Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 26

Valt từ từ chậm rãi bước vào nhà,căn nhà nhộn nhịp vào buổi sáng bỗng yên tĩnh lạ thường. Cậu thở dài đi tìm phòng mình trong màn đêm u tối, cả cơ thể cậu dần lạnh run lên vì hơi ẩm của nước mưa, tối rồi gió nó mạnh lắm thổi 1 hơi là cậu lạnh đến ngất cho mà xem

Cậu vẫn đang loay hoay tìm đường đi trong mờ mịt,thì một ánh sáng bỗng lóe lên khiến Valt nhắm nghiền mắt vì độ chói của nó

căn nhà đã được mở đèn

Valt ôm chầm mặt mình lại che đi cái ánh sáng chói đến cháy mắt kia từ xa cậu nghe thấy tiếng bước chân từ cầu thang đi xuống, tiếng đế giày lộp cộp vang đến tai cậu khiến Valt càng thêm lúng túng bỗng người gàn đó cất tiếng hỏi :

"Anh về muộn quá đó nii-chan!"

Valt giật nảy, là giọng của Nika đêm khuya như này rồi mà cô bé vẫn chưa ngủ sao? cậu chậm rãi đáp lại cô nhóc với bộ dạng như cún con :

"anh xin lỗi..tại có vài thứ hỗn loạn xảy ra ở đó"

Valt vẫn chưa thể bỏ đôi bàn tay mình xuống khỏi mắt nhưng cậu vẫn ung dung đáp lại nika, cô nhóc hậm hực nhìn cậu với vẻ tức giận cô biết là cậu đi chơi nhưng ít nhất cũng phải mang cô theo để đề phòng chứ! cô khoay tay quay mặt đi vẻ mặt giận dỗi không thèm nhìn cậu , người phụ nữ gần đó xoa đầu cô bé mỉm cười hỏi cậu :

"Con đã đi chơi với Aiger?"

'a..giọng nói này..mẹ?'

"V-vâng!"

Cậu luống cuống không phải chỉ duy nhất nika chưa ngủ mẹ cậu cũng vậy , hai người họ đã lên kế hoặch bắt trộm cậu sao!? không biết lại bị ăn đòn mấy roi đây!

Bà cười dịu vừa xoa mái tóc hồng phấn của Nika vừa tủm tỉm nhìn cậu con trai cả của mình không rời, bà dắt tay nika lại gần và đáp :

"thằng bé đã về nước sao?"

"về một chút thôi ạ..sẽ đi lại ngay"

Trạng thái của Valt dần xuống khi bà lại nhắc đến con người kia , một câu chuyện buồn khó tả, giọng valt nhỏ nhẹ cứ như sắp khóc bà nghe cũng rõ tình hình dặn lòng vài thứ, cậu ở bên cũng dần buông hai tay ra mắt mình chớp chớp đôi ngươi để định hình rõ căn nhà

Valt quay sang tìm hình bóng mẹ và Nika thì thấy họ trước mặt cũng vui phần nào , bà dịu dàng lại gần cậu nghiêng đầu cười tươi hỏi :

"Con và thằng nhóc đã có chuyện gì sao? người con ướt hết rồi kìa"

"a.."

Cậu bỗng nhớ lại mọi chuyện trong lúc cậu và hắn đi dạo, vừa hay cậu cũng nghĩ đến đoạn cậu phát tình và sẽ có chuyện không hay nếu ống thuốc ức chế rơi ra, mặt cậu đỏ như trái cà chua vì ngại lắp bắp không nên từ cậu nắm chặt chiếc khăn mà hắn tặng mũi đỏ chóp sắp khóc vì không biết trả lời như nào

Bà cũng giật mình vì hành động của cậu hiếm khi Chiharu thấy cậu con trai mình có bộ dạng lúng túng như này nhìn cậu bà khẽ cười thầm..thật giống bà của ngày xưa, đưa tay lên đầu cậu bà vuốt nhẹ mái tóc màu lam đặc trưng của cậu mặc cho nó đang ước bà vẫn ân cần xoa nó cười tủm tỉm mà hỏi :

"Chiếc khăn quàng cổ này..là của Aiger nhỉ?"

Cậu giật thót trong lòng ngước mặt lên nhìn bà, tại sao bà lại biết nó là của hắn? cậu lo lắng trong lòng đôi môi nhỏ thầm thì âm lượng phát ra rất nhỏ khiến không ai nghe rõ, cậu ngại ngùng đáp :

"Đ-đúng ạ..em â-ấy tặng con.."

Bà cười dịu không nói gì quay lưng bỏ đi về phía nika khiến cậu ngơ ngác tròn mắt nhìn bà, Nika đứng đó được lệnh của mẹ gật đầu chạy lại chỗ cậu thì thầm vào tai :

"Anh đi tắm đi rồi còn ngủ, à mà tắm xong lên phòng mẹ để nói chuyện"

Nói xong cô nàng cũng bỏ đi mất để lại cậu vẫn còn ngẩn ngơ ở đó, chạy theo bà đang đứng đợi ở bậc thang cô ôm chầm tay bà cười tươi như mặt trời vui vẻ nói :

"Xong rồi!! mọi thứ hoàn thành"

bà cười rồi đáp :

"phải! giờ chỉ còn tra khảo anh con nữa thôi!"

...

Valt ngơ ngác nhìn 2 mẹ con Chiharu và nika vui cười đi cùng nhau mà lòng bất giác cảm thấy bất an gáy cậu bắt đầu lạnh lên có khi nào nó là điềm báo để nhắc nhở không?

Valt đứng dậy chui rút 1/3 khuôn mặt mình vào chiếc khăn mà Aiger tặng cậu, thật dễ chịu và ấm áp..cậu còn ngửi thấy 1 chút Pheromone của hắn đọng lại trên chiếc khăn, nếu để ý cậu sẽ còn thấy vài kí tự nhỏ nhỏ xinh xinh của chiếc khăn

A ❤ V ( A <3 V )

Bước lên phòng quần áo cậu len lỏi đi tìm vài bộ đồ thoải mái để mặc, cậu để chiếc khăn lên giường mỉm cười thì thầm với nó :

"Đồ ngốc, tặng quà gì cơ chứ"

Nói xong cậu cầm áo quần bước vào phòng tắm đóng chặt cửa lại từ từ cởi từng mảnh vải trên thân mở vòi sen lên để tắm rửa bản thân

...

"thích thì tặng thôi , anh làm sao mà cấm cản tôi được Valt a~"

Hắn ta cười ranh ma phản hồi lại giọng nói vừa vang lên , đôi mắt dần mất nhân tính mà đen dần, phải trong khăn có máy ghi âm ( không biết đúng không ;-; ) hắn gắn vào một chỗ rất đặc biệt cậu có lục cỡ nào cũng chẳng thấy nó được đâu , khẽ liếm môi hắn nhìn đường mà chạy tiếp, từ nay cuộc sống của cậu hắn có thể nắm rõ rồi

...

sau 15 phút ngâm bản thân trong hơi ấm của nước nóng, cậu bước ra ngoài với chiếc bộ đồ ngủ khá đơn giản mà cậu thích ( bộ đồ ngủ của Valt trong phim) , đeo lại chiếc khăn quàng mà hắn tặng lên cổ cậu lau khô mái tóc và tìm đèn pin dọi đường để tìm kiếm phòng ngủ của mẹ cậu, tìm thấy nơi cần đến Valt đẩy nhẹ nó ra bên trong cậu thấy Toko đang ôm chằm lấy bà mà ngủ ngon giấc bên còn lại nika cũng thế

đáng nghi..

thấy bóng dáng của cậu bà ngoắc tay bảo cậu lại gần, theo ứng chỉ của mẹ mà tiến tới, thấy có chiếc ghế gần đó cậu lại ngồi tay thì ôm chặt chiếc khăn

cậu rất thích nó

Bà Chiharu nhìn cậu xong lại đảo mắt qua chiếc khăn nhẹ cười ngẩn đầu nhìn cậu ánh mặt dịu dàng và âu yếm hỏi cậu :

"Con thích chiếc khăn này sao Valt?"

"Vâng..đồ của Aiger tặng nên...con khá thích nó"

"được rồi mẹ hiểu"

Nhìn chiếc khăn bà cũng lại nhớ ngày hôm ấy..

____....____

*hai tuần trước*

*ring ring*

Bà Chiharu mệt mỏi liếc mắt qua nhìn cái điện thoại đang đổ chuông liên tục, cố ngượng người cầm lấy bà khẽ hỏi đầu dây bên kia :

|Nhà Aoi xin nghe, đầu dây bên kia là ai vậy?|_Chiharu

|mẹ vợ!! à n-nhầm cô Chiharu|_Aiger

|Vâng..ai thế?|_Chiharu

|Cháu đây!! Aiger đây cô|_Aiger

|Ô aiger đấy hả? bên đó mấy năm sao rồi sao hôm nay lại gọi cho cô thế? nhớ thằng Valt rồi à?|_Chiharu

|cô kì quá! sao lại nói thế..|_Aiger

|không phải hả? vậy cho cô xi-|_Chiharu

|N-nhưng cháu cũng nhớ anh ấy thật..anh Valt có nhà không ạ?|

|...|_Chiharu

|cô chiharu?|_Aiger

|à thằng bé đi học rồi|_Chiharu

|Cháu sắp về thăm nước|_Aiger

|Đây thật sự là tin vui với gia đình cô cháu định khi nào về đây? con rể?|_Chiharu

| hả- à ừm vài tuần nữa nhưng mà...|_Aiger

|sao vậy?|_Chiharu

| cháu muốn làm anh Valt bất ngờ với một món quà..nhưng mà bây giờ thứ gì anh ấy cũng có liệu con nên tặng gì bây giờ?|_Aiger

|tặng gì cũng được, miễn nó có ý nghĩa|_Chiharu

|Cháu..|_Aiger

|1 một chiếc khăn quàng thì sao? tuyệt hơn khi nó do chính tay cháu làm |_Chiharu

|cô nghĩ nó ổn chứ?|_Aiger

|có chứ, món quà nào chả có ý nghĩa đảm bảo thg bé sẽ thích|_Chiharu

|vâng cảm ơn cô!|_Aiger

|ừm không có gì đâu..nhưng cháu tắt máy đi cô buồn ngủ lắm tự nhiên gọi vào giờ đêm khuya thế này hả cháu??|_Chiharu

|ơ cháu tưởng anh Valt đang đi họ-|_Aiger

Bà không đợi Aiger nói xong câu liền tắt máy ngay lập tức nhìn lại giờ trong máy bà nghiến răng thầm chửi Aiger 1 trận, điên khùng như nào gọi vào 2h sáng mới đau chứ

Aiger bên kia vẫn đang hoang mang không lối thoát chỉ gọi về hỏi thăm thôi mà cũng bị mẹ vợ à nhầm cô Chiharu phũ mới buồn

___..___

cho đến bây giờ bà vẫn còn ghim hắn ta về vụ gọi vào 2h sáng, chẳng có ai điên khùng mà gọi điện vào giờ đó, bà nuốt cay đắng thở dài nhìn cậu con trái ghé tai vào nói nhỏ với cậu, Valt ban đầu thì rất bình thường nghe vế sai thì giật mình không tin nó là sự thật

_________...__________________

tôi lười rồi tới đây thôi

16/10/2022

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro