Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương Vlll (8 ): lọ hoa ràng buộc

Một ngày đã trôi qua,cô mệt mỏi vươn vai ra sau,dưới đất là những mảnh giấy vụn,những cái cành,gai từ những bông hoa đang rải rác khắp nơi phía trên đó.Ngước lên cái đồng hồ treo tên tường gần 9 giờ tối.Cô cũng dần buồn ngủ rồi,mắt sắp nhíu lại hết vì cô khá là mệt.Bên trong,bà Di bước ra với ly sữa trên tay,tiến lại phía cô,bà nói :

-Cháu vất vả rồi,uống sữa đi nè rồi về.

Cô đưa hai tay đón nhận ly sữa ấm,cô cảm ơn bà rồi uống một ngụm,là vị socola-là bị mà cô yêu thích đây mà (có ai thích uống sữa sô-cô-la giống tôi k,ngon kinh luôn ),cô vui vẻ uống hết rồi để ly xuống.Chợt bà Di nói:

-Cháu cũng nổi tiếng ghê đó,người ta đang đồn cháu là thiên thần gì đó kìa.

-Là...là sao bà...cháu không hiểu...thiên thần gì cháu có phải thiên thần hay gì đâu ?

Cô ngỡ ngàng hỏi bà,ủa cô là người chứ thiên thần đâu ra,mấy người đó rảnh quá không có việc gì làm nên đi đồn linh tinh hả.Vậy thì cô cũng đến ạ với mấy người đấy rồi.

-Trên mạng ấy,người ta nói về một bài viết về hình của cháu đang ngồi ở biển hm...rồi gì nữa ấy ta cũng không nhớ nữa,cháu thử lên mạng xem sao.
-Dạ,để cháu lên thử xem.

Nói rồi,cô rút điện thoại ra rồi nhanh chóng lên mạng xem ai mà lại bày ra cái trò này.Lướt lướt một hồi cô cũng thấy được bài viết kia.Là hình ảnh cô đang ngồi ở biển đúng như bà nói,phía trên là một dòng trạng thái "thiên thần là có thật,xem tôi chụp được thiên thần này".Lướt xuống xem bình luận,một tá comment liền ụp vào mặt cô như trời ơi thiên thần của em ,vợ ơiiii anh đâyyyyy,rồi chi mà anh chuẩn bị đồ cưới rồi em gửi địa chỉ sang để anh tới anh rước dâu đii,em ơi có người yêu chưa...vv.

Cô tắt máy rồi thở dài,lắc lắc cái đầu như ngài ngán với mấy thanh niên này chắc ế lâu năm đây mà.

-Thôi bà không cần phải bận tâm đâu,trời cũng tối rồi,bà đi nghỉ đi,để ngoài này cháu dọn dẹp cho.

-Chết,nhiều thế này sao ta để cháu dọn mình đươvj để đó ta phụ cháu.

Cô gật đầu đồng ý rồi cả hai bắt tàu vào dọn dẹp.Trong lúc dọn dẹp,hai bà cháu cũng có nói chuyện qua lại một cách thân mật và vui vẻ.Bà Di có chia sẻ về việc bà cũng có một đứa cháu nhưng đứa cháu đó đã sang nước ngoài và không liên lạc được,đứa cháu đó là bà nhận nuôi.Càng lớn nó lại càng trắc nết hư hỏng,bà có đánh nó mấy cái vì bực,nó chẳng nói chẳng rằng nó soạn đồ rồi rời đi trong đêm đó.Nó rời đi cũng 4,5 năm nay rồi,bà Di ở nhà một mình vừa trông tiệm luôn nhưng không có người nào vào làm vì nghe tin bà từng đánh cháu mình,họ không tìm hiểu sâu xa nên nghe vậy chẳng ai dám đến xin việc,chỉ dám đến mua.May gặp được cô,ngay từ lúc mới gặp bà đã có hảo cảm thật sự đối với cô,bà coi cô như một đứa con một đứa cháu trong nhà vậy.




Một lúc sau,mọi thứ cũng đâu vào đấy rồi cô mới quay sang đưa bà đi nghỉ rồi chào bà đóng cửa giúp bà Di ,xong ra về.

Đoạn đường giờ đã vắng bóng người,từng quán xá hai bên đường cũng đang đóng cửa quán nhưng vẫn có một vài cửa hàng quán đang còn bán.Điện đường đã lên từ lâu,bây giờ cô muốn về đánh một giấc rồi ngày mai lại đi làm,bữa nay cô chỉ cần về tắm rửa là xong,ăn cơm thì hồi nãy cô cũng ăn với bà Di nên giờ chẳng thấy đói.

"Hừ...lạnh ghê...thời tiết dạo này thất thường thiệt,sáng thì còn đang mát mẻ,trưa thì oi oi mà đêm về thì lại lạnh..."

Nghĩ trong đầu,hai tay xoa xoa vào nhau,mỗi khi trời lạnh là cô lại buồn ngủ nên giờ cô chỉ muốn về và "tắt nguồn" cho đến ngày mai thôi.

Đang đi trên đường bỗng cô cảm giác ai đang đi phía sau mình,quay lại thì không thấy ai.Bây giờ chỗ cô đang đứng không hề có ai mà chỉ có những ánh đèn đường rồi xuống,không khí đang dần trở nên lạnh lẽo,bất giác cô chạy nhanh hướng đến đường nhà mình mà về.

Bóng dáng cô chạy vụt đi,bây giờ cô đang tưởng là có ai theo dõi mình nhưng đúng với suy nghĩ của cô chính xác là có người đang theo dõi cô thật và...đặc biệt hơn khi người này là...
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
..
.
.
.
.
.
.
.
.
.
Bây giờ cô đã ở nhà mình,quay lại đằng sau thì không thấy ai đang đuổi theo,cô cho rằng chắc là do mình tự tưởng tượng mà thôi.Mở cửa đi vào,cô phi một phát lên lầu,lấy bộ đồ pyjama (ghi đúng ko nhở )ngắn tay ra rồi đi vào trong tắm rửa.Tầm 20p sau,cô đi ra lâu tóc rồi phi lên giường với cái điện thoại bấm bấm một hồi rồi đi ngủ.Hết một ngày đi làm mệt mỏi.

Vì quá mệt mỏi hay vì lí do gì mà cô không để ý rằng...có sự khác thường.Phía trên bàn của cô,có một lọ hoa hồng màu cam.Một loài hoa có ý nghĩa là tình yêu mãnh liệt,vô bờ nhưng sao...nó lại ở đây được nhỉ,khoan đã bên trong hoa hồng cam còn lên thêm một chút hoa xuyến chi-loài hoa mang ý nghĩa chờ đợi tình yêu trong tuyệt vọng.Thật kì lạ,người đặt nó ở đây chắc là người có một tình yêu mãnh liệt nói đúng hơn là một tình yêu giam cầm,muốn chiếm hữu vị thiên thần đang yên giấc trên giường nhưng đang chờ đợi tình yêu từ thiên thần ấy trong vô vọng.Người này có vẻ như rất nhớ nhung người thiếu nữ nhưng chẳng dám làm gì cô.Vậy kẻ đó à không phải chăng...là...



































































_bên trong một không gian khác_
*Cạch...cạch...cạch*

Tiếng bàn phím phát ra đều đều,một cô gái với mái tóc dài màu xanh dương cùng với chiếc vòng hoa trên đầu.Người đó không ai khác chính là Yujian-chủ hệ thống của một thế giới xuyên không.Yujian nhìn giờ đang khá căng thẳng khi phải giải quyết những rắc rối do các hệ thống nhỏ khác gây ra hoặc gửi yêu cầu đến.Đôi mắt màu đỏ tối đang chăm chú quan sát vào cái màn hình xanh rộng lớn.Tay không ngừng bấm loạn xạ và thoăn thoát trên từng nút phím của màn hình.Tiếng hệ thống tiếng gõ phím trộn lại tạo nên một âm thanh đậm chất như trong khoa học viễn tưởng.

Bất chợt,cánh cửa máy mở ra,một người khác lại bước vào với hai ly nước chanh,bên cạnh là một xấp tài liệu đang được điều khiển bằng năng lực.Cô gái đó có mái tóc tím được thắt bím cùng đôi mắt màu xanh tím-Yujina,em của chủ hệ thống.

Bước lại gần chị của mình,Yujina cất giọng,nói:

-Chị hai à,chị hai nghỉ một chút đi.Chị đã làm việc từ lúc hôm qua,khi đi chơi với tổ quốc rồi.

Yujian không vội trả lời,cô bỏ tay ra khỏi bàn phím,quay sang nói với Yujina:

-  Cảm ơn em nhưng chị có cảm giác không lành,có một cái gì đó đã xâm nhập vào thế giới của ngài ấy rồi .Nhưng chị chưa tìm ra được.

-Theo thông tin em tìm hiểu thì...bọn họ đã gửi vào phòng VietNam một lọ hoa hồng cam cùng với hoa xuyến chi.Có lẽ,bọn chúng đang có mưu đồ gì đó với tổ quốc rồi.

Yujian trầm ngâm một lúc rồi nói:

-Hừm,ta cần phải theo dõi tình hình ngài ấy nhưng cũng phải kết hợp cả tấn công nữa cùng điều tra.Chị có kế này.

Rồi hai người nắm quyền nhất ở thế giới hệ thống đang bàn về một cái gì đó,không rõ ràng.Chỉ thấy Yujina này ra vẻ mặt nghiêm trọng và nghiêm túc.

====================================
1462 từ,hôm qua tôi đăng rồi nhưng hôm nay nhà có tất niên nên tôi rảnh,viết truyện cho các bác đọc đây.Các bác thử đoán xem ai là người đã đặt lọ hoa kia vào phòng chị với hai hệ thống kia đang bàn về cái gì nhé.Bye Bye

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro