Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

[Dao Trừng] Giang tông chủ mang nam nhân về nhà

Author: Dạ Ngâm Quang Hàn (夜吟光寒)

==========

※ Đáp ứng các bạn nhỏ đáng yêu viết Dao Trừng, người không thích chú ý tránh mìn.

※ Báo động trước OOC.

※ Đều nói cậu là người ngạo kiều, thế nhưng cậu làm tông chủ nói không chừng có ngay thẳng ngoài ý muốn?

----------

Lan Lăng Kim Thị yêu thích mở Thanh Đàm Hội.

Không, phải nói là Liễm Phương Tôn yêu thích mở Thanh Đàm Hội.

Triệu tập gia chủ tiên môn bách gia tới Kim Lân Đài, nói thật cũng không có rất nhiều chuyện quan trọng có thể đàm luận.

Chỉ là, Liễm Phương Tôn chính là yêu thích mở.

Giang Trừng làm gia chủ Vân Mộng Giang Thị, tự nhiên hẳn là trận màn nào cũng nhất định sẽ đến, nhưng là thời gian gần đây, hắn phát hiện Thanh Đàm Hội này càng ngày càng thường xuyên.

Trước đây tốt xấu cũng là gần như một năm một hai lần, hiện tại gần như cách mấy tháng liền muốn mở một lần.

Cũng không phải là không có ai phát hiện, nhưng là Kim Quang Dao cũng không phải là muốn hại bọn họ hoặc là ép buộc người tham gia, có việc muốn nói thì lại đàm luận, không có chuyện có thể đàm luận liền uống rượu tán gẫu, muốn không đến liền không đến, Thanh Đàm Hội hầu như trở thành hoạt động giải trí của các gia chủ nhàn nhã.

Ban đầu Giang Trừng vẫn là mỗi lần đều tham gia, nhưng là sau đó thực sự không thể nào hiểu được Thanh Đàm Hội này đến cùng là để làm cái gì, mấy lần muốn cự tuyệt, nhưng vẫn bị Kim Lăng kéo tới.

Nhưng mà làm cho hắn khó hiểu nhất chính là Kim Quang Dao, Liễm Phương Tôn am hiểu cùng người giao thiệp, mỗi vị gia chủ đều sẽ không lạnh nhạt, nhưng đối với Giang Trừng lại là nhiều một lần nhiệt tình.

"Giang Tông Chủ, rượu này còn cùng khẩu vị của ngươi?"

"Giang Tông Chủ, bên kia vừa trồng chút hoa mẫu đơn, có thể muốn đi thưởng thức một chút?"

"Giang Tông Chủ, A Lăng chính mình ở Vân Mộng cùng Lan Lăng đi đi về về ta có chút không yên lòng, không bằng ta cùng đi với hắn chứ?"

Bởi vì Kim Lăng, hai người không tính là xa lạ, nhưng đối với sự nhiệt tình của y như vậy, thực tại khiến Giang Trừng hoài nghi.

Cũng không lâu lắm, lần thứ hai Kim Lân Đài tổ chức Thanh Đàm Hội, Giang Trừng công việc bề bộn trên tay, không thoát thân được, bèn phái người truyền tin từ chối.

Kết quả cùng ngày Thanh Đàm Hội, Kim Lăng lật đật chạy đến Vân Mộng.

"Hôm nay không phải có Thanh Đàm Hội sao? Ngươi vì sao lại có thể vắng mặt còn chạy loạn?"

"Không có," Kim Lăng lắc đầu một cái, "Sau khi tiểu thúc thúc nhận được tin của ngươi, liền hủy bỏ Thanh Đàm Hội."

Giang Trừng sững sờ, có chút ù ù cạc cạc.

Một ngày nào đó sau Thanh Đàm Hội, những gia chủ khác hầu như đều rời đi, Giang Trừng giáo huấn Kim Lăng vài câu cũng phải đi.

"Giang Tông Chủ, tạm dừng bước."

Giang Trừng dừng lại nói, "Chuyện gì?"

"Nghe nói đồ ăn cay Vân Mộng xưa nay có giai danh, ta cũng muốn thử một chút, Giang Tông chủ có thể có rảnh rỗi?"

Giang Trừng suy nghĩ một chút, đồng ý.

Kim Lăng ở bên cạnh ồn ào, "Ta cũng muốn đi!"

Kim Quang Dao ý vị thâm trường mà liếc mắt nhìn hắn.

Tuy rằng không biết là ý gì, nhưng lấy hiểu biết của Kim Lăng đối với tiểu thúc thúc của hắn, lúc này phải ngoan ngoãn, ngay sau đó hắn vung vung tay, "Không đi không đi! Các ngươi đi."

Hài tử Kim gia quả nhiên có nhãn lực thấy.

Giang Trừng ý định ban đầu là gọi đầu bếp nấu chút món ăn, Kim Quang Dao lại nói, "Không cần, ở rìa đường tìm chút địa đạo được rồi."

Những người buôn bán bên rìa đường cùng Giang Trừng rất quen thuộc, thấy Giang Trừng lại đây, dùng sức xoa xoa băng ghế, "Tông Chủ, hôm nay sao có thời gian đến đây?"

"Mang Kim Tông Chủ nếm thử món ăn cay của Vân Mộng, giống như trước đây là được."

"Được thôi!"

Kim Quang Dao mỉm cười nói, "Vị chủ quán này thoạt nhìn cũng khá là lớn tuổi, tay chân vẫn là rất linh hoạt đây."

"Này, ta ở nơi đây ăn rất ngon ở rất tốt, mỗi ngày đi ra bày biện quán, trải qua cũng tốt." Chủ quán cười ha ha.

Giang Trừng cũng nở nụ cười.

"Còn có, Tông Chủ cũng coi như là ta nhìn lớn lên, khi còn bé luôn cùng Ngụy công tử đến chỗ ta đây ăn đồ ăn."

Nụ cười của Giang Trừng có chút cứng lại.

Kim Quang Dao vốn tưởng rằng Giang Trừng là bởi vì chủ quán nói tới Ngụy Vô Tiện không vui, nhưng là Giang Trừng ho một tiếng, chủ quán một bộ dáng vẻ đột nhiên phản ứng lại.

"Ai u ngươi xem đầu óc này của ta, sau này không nhắc đến chuyện khi còn bé!"

"....."

Hóa ra là nhấc lên lịch sử đen tối của Giang Tông Chủ, khi còn bé sợ là nghịch ngợm không ít.

Món ăn được bưng lên, Kim Quang Dao gắp lên bỏ vào trong miệng, mỉm cười nói, "Không hổ là món ăn Vân Mộng, quả thật là cực phẩm!"

"Ngươi mới ăn một miếng..."

Thừa dịp Giang Trừng cúi đầu dùng bữa, Kim Quang Dao nhanh chóng cầm lấy một chén nước mãnh liệt uống một hớp, nghiêng đầu đi hà hơi.

Giang Trừng vừa ngẩng đầu, y lại trong nháy mắt khôi phục bình tĩnh.

Từ nhỏ ăn đồ ăn cay độc như vậy, dạ dày thật sự không bị sao sao?

Nhìn thần sắc là không có chuyện gì, Giang Trừng bởi vì công việc bề bộn rất lâu không có tới ăn món ăn ở quán nhỏ, lần này ăn được rất là hài lòng.

Kim Quang Dao nhìn hắn, ánh mắt dần dần mang tới sủng nịch, "Giang Tông Chủ, trời cũng không còn sớm, để ý ta ở Liên Hoa Ổ ở nhờ một đêm sao?"

Giang Trừng trong miệng còn nhai đồ ăn, vừa ngẩng đầu có chút mờ mịt, "A???"

Môn sinh Giang gia nghe nói Tông Chủ cư nhiên dẫn theo một nam nhân về nhà (lỡ tay), mỗi người đều không dám thất lễ Kim Quang Dao, phòng khách đệm chăn gì gì đó rất nhanh liền chuẩn bị kỹ càng.

Giang Trừng cũng là chưa từng thấy người không khách khí như thế, ngẫm lại Kim Tử Hiên cùng Kim Lăng, liền lặng lẽ quy về đặc trưng của người họ Kim.

Kim Quang Dao ở phòng khách ngồi một hồi liền ngồi không yên, đi ra ngoài, xa xa trông thấy Giang Trừng đứng trong đình.

"Giang Tông Chủ, muộn như vậy, còn có hứng thú thưởng thức phong cảnh đây?"

"Kim Tông Chủ không phải cũng đi ra." Giang Trừng nhìn chằm chằm hoa sen trên mặt nước, chợt nhớ tới một chuyện.

"Thanh Đàm Hội lần trước, vì sao không mở? Kim Lăng nói là bởi vì ta truyền tin đi, chính là nói gì không tốt sao?"

"Đương nhiên không phải," Kim Quang Dao cùng Giang Trừng đứng song song, cũng nhìn hoa sen trong hồ, "Chỉ là Giang Tông Chủ không ở, tâm tình không tốt thôi."

Giang Trừng rốt cục có chút hiểu rõ các loại hành vi kỳ lạ của Kim Quang Dao.

"Kim mỗ tâm duyệt Giang Tông Chủ, mới sẽ thường xuyên mở Thanh Đàm Hội, chỉ vì nhìn Giang Tông Chủ nhiều thêm vài lần," Kim Quang Dao cười càng ngày càng dịu dàng, "Giang Tông Chủ, cùng ta kết làm đạo lữ, được không?"

Giang Trừng đã từng không chỉ một lần khinh bỉ chuyện Ngụy Vô Tiện bị Lam Vong Cơ vây bọc, bây giờ phát sinh ở trên người mình, hắn cũng không biết trả lời như thế nào.

"Đương nhiên, Giang Tông Chủ nếu là không muốn, Kim mỗ đương nhiên sẽ không dây dưa..."

"Được rồi!" Giang Trừng quát một tiếng, "Nói tâm duyệt ta chính là ngươi, nói không dây dưa cũng là ngươi, chính là không cho ta nói chuyện đúng không?"

"Không... Ta không phải..."

"Muốn theo đuổi thì quang minh chính đại theo đuổi! Giang Trừng ta ghét nhất người che che giấu giấu, nhưng mà ta có thể đồng ý hay không ngươi khác nói."

Kim Quang Dao sững sờ, lập tức tràn ra tươi cười, "Được."

Thanh Đàm Hội mấy tháng sau đó, tiên môn bách gia đều biết Kim Tông Chủ ái mộ Giang Tông Chủ, Giang Trừng ngồi ở chỗ ngồi trợn mắt ngoác mồm.

"Kim Quang Dao! Không phải loại quang minh chính đại này!"

Nhưng mà, con đường Kim Tông Chủ truy thê, vẫn cứ dài đằng đẵng vô hạn.

----------

Kỳ thực vốn là muốn viết Dao muội cùng cậu sóng vai ngắm sen, cẩn thận ngẫm lại hai người bọn họ thật giống không có cách nào sóng vai???

==========

Album vốn đã bị chốt sổ ngừng update, nhưng bởi hôm nay là 20/10 (được người nhắc nhở mới nhớ) mà tui không chuẩn bị được cái gì tặng cho mọi người theo dõi tui bấy lâu nay. Nay quyết định mở những đoản đã edit từ rất lâu trước kia mà không đăng, coi như quà dành cho mọi người.

Chúc toàn thể mọi người 20/10 vui vẻ hạnh phúc, chúc các bạn nữ ngày càng xinh đẹp, học tập tốt, công việc thuận lợi nha, cũng nhận được thật nhiều thật nhiều quà của 'người ấy' nè. 😘😘😘😘

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro