Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 17: Tiếp Tục Kế Hoạch

Sáng hôm sau. 8:45.AM

- Hm.. Oa~~..

- Anh dậy rồi à?

- Ừ.... Hả?!?

- Hả? Sao lại hả?

- Đây không phải bệnh viện..

- Thì bọn em nói phải đưa anh về mà.

- Từ khi nào...

- Tối đêm qua lúc 11:45.

- Sao tôi lại....

- Không biết?

-* gật *

- Nhờ y tá và bác sĩ tiêm thuốc mê.

- Wae các cậu lại làm vậy?

- Quân phản bội * nói nhỏ *

' Yuri! Để đó cho tôi! '

' Ừ '

- Vậy các cậu muốn gì?

- Muốn anh.

- Kệ mẹ các cậu chứ.

- Phũ phàng quá.

- Im đi. Đây là đâu?

- Nhà.

- Ai?

- Chúng ta?

- Không phải nhà tôi?

- Anh vẫn ngốc như ngày nào. Tất nhiên là không rồi.

- Hah! Ra ngoài!

- Rồi rồi.

- Làm đồ ăn đem lên cho tôi.

- Ừ.

- Rồi chết đi luôn, bữa nào bay hồn về thăm tôi.

- Đứng giỡn kiểu đó anh à~, không vui đâu.

Mà cũng thật lạ, tại sao Jungkook không nói chuyện với mình nữa? Không lẽ... Cậu ta phát hiện ra cái gì à..??

- Chắc không phải đâu.

- Tôi cũng hi vọng vậy Yuri à.

- Đừng lo lắng nữa, không làm gì được đâu.

- Ừ, cảm ơn cô.

- Nhưng vẫn phải cẩn thận, nhất là 2 con nhỏ đó.

- Ừm..

- Đồ ăn nè Tae ơi~.

- Hả.. À ừ.. để đó rồi ra ngoài đi...

- Anh đang làm gì mà giật mình vậy?

- Tôi làm gì kệ tôi. Cậu tên gì?

- Em hả?

- Hỏi ngu thế? Cậu chứ ai? Không lẽ tôi hỏi tôi?

- Em xin tự giới thiệu, em là Kim Seok Jin đẹp trai ga lăng tốt bụng nấu ăn ngon kiêm chồng của anh đây.

- Tự nhiên nhớ nhà vệ sinh.

- Thôi. Ăn đi.

- Cút.

- Dạ dạ.

Cậu đi ra ngoài, anh ở trong phòng nói chuyện trong suy nghĩ.

Còn mấy người kia, đang ngồi ở phòng khách nói chuyện.

- Sao rồi?

- Bỏ nó vào chưa?

- Rồi,

- Nhiều không?

- Có 3...

- 3 viên thôi hả?

- Điên à?

- Chứ bao nhiêu?

- 3 viên thà không bỏ.

- Rồi vậy 3 là gì?

- 3 gói lận đó con, đùa bố à.

- Mày ác quá ha.

- Tất nhiên.

- Thôi, từ từ.

- Các người nghĩ tôi sẽ ăn nó à?

- Dám bỏ xuân dược vào thức ăn của tôi à?

- H... Hả...?

- Còn giả ngu?

- Đa.. Đâu có...

- Vậy ăn thử cho tôi coi?

- Ă.. Ăn cái gì chứ..?

- Ăn hết đống này, 6 người chia nhau ăn hết cho tôi.

- Ăn thì ăn... sợ gì...!!

- Mạnh miệng lắm, ăn đi!

-... Ực....

- Sao hả? Không dám ăn? Hay trong đó thực sự có xuân dược?

- Không đâu. Ăn... đi mấy đứa...

Bọn họ cực khổ nuốt từng miếng từng miếng.

Thấy sắp có nguy hiểm.

' Taehyung!! Chạy lên lầu nhanh đi!! Thuốc sắp phát huy tác dụng rồi!!! '

' Hả?? Thiệt hả?? '

' Ừ nhanh lên!!! '

Sau khi nghe lời khuyên của Yuri cậu lập tức chạy lên lầu.

Chẳng may, bị Jimin túm áo kéo lại.

' Thôi.Xong.Phim ' Yuri.

' Tèo rồi '

- Anh dám ép bọn tôi ăn hết chỗ đó thì thỏa mãn bọn tôi hết đi.

- Thỏa mãn cái gì chứ? Bỏ tôi ra..!!

- Lên phòng sẽ bỏ anh ra.

- Không! Bỏ ra liền!

Chưa để anh phản kháng cậu liền vác lên vai đi lên phòng.

- Á bỏ tôi ra.

......

Không có "ấy ấy" nhau. Các cậu chỉ giỡn với anh thôi. Vì biết thể nào anh cũng xuống nên giả nói vậy để troll anh :))).

Bây giờ qua thăm 3 gia đình kia chứ?

___________________________

Chap sau. Sẽ nói. ^^

KimTaeTae203 Baotranarmy

1/10/2017.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro