[Hiên Trừng] Phi dữ
Author : Trừng Giang (澄江)
=====
Đoản, theo nguyên tác, lượng lớn hồi ức thêm bản thân OOC.
Tư thiết Giang Yếm Ly lớn hơn Kim Tử Hiên hai tuổi, Kim Tử Hiên lớn hơn Giang Trừng ba tuổi, Ngụy Vô Tiện lớn hơn Giang Trừng một tuổi.
Bản phân tích tuyến tình cảm của Hiên Trừng, lối viết tương tự như sự trở lại.
Sớm muộn gì tôi cũng phân tích hết CP của Trừng Trừng. (vẻ mặt tự hào)
Chính văn.
Coong... coong... Mười hai hồi chuông vang lên, không biết lại là vị đại nhân vật nào đi về cõi tiên...
Kim Tử Hiên chết rồi, chết ở Cùng Kỳ Đạo bị quỷ tướng quân Ôn Ninh một chưởng xuyên tim.
Câu nói cuối cùng mà Kim Tử Hiên để lại là dành cho Ngụy Vô Tiện, "A Ly nàng, còn đang chờ ngươi..." Câu nói sau cùng mà Kim Tử Hiên dành cho chính mình trước khi mất đi ý thức là, "Không có ta, A Trừng hắn sau này sợ là lại phải một mình chèo chống Giang thị..." Cuối cùng tay y rũ xuống, niệm A Trừng, hai mắt miễn cưỡng nhắm lại, y vẫn là bỏ lại hắn mà đi, không biết là hắn có trách ta hay không.
Người ta nói rằng trong bảy ngày đầu tiên sau khi chết, mọi người sẽ nhìn lại trải nghiệm của kiếp này, sau đó nhìn những người mà họ muốn gặp, sau đó sẽ đến cầu Nại Hà để bước vào vòng luân hồi. Kim Tử Hiên đối với điều này có chút khinh thường, con em thế gia đều nhận lễ cầu hồn, sau khi chết làm sao có thể để hồn phách ẩn tại nhân thế
Nhưng mà quỷ sai không có tới câu hồn của y, y cứ như vậy lơ lửng, y nhìn thấy Kim gia một mảnh yên tĩnh buồn bã, y nhìn thấy con trai nhỏ của mình khóc không ra hơi, y nhìn thấy mẫu thân ngày thường hoa quý kiêu căng nay già đi rất nhiều, y nhìn thấy A Trừng, thiếu niên kia chống đỡ Giang thị dỗ dành A Lăng, an ủi tỷ tỷ. Kim Tử Hiên một trận khổ sở, cuối cùng ta vẫn mang tới phiền phức cho ngươi... A Trừng của ta.
Kim Tử Hiên có đoạn tình cảm không thể nói rõ thậm chí là bất luân, y yêu một người, Giang thị Vãn Ngâm, bào đệ của vợ mình.
Y cùng Giang Trừng quen biết, nhắc tới cũng xem như thanh mai trúc mã đi. Mẫu thân mình cùng Ngu phu nhân là bạn thân. Ngày đó, mẫu thân dẫn y tới thăm Ngu phu nhân đang mang thai, có lẽ là do mang thai, Kim Tử Hiên cảm thấy người phụ nữ này dịu dàng, có chút sắc sảo, y muốn sờ bụng của cô. Y hỏi mẫu thân "Trong bụng dì Ngu có phải là có tiểu đệ đệ?" Mẫu thân cười nói, "Tử Hiên không thích muội muội sao, muội muội giống như A Ly tỷ tỷ, sau này làm vợ ngươi có được hay không?" Kim Tử Hiên không thích A Ly tỷ tỷ, nhưng y thích muội muội chưa chào đời ở trong bụng Ngu phu nhân. Y nghĩ, cho dù là nam hay nữ y đều thích, y nói thích, muốn muội muội. Lời nói này chọc cho Ngu phu nhân cùng mẫu thân mình rất vui vẻ, lập tức liền chỉ phúc vi hôn. Nghiệt duyên có lẽ bắt đầu từ đây...
Quả như lời Kim Tử Hiên nói, Ngu phu nhân sinh một tiểu đệ đệ xinh đẹp, khác những đứa trẻ khác, anh hài này sinh ra phấn điêu ngọc trác, Ngu phu nhân nói, "Gọi A Trừng đi. Nhất phái viễn quang trừng bích nguyệt, vạn chu tủng thúy liệp kim tiêu. Con của ta nên được như thế." Kim Tử Hiên chơi đùa với đứa trẻ này, từng tiếng gọi hắn, "A Trừng, A Trừng, ca ca sau này sẽ yêu ngươi, ngươi phải lớn lên thật tốt." Y khi đó còn chưa ý thức được về giới tính, chỉ là nghe người lớn nói, cục cưng trong bụng sau này sẽ thành thân với mình. Thành thân là cái gì? Người lớn nói, chính là cùng nhau làm rất nhiều chuyện, cùng nhau vui đùa cùng nhau ăn cơm, ngủ chung. Tử Hiên đồng ý không? Tử Hiên nhìn đứa bé này một chút, y là bằng lòng.
Lần đầu tiên y khóc rống với mẫu thân là khi lên bốn tuổi, khi đó Giang Trừng vừa học bò xong, y nhìn xem Giang Trừng không thành thật xoay người, nhìn xem hắn tại tẩm cư bò qua bò lại, y cảm thấy mình không đối phó được đứa bé này, y muốn đi gọi mẫu thân, lại nghe được mẫu thân cùng Ngu phu nhân thương lượng hủy bỏ hôn ước. Y lập tức không vui, oa một tiếng khóc lên, y hỏi mẫu thân, có phải là mình không ngoan cho nên dì Ngu mới không cho cục cưng chơi đùa với mình? Y thích Trừng Trừng y không muốn từ hôn, khóc rống là phản kháng trực tiếp nhất của y. Mẫu thân dỗ y nói nếu Tử Hiên thích con của dì Ngu như thế, vậy thì không hủy bỏ. Sau đó y liền có vị hôn thê mới, vị hôn thê kia là ai? Giang thị Yếm Ly.
Kim Tử Hiên suy nghĩ một chút, ác mộng của hắn hẳn là bắt đầu từ đây.
Y khi đó còn nhỏ, không hiểu nam nữ khác biệt, y chỉ cho rằng mình thích là sau đó được vợ, y thích Giang Trừng, đứa bé đang bập bẹ kia, bước từng bước nhỏ tới phía y gọi y Tử Hiên cẩu cẩu (đương nhiên nếu như hắn có thể phát âm chính xác ca ca thì tốt hơn). Trước khi y bảy tuổi y vẫn luôn cho rằng Giang Trừng là cô dâu nhỏ của mình, y cũng vui vẻ nhìn thấy Giang Trừng ỷ lại mình, nũng nịu nói với y Tử Hiên ca ca ôm. Cho đến một ngày, học đường phu tử dạy y, con em thế gia cần phải tuân thủ nghiêm ngặt lễ đạo, nội dung dài dòng Kim Tử Hiên nhớ không rõ, trong đầu y cứ lặp đi lặp lại những lời của phu tử, "Từ khi Nữ Oa tạo ra con người tới nay, giới tính phân nam nữ, nam nữ giao hợp chính là thiên đạo, nếu như làm trái thiên đạo, thì nên tiêu diệt dục vọng của con người để trở về với chính đạo." Nếu nam nữ giao hợp là thiên đạo, như vậy vị hôn thê của y thực sự là A Trừng đệ đệ ư? Y dường như trong lòng có đáp án.
Sau đó, y cực ít đến Vân Mộng, cũng không nhắc lại vị hôn thê của mình. Mẫu thân cho rằng y lớn lên hiểu được trở ngại nam nữ nên xấu hổ, cũng không để ý lắm.
Thật ra thì sau đó y cũng lặng lẽ đến đây một lần, khoảng chừng mới mười tuổi, lần đầu tiên y học được ngự kiếm, y ở trên thân kiếm, bất tri bất giác liền đến Vân Mộng, y xa xa nhìn thấy A Trừng, hắn tựa hồ có bạn chơi mới, ngay cả ba con chó con y tặng hắn cũng không thấy bóng dáng, y nghe thấy hắn gọi "Ngụy Anh!" Y nghĩ A Trừng không có mình cũng rất tốt, vì vậy rời đi, đến đây, lại chưa đặt chân đến Vân Mộng nửa bước. Không ai gọi y là Tử Hiên ca ca nữa.
Gặp lại A Trừng, là bọn họ cùng đi Vân Thâm nghe học. Khi đó A Trừng đã trưởng thành thiếu niên lang, dung mạo càng giống Ngu phu nhân, mắt hạnh thanh tịnh, màu da như tuyết, chỉ là thân hình lại gầy gò chút. Kim Tử Hiên có chút đau lòng, nhưng lại nghĩ thầm, không tốt bằng dễ thương. Có trời mới biết y hoài niệm Trừng bánh bao mười mấy năm trước như nào.
Những ngày ở Vân Thâm bình lặng đến tẻ nhạt, y cùng Giang Trừng gặp nhau chẳng qua là tình nghĩa đồng môn đơn thuần, thỉnh thoảng phàn nàn về tính cứng nhắc của Lam Khải Nhân, thỉnh thoảng vi phạm gia quy Lam thị. Kim Tử Hiên nghĩ, Giang Trừng như vậy cũng rất tốt, bọn họ như vậy cũng rất tốt.
Ngày ấy, vốn chỉ là tán gẫu bình thường, có chút thế gia công tử đang thảo luận về nữ tử yêu thích của mình, y từ trước tới nay không tham dự chủ đề này. Thứ nhất, Kim tiểu công tử y mắt cao hơn đầu chưa gặp được nữ tử nào có thể khiến y lọt mắt xanh. Thứ hai, y là người cuồng cái đẹp, y cảm thấy tất cả nữ tu đều không đẹp bằng Giang Trừng ở trong trí nhớ. Vẫn cứ có người không có mắt, hỏi y "Tử Hiên cho rằng nữ tu thế gia, vị nào ưu tú nhất? Kim Tử Hiên vốn không muốn để ý đến hắn, lại càng cứ có người không có mắt "Tử Hiên có vị hôn thê." Y chỉ có thể miễn cưỡng nói "Không cần nhắc lại". Y không biết câu này sờ tới vảy ngược của Ngụy Vô Tiện, lại khí thế hùng hổ đến chất vấn mình "Cái gì gọi là không cần nhắc lại?" Kim Tử Hiên vốn cũng không vừa ý Giang Yếm Ly, dung mạo thường thường không có gì lạ không nói, cũng chưa từng nghe nói trên phương diện tu vi hay nữ tử lục nghê có cái gì thành tựu, trừ gia thế ra cô ta có chỗ nào xứng với Kim tiểu công tử ta? Nghĩ tới chỗ này y tức giận nói "Cô ta có cái gì đáng để ta nhắc, nếu như ngươi thích, thì đến gặp Giang tông chủ cầu cô ta đi, dù sao hắn đối với ngươi còn tốt hơn cả con ruột của mình." Lời mới nói ra khỏi miệng, Kim Tử Hiên liền hối hận, cho dù có bất mãn thế nào, y cũng không nên nói lời khinh thường tỷ tỷ của Giang Trừng như thế. Nhưng mà y chưa kịp hối hận, thì một quả đấm chào hỏi ở trên mặt y, y cũng không phải người có thể chịu thua thiệt, đương nhiên phải trả lại, một tới hai đi, liền dẫn tới Lam Khải Nhân.
Chẳng hề bất ngờ, cha y đến, y là con trai bảo bối của cha, cha đến đúng là bình thường. Nhưng y không nghĩ ra, Giang tông chủ còn đến nhanh hơn cả cha mình, vì con trai của một người hầu? Nghĩ đến đây, y lại bắt đầu đau lòng A Trừng, bên ngoài đồn đại quả nhiên không sai, Giang Phong Miên không nhìn tôn ti lễ nghĩa, giẫm con trai trưởng nâng tiện tịch, Giang thị bên trong hao tổn nghiêm trọng. Kim Tử Hiên lại mơ hồ lo lắng cho tương lai của Giang Trừng, nếu cha hắn không rõ ràng, truyền vị cho Ngụy Vô Tiện, như vậy tương lai của Giang Trừng, một người từng là thiếu tông chủ chắc chắn sẽ không có kết cục tốt đẹp. Kim Tử Hiên bi ai phát hiện, y dường như không thể thay đổi bất cứ điều gì. Suy nghĩ một chút cũng chẳng trách trong những năm gần đây tính cách của Ngu phu nhân trở nên nóng nảy hơn, trong trí nhớ của y dì Ngu vẫn là một người phụ nữ dịu dàng và kiêu ngạo.
Hậu quả một trận này đối với Kim Thử Hiên mà nói đó là tin mừng. Thứ nhất, hủy bỏ hôn ước, y thật sự chướng mắt Giang Yếm Ly thường thường chẳng có gì lạ, y thích chính là tiểu công tử Giang Trừng... Thứ hai, y không cần ở lại Lam thị nghe học ha ha ha ha ha ha ha ha ha. Ba ngàn gia quy canh rau đắng, Kim Tử Hiên biểu thị mình không kham nổi, hận không thể lập tức chuồn đi.
Nhưng khi y nhìn thấy Giang Trừng, y vẫn cảm thấy mình làm sai, Giang Trừng từ xa nhìn về hướng Vân Mộng, nơi phụ thân vừa đi cùng Ngụy Vô Tiện, phụ thân của hắn ngàn dặm xa xôi chạy đến vì Ngụy Vô Tiện thu thập cục diện rối rắm nhưng không có phân ra một điểm tâm tư hỏi hắn một chút, A Trừng ở có quen hay không, có nhớ nhà không? Giang Trừng khóe mắt ửng đỏ, có lẽ là vừa mới rơi nước mắt, Kim Tử Hiên cũng không kịp suy nghĩ, ôm lấy Giang Trừng, vuốt vuốt đầu của hắn, dỗ dành hắn giống như khi còn bé, "A Trừng đừng khóc, Tử Hiên ca ca không thích tiểu khóc bao." Về phần sau đó bị Giang Trừng đuổi theo đánh lại là nói sau.
Sau đó thế nào hả, gặp lại hắn chính là nghe học ở Ôn thị.
Y bị ép nghe học vốn là không cam lòng, nhưng y nhìn thấy bộ dáng ẩn nhẫn của Giang Trừng, y cảm thấy mình cũng không nên tùy hứng, chí ít, y không thể kém hơn Giang Trừng, y hi vọng thời khắc cuối cùng mình có thể che chở Giang Trừng, như vậy rất tốt. Tuy là Kim Tử Hiên ngàn tôn ngọc quý như vậy đều có thể nhẫn đến nhất thời gió êm sóng lặng, Ngụy Vô Tiện tên kia lại khắp nơi khiêu khích Ôn Triều, ra khỏi động Huyền Vũ y liền cùng phụ thân trù tính chuẩn bị trở về kháng Ôn, y nghĩ, nếu như y đủ mạnh, có lẽ có thể giúp được Giang Trừng. Kim Tử Hiên không nghĩ tới Ngụy Vô Tiện cưỡng ép Ôn Triều làm Ôn Nhược Hàn tức giận, cũng không nghĩ tới Ôn Nhược Hàn tức giận đến như vậy, gã dùng máu ngàn đầu nhân mạng Giang thị báo cho bách gia, Ôn thị ta, như mặt trời thịnh vượng, vạn thế không rơi, kẻ nghịch ta, chết!
Y nghe nói lúc Ngu phu nhân lúc lâm nguy đưa Giang Trừng ra ngoài, y như điên tìm kiếm Giang Trừng, nhưng khi tìm được hắn, hắn không còn là Giang Trừng bánh bao nhỏ mềm đáng yêu, cũng không phải là thiếu niên Giang Vãn Ngâm thiếu tông chủ Giang thị khí phách, trong mắt của hắn không có ánh sáng, đầy mắt đều là cừu hận, hắn muốn thuyết phục bách gia cùng nhau Xạ Nhật, nhưng là con đường phía trước dài đằng đẵng, thuyết phục bách gia lại nói nghe thì dễ? Kim Tử Hiên ta, bằng lòng dẫn Kim gia tham gia chinh phạt Xạ Nhật. Có người thứ nhất, người thứ hai, người thứ ba tự nhiên sẽ dễ dàng hơn nhiều. A Trừng, chí ít, đến giây phút cuối cùng, ta vẫn có thể bảo vệ ngươi một chút, dù chỉ là một chút...
Kim Tử Hiên không phải là không có phát giác Giang Yếm Ly chủ động lấy lòng, y cố tình làm lớn chuyện đưa canh, y nghĩ, nếu như cưới tỷ tỷ của hắn, Kim Giang hai nhà có quan hệ thông gia, có phải là Kim gia liền có thể quang minh chính đại giúp đỡ hắn.
Y ở trước mặt tất cả mọi người xoay chuyển Giang Yếm Ly, "Không phải, không phải mẫu thân của ta, là ta, là ta muốn nàng tới (có cô, ta mới có thể quang minh chính đại nhìn Giang Trừng, giúp đỡ tiểu Giang tông chủ căn cơ còn chưa ổn, A Trừng, A Trừng của ta)" Kim Tử Hiên xấu hổ không chịu nổi, y vừa nói xong liền chạy đi.
Về sau, Giang gia dưới sự lãnh đạo của Giang Trừng dần dần đi về quỹ đạo, Kim Tử Hiên nghĩ, chỉ cần hắn tốt là được rồi. Hắn gọi y tỷ phu, y cùng tỷ tỷ của hắn có A Lăng, huyết mạch Giang thị cùng Kim thị, cũng coi như là truyền thừa của y cùng A Trừng, y lại có gì không hài lòng đây?
Nhưng y không ngờ rằng, một khởi đầu tưởng như tốt đẹp lại thực sự là tiền đề cho một vực thẳm khác. Y chết ở Cùng Kỳ Đạo, trước khi y chết còn chưa kịp nhìn A Trừng, chạm vào A Trừng...
Kim Tử Hiên dường như cảm nhận được hồn phách mình trở nên trong suốt, cũng là lúc nên rời đi, y dường như nhìn thấy quỷ sai tới từ Âm Phủ "A Trừng, Tử Hiên ca ca lại không thể bảo vệ ngươi."
Một năm kia Kim Tử Hiên tập kiếm tại dưới kim tinh tuyết lãng, một báo bao nhỏ màu tím nhào tới, y liền buông kiếm, an ủi bánh bao, sau này khi bánh bao lớn lên y liền đặt tên kiếm là Tuế Hoa, nguyện A Trừng của ta tuế tuế an khang, tuyệt đại phong hoa.
Một năm kia Giang Trừng nhìn một bánh bao tập kiếm ở dưới kim tinh tuyết lãng, hắn đi tới, bánh bao liền buông kiếm nhào về phía hắn, sau này bánh bao lớn lên, Giang Trừng nói với nó rằng đây là kiếm của phụ thân ngươi, gọi Tuế Hoa, nguyện ngươi tuế tuế an khang, tuyệt đại phong hoa.
__________
Đây chính là tình yêu, đều cho tôi gõ Hiên Trừng!!!
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro