[Dao Trừng] Ngọa Tào
Author : Yếm Ca (厌哥)
--
Nghe nói Kim tông chủ Kim Quang Dao bất lực.
Nghe nói Kim tông chủ Kim Quang Dao ngắn nhỏ.
Nghe nói Kim tông chủ Kim Quang Dao đoạn tụ.
Đây là lúc Giang Trừng tới thăm cháu ngoại trai của mình về Liên Hoa Ổ đi ngang qua một nhà khách sạn nào đó nghe được.
Hắn lén lút nghiêng đầu, lén lút nghe.
"Cũng không phải, ngươi suy nghĩ một chút, Kim Quang Dao y thành thân nhiều năm như vậy, liền tạo ra một đứa con trai, rút cuộc còn chết yểu, ngẫm lại chuyện này về sau thì sao? Bụng của Kim phu nhân, thế nhưng lại không có một chút động tĩnh!"
"Nói như thế còn giống như rất có đạo lý... Hơn nữa ta nghe được từ con trai của cháu gái ta đang làm việc tại Kim gia dường như nói rằng, Kim Quang Dao người này, thật giống như không thường qua đêm ở phòng của Kim phu nhân... Lẽ nào Kim phu nhân hoa tàn ít bướm, để cho y không có chút hứng thú nào?"
"Ôi có thể loại trừ y, ngươi chưa từng thấy Kim phu nhân sao? Tuy không thể nói nghiêng nước nghiêng thành, tốt xấu là một bích ngọc kiều thê, rất động lòng người... Ài ngươi nghe nói sao, mấy ngày trước đây Mạc Huyền Vũ kia bị Kim Quang Dao đuổi ra ngoài, nghe nói là người ta khinh bạc y!"
"Kinh bạc? Trời ạ, chuyện này nếu như là ta, ta đã sớm đánh gãy đầu của hắn! ... Nghĩ như vậy... Hẳn là Kim Quang Dao y thật sự là một người đoạn tụ?Đuổi Mạc Huyền Vũ đi ra ngoài, nói đến chỉ là để che giấu tai mắt người?"
"Ai biết được! Vòng tròn của những người tiên nhân, cực kỳ phức tạp. Uống rượu uống rượu uống rượu... Không chừng thật đúng là Kim Quang Dao con trai người kỹ nữ kia, giống như chiều cao của y, trời sinh ngắn nhỏ chứ!"
"Ha ha ha ha ha ha."
Giang Trừng xoa xoa cằm.
...
Sau khi để lại ngân phiếu, Giang Trừng rời khỏi khách sạn trên đất là đầy một mảnh người hỗn độn mặt mũi bầm dập.
Trời sinh bất lực? Ngắn nhỏ? Đoạn tụ?
Giang Trừng không tin.
Thế nhưng là ngày kế, Kim Quang Dao liền nhận được lễ vật của Giang tông chủ.
Ngưu tiên, hổ tiên, các loại tiên.
(Chú thích: ngưu tiên, hổ tiên, các loại tiên => dái trâu, dái hổ, các loại 'chim' ; Đại khái là suy nghĩ ăn gì bổ nấy)
Kim Quang Dao: ... ??
Những thứ đồ trợ hứng này, Giang tông chủ kiên nhẫn gửi, gửi đến thiếu chút nữa Kim Quang Dao hoài nghi chính mình không được.
Nhưng là nam nhân làm sao có thể nói mình không được?
Liền mấy ngày sau, lúc biết được Giang Trừng đến Kim Lân Đài, Kim Quang Dao ở bề ngoài không nhanh không chậm, trong lòng không thể chờ đợi được nữa.
"Giang tông chủ." Kim Quang Dao giành trước một bước tủm tỉm cười, "Thật sự là đã lâu không gặp."
Giang Trừng có chút không được tự nhiên rời đi ánh mắt nhìn chằm chằm đũng quần Kim Quang Dao, đối với Kim Quang Dao chắp tay, "Kim tông chủ."
Giang Trừng im lặng đình chỉ những suy nghĩ kia: Kim Quang Dao bất lực, Kim Quang Dao ngắn nhỏ, Kim Quang Dao đoạn tụ.
Thất khiếu linh lung như Mạnh Dao, Kim Quang Dao rất nhanh phát hiện Giang Trừng không được tự nhiên, y liền nghiêng người mời Giang Trừng đi vào đình nói chuyện.
Đặt mông ngồi xuống, đông trò chuyện một chút tây trò chuyện một chút, Kim Quang Dao một miệng lời hay ý đẹp rốt cuộc kéo được câu chuyện quay về đề tài chính.
Kim Quang Dao: "Giang tông chủ, ngươi mấy ngày nay đưa tới lễ vật... Kim mỗ không biết Giang tông chủ có ý gì?"
Giang Trừng: "... Mấy ngày nay... Kim phu nhân có vừa ý hay không?"
So với nghi hoặc của Kim Quang Dao, Giang Trừng càng muốn chủ động thí nghiệm chứng minh những lời đồn kia đến tột cùng có phải là lời đồn.
Vì vậy, chỉ cần tình cảm mang thai, câu chuyện phải có cái kết thúc, cũng không cần hắn không ngày không đêm suy nghĩ vấn đề triết lý của người này.
Làm cho hắn tràn đầy lòng hiếu kỳ.
Kim Quang Dao: "... Cũng không..."
Giang Trừng hơi nhướng mày.
Chuyện này không đúng, dùng hết những thứ kia, cho dù ngắn nhỏ bất lực thế nào cũng nên trở nên uy vũ hùng tráng.
Sờ sờ thứ đã sớm chuẩn bị ở trong ống tay áo, Giang Trừng yên lặng gật gật đầu: Mặc dù làm như vậy không tốt lắm, thế nhưng Kim tông chủ, nếu như ngươi biết lý do, ngươi nhất định sẽ hiểu cho ta.
Sau đó, Giang Trừng bỏ thêm nguyên liệu đồ vật, đút cho Kim Quang Dao. Sau đó, Giang tông chủ mười mấy hai mươi tuổi, cũng nhỏ hơn nhân gia vài tuổi, Giang Trừng cũng là so với nhân gia cao hơn mười mấy phân, bị nhấn ở trên giường.
Giang Trừng sợ hãi biến sắc: "Kim tông chủ ngươi không nên kích động ta còn trẻ không hiểu chuyện ta có thuốc giải!!"
Kim Quang Dao đẩy chân người ra, đối với người sau cười tà nghiến răng nghiến lợi: "Giang tông chủ, ta là một nam nhân."
Sau đó bọn họ làm thoải mái.
Sau đó Giang Trừng nằm lỳ ở trên giường khóc tỉ tê.
Cho nên, Giang Trừng thỏa mãn lòng hiếu kỳ của hắn.
Kim Quang Dao là một nam nhân, có một thứ cùng với chiều cao không hợp, lại còn có thể ở trên nam nhân.
Đệt.
Giang Trừng mỏi eo đau lưng mãi mãi cũng không thể quên được tâm tình nhìn thấy thứ đồ uy vũ kia nhảy ra từ trong đũng quần Kim Quang Dao.
Thật là hoa cúc căng thẳng trong đầu đầy TM.
=====
Mọi người đều chúc mừng năm mới tui, thật sự rất vui cùng kích thích, thật muốn đăng 'kẹo' tặng mọi người để bày tỏ lòng phấn khích. Nhưng thôi, chúng ta còn nhiều thời gian, ngày đầu năm của 2020 vẫn nên để mọi người vui vẻ. Chúc mọi người sang năm mới mạnh khoẻ an khang, luôn vui vẻ hạnh phúc, cùng Trừng, cùng nhau đồng hành tới tương lai nhé! 😘😘
Cách đây mấy ngày tui thấy 1 art Dao Trừng, không liên quan tới đoản này, nhưng mà nhìn gia đình này cưng quá không nhịn nổi, phải up share mọi người. (Đã up ở Nhà rồi)
Trừng lúc đi liếc xéo Dao: "Ngươi chăm sóc A Lăng kiểu gì thế?"
Trừng lúc về mặt thoả mãn: "Kim Quang Dao, bàn giao A Lăng cho ngươi. Nuôi trẻ con phải nuôi thế này."
Tiểu Kim Lăng: "Tiểu thúc thúc... người ở đâu a? A Lăng không thấy?" (Béo quá mỡ che mắt)
Kim Quang Dao: "..." Kim Lăng cùng Tiên Tử trúng ngải heo sao?
Thoại by tui 😂😂😂
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro