Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 5: Lửa Cháy Trong Đêm Tối

Sau đêm mưa ấy, Quang không rời Sài Gòn nữa. Cậu quay lại cuộc sống cũ, thuê một phòng trọ mới gần quận 7, làm việc trở lại ở công ty thiết kế nội thất, nhưng cái bóng của ông Cương và Vũ vẫn bám lấy cậu như một cơn ác mộng ngọt ngào. Cậu không đến quán cà phê thường xuyên, nhưng mỗi lần đi ngang qua con hẻm trên đường Nguyễn Đình Chiểu, cậu lại cảm thấy tim mình thắt lại, như thể có một sợi dây vô hình kéo cậu về phía ông Cương. Vũ thì khác – cậu ta chủ động nhắn tin, gọi điện, thậm chí vài lần ghé phòng trọ cậu, kéo cậu đi ăn, đi uống, và không ngần ngại gợi lại chuyện ba người. “Cậu không quên được đâu, tôi biết,” Vũ nói một lần, nhếch môi cười, ánh mắt lấp lánh sự tự tin pha lẫn thách thức.Một tối cuối tuần, khi Sài Gòn chìm trong cái nóng oi ả của tháng tư, Vũ bất ngờ xuất hiện trước cửa phòng trọ của Quang, tay cầm chai rượu trắng và một túi đồ ăn vặt. “Đi với tôi,” cậu ta nói, giọng ra lệnh hơn là mời mọc. “Tôi muốn gặp lại chú Cương, và tôi biết cậu cũng muốn.” Quang ngập ngừng, nhưng cái nhìn sắc bén của Vũ, cùng với ký ức về đêm mưa ấy, khiến cậu không thể từ chối. Hai người bắt xe máy, lao qua những con đường đông đúc, đến quán cà phê của ông Cương khi ánh đèn neon đã bật sáng, lập lòe trong bóng tối.Quán hôm ấy đông hơn thường lệ, vài nhóm khách ngồi rải rác quanh những chiếc bàn gỗ, tiếng nói cười hòa lẫn với tiếng nhạc Trịnh phát nhỏ từ loa cũ. Ông Cương đứng sau quầy, mặc chiếc áo sơ mi xanh đậm, tay áo xắn lên khuỷu, đang pha cà phê cho một khách quen. Khi thấy Quang và Vũ bước vào, ông khựng lại một giây, ánh mắt thoáng qua sự bất ngờ, nhưng nhanh chóng trở lại vẻ bình thản. “Uống gì?” ông hỏi, giọng trầm đều, như thể chẳng có gì từng xảy ra giữa ba người.“Cho tôi một đen đá, còn cậu ấy thì sao cũng được,” Vũ đáp, kéo Quang ngồi xuống chiếc bàn gần quầy. Cậu ta nghiêng người, thì thầm vào tai Quang: “Nhìn chú ấy đi, giả vờ lạnh lùng nhưng tôi cá chú ấy cũng thèm lắm.” Quang đỏ mặt, không đáp, chỉ cúi đầu nhìn xuống mặt bàn loang lổ vết xước, tim đập thình thịch.Khi quán dần vắng khách, chỉ còn vài người lẻ loi ngồi nán lại, Vũ đứng dậy, bước đến quầy, nói lớn đủ để Quang nghe thấy: “Chú Cương, đóng quán sớm đi. Chúng tôi có chuyện muốn làm với chú.” Giọng cậu ta đầy khiêu khích, ánh mắt lấp lánh sự táo bạo. Ông Cương nhíu mày, nhưng không phản đối, chỉ im lặng tắt đèn ngoài, kéo tấm rèm cửa xuống, và khóa cửa chính. Tiếng khóa kêu “cạch” vang lên, như một tín hiệu mở đầu cho điều không ai nói thành lời.Ba người bước vào căn phòng nhỏ phía sau, không gian quen thuộc với chiếc giường đơn nhàu nhĩ, ánh đèn vàng mờ nhạt treo trên trần, và tiếng quạt trần kêu ù ù đều đặn. Mùi gỗ cũ, mùi mồ hôi thoảng nhẹ từ quần áo họ hòa lẫn với cái nóng ngột ngạt của đêm hè, tạo nên một bầu không khí căng thẳng, đầy dục vọng. Vũ vứt chai rượu và túi đồ ăn lên bàn, quay sang Quang, nắm lấy cổ áo cậu, kéo mạnh để cậu đứng sát vào mình. “Cởi đồ ra, nhanh,” cậu ta ra lệnh, tay đã thô bạo lột áo thun của Quang, ném xuống sàn như một mảnh giẻ rách.Quang đứng đó, lồng ngực phập phồng, làn da trắng trẻo lấm tấm mồ hôi vì cái nóng. Vũ quỳ xuống, cởi phăng quần jeans và quần lót của cậu, để lộ con cặc đã nửa cứng, lông mu đen nhánh ướt át vì mồ hôi. “Nhìn này, mới tí mà đã muốn rồi,” Vũ cười đểu, tay nắm lấy cặc Quang, vuốt mạnh từ gốc lên ngọn, ngón cái ấn vào đầu khấc đỏ rực, khiến cậu rên lên, đôi chân run run. Cậu ta cúi xuống, ngậm lấy cặc cậu, mút mạnh, lưỡi liếm quanh như một con thú đói, nước bọt chảy tràn xuống, dính đầy đùi Quang. Cậu rên lớn, tay bấu vào vai Vũ, đầu ngửa ra sau, mắt nhắm chặt vì cảm giác sướng ran khắp người.Ông Cương đứng cạnh giường, ánh mắt tối sầm nhìn cảnh tượng trước mặt. Ông cởi áo sơ mi, để lộ lồng ngực rắn chắc, những vết sẹo nhỏ lấp ló dưới ánh đèn, mồ hôi lăn dài xuống bụng ông, làm nổi bật những đường gân gồ ghề. Ông bước tới, quỳ lên giường phía sau Quang, tay trái nắm lấy cổ tay cậu, kéo mạnh để cậu ngã xuống, nằm ngửa trên tấm ga giường nhàu nhĩ. “Cậu muốn thế này lần nữa, đúng không?” ông gầm gừ, giọng khàn khàn, tay phải cởi quần mình, để lộ con cặc dày, gân guốc, đầu đỏ rực vì máu dồn xuống. Ông nhổ nước bọt vào tay, xoa lên cặc mình, rồi quỳ giữa hai chân Quang, ấn mạnh vào lỗ đít cậu không chút báo trước. Cậu hét lên, đau đớn xen lẫn khoái cảm khi ông Cương đút vào, từng phân một, căng chặt và nóng bỏng, khiến cậu cong người, mông co giật.Vũ ngẩng lên, miệng ướt át, nhìn ông Cương đang nhấp vào Quang với ánh mắt đầy kích thích. “Chú chơi mạnh thế, để tôi góp vui,” cậu ta nói, đứng dậy, cởi quần jeans, để lộ con cặc dài, cứng ngắc, đầu rỉ nước trắng đục. Cậu ta trèo lên giường, quỳ trước mặt Quang, tay nắm tóc cậu, kéo mạnh để cậu ngửa mặt lên. “Bú đi, như lần trước,” Vũ ra lệnh, ấn cặc mình vào miệng Quang, đút sâu đến tận họng, khiến cậu nghẹn, nước mắt chảy ra, nước bọt trào đầy khóe môi. Cậu ta nhấp hông, con cặc trơn tuột ra vào, mỗi lần đẩy đều kèm theo tiếng “ọc ọc” ướt át từ cổ họng Quang.Nhưng lần này, Vũ không chỉ tập trung vào Quang. Cậu ta liếc sang ông Cương, ánh mắt lấp lánh một ý định mới. Ông Cương đang nhấp mạnh vào lỗ đít Quang, mỗi cú thúc đều sâu đến tận gốc, tiếng da thịt va chạm “phạch phạch” vang lên, mồ hôi ông chảy xuống, nhỏ lên lưng cậu. Vũ nghiêng người, tay trái vươn ra, nắm lấy cổ ông Cương, kéo mạnh để ông ngẩng lên. “Chú, hôn tôi đi,” Vũ nói, giọng khàn đục, đầy dục vọng. Ông Cương khựng lại, ánh mắt tối đi, nhưng trước khi ông kịp phản ứng, Vũ đã ép môi mình vào môi ông, mạnh mẽ và thô bạo.Nụ hôn của họ không dịu dàng, không tình tứ, mà là một trận chiến đầy nhục dục. Môi Vũ mềm, ướt át, ép chặt vào đôi môi khô ráp của ông Cương, lưỡi cậu ta luồn vào, cạy miệng ông ra, liếm láp một cách tham lam. Ông Cương rên lên, một tiếng gầm khàn khàn từ cổ họng, tay phải vẫn siết chặt hông Quang, nhưng tay trái vươn lên, nắm lấy gáy Vũ, kéo cậu ta sát hơn. Hai người đàn ông hôn nhau dữ dội, lưỡi quấn lấy nhau, nước bọt chảy tràn ra khóe môi, dính đầy cằm ông Cương, trong khi con cặc ông vẫn nhấp không ngừng vào lỗ đít Quang, mỗi cú thúc đều mạnh hơn, như thể nụ hôn ấy làm ông mất kiểm soát.Quang nằm dưới, cơ thể cậu rung lên như một con thú bị xâu xé. Ông Cương ở phía sau, đụ cậu không khoan nhượng, con cặc dày cọ sát thành ruột, mỗi lần rút ra đều kéo theo một tiếng “phạch” ướt át, rồi lại đâm sâu vào, khiến cậu rên rỉ không ngừng, mông đỏ rực vì những cú vỗ liên tiếp. Vũ ở phía trước, vừa hôn ông Cương vừa ấn cặc vào miệng cậu, nhấp mạnh, đầu cặc chạm đến cổ họng, khiến cậu nghẹn, nước mắt và nước bọt trào ra, dính đầy mặt. “Mẹ kiếp, hai người ngon quá,” Vũ rên lên, rời môi ông Cương, phun nước bọt lên mặt ông, rồi cúi xuống, ngậm lấy môi ông lần nữa, cắn mạnh đến rướm máu, lưỡi liếm láp vết máu đỏ tươi.Ông Cương đáp lại, không còn kìm chế. Ông đẩy lưỡi vào miệng Vũ, hút mạnh, nước bọt hai người hòa lẫn, chảy xuống cổ cậu ta, trong khi tay trái ông bóp mạnh ngực Vũ, ngón cái ấn vào núm vú cậu ta, khiến Vũ rên lên giữa nụ hôn. “Địt mẹ, chú biết hôn đấy,” Vũ cười đểu, tay phải nắm lấy cặc Quang, vuốt mạnh, ngón cái xoa quanh đầu khấc, làm cậu xuất tinh ngay lập tức, tinh dịch trắng đục bắn ra, dính đầy bụng và ngực mình. Vũ rút cặc ra khỏi miệng Quang, phun tinh lên mặt cậu, dòng tinh nóng hổi bắn đầy má và môi, chảy xuống cằm cậu như một dòng suối nhầy nhụa.Ông Cương, vẫn hôn Vũ, nhấp nhanh hơn vào lỗ đít Quang, con cặc ông căng hết cỡ, mỗi cú thúc đều sâu đến tận gốc, khiến cậu hét lên, cơ thể giật mạnh vì quá tải. Ông rời môi Vũ, gầm lên một tiếng khàn khàn, rút cặc ra, phun tinh đầy mông và lưng Quang, dòng tinh đặc quánh chảy xuống kẽ mông cậu, hòa lẫn với mồ hôi và nước bọt. Vũ cười lớn, cúi xuống, liếm lấy một ít tinh của ông Cương trên lưng Quang, rồi nhổ lên mặt cậu, giọng khàn đục: “Cậu là con điếm của chúng tôi, đúng không?”Quang nằm đó, cơ thể nhầy nhụa, hơi thở dốc, mắt mờ đi vì nước mắt và tinh dịch. Cậu không trả lời, chỉ rên rỉ, đầu óc trống rỗng sau cơn dục vọng vừa qua. Ông Cương và Vũ ngồi hai bên, mồ hôi chảy dài, ánh mắt họ gặp nhau một lần nữa, không còn là đối thủ, mà là hai kẻ cùng chìm trong một cơn bão nhục dục. Họ không nói gì, chỉ thở nặng nề, để lại Quang nằm giữa, như một vật tế cho chính khao khát của họ.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro