Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

VictorLogan/Amnesia/Incest

"Cậu tới đây được bao lâu rồi nhỉ?"

Logan liếc nhìn gã bartender, gã không trả lời câu hỏi, chỉ yên lặng uống tiếp cốc bia trong tay.

Thị trấn này không được náo nhiệt cho lắm, vậy nên người ta rất tò mò về những người mới chuyển tới sống, hầu như ngày nào Logan cũng phải nghe mấy câu hỏi như gã từ đâu đến hay cảm thấy nơi này thế nào.

"À, anh trai cậu đến rồi kìa." Gã đàn ông đứng gần chỉ về phía cửa vào, Logan không buồn liếc mắt về phía đó, khứu giác nhạy bén cho gã biết người kia đã đứng chờ ở cửa từ lâu.

"Hey Victor." Bartender đặt cốc bia ra trước cả khi Victor ngồi xuống, lần nào cũng vậy, mỗi khi người anh trai đến đều sẽ gọi một cốc và ngồi cùng với em trai cho đến khi cốc bia trong tay gã cạn.

Victor có vẻ thân thiết với những người xung quanh hơn, gã nhìn hắn tự nhiên trò chuyện cùng bọn họ, răng nanh lộ ra khi hắn bật cười trước câu đùa nhạt nhẽo, Logan đảo mắt về cốc bia mới được rót đầy của mình.

"Jimmy này." Victor đột nhiên bắt chuyện với gã, Logan nhướng mày chờ hắn nói tiếp "Cô nàng ở quán rượu có vẻ thích em nhỉ." Ánh mắt Logan di chuyển từ Victor đến cô em gái của bartender sau quầy, họ có trò chuyện vài lần, trao nhau vài nụ hôn và chút va chạm xác thịt, Logan chỉ cho là cô nàng chú ý đến mình vì thấy mới mẻ mà thôi.

Victor huýt sáo, hắn bật cười trước biểu cảm khó chịu của gã "Jimmy bé nhỏ đi đâu cũng là kẻ đào hoa nhỉ."

Logan hất bàn tay đang chuẩn bị xoa đầu mình, gã quyết định phớt lờ Victor và trở về với cốc bia trong tay.

Giọt bia cuối cùng vào miệng là lúc Victor hết kiên nhẫn kéo gã đứng dậy khỏi ghế, Logan không phản kháng, mặc kệ cho Victor kéo mình về nhà trước những con mắt có vẻ đã quá quen với hình ảnh kỳ lạ này.

Nhà của họ nằm ở khu cách biệt với những người dân trong thị trấn, gần như biến mất sau những thân cây lớn rậm rạp.

Logan bận rộn với bữa tối trong bếp, gã không phải người thích nấu ăn nhưng Victor chẳng bao giờ chịu vào bếp, hắn nói đó là trách nhiệm của Logan. Giặt giũ, chăm sóc nhà cửa, thậm chí là cả nấu nướng đều là việc của Logan, gã tự hỏi Victor coi mình là bạn cùng nhà, em trai hay một cô vợ được nhặt về.

Bàn ăn lặng im chỉ có tiếng dao nĩa lạch cạch, dường như có chuyện gì đó khiến Victor khó chịu, Logan sẽ hỏi có chuyện gì với hắn nếu như ý nghĩ 'mình chả phải nhà tâm lý học riêng của hắn' không xẹt qua trong đầu.

Người trong thị trấn đều cho rằng họ là anh em, Victor không muốn giải thích còn Logan thì chẳng biết mối quan hệ của họ chính xác là gì nên cũng không phủ định. Gã thực sự được Victor nhặt về, cho một nơi để ở với vài điều kiện, Logan không nhớ gì về quá khứ, chỉ có cái tên được khắc trên chiếc thẻ treo ở cổ gã cho gã biết tên của mình. Nhưng Logan chưa bao giờ tin họ là anh em dù cho ai cũng nói vẻ ngoài của họ có điểm giống nhau. Có anh em nào sẽ ngủ chung một giường với nhau ở tuổi này không, không chỉ vậy, mỗi đêm vòng tay chắc như gọng kìm của hắn sẽ khóa chặt gã bên trong, bàn tay thô to đó sẽ luôn tìm đến những vị trí nhạy cảm của Logan mà xoa nắn, và còn cả những vết cắn đau đớn sau gáy khi làm tình nữa chứ.

Điều duy nhất Logan suy đoán được là gã giống với Jimmy, đứa em trai ám ảnh tâm trí méo mó của Victor.

Cơn ác mộng dai dẳng mấy ngày qua làm giấc ngủ của gã kém hẳn, Logan mệt mỏi thả mình trong bồn tắm sau khi đã xong bữa, gã nhắm mắt cảm nhận sự ấm áp và dễ chịu của dòng nước đang bao lấy mình.

Đôi bàn tay to lớn kéo gã ra khỏi bồn tắm, Logan ho sặc sụa trên sàn, cơ thể ướt át không một mảnh vải run lên vì cái lạnh bất chợt. Gã không hề nhận ra mình đã thiếp đi, chỉ đến khi nước tràn đầy vào phổi mới hốt hoảng bật dậy, hẳn là Victor đã nghe thấy tiếng quẫy đạp nên mới chạy đến kéo gã ra.

Victor giúp Logan lau khô người mặc cho gã phản đối, Logan cũng không càu nhàu nhiều thêm, gã nhận ra tâm trạng của người đàn ông kia càng tệ hơn sau khi cứu gã khỏi chết chìm trong bồn tắm.

Theo Victor về giường, Logan khó chịu vò chiếc áo mình đang mặc, đây không phải của gã, không biết Victor nghĩ gì mà ném cho gã áo của hắn trong khi hắn rõ ràng biết cả hai khác biệt thế nào về vóc dáng.

Victor kéo gã ngã ra giường, Logan nằm trong vòng tay chắc khỏe của hắn, xương khớp trên người bắt đầu thấy đau với cái ôm quá chặt, gã cảm tưởng như kẻ đang ôm mình là một con trăn khổng lồ đang bóp nghẹt gã đến chết. Victor chôn đầu vào hõm cổ Logan, hàm răng sắc nhọn thuộc về loài thú săn mồi gặm cắn lớp da mỏng không được bảo vệ của gã.

Chiếc áo vừa mặc bị xé nát, Logan tròn mắt nhìn Victor đè lên người mình.

"Sớm quá đấy Vic." Victor như tảng đá ngàn cân, Logan dùng hết sức cũng không đẩy nổi hắn khỏi người mình.

Không một câu trả lời, hàm răng đột nhiên cắn ngập vào vai Logan khiến gã hét lên trong đau đớn. Dường như mùi máu kích thích Victor, Logan giẫy giụa muốn thoát lại bị móng sắc cắm sâu vào hai bắp tay ghìm xuống.

"Victor!" Đầu lưỡi còn dính máu của Victor quét qua khóe mắt gã liếm đi những giọt nước mắt mặn chát chảy dài vì cơn đau.

Logan ghét khi Victor để cơn thú tính kiểm soát bản thân, hắn sẽ cắn xé gã, đánh dấu cơ thể gã vì lý do chết tiệt nào đó và chẳng vì bị đấm đá mà dừng lại.

Victor biết hắn không thể chết, có lẽ là trước cả khi Logan biết được điều đó, vậy mà hắn vẫn hành xử như sắp mất gã đến nơi chỉ vì gã sặc nước trong bồn tắm, sự bảo vệ thái quá này khiến sống lưng gã chợt lạnh khi nghĩ đến. Gã không biết có chuyện gì xảy ra với Victor trước khi họ gặp nhau nhưng thời gian qua đã giúp gã hiểu rõ về sự ám ánh đến tiêu cực của hắn đối với người mà hắn cho rằng gã là mỗi đêm.

"Tôi ổn, tôi vẫn ở đây mà Victor!" Gã la hét, mong sao lời nói có thể lọt vào tai hắn.

Bàn tay Victor rời khỏi bắp tay gã, máu trào ra rồi lại nhanh chóng dừng vì vết thương đã khép lại, móng tay sắc hơn cả lưỡi dao vẽ lên những đường nét màu đỏ trên chiếc bụng run rẩy của Logan. Có năng lực chữa lành không đồng nghĩa với việc gã có thể chịu đau, tiếng rên rỉ len lỏi qua kẽ răng nghiến chặt của Logan, những thớ cơ trên cơ thể gã cứng lại trước cơn đau.

Victor hôn gã, không, nói là hôn thì chẳng bằng nói hắn đang cắn xé Logan, những miếng thịt bị xé rách cùng vị rỉ sắt tràn vào khoang miệng gã, đầu lưỡi Logan bị mút một cách thô bạo, răng nhọn găm xuống như muốn cắn đứt nó ra khỏi miệng gã.

Móng tay dễ dàng xé nát chiếc boxer để lộ bộ phận được che giấu bên dưới, Logan thở mạnh một hơi khi ngón tay ấn lên âm vật gã, Victor chẳng thèm dịu dàng với nó, hắn cấu nhéo bắt nạt âm vật nhỏ bé đáng thương cho đến khi dòng nước trắng trào ra ở cửa động phía dưới. Bắp đùi Logan không biết từ khi nào đã quấn quanh eo hắn, ngón chân gã co lại, cơ đùi giần giật trong khoái cảm.

Gã chắc chắn mình không phải kiểu người sẽ đạt cực khoái vì đau đớn, nhưng nhiều đêm bị Victor hành hạ đã khiến cơ thể gã nhầm lẫn nó với cảm giác sung sướng của tình dục.

Logan hổn hển lấy hơi trong cái hôn tàn bạo của Victor, ngực phập phồng chẳng khác gì đang mời gọi được chạm vào, và Victor thực sự làm thế, hắn nắn bóp bầu ngực căng tròn, móng tay gảy đầu vú đến khi nó dửng lên. Logan cựa quậy bên dưới, không biết là muốn tránh hay muốn được gần bàn tay hắn thêm nữa.

Gã đưa hai ngón tay vào âm đạo, tự mình mở đường tránh cho Victor cứ thế mà đâm vào, hắn vẫn luôn thích cảm giác âm đạo gã co giật trong cơn đau, còn Logan thì không, gã không thích sự ma xát nóng rát, không thích âm đạo dễ tổn thương rách ra vì chẳng kịp chuẩn bị.

Victor cắn lên trái cổ gã, đầu lưỡi liếm láp bất kỳ giọt máu nào chảy khỏi lớp da mỏng manh. Logan khó khăn nuốt nước bọt, cổ họng gã khô khan như kẻ sắp chết khát, hàm răng gã ngứa ngáy muốn cắn ngược lại Victor, đòi lại những giọt máu bị hắn cướp mất.

"Mẹ kiếp!" Logan thốt lên, bất ngờ vì cơ thể bị lật ngược lại.

Tư thế hiện giờ của họ chẳng khác nào thú vật làm tình, gã bị ghìm chặt bên dưới cơ thể to lớn của Victor, hắn gầm gừ cắn lên gáy gã như đang đánh dấu bạn tình yếu thế. Logan chưa kịp lên tiếng phản đối đã bị chặn lại bởi bàn tay hắn, gã nấc nghẹn trước hai ngón tay đút sâu vào trong miệng mình.

Bàn tay khác của Victor luồn xuống dưới, những ngón tay thô dày mạnh mẽ đâm vào âm đạo Logan khiến gã trợn trắng mắt vì đau. Tiếng nức nở rời khỏi cổ họng khi vách thịt mềm bị móng tay cào rách, âm đạo co giật mút lấy vật đang hành hung nó, Logan cào cấu cổ tay Victor, mùi máu quanh quẩn khứu giác gã, vừa kích thích lại vừa khiến gã thấy kinh tởm. Nước mắt nước mũi giàn giụa vì đủ loại cảm xúc đánh vào dây thần kinh, cơ thể Logan nhũn ra như con rối đứt dây bị Victor dày vò mà không sao chống trả được.

Logan thở ra một hơi, không biết là tiếc nuối hay thấy nhẹ nhõm khi ngón tay Victor rút khỏi miệng và âm đạo đau rát của gã.

Bàn tay to lớn của Victor đặt bên hông gã, lực mạnh tới mức Logan sợ rằng hắn sẽ bóp nát xương mình. Victor nhấc hông gã lên, Logan có thể cảm thấy thứ gì đó vừa cứng vừa nóng cạ vào giữa hai cánh môi rậm rạp khiến gã hoa cả mắt.

Logan mím môi, tự tranh đấu với chính mình, cuối cùng lại phải giơ cờ trắng đầu hàng trước khoái cảm xác thịt.

"Vic..." Tiếng nức nở của Logan cuối cùng cũng được chú ý, Victor cúi xuống, lần này Logan chủ động đón nhận nụ hôn mà không phàn nàn về vị máu trên đầu lưỡi mình.

"Jimmy." Trái cổ Victor rung động, cái tên mà Logan đã quá quen lại một lần nữa được gọi.

"Gọi tên em trai anh trong lúc hành hạ tôi thế này. Đồ bệnh hoạn." Logan cắn môi Victor, máu từ vết thương chảy xuống đôi môi nhếch lên của gã. Victor khịt mũi, hắn có vẻ thích thú với lời xúc phạm của Logan.

Logan gào thét trước sự xâm nhập mãnh liệt của Victor, không một câu rào trước, hắn cứ vậy đâm thẳng vào tường thịt còn đang thít chặt, móng tay ngắn cào cấu ga giường, Logan không khép nổi miệng vì đau.

Mối quan hệ của bọn họ cũng chẳng hề tốt đẹp gì cho cam, trong mắt người khác có khi nó còn được cho là độc hại. Victor làm tổn thương cơ thể gã còn Logan thì dùng lời nói và lắm lúc còn là cả hành động. Đã vài lần Logan tự hỏi mình tại sao không bỏ đi, gã là một người đàn ông trưởng thành, dù không có trí nhớ thì sức khỏe cũng đủ để gã sống một cuộc đời bình yên, tại sao phải ở bên Victor, một người mà mọi điều về hắn đều là từ miệng hắn nói ra hoặc gã quan sát được. Logan chửi mắng hắn là kẻ bệnh hoạn vì ám ảnh với em trai mình, vậy gã là gì đây, khi cứ níu lấy hắn dù ngoài mặt vẫn cố vờ như không hề có chút tình cảm nào.

Gã tự thấy mình như một kẻ đạo đức giả, rõ ràng cơ thể yêu thích điều Victor làm với nó, vậy mà miệng vẫn khước từ biến hắn thành kẻ đang cưỡng ép gã. Ngay cả lúc này cũng vậy, bị cắn xé và hành hạ thế nào gã cũng không cố hết sức phản kháng, ừ thì có đẩy hắn ra đấy, nhưng những vuốt sắc lạnh vẫn còn nằm yên trong tay gã, Logan thậm chí còn không nghĩ đến chuyện bật chúng ra.

Victor không quan tâm đến những lời từ miệng gã, hắn hiểu Logan quá rõ để biết gã chẳng thực sự muốn hắn dừng hay chậm lại.

Bàn tay to tát lên cánh mông Logan, những vệt đỏ ứa máu nhanh chóng liền lại trên lớp thịt căng mọng. Âm đạo Logan thít lại trước những cái tát hạ xuống, tường thịt mút lấy Victor khiến hắn phải mất thêm sức để rút ra.

Nhịp đẩy của Victor chậm dần, móng tay hắn xé rách lớp da ở hai bên hông gã, Logan nấc nghẹn bởi nước bọt của mình khi gáy lại bị Victor cắn xuống, dương vật hắn đâm thật sâu vào trong gã, tưởng đâu còn có thể chạm đến tử cung mà bắn tinh dịch nóng hổi vào trong.

Logan hổn hển lấy hơi, nửa dưới gần như không còn cảm nhận được. Gã nhắm nghiền đôi mắt nặng trĩu, cho rằng Victor cuối cùng cũng được thỏa mãn mà tha cho mình.

"Jimmy, em ngủ rồi đấy à?" Victor xoa đầu gã, Logan hừ hừ lên tiếng tỏ ý mình đang rất buồn ngủ và không muốn hắn làm phiền.

Victor bật cười, ngón tay thô to vuốt ve đuôi mắt Logan.

Gã mở to mắt khi Victor nhấc gã lên, Logan nằm trong vòng tay to lớn mệt mỏi nhìn hắn.

"Đi tắm nào Jimmy." Victor dễ dàng bế gã vào nhà tắm như thể gã là chiếc gối lông chứ chẳng phải một gã đàn ông nặng hơn trăm ký "Lần này anh sẽ tắm cho em, không thể để em tự dìm chết mình thêm lần nữa được." Logan trợn mắt, bực bội với cách nói chuyện của Victor, gã chỉ lơ là ngủ quên trong bồn tầm một lần, hoặc hai, nhưng gã không chết được thì có gì phải lo nếu phổi chỉ bị tràn vào chút nước chứ.

Bồn tắm rõ lớn lúc này trở nên chật chội cực kỳ với hai người đàn ông trưởng thành cùng ngồi vào, Victor để Logan nằm lên người mình, gã tựa đầu vào vai hắn, hai mắt vẫn nhắm nghiền tận hưởng dòng nước ấm chảy dọc sống lưng. Trái ngược với lúc làm tình, Victor vuốt ve từng tấc da thịt trần trụi của Logan theo cách dịu dàng nhất có thể, những thớ cơ căng cứng trên người gã mềm nhũn dưới sự chăm sóc đặc biệt của Victor.

Logan thấp giọng rên rỉ, móng tay cào cấu lưng Victor trước sự xâm nhập bất ngờ vào âm đạo vẫn còn đau rát, Victor thủ thỉ bên tai gã, an ủi Logan khỏi sự khó chịu làm phiền đến gã.

Victor để Logan ngồi trong bồn tắm đã cạn nước, hắn nhanh chóng thay tấm ga bị xé rách trước khi bế gã về giường. Logan nằm trong vòng tay hắn, hơn nửa ý thức đã chìm vào giấc ngủ.

"Ngủ đi Jimmy."

Căn phòng chìm dần vào bóng tối, Victor chúi đầu vào hõm cổ gã, ngực hắn dán vào lưng Logan cho gã nghe tiếng tim đập đều đều của mình. Logan ừm một tiếng tỏ ý đã nghe thấy, gã ngáp một cái, lần này cuối cùng cũng thực sự được ngủ mà không bị Victor đánh thức.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro