Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 14 : Bí Mật Của Ngôi Làng Bị Lãng Quên

Chương 14 : Bí mật của ngôi đền bị lãng quên

Sau khi rời khỏi làng Tam Linh, Ngọc Hân và Minh Anh tiếp tục hành trình đến một địa điểm khác được tổ chức chỉ định. Đó là một ngôi đền cổ nằm sâu trong rừng ở vùng Tây Bắc, nơi gắn liền với những câu chuyện kỳ bí mà ngay cả người dân địa phương cũng ít dám nhắc đến.

---

Lời cảnh báo của dân làng

Trên đường đi, họ dừng chân tại một ngôi làng nhỏ gần khu vực ngôi đền để hỏi thăm đường. Khi Minh Anh nhắc đến ngôi đền, ánh mắt người dân lập tức chuyển từ tò mò sang sợ hãi.

Một cụ bà lớn tuổi nói nhỏ: “Các cháu đừng tới đó. Ngôi đền đó bị nguyền rủa. Không ai dám bén mảng đến đó suốt mấy chục năm nay.”

“Vì sao lại như vậy ạ?” Ngọc Hân hỏi, cố gắng giữ giọng bình tĩnh.

Cụ bà thở dài, ánh mắt xa xăm. “Ngày xưa, nơi đó là đền thờ một vị thần bảo hộ. Nhưng rồi một nhóm người lạ đến, phá hoại, lấy đi những báu vật linh thiêng. Từ đó, những điều không may liên tiếp xảy ra với bất kỳ ai bước vào khu vực đó. Người dân chúng ta không dám đến gần nữa.”

---

Lối vào khu rừng

Dù nhận được lời cảnh báo, Ngọc Hân và Minh Anh vẫn quyết định tiến vào khu rừng để tìm hiểu sự thật. Cả hai mang theo bản đồ cũ được tổ chức cung cấp, nhưng không ai biết rằng khu rừng này còn chứa đựng những bí ẩn khó lường.

Càng đi sâu vào rừng, ánh sáng mặt trời càng mờ nhạt. Không khí lạnh lẽo bao trùm, và những âm thanh kỳ lạ bắt đầu vang lên từ xa.

“Cậu có thấy gì không ổn không?” Minh Anh hỏi, giọng khẽ run.

Ngọc Hân gật đầu, cảm nhận được một luồng năng lượng kỳ lạ quanh họ. “Có vẻ như nơi này đã bị phong ấn bởi một sức mạnh nào đó. Chúng ta phải cẩn thận.”

---

Ngôi đền bị lãng quên

Sau vài giờ tìm kiếm, họ cuối cùng cũng đến được ngôi đền cổ. Nơi đây chìm trong sự tĩnh lặng u ám, với những bức tường đá phủ đầy rêu phong. Phía trước đền là một cánh cổng gỗ lớn, đã mục nát nhưng vẫn đứng vững, như thể bảo vệ điều gì đó bên trong.

Ngọc Hân bước đến gần cánh cổng, nhưng đột nhiên cảm nhận được một luồng khí lạnh chạy dọc sống lưng.

“Chờ đã,” Minh Anh gọi, kéo cô lại. “Chúng ta nên kiểm tra kỹ trước khi vào.”

Họ thắp một cây nến nhỏ, đặt trước cổng và cầu nguyện, như một cách xin phép. Đột nhiên, ngọn nến chập chờn rồi vụt tắt, dù không có gió.

“Có thứ gì đó ở đây,” Ngọc Hân nói khẽ.

---

Linh hồn canh giữ

Khi bước vào ngôi đền, cả hai bất ngờ bị chặn lại bởi một bóng dáng mờ ảo. Đó là hình ảnh của một người đàn ông lớn tuổi, mặc trang phục cổ xưa, với ánh mắt sắc lạnh.

“Các ngươi là ai? Tại sao dám xâm phạm nơi này?” giọng nói vang lên, đầy uy lực.

Minh Anh vội vàng lên tiếng: “Chúng tôi không có ý mạo phạm. Chúng tôi chỉ muốn tìm hiểu sự thật về ngôi đền này và lý do vì sao nó bị nguyền rủa.”

Người đàn ông im lặng một lúc, rồi nói: “Nơi này từng là thánh địa, nhưng sự tham lam và phản bội đã làm ô uế nó. Nếu các ngươi muốn bước tiếp, hãy chứng minh lòng thành của mình.”

---

Thử thách đầu tiên

Bóng dáng người đàn ông biến mất, để lại trước mặt họ một bức tượng lớn với đôi mắt đỏ rực. Trên bệ đá trước bức tượng có một dòng chữ cổ:

"Chỉ những ai mang trái tim thuần khiết và dũng cảm mới có thể vượt qua."

Ngọc Hân chạm tay vào bệ đá, lập tức cảm nhận được một sức ép vô hình đè nặng lên cô. Những hình ảnh mờ ảo bắt đầu hiện ra trong tâm trí cô: một cuộc tàn phá, những tiếng la hét và sự tuyệt vọng.

“Đừng sợ!” Minh Anh nói, nắm lấy tay cô. “Cậu có thể vượt qua mà.”

Ngọc Hân nhắm mắt, tập trung vào nhịp thở. Cô nhớ lại những gì Chi từng nói với mình: “Đừng bao giờ để nỗi sợ chiếm lấy trái tim cậu.”

Cảm giác sợ hãi dần tan biến, và bức tượng trước mặt bắt đầu phát sáng.

---

Bí mật được hé lộ

Khi ánh sáng từ bức tượng lan tỏa, một lối đi bí mật mở ra dẫn sâu vào trong đền. Họ bước vào và phát hiện một căn phòng nhỏ với những bức tranh tường miêu tả câu chuyện về vị thần bảo hộ ngôi đền.

Trên bức tường cuối cùng, một hình ảnh nổi bật hiện ra: một chiếc hộp nhỏ được bao quanh bởi ánh sáng.

“Đó là báu vật linh thiêng mà người dân từng nhắc đến,” Minh Anh nói.

Nhưng trước khi họ kịp làm gì, một giọng nói khác vang lên: “Các ngươi đã tìm được nơi này. Nhưng liệu các ngươi có đủ can đảm để mang lại sự bình yên?”

Ngọc Hân và Minh Anh nhìn nhau, biết rằng thử thách thực sự vẫn chưa kết thúc.

---

Hành trình của lòng dũng cảm

Dù biết rằng con đường phía trước còn đầy rẫy nguy hiểm, nhưng cả hai đều quyết tâm tìm ra sự thật và trả lại sự bình yên cho ngôi đền.

“Chúng ta đã vượt qua nhiều thử thách trước đây,” Ngọc Hân nói, ánh mắt kiên định. “Lần này cũng sẽ không ngoại lệ.”

Minh Anh mỉm cười, gật đầu. “Cùng nhau, chúng ta có thể làm được.”

Hộp báu và bí ẩn lời nguyền

Ánh sáng từ căn phòng ngập tràn xung quanh Ngọc Hân và Minh Anh, khiến họ phải che mắt một lúc. Khi mọi thứ lắng xuống, họ thấy trước mặt là một chiếc hộp nhỏ đặt trên bệ đá. Chiếc hộp tỏa ra ánh sáng nhàn nhạt, như thể có một sức mạnh vô hình bảo vệ.

“Đây chính là báu vật linh thiêng mà ông Cường nhắc đến?” Minh Anh cẩn thận bước lại gần.

Ngọc Hân gật đầu, nhưng trong lòng không khỏi lo lắng. “Cẩn thận. Có lẽ chiếc hộp này là chìa khóa của mọi chuyện, nhưng nó cũng có thể là nguyên nhân khiến ngôi đền bị nguyền rủa.”

---

Lời cảnh báo trong giấc mơ

Đêm hôm trước, Ngọc Hân đã có một giấc mơ kỳ lạ. Cô thấy mình đứng trước ngôi đền, nhưng không phải trong hình dáng hiện tại mà là một phiên bản rực rỡ, hoàn mỹ của nó trong quá khứ. Một người phụ nữ trong trang phục cổ xưa bước ra, ánh mắt đầy đau thương.

“Chiếc hộp chứa đựng sức mạnh của vị thần bảo hộ, nhưng cũng là thứ nguy hiểm nếu bị kẻ xấu lợi dụng. Hãy cẩn trọng, đừng để lòng tham lấn át.”

Khi tỉnh dậy, Ngọc Hân cảm nhận được một mối liên kết mạnh mẽ giữa mình và ngôi đền này, như thể cô từng có mối quan hệ sâu sắc với nó trong kiếp trước.

---

Thử thách cuối cùng

Minh Anh chạm vào hộp, nhưng ngay lập tức, một luồng gió mạnh ập đến, khiến cả hai lùi lại. Trước mặt họ, bóng dáng mờ ảo của một người đàn ông xuất hiện.

“Các ngươi không thể mang chiếc hộp đi mà không chứng minh lòng thành. Hãy trả lời câu hỏi của ta: Các ngươi sẽ làm gì nếu biết rằng sức mạnh trong chiếc hộp này có thể thay đổi vận mệnh cả thế giới, nhưng cũng có thể hủy diệt nó?”

Minh Anh nhìn Ngọc Hân, ánh mắt lo lắng. Cả hai đều hiểu rằng đây không chỉ là một câu hỏi, mà còn là một thử thách về tâm trí và đạo đức.

Ngọc Hân bước lên, bình tĩnh trả lời: “Sức mạnh không phải để sở hữu, mà để bảo vệ. Chúng tôi sẽ dùng nó để mang lại sự bình yên, không phải để thỏa mãn tham vọng cá nhân.”

Người đàn ông im lặng một lúc, rồi mỉm cười. “Các ngươi đã trả lời đúng. Nhưng lời nói phải đi đôi với hành động. Hãy chứng minh bằng cách đưa chiếc hộp về đúng vị trí của nó, nơi nó sẽ tiếp tục bảo vệ thế gian.”

---

Lời nguyền được hóa giải

Khi Ngọc Hân mở chiếc hộp, bên trong là một viên ngọc lớn tỏa sáng rực rỡ. Ngay lúc đó, không gian xung quanh họ bỗng chao đảo, và họ cảm nhận được một luồng năng lượng mạnh mẽ thoát ra.

“Chúng ta phải đưa nó đến bàn thờ chính giữa ngôi đền,” Minh Anh nói, giọng gấp gáp.

Cả hai nhanh chóng mang viên ngọc đến bàn thờ lớn. Khi đặt nó xuống, ánh sáng từ viên ngọc lan tỏa khắp ngôi đền, quét sạch bóng tối và những năng lượng tiêu cực.

Linh hồn của người đàn ông và những bóng dáng mờ ảo khác hiện lên, ánh mắt nhẹ nhõm. “Cảm ơn các ngươi. Nhờ các ngươi, ngôi đền đã được giải thoát. Hãy sống tốt và đừng bao giờ quên rằng lòng dũng cảm và thiện lương sẽ luôn chiến thắng mọi thế lực hắc ám.”

---

Kết thúc một hành trình, bắt đầu một hành trình khác

Khi rời khỏi ngôi đền, cả hai cảm thấy nhẹ nhõm hơn bao giờ hết. Minh Anh cười lớn: “Chúng ta lại thành công rồi. Nhưng mà lần sau, cậu làm ơn đừng kéo tớ vào mấy chuyện kỳ bí nữa được không?”

Ngọc Hân cười khẽ. “Ai biết được. Có lẽ đây là sứ mệnh của chúng ta.”

“Cậu thì sứ mệnh, tớ thì đau tim!” Minh Anh giả vờ than vãn, nhưng ánh mắt không giấu được niềm vui.

Dù không nói ra, cả hai đều hiểu rằng hành trình của họ chưa kết thúc. Những bí ẩn tâm linh, những câu chuyện bị lãng quên vẫn đang chờ đợi họ ở phía trước.

Hết chương 14 .

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro