Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

#2


Kyoto về đêm luôn rất náo nhiệt, bởi vì đó thời khắc những sinh vật không phải con người xuất hiện. Giữa bầu không khí dày đặc yêu khí đoàn, người của gia tộc Yakyoku đưa phu nhân cùng vị tiểu thư trở về nhà chính. Bất chợt gió nổi lên, một đoàn yêu quái xuất hiện sau khi màn sương mờ ảo tan dần. Đêm nay họ gặp phải bách quỷ dạ hành.

"Tất cả im lặng, tập trung lập kết giới." - Một người trong số họ lên tiếng.

Gia tộc Yakyoku là gia tộc âm dương sư nổi danh nhất nhì Kyoto, tình huống thế này cũng chẳng phải gặp lần đầu. Có điều hôm nay tiểu thư Mizuki cũng có mặt, chẳng may nếu tiểu thư hoảng sợ mà hét lên thì tất cả e là sẽ khó mà sống sót.

Trái lại với mọi thứ hỗn loạn bên ngoài, Mizuki vẫn ngủ say sưa như thể yêu khí bức người xung quanh không hề tồn tại. Năm đó Mizuki vừa tròn bốn tuổi.

---

Nữ nhân các gia tộc âm dương sư được nuôi dạy khác với nữ nhân bình thường. Từ khi ra đời đã sống quen sống với thức thần của trưởng bối, vì thế cũng nghịch ngợm rất nhiều.

Mizuki thường xuyên được huynh thứ dẫn vào rừng tìm thảo dược. Khu rừng không lớn lắm, Mizuki đã sớm quen thuộc với từng con đường dẫn đến nơi có thảo dược.

Dưới ánh nắng vàng dịu nhẹ, Mizuki chợt nhận thấy có một thứ gì đó sáng lên ở phía trước. Không thể ngăn được bước chân, Mizuki bước về phía đó và nhặt lên một thứ. Đó là một chiếc hoàng vũ tuyệt đẹp.

"Cái này là của ngươi đúng không?"

Mizuki hướng mắt nhìn lên thân cây gần đó, bộ lông vũ vàng óng của nữ yêu quái như thu hút hết mọi sự tập trung của Mizuki. Nhận thấy yêu quái có ý định né tránh, Mizuki lên tiếng ngăn cản:

"Ta chỉ muốn trả lại cho ngươi thôi."

Yêu quái đấy dường như hơi do dự trong giây lát, rồi cất tiếng:

"Đứa trẻ loài người kia, ngươi không sợ ta sao?"

"Nếu có ý định làm hại ta thì ngươi đã không đợi đến bây giờ."

"Cái đó, ngươi cứ giữ lấy đi."

Yêu quái đấy vừa quay lưng đi, Mizuki lại một lần nữa lên tiếng ngăn cản:

"Ngươi có cô đơn không? Ta không hiểu tại sao nhưng nhìn ngươi có vẻ tịch mịch lắm."

"..."

"Ta tên Mizuki, ngươi có muốn đi cùng ta không? Về nơi gọi là nhà ấy."

Sau một hồi im lặng, lâu đến mức Mizuki nghĩ rằng yêu quái kia sẽ không đáp lại. Chợt cô bé nghe thấy giọng nói:

"... Tên ta là Itsumade."

"Vậy thì cùng về nhà thôi, Itsumade."

Huynh thứ ở nhà được một phen phát hoảng khi nhìn thấy Itsumade đi cùng tiểu muội. Gia tộc Yakyoku vốn đã biết Itsumade trú ẩn trong khu rừng này, nhưng cũng không gây hại gì nên cũng nhắm mắt làm ngơ. Ai mà ngờ được Mizuki lại có cái bản lĩnh mà tự mình đi lập giao ước cơ chứ?!

---------

"Sư ~ tỷ ~"

Giọng nói non nớt còn chưa dứt, đã thấy một thân hình nhỏ nhắn lao vào thư phòng nhà Amikiri, toàn bộ cái gì lễ nghi tiểu thư quý tộc hay tác phong âm dương sư đều bị Mizuki ném ra sau đầu.

Ayame đang luyện chữ bị giật mình, bút lông quệt ra giấy một vệt dài, hồ ly nhỏ đang nằm ngủ cạnh nghiên mực liền dựng lông lên cảnh giác nhìn con người bé xíu mang khí tức âm dương sư trước mặt mình.

"Sư tỷ, muội vừa về nhà chính liền lập tức chạy sang với tỷ đó, muội nhớ tỷ ~~"

Mizuki rất tự nhiên kéo nệm ngồi đối diện, sau đó mới nhìn thấy hồ ly nhỏ đang trừng mắt với mình...

Ayame bất đắc dĩ gác bút lại, khẽ vuốt lưng hồ ly, đoạn nói:

"Vốn nghe nói dạo trước muội gặp bách quỷ dạ hành, đã định qua thăm muội, nhưng sư phụ lại nói ta luyện chữ, muội ngồi yên đi, đừng hấp tấp như vậy, dọa sợ Kohaku rồi."

Kohaku là tên mới Ayame và sư phụ cùng nhau nghĩ để đặt cho hồ ly nhỏ, cô bé nói cái tên Hakuzosu sát khí quá nặng, không thích hợp để gọi chút nào.

Mizuki tò mò đưa tay sờ đầu Kohaku:

"Đây là chó con sao? Sư tỷ nuôi lúc nào vậy? Sao lại có hai đuôi thế này?"

Cô bé vừa trở về, đương nhiên không biết sự kiện náo loạn Kyoto mấy hôm nay.

Hồ ly nhỏ trừng mắt lớn hơn, xù lông lắc đầu khỏi tay Mizuki tỏ ý bất mãn, Ayame cố nhịn cười.

"Đây là hồ ly, không phải chó con, sư phụ bảo là một yêu quái rất mạnh đó, sau này chúng ta có thể tập luyện với muội ấy."

Nhóc con này, dường như rất nhạy cảm với từ "chó", nhớ ngày mới ôm về, bảo mẫu cũng nhầm muội ấy là chó con...

"Sư tỷ đang nghĩ gì vậy?"

Ayame bừng tỉnh, bất đắc dĩ nhìn đôi mắt long lanh trước mặt mình. Mizuki trở về rồi, ngày tháng thư phòng được yên tĩnh lại không còn.

"Không có gì, muội nhìn xem, Kohaku còn có thể biến lớn" - hồ ly nhỏ rất phối hợp phi xuống, quay lại hình dạng chính, móng vuốt ánh đỏ chạm đất liền ngạo nghễ nhìn "tên âm dương sư bé xíu" trước mặt - "Mizuki, chơi cùng Kohaku một chút nhé. Sư tỷ viết xong sẽ dẫn muội đi dạo"

"Oaa, lớn quá đi! Sư tỷ muội không làm phiền nữa, muội đi chơi với chó con"

Dù sao vẫn là cô bé năm tuổi, Mizuki bị màn biến thân làm cho thích thú, liền lôi kéo móng vuốt bạch hồ ly muốn ra ngoài chơi. Bạch hồ ly trừng mắt, nhưng vẫn nghe lời Ayame, dẫn Mizuki ra ngoài sân rộng. Nếu bát quái ngoài kia nhìn thấy cảnh tượng Mộng Sơn chi Vương "hiền hòa" như vậy, hẳn sẽ tự nghi ngờ tam quan của mình...

Ayame lắc đầu, cuối cùng cũng có chút yên tĩnh.

Mizuki là con gái dòng chính của nhà Yakyoku. Quan hệ giữa hai nhà xưa nay vốn hòa hảo, cô bé tính tình hiếu động thường chạy sang lôi kéo Ayame đi chơi. Ayame một mặt bất đắc dĩ một mặt vẫn ngầm đồng ý cho phép Mizuki làm loạn ở thư phòng nhà mình. Mizuki luôn nói lớn lên một chút chắc chắn sẽ cùng theo học sư phụ Seimei, nên luôn luôn gọi Ayame là sư tỷ. 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro