Chap 4
Ngày Bas trở về !!
Ngày mắt cậu lành , là ngày mà Bas à không thi thể của Bas được chuyển về lại Thái Lan .
- Alo Cop !
- Lâu quá không gặp , gọi tôi có gì không ?
- Cop ơi , Bas Bas em ấy bỏ mình đi rồi !
- Hả bọn cậu chia tay à ?
- Không , Bas Bas chết rồi !
- Bas chết thật rồi sao?
- Đúng vậy !
- Mình và Kim sẽ về Thái Lan ngay . 8h ngày mai tớ sẽ có mặt ở nhà ba mẹ Bas .
- Ok.
Tắt máy nước mắt God rơi hít một hơi thật sâu , God vào thay bộ quần áo thành bộ đồ màu đen , để đón Bas từ bay về . Gương mặt God bây giờ nó không còn một tí cảm xúc nào cả , nó lạnh đến đóng băng. Như dự định 11:00 chiếc máy bay số xxx đáp xuống đường bay mang theo 60 hành khách và người yêu God . Ba mẹ Bas cùng đội mai táng chuyển quan tài chứa người God yêu về lại ngôi nhà thân thương . God định cùng ba mẹ đưa quan tài của Bas về nhà , nhưng mẹ nhờ God đến chùa để mời hai nhà sư đến . ( Những gì ad viết đều theo phong tục của Thái Lan nha mn ) . Nghe theo lời ba mẹ God mời hai nhà sư đến nhà và dùng luôn xe của mình đưa họ đến . Về đến nhà Bas , một cảnh tượng vô cùng đau thương hiện ra . Một chiếc bàn gỗ được đặt ở trước quan tài , ly hương ba cây hương đang thả khói theo gió .Ba mẹ cậu hai người cố gắng kiềm đi nước mắt ( Cũng giống như ở Việt Nam thì người Thái Lan cũng quan niệm rằng nếu khóc thì người chết sẽ không cam lòng đi đầu thai " bị nếu kéo lại ") .Vào nhà hai nhà sư để thực hiện các nghi lễ . Quan tài của Bas để trong nhà 5 ngày . Ngày thứ nhất Kim Cop về lại Thái Lan . Ngày 2 , những người dòng họ Bas có mặt . Ngày thứ 3 , mẹ cậu gục ngã bà ngất đi do qua mệt mỏi . Ngày thứ 4 mẹ cậu tỉnh dậy , bà yêu cầu được xuất viện . Ngày thứ 5 , mẹ cậu được xuất viện . Hôm nay là ngày thứ 6 ......( Phần nghi lễ tang khúc sau bày là ad hỏi chị Google nha mn )
Quan tài Bas được khiên ra khỏi nhà , ba mẹ cậu , God , Kim, Cop là những người đi đầu mang theo linh cửu ( hình cậu ) một khay đựng bùi nhùi đánh lửa và một hủ đụng tro cốt . Trước khi đi nhà sư buộc một sợi chỉ trắng đã được ban phép cột ở chân hòm . Sau họ là các nhà sư rồi đến đàn ông trong làng , phụ nữ rồi đến trẻ em . Suốt quãng đường đến lò thiêu , gạo được rắc xuống đường nhằm xoa dịu các linh hồn bám theo tang lễ .
Đến chùa người hai nhà sư tiếp tục đọc kinh cầu nguyện cho linh hồn người chết . Để chúc phúc cho vong hồn hai nhà sư tưới nước dừa lên thi thể , rồi lần lượt những người gồm bạn bè dòng họ tưới nước dừa lên thi thể , lúc này xuất hiện cả đám đông xôn xao vì sự xuất hiện của một người là Tee .
------------
Nhận được cuộc điện thoại của Cop , cậu làm mọi cách nhanh nhất để về lại Thái nhưng chuyến bay sáng nay là sớm nhất do vé đã được hết . Trên người cậu là một đồ màu trắng . ( bên Thái thì cũng như VN mình đến tang lễ không nên mặt quần áo sặc sỡ mà nên mặc đồ trắng hoặc đen )
--------
Cậu nhanh chóng bước vào nhìn thấy Bas nước mắt cậu như nước tràn bờ đê cứ muốn tuôn ra , nhưng cậu cố gắng nén lại nước mắt . Xong cậu lùi lại phía sau , chấp tay trước ngực . Bỗng nhà sư hỏi :
- Ở đây còn một quả còn ai chưa chúc phúc cho thì chủ đây không ?
- Là tôi !
God trả lời nhà sư .Từ nãy đến giờ anh nhường cho tất cả mọi người chúc phúc trước bởi vì anh có một thứ cho cậu . Sau khi tưới nước dừa cho cậu anh lấy trong túi ra một chiếc nhẫn đeo cho cậu .
- Kiếp này chúng ta không thể ở bên nhau thì anh mong kiếp sau chúng ta sẽ bên nhau trọn đời .
Nước mắt anh đã rơi, dù có kiềm nén tới đâu thì ai cũng sẽ có giới hạn . Nắp quan tài được đóng lại và mang đến lò thiêu .Đến nơi vị nhà sư già tháo sợi chỉ trắng ở châm hòm cột vào đầu hòm , các nhà sư ban phép và đọc Suadnicha về nỗi đau không thể tránh khỏi của cái chết . Sau đó quan tài được đẩy vào lò thiêu .
Tối hôm đó và hai hôm sau nhiều nhà sư đến để ban phúc cho suad partta monkhon ,phù hộ cho linh hồn ng đã chết và phù hộ , bảo vệ cho ng còn sống .Các buổi chúc phúc luôn kèm theo theo tiệc đãi viếng .
Lễ tang kết thúc , cuộc sống mọi người trở lại bình thường .
-----
- Alo !!
- Em đang ở đâu vậy Tee ?
- Em đang ở Thái .
- Về Thái mà không rủ anh nha !
- Còn hai ba hôm nữa anh về Thái rồi còn gì ?
- Đợi tới khi anh về lại Thái , anh sẽ phạt em sau , đến giờ làm rồi anh tắt máy nhé !
- Ok .
- Yêu em !
Tắt máy cậu ngậm ngùi ngồi xuống băng ghế trong công viên , ngẩn mặt nhìn lên trời , cậu đưa tay lên nhìn ánh trời ánh mặt trời chiếu xuống ......
" - Anh biết tại sao em không nói với anh về việc anh về Thái Lan , về cái chết của Bas không ?? "
" - Bởi vì !!! Em sợ anh buồn !!"
Cậu rút tay lại , nước mắt tuôn rơi . Cậu gạt đi những giọt nước mắt .
- Vui lên đi mà Tee !
Lấy trong túi ra thẻ ATM của anh , cậu lái xe đến siêu thị . Như thường lệ cậu mua đồ xong thì đi tính tiền , quầy tính tiền :
- Chào chị , tính tiền giúp em ạ !
- Tee là em sao ? ( ad : đi mua đồ mà nhân viên quầy tính tiền nhận ra luôn . )
- Dạ là em đây !
- Đây của em đây ! 2203 baht , lấy em 2200 baht thôi !
- Cảm ơn chị !
Trả tiền , cầm lấy túi đồ . Cậu lái xe đến cô nhi viện .
- Con chào dì !
- Con đến chơi à ! Tae đâu con ?
- Tae đang đi công tác , hai ngày nữa mới về !
Đang nói chuyện thì một cơn mưa ào tới . Cậu và dì nhanh chóng chạy vào trong .
--------------------------------------
Đã ba ngày kể từ ngày Bas về với đất .
Hôm nay trời lại mưa , Bas ngày hôm nay của em như thế nào ? Vui vẻ chứ ? Hạnh phúc chứ ?
Anh hôm nay đang rất buồn , tại sao bao nhiêu người ngoài kia hắn không giết mà lại chọn em chứ ! Tại sao hắn không giết người khác mà lại chọn người anh yêu là em chứ !
Bas anh nhớ em !!!
--------------‐-
Ba ngày , ba đêm , anh không ngủ . 00:00
Hôm nay đã là ngày thứ tư kể từ ngày em mất , anh vẫn nhớ em , em bây giờ sao rồi ? Nói cho anh biết đi !
-----‐--------‐
Sức chịu đựng của con người có giới hạn . Anh gục xuống bàn ngủ thiếp đi . Trong giấc mơ , anh nhìn thấy Bas, cậu mặc một chiếc áo sơ mi trắng .
- Anh có nhớ chiếc áo này không ? Nó là chiếc áo đầu tiên mà anh mua cho em đó !
Nhìn thấy hình bóng ấy , anh muốn lao đến ôm cậu thật chặt . Nhưng khi bước đến một bước thì Bas nói tiếp .
- Em đã chết rồi anh không thể ôm em được nữa đâu ?
- Bas anh nhớ em !
- Em biết nhưng chỉ còn vài giờ nữa em phải đj rồi . Em biết anh rất yêu em , nhưng em muốn anh hãy sống thật vui vẻ hạnh phúc , hãy sống lạc quan lên , hãy cười lên , em muốn thấy nụ cười của anh . Anh hãy báo hiếu cho ba mẹ giúp em nhé ! Kiếp này em đã không làm đc điều đó , em mong anh giúp em nhé !
- Được anh sẽ giúp em !
- Cảm ơn anh về món quà ! ( Cậu đưa tay lên )Balo của em anh còn giữ chứ ?
- Còn tất nhiên anh còn giữ ! ( Anh gật đầu liu lịa )
- Trong chiếc balo đó có quà của em dành cho anh .
- Là cái gì chứ ?
- Anh tự mà tìm đi ! Em phải đi rồi !
Một làn khói trắng bay đến dày đặc , cậu biến mất trong làn khói .
- Anh yêu em Bas . ( God gào lên, đôi chân bất lực ngụy xuống , tay anh nắm lại liên tục đập mạnh xuống khoảng đen vô tận trong giấc mơ )
Từ nơi nào đó ở thế giới bên kia vang lên giọng nói :
- Em cũng yêu anh God !!
Giật mình tỉnh dậy , nhìn đồng hồ đã 3 giờ sáng . Như trong giấc mơ Bas nói , God lấy ba lô của Bas ra tìm tòi món quà mà cậu chuẩn bị . . God lấy trong balo ra tập sách , dụng cụ học tập , có cả truyện tranh : " Đi học mà cũng đem truyện theo cho được vậy !" God lắc đầu cười cười . Cuối cùng God lôi ra trong ngăn nhỏ nhất của balo một chiếc hộp màu hồng nhạt , mở ra trong đó là một chiếc nhẫn . Như định mệnh sắp đặt , chiếc nhẫn mà Bas mua cho God , nó là một cặp với chiếc của God mua cho Bas .
God cười một nụ cười thật tươi .
- Từ bây giờ anh sẽ không khóc nữa . Được chứ Bas ??
Đeo ngay chiếc nhẫn vào , God rời khỏi nhà . Sang nhà ba mẹ Bas :
- Ba mẹ , tối nay chúng ta đi ăn đi được không ?
- Được được chúng ta đi ! Ba mẹ cậu trả lời .
( Ad : chắc tới đây nhiều bạn sẽ thắc mắc là tại sao ba mẹ Bas không buồn ? Do theo quan niệm của người Thái thì người chết sẽ tiếp tục cuộc sống ở thế giới bên kia không có gì để buồn cả )
------‐-‐---
Do em theo dõi anh mà God .
*Ở quá khứ :
Lúc God đi mua nhẫn , Bas đã lén theo , lúc God đang chọn nhẫn Bas làm rớt lọ hoa ở hướng đối diện . Bas nhanh chóng trốn đi , God quay lại nhìn thì không thấy ai .
Quay lại God định lấy cặp nhẫn ấy , nhưng không mang đủ tiền . God mua một chiếc , chiếc còn lại dặn nhân viên sẽ quay lại mua . Nhân viên có nói trong vòng 4 tiếng nếu không quay lại sẽ bán cho người khác . Ngay lúc God đi , Bas đã chạy đến mua chiếc còn lại . Hôm đó God bận , nên đến tối mới quay lại . Đến nơi nhân viên nói đã bán rồi .Gob buồn bã ra về :
- Có món quà Valentine cũng chuẩn bị không xong nữa ! HAIZZZ!
God đem chiếc nhẫn kia cho vào tủ . Còn chiếc Bas mua Bas luôn giấu anh . Có lần God lục balo Bas đã lo sợ mà nổi cáu .
--------‐----------------------
Sau khi vào cô nhi viện . Cậu đưa đồ cho dì rồi vào chơi với mấy bé , trong đó có cô bé mà gặp lần đầu tiên gặp khi đi với Tae .
- Hôm nay tụi con có vui không nào ??
- Có ạ !
- Các con ăn cơm chưa ?
- Rồi ạ !
Bỗng cô bé mà cậu gặp hôm đầu tiên đến cô nhi viện hỏi :
- Anh ơi , sao hôm nay chú Tae không đến đây với anh vậy ?
- Chú Tae đi công tác chưa về !
- Công tác sao ?
- Ừm !
- Công tác là gì ?
- Chú Tae đi ra nước ngoài làm việc đấy con !
- Dạ , con hiểu rồi !
Sau một hồi trò chuyện cậu hỏi
- Có ai thích kẹo không nào ?
- Có ! Cho em .
- Cho em .
- Cho em .
Cả bọn trẻ chạy đến hướng cậu , ôm lấy cậu .
- Rồi rồi từ từ , để anh chia cho .
Sau một hồi hì hụi chia kẹo , cậu mỉm cười thở phào nhẹ nhỏm . Nhìn thấy những nụ cười ngây ngô , cậu vui vẻ đến lạ thường . Bỗng cửa mở , cậu quay lại nhìn :
- P'Fire....
______________________________________________
Cảm ơn mn đã đọc truyện .
Chúc mn thật vui vẻ hạnh phúc bên gia đình và ng thân .
Comment đi mọi người ơi , lượt đọc thì có nhưng không có comment ad buồn lắm .
Love ❤❤❤
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro