chương 1
Ta là ai?
Là Vietnam
Ta tồn tại vì cái gì?
Vì chấp niệm
Việt Nam là một giai nhân với nét đẹp trong trẻo, không dính bụi trần
Em xinh đẹp như thế, trong trẻo như thế, tại sao lại ở đây? Ở thế giới nhơ nhuốc, bẩn thỉu này?
Vì chấp niệm
Chấp niệm của em là con dân mà em yêu bằng cả sinh mạng
Em thề, thề rằng dù có chết em cũng không nỡ để con dân của mình chịu khổ
Em luôn tươi cười với mọi người, em luôn toả sáng như ánh nắng ban mai, không quá chói lọi nhưng lại đủ tươi đẹp để khiến người khác phải say đắm vì em
Em luôn gồng gánh mọi thứ trên đôi vai bé nhỏ ấy
Gồng gánh một đất nước Việt Nam tưởng chừng như đã chết dần chết mòn vì chiến tranh và nạn đói
Em trông thật mạnh mẽ, thật vững chãi, như một bức tường thành to lớn sẽ luôn bảo vệ cho con dân của em, cho họ một cuộc sống ấm êm, đủ đầy
Tưởng chừng thật to lớn nhưng lại nhỏ bé biết bao
Em tạo cho mình một vỏ bọc mạnh mẽ và kiên cường để che đậy đi 'đứa trẻ' từ sâu thẳm trái tim em
Che đậy đi một tâm hồn sớm đã mục nát vì khổ đau
Em nhớ
Em nhớ vòng tay ấm áp của cha
Nhớ những cái xoa đầu của anh trai Mặt Trận
Nhớ nụ cười ấm áp của anh Việt Hoà
Thật ấm
Nhưng cũng thật đau
Em lục lọi những kí ức tươi đẹp đã phủ đầy bụi, em nhớ, nhớ những tháng ngày hoà bình khi ấy, nhớ cái ngày em vẫn là đứa trẻ thuần khiết khi nào cũng bám riết lấy cha
Nếu anh ba không phản bội thì sẽ thế nào nhỉ?
Nếu không có chiến tranh thì sẽ ra sao?
Nếu-nếu lúc đó em hữu ích hơn một chút, mạnh mẽ hơn một chút, liệu em có phải trở nên xấu xí thế này không?
Em không biết
Chỉ biết rằng em nhớ họ
Ngày giải phóng tưởng chừng như thật hạnh phúc, tưởng chừng như thật tươi đẹp
Trớ trêu thay cũng là ngày em mất đi người thân cuối cùng của mình
Trời không thương em lấy của em đi những người em yêu nhất
Tuyệt vọng
Em mất tất cả rồi
Nhưng lúc em đau đớn nhất, những người dân đất Việt luôn tươi cười lạc quan này lại chính là hi vọng của em,em yêu họ, yêu bằng cả sinh mạng này
Em_em là Việt Nam
Một Việt Nam mạnh mẽ, kiên cường
Em phải sống
Phải sống để nhìn thấy được nụ cười hạnh phúc của những đứa trẻ đơn thuần, xinh đẹp của em
Phải sống để nhìn thấy những con người đang cố gắn vươn lên từ vũng bùn nhơ nhuốc
Em phải sống
Em phải sống
Vì em là Việt Nam
Vì con dân của em
Em phải sống
Cho dù linh hồn này có bị bào mòn sau năm tháng
Cho dù thân xác này có phải dấn thân trong vũng máu tanh hôi
Em phải sống
Để bảo vệ những thứ em yêu.
Bằng cả sinh mạng này....
___________________
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro