cháu không làm, thế hệ sau sẽ tiếp tục gánh chịu.”

Chi rùng mình. Cô hiểu ý bà, nhưng cô vẫn không thể chấp nhận hy sinh một người thân yêu.

Bà nội bỗng hạ giọng, như đang tiết lộ một bí mật lớn: “Thật ra, bà đã biết điều này từ lâu. Và nếu cần phải có một người hy sinh, bà sẽ là người đó.”

Chi sững người. “Không! Bà không thể làm thế! Bà đã hy sinh cả cuộc đời mình để giữ gìn gia đình này. Cháu không thể để bà chịu đựng thêm nữa.”

Nhưng bà nội lắc đầu, ánh mắt kiên định: “Cháu là người được chọn để giải thoát cho gia đình, nhưng bà đã sống đủ lâu rồi. Nếu điều đó có thể mang lại sự bình yên cho dòng họ, bà sẵn sàng.”

---

Lời dẫn đường của Lệ Thanh

Đêm hôm đó, Chi lại nhìn thấy Lệ Thanh trong giấc mơ. Cô gái áo đỏ với vẻ đẹp ma mị đứng bên bờ sông, nơi nước chảy xiết và trăng mờ ảo.

“Chi, em không cần phải hy sinh ai cả,” Lệ Thanh nói, giọng nhẹ nhàng nhưng dứt khoát.

Chi ngạc nhiên: “Nhưng nghi lễ yêu cầu phải có máu và xương của tổ tiên. Nếu không, làm sao có thể phá vỡ lời nguyền?”

Lệ Thanh khẽ mỉm cười, ánh mắt đượm buồn. “Đúng là cần máu, nhưng không phải là máu của người sống. Chính những tàn dư từ dòng họ Trần và Lê ở quá khứ mới là chìa khóa. Nơi bắt đầu tất cả chính là ngôi mộ của Trần Cảnh – tổ tiên đầu tiên đã gây ra tội lỗi này.”

Chi nhớ lại nghĩa địa cổ, nơi ngôi mộ lớn nhất nằm giữa rừng sâu. Cô hiểu rằng đây là lời giải đáp mà cô cần.

---

Trở lại nghĩa địa cổ

Sáng sớm hôm sau, Chi cùng ông lão pháp sư trở lại nghĩa địa cổ. Lần này, bà nội cũng đi cùng, dù Chi nhiều lần khuyên bà ở lại. “Nếu đây là đoạn cuối của lời nguyền, bà muốn được chứng kiến,” bà nội khăng khăng.

Khi họ đến nơi, ánh sáng yếu ớt của mặt trời không thể xua tan sự lạnh lẽo ở nghĩa địa. Ông lão pháp sư bắt đầu chuẩn bị nghi lễ, đặt những lá bùa và nến xung quanh ngôi mộ của Trần Cảnh.

“Chi, cháu phải dùng chiếc vòng cổ của mình để mở cánh cửa kết nối với linh hồn của tổ tiên,” ông lão nói.

Chi làm theo, giơ chiếc vòng lên. Một luồng sáng mạnh mẽ tỏa ra, và ngay lập tức, mặt đất dưới chân họ rung chuyển. Từ trong ngôi mộ, một bóng đen khổng lồ trồi lên, mang hình dáng mơ hồ của Trần Cảnh.

“Các người nghĩ rằng có thể xóa bỏ tội lỗi mà ta đã gây ra sao?” giọng nói vang vọng, đầy giận dữ.

---

Đối mặt với Trần Cảnh

Chi tiến lên, dù lòng đầy sợ hãi. “Tổ tiên, con không đến để phán xét người. Con chỉ muốn sửa chữa sai lầm để gia đình có thể được bình yên.”

Trần Cảnh cười lạnh, ánh mắt sắc bén như dao: “Sai lầm ư? Sai lầm của ta đã mang lại quyền lực và danh vọng cho gia tộc. Các người chỉ đang yếu đuối mà thôi.”

Chi cầm lấy cuốn sách cổ, đọc to những dòng chữ được ghi chép về nghi lễ chuộc tội. Khi từng lời được đọc lên, ánh sáng từ chiếc vòng cổ càng trở nên rực rỡ.

Trần Cảnh gầm lên: “Không! Ta không muốn bị lãng quên!”

Luồng sáng từ chiếc vòng bao trùm lấy bóng đen, ép nó tan biến dần. Những tiếng gào thét từ linh hồn của Trần Cảnh vang vọng khắp nghĩa địa, rồi biến mất hoàn toàn.

---

Kết thúc lời nguyền

Khi ánh sáng cuối cùng tắt đi, không khí xung quanh bỗng trở nên nhẹ nhõm, như thể một gánh nặng khổng lồ đã được dỡ bỏ.

Ông lão pháp sư mỉm cười, giọng nhẹ nhõm: “Lời nguyền đã được hóa giải. Tất cả đã chấm dứt.”

Chi quỳ xuống trước ngôi mộ của Trần Cảnh, lòng ngập tràn xúc động. Cô thì thầm: “Tổ tiên, con mong rằng từ giờ trở đi, dòng họ Trần sẽ sống trong bình yên.”

Bà nội bước đến, đặt tay lên vai Chi, ánh mắt đầy tự hào. “Cháu đã làm được, Chi. Cháu đã mang lại sự cứu rỗi cho gia đình.”

---

Ánh sáng sau bóng tối

Sau khi lời nguyền được hóa giải, Chi cảm thấy như một tảng đá lớn đã được nhấc khỏi vai mình. Không còn những giấc mơ đáng sợ, không còn những tiếng thét trong đêm tối. Nhưng cô vẫn không thể quên được những gì mình đã trải qua và những linh hồn vẫn còn đâu đó, chờ được siêu thoát hoàn toàn.

---

Những ký ức dang dở của Lệ Thanh

Một tuần sau khi trở về từ nghĩa địa cổ, Chi bắt đầu thấy những giấc mơ về Lệ Thanh. Cô gái áo đỏ ấy vẫn xuất hiện, nhưng lần này không còn vẻ ma mị hay giận dữ nữa.

Trong một giấc mơ, Lệ Thanh mỉm cười với Chi, đứng dưới một cây đa cổ thụ. “Chi, cảm ơn em. Nhưng vẫn còn một điều cuối cùng em phải làm cho tôi.”

Chi ngạc nhiên, hỏi lại: “Điều gì? Tôi tưởng mọi chuyện đã kết thúc rồi.”

“Phần lớn đã xong, nhưng linh hồn tôi vẫn còn mắc kẹt. Em phải giúp tôi siêu thoát, để tôi có thể thực sự rời khỏi thế giới này. Hãy đến bờ sông nơi tôi bị chết oan… ở đó em sẽ tìm thấy câu trả lời.”

Chi tỉnh dậy, mồ hôi lạnh chảy dọc sống lưng. Cô biết mình không thể làm ngơ trước lời cầu xin này.

---

Hành trình về bờ sông oan nghiệt

Chi quyết định đến bờ sông mà Lệ Thanh đã nhắc đến. Theo lời kể của ông lão pháp sư và bà nội, đây là nơi mà Lệ Thanh đã bị dòng họ Trần hại chết, để làm vật hiến tế cầu phúc cho gia tộc.

Bờ sông nằm ở vùng ngoại ô, một nơi hẻo lánh và hoang sơ. Chi đi cùng ông lão pháp sư, mang theo chiếc vòng cổ và cuốn sách cổ.

Khi đến nơi, cô cảm nhận được một luồng khí lạnh bao trùm cả khu vực. Gió thổi qua từng tán cây, mang theo những âm thanh kỳ lạ như tiếng khóc than của một người phụ nữ.

“Đây là nơi tất cả bắt đầu,” ông lão nói, giọng trầm buồn.

Chi đứng trước bờ sông, nơi dòng nước chảy xiết không ngừng. Cô nhắm mắt, thầm gọi tên Lệ Thanh. Bỗng, một bóng hình mờ ảo hiện lên trên mặt nước. Đó chính là Lệ Thanh, mặc chiếc áo dài đỏ rực, đôi mắt long lanh như chứa cả bầu trời đầy sao.

“Em đã đến rồi,” Lệ Thanh nói, giọng nhẹ nhàng. “Cảm ơn em.”

---

Nghi lễ siêu thoát

Ông lão pháp sư bắt đầu nghi lễ siêu thoát. Ông vẽ một vòng tròn bùa chú trên mặt đất, đặt những lá bùa xung quanh và đốt nến thơm.

“Chi, em hãy đặt chiếc vòng cổ xuống dòng nước. Đó là chìa khóa để giải phóng linh hồn tôi,” Lệ Thanh nói.

Chi làm theo, cẩn thận thả chiếc vòng cổ xuống dòng sông. Ngay khi chiếc vòng chạm vào nước, một ánh sáng rực rỡ bừng lên, chiếu sáng cả khu vực.

Từ ánh sáng ấy, những hình ảnh mờ ảo xuất hiện: một cô gái trẻ bị trói chặt, tiếng gào khóc và sự bất lực. Đó chính là ký ức cuối cùng của Lệ Thanh.

“Tôi tha thứ cho tất cả,” Lệ Thanh nói, giọng nhẹ bẫng. “Nhưng tôi hy vọng các thế hệ sau sẽ sống tốt hơn, không đi vào vết xe đổ của tổ tiên.”

Ánh sáng dần tắt, và bóng hình của Lệ Thanh cũng tan biến theo gió. Cô đã được giải thoát.

---

Sự bình yên trở lại

Khi mọi thứ kết thúc, Chi cảm thấy lòng mình thanh thản hơn bao giờ hết. Những bóng đen, những lời nguyền, và cả quá khứ đầy đau khổ đã được để lại phía sau.

Ông lão pháp sư nhìn cô, ánh mắt dịu dàng. “Cháu đã làm tốt lắm, Chi. Đây không chỉ là sự giải thoát cho Lệ Thanh, mà còn cho chính cháu và gia đình mình.”

Chi gật đầu, cảm nhận rõ ràng rằng mình đã trưởng thành sau hành trình đầy thử thách này.

---

Một khởi đầu mới

Vài tháng sau, Chi quay trở lại cuộc sống thường nhật, nhưng với một tâm thế hoàn toàn khác. Cô hiểu rằng mình phải sống ý nghĩa hơn, để bù đắp cho những lỗi lầm của quá khứ.

Bà nội của Chi cũng trở nên vui vẻ hơn, như thể một gánh nặng đã được gỡ bỏ. Gia đình họ bắt đầu sống hòa thuận và ấm áp hơn, không còn những bóng ma của quá khứ đeo bám.

Dù mọi chuyện đã kết thúc, Chi vẫn giữ trong tim hình ảnh của Lệ Thanh – người đã trở thành một phần không thể quên trong cuộc đời cô.

---

Kết thúc chương 3

Chương này đánh dấu sự khép lại của những đau thương và mở ra một chương mới  , nơi Chi và gia đình có thể sống trong yên bình . Nhưng liệu Hi có thể hoàn toàn quên đi những gì đã sảy ra ? Hay bóng tối se một lần nữa trở lại trong một hình hài khác ? Câu trả lời chỉ có thời gian mới rõ.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro